Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài - Chương 152: Người này, tuyệt không thể giữ lại?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Tiểu Gia Là Siêu Cấp Thiên Tài


Chương 152: Người này, tuyệt không thể giữ lại?


“Ahhhhh…”. Cơ thể bị lún sâu xuống nền đất, Nham Sâm khóe miệng chảy xuống một dòng máu tươi, gương mặt lộ rõ vẻ đau đớn trông rất dữ tợn.

Ở trên trán, từng sợi gân xanh dần dần nổi lên. Nham Sâm tức giận quát lớn. “Súc sinh”.

Hai tay cố gắng chống đỡ, Nham Sâm khí lực ngày một bạo tăng. Chỉ trong chớp mắt, thực lực hắn đã tăng gấp hai lần.

Ở phía bên ngoài, Đế Nguyên Quân tiếp tục hấp thụ huyết vụ vừa nhìn về phía trận chiến. Trông dáng vẻ chật vật của Nham Sâm, Đế Nguyên Quân lại nở một nụ cười.

Từ đầu đến cuối, Đế Nguyên Quân chưa từng có ý định ra tay giúp đỡ bọn họ, bởi vì thiên tài địa bảo ở nơi này là dùng tự thân mình tới lấy, không cần phải đấu tranh sống chết mà tranh, chỉ cần đứng đợi thời cơ mà thôi.

Trông thấy thực lực Nham Sâm một lần nữa bạo tăng, Đế Nguyên Quân có một chút kinh nghi. Ngay cả bản thân hắn cũng không thể để tăng thực lực gấp hai lần trong một thời gian ngắn như vậy.

‘Là bí pháp hay là đan dược?’

Ngay khi mà Nham Sâm không chống cự lại được nữa, hai người Nham Hồng Nham Nghê đồng thời lao lên.

“Nham Gia bí pháp – Oanh Tạc Quyền”.

Hai người điên cuồng hét lớn, ở trên hai nắm quyền. Một dòng huyết khí nồng đậm đang dần dần ngưng tụ, bao bọc toàn bộ ở bên ngoài.

Với tốc độ nhanh, cả hai người chỉ tốn ba tức hô hấp để vượt một khoảng cách hai trăm mét để tiếp cận.

Oanh!

Một tiếng động lớn vang lên, hai quyền đồng thời đánh ra khiến uy lực của chiêu thức càng thêm mạnh mẽ. Chỉ thấy trên chổ bị đánh trúng đang hiện rõ từng vệt nứt lớn chạy dài ra xung