Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài
Chương 145: Kinh khủng áp bức
Ai?!
Giọng nói to lớn ẩn chứa một sự sợ hãi.
Nhưng không có người trả lời lại mà tiếng bước chân đã tiến lại rất gần, đám người cũng vì thế mà cực kỳ lo lắng. Mặc dù tiếng bước chân này không phải của hung thú nhưng ở trong vực sâu này thì làm gì có người tự thân hành động như vậy.
Rất có thể đó chính là một người bị hắc ám xâm nhập điều khiển.
Ngay khoảng cách chưa đến mười mét. Đế Nguyên Quân chợt lên tiếng.
“Thật xin lỗi”.
“Ta không cẩn thận bị rơi xuống nơi này”.
“Không biết các vị có thể giải đáp thắc mắc cho ta được hay không?”.
Đế Nguyên Quân vừa bước tới vừa nói. Đồng thời, khí lực trên cơ thể đều được thu liểm vào hết toàn bộ, những người kia trông hắn không khác gì một người bình thường không có chút chân nguyên nào cả nhưng cũng vì điều đó càng khiến họ đề phòng hơn.
Một người không hề có chân nguyên lại có thể tự do hành động ở trong này. Còn bọn họ cần phải sử dụng pháp bảo mới có thể ngăn chặn được hắc khí ở bên ngoài.
Hắc ám sinh linh?!
Trong đầu họ bắt đầu có chung một suy nghĩ, họ cho rằng Đế Nguyên Quân là một loại sinh linh cực nguy hiểm có thể gây cho bọn họ thương tổn cực kỳ nặng nề.
Những người tu luyện bình thường nếu như gặp phải cái loại hắc khí này, và bị nó xâm nhập thì có khả năng cực kỳ cao là sẽ không còn được tỉnh táo và bị hắc ám chi phối. Nặng hơn nữa là rất có thể họ sẽ bị bạo thể do hắc ám lực lượng có thể khiến chân nguyên bạo động rồi bạo động.
Nhẹ thì bị thương tổn đan điền, nặng hơn một chút sẽ bị tàn phế suốt đời.
Ngay khi Đế Nguyên Quân dần hiện lộ ra trước mắt họ, có năm sáu người củng đã bắt đầu rục rịch, trên tay họ nắm chặt vũ khí, ánh mắt đề phòng nhìn tới.
“Khoan đã”.
Nhưng, đúng vào lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng run run vang lên, Vụ Linh Nhi ánh mắt trong sáng nhìn về phía Đế Nguyên Quân vừa đưa tay lên ngăn lại.
“Không phải là hắc ám sinh linh”.
Lời nói của nàng vừa thốt ra, sắc mặt của nàng ngày càng hiện rõ vẻ không thể tin được.
‘Tại sao nơi này lại xuất hiện một người bình thường?’.
Trong đầu nàng, một câu hỏi dần hiện lên, ánh mắt không thể tin nhìn tới.
“Tiểu thư?”. Đứng chặn ở phía trước, một thanh âm nam tử vang lên. “Rất có thể người này liên quan đến Chiến tộc”.
“Ta không thể để hắn tiến lại gần hơn nữa”.
“Yên tâm đi”. Vụ Linh Nhi đáp lại. “Người này không phải người của Chiến tộc”.
“Tại sao ngươi biết được?”. Nam tử có chút không tin tưởng hỏi.
“Ta tin vào nhận định của mình”. Vụ Linh nhi ngập ngừng một lúc rồi trả lời.
“…”.
Từ trong bóng tối đi ra, Đế Nguyên Quân thân hình xơ xác hiện ra trước mắt họ. Bóng dáng một người mười bốn mười lăm tuổi, thân hình gọn gàng săn chắc với chiều cao khoảng chừng một mét bốn mươi lăm. Gương mặt sáng rạng với ngũ quan tinh xảo đến cực điểm. Mái tóc đen óng, ánh mắt đen tuyền cực kỳ huyền bí và thâm sâu. Và điều khiến họ kinh nghi hơn là người này còn rất trẻ nhưng lại bị thiếu mất một cánh tay?
“Ta tên Vụ Linh Nhi, không biết vị huynh đệ này đến từ đâu?”. Vụ Linh Nhi chủ động đi ra trước rồi hỏi.
“Ta không phải là người ở nơi này, mà bị một trận cuồng phong lớn cuốn vào rồi thổi bay tới đây”. Đế Nguyên Quân suy ngẫm một lúc rồi đáp lại.
“Ta tên Đế Nguyên Quân”.
“Thì ra là vậy?”. Vụ Linh Nhi có chút không tin tưởng đáp.
“Không biết nơi này là nơi nào?”. Đế Nguyên Quân nhìn xung quanh một lúc, hỏi.
“Nơi này được gọi là Hắc Ám Vực Sâu”. Vụ Linh Nhi đáp. “Ngươi vừa mới đến nên chắc còn chưa biết”.
“Đúng vậy?”. Đế Nguyên Quân lộ ra nét cười, nói. “Vậy làm như thế nào để có thể ra được khỏi nơi này?”.
“Muốn vào thì dễ nhưng muốn đi ra thì rất khó, không khác gì là lên trời”. Đứng sau lưng Vụ Linh Nhi, một nam tử chủ động đi lên, gương mặt nở một nụ cười châm chọc nói. “Có thể không bao giờ đi ra được?”.
“Cái gì?”. Ngay lập tức, Đế Nguyên Quân sắc mặt dần biến hóa. “Không thể ra ngoài được?”.
“Ah… Số mệnh của tiểu gia”.
“Phụt…”. Vụ Linh Nhi phì cười một tiếng. “Nguyên Quân tiểu đệ thật biết pha trò”.
“Muốn đi ra cũng không phải là không có cách”.
“Chỉ cần có thể hủy bỏ được hắc ám lực lượng ở nơi này là được”.
“Tại sao?”. Đế Nguyên Quân có chút không hiểu.
“Nơi này trước đây là một thác nước rất lớn và có linh khí rất nồng đậm nhưng khoảng trăm vạn năm trước. Có một tôn sinh vật hắc ám bị giết chết ở nơi này nhưng lúc chuẩn bị kết thúc thì nó đã phóng thích ra hắc ám lực lượng bao phủ toàn bộ trăm vạn dặm xung quanh”.
“Ẩn sâu ở bên trong còn có chút năng lực của nó nữa nên khiến nơi này không khác gì một đại trận vây khốn những người ở bên trong này”.
“Có chuyện như vậy sao?”. Đế Nguyên Quân kinh nghi. “Trăm vạn năm vẫn không thể khiến hắc ám lực lượng tiêu biến”.
“Hắc ám sinh ra là thiên định của trời đất, là một loại năng lực cực kỳ đáng sợ. Nó có thể xâm nhiểm tâm trí rồi khiến họ bị chi phối”. Vụ Linh Nhi gật đầu. “Chưa kể, nơi này chỉ là một mảnh không gian vở nát nên không thể có khả năng loại bỏ được nó”.
“Một mảnh vở không gian?”. Đế Nguyên Quân giật mình.
“À. Không có gì”. Vụ Linh Nhi nhanh chóng chuyển hướng. “Đúng lúc, chúng ta đang muốn tìm một ít đồ vật ở trong này”.
“Chỉ cần có nó là có thể đi ra bên ngoài được”.
“Nguyên Quân tiểu đệ có muốn đi cùng hay không?”.
“Tất nhiên”. Đế Nguyên Quân không cần suy nghĩ mà đồng ý một cách nhanh chóng.
Nói xong, bọn họ cùng nhau xâm nhập vào sâu ở bên trong, mặc dù để cho Đế Nguyên Quân đi cùng nhưng vẫn không hoàn toàn tin tưởng nên bị đẩu đi lên phía trước mở đường.
“Tiểu thư, ngươi để hắn đi cùng như vậy liệu có ổn không”. Một tên nam tử lên tiếng.
“Ta cũng không biết”. Vụ Linh Nhi đáp. “Nhưng có thêm một người thì có thêm một phần lực”.
“Hoặc là trong lúc nguy hiểm có thể thay ta ra mạng”.
“Đã hiểu”. Nam tử khóe miệng nở một nụ cười, nói. “Tiểu thư suy nghĩ thấu đáo”.
Đám người rục rịch ở phía sau, mặc dù không nghe được cuộc hội thoại của bọn họ nhưng Đế Nguyên Quân vẫn có thể cảm nhận được một chút ít sát khí từ sau lưng truyền lại.
Nhưng biểu cảm của hắn lại cực kỳ khác thường, trên gương mặt không hề có một chút lo lắng nào cả mà lại nở ra một nụ cười nhẹ. Giống như không có chuyện gì xảy ra.
Đi được thêm gần một canh giờ!
Đế Nguyên Quân lúc này mới cảm nhận được có sự thay đổi ở xung quanh. Quảng đường đi của bọn họ quá thuận lợi, trên đường chỉ gặp qua một chút ít hung thú cấp thấp và cũng không xảy ra bất kỳ trận chiến nào cả. Và hơn hết, càng đi vào sâu, Đế Nguyên Quân càng cảm nhận được hắc ám lực lượng ở trong này càng ngày càng mạnh.
Nó mạnh tới mức có thể khiến hắc ám điểm sáng cũng khó lòng mà hấp thụ hết được toàn bộ.
Cảm giác phần bụng mình ngày một căng phồng và đau nhức. Đế Nguyên Quân không chần chừ mà thúc chân nguyên hỗ trợ.
“Ngưng Hải cảnh đỉnh?”. Vụ Linh Nhi ánh mắt nhìn hắn một lúc lâu, đột nhiên hai hàng lông mày của nàng hơi nhíu lại.
Biết được cảnh giới hiện tại của Đế Nguyên Quân, đám người ngay lập tức có phản ứng lại, ánh mắt của họ ngày càng thể hiện rõ ràng hơn.
Không để ý đến suy nghĩ của bọn họ, Đế Nguyên Quân ngay lúc vừa bình ổn được hắc ám lực lượng ở bên trong cơ thể rồi tiếp tục tiến về phía trước.
Với lượng hắc ám lực lượng đang bổ sung một cách liên tục, Để Nguyên Quân có thể nhận thấy được, hắc ám điểm sáng đang ngày một gia tăng, từ lúc ban đầu nó chỉ nhỏ bằng một hạt đậu bé nhưng hiện tại đã lớn hơn gấp rưỡi lần rồi.
Hắc ám điểm sáng ngày càng được bổ sung khiến khả năng sử dụng hắc ám lực lượng càng ngày càng mạnh mẽ và khả năng hoạt động ở trong này cũng ngày càng dễ dàng, cảm giác như không khác gì ở bên ngoài vậy.
Đi thêm một lúc!
Đột nhiên, đám người thình lình dừng lại. Trước mặt họ, một cánh cổng đá lớn hiện ra. Chiều cao của cổng đá ít nhất cũng phải hơn ba mươi mét và rộng hơn mười mét. Nói đúng hơn, nó chính là một tảng đá lớn bị người nào đó cường ngạnh đóng lại.
“Nguyên Quân tiểu đệ”. Vụ Linh Nhi lên tiếng. “Ngay sau khi mở cửa đá này rồi đi vào bên trong, sinh tử không do mình”.
“Ngươi tốt nhất là đừng có làm ra hành động gì nguy hiểm?”.
Lời nói của nàng tưởng chừng như đang khuyên bảo nhưng thực ra đó lại là một sự đe dọa, nàng mặc dù không e ngại nhưng cũng không thể bỏ qua khả năng.
“Người không phạm ta, ta không phạm người”. Đáp lại, Đế Nguyên Quân chỉ nở một nụ cười rồi nói.
“Tốt”.
Nói xong, hai mươi người họ đồng thời tế luyện ra một kiện chí bảo. Đế Nguyên Quân không cần đoán cũng có thể nhìn ra được đó chính là một kiện chuẩn thiên kiếp chi binh. Lượng uy áp từ trên kiện chí bảo này phát ra khiến hắn cảm nhận được chút uy hiếp.
Nhưng rất nhanh, hắn cũng chẳng thèm để ý đến. Nói về chuẩn thiên kiếp chi binh trong tay hắn cũng có một kiện, mặc dù không sánh bằng nhưng chung quy đó cũng là một kiện chí bảo.
Hai mươi người đồng thời vận chuyển chân nguyên hướng về phía mũi khoan rồi đẩy mạnh một cái.
Dưới chân nguyên của Thiên Địa cảnh cường giả gia trì, mũi khoan bắt đầu xoay chuyển. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ xoay chuyển của nó là cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt. Mũi khoan trực tiếp đâm sâu vào bên trong tảng đá lớn rồi tạo thành một thông đạo nhỏ chỉ vừa cho một người tiến vào.
Không đến trăm tức hô hấp, tảng đá lớn chặn ở bên ngoài đã bị xuyên thủng.
Ngay lập tức, toàn bộ lông tóc Đế Nguyên Quân đột nhiên dựng đứng lên. Hắn cảm nhận được sâu ở bên trong có một thứ gì đó cực kỳ kinh khủng. Thậm chí nó còn để lại một cái cảm giác cực kỳ hung hiểm.
Chưa hết, hắc ám điểm sáng dường như cũng cảm nhận được sâu ở bên trong có thứ gì đó đang hấp dẩn nó nhưng lại khiến nó có một cảm giác áp bức, nghiền ép cực mạnh.
“Nguyên Quân tiểu đệ, ngươi tính không đi vào bên trong hay sao?”. Đám người Vụ Linh Nhi tiến vào bên trong, đi được nửa đường. Nàng thấy Đế Nguyên Quân không hề có chút dị động nào nên lên tiếng hỏi.
“Các người đi vào trước đi”. Đế Nguyên Quân cố gắng bình ổn lại biểu cảm, đáp.
Đợi đám người kia đi vào sâu bên trong, Đế Nguyên Quân lúc này mới hít vào một hơi lạnh, ánh mắt hắn từ sâu thẳm ở bên trong lại nổi lên một vẻ cực kỳ kinh khủng. Cái cảm giác này chính là cái đầu tiên hắn cảm nhận được sự áp bức đến như vậy.
“Ở bên trong rốt cuộc tồn tại thứ gì?”.
– —
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!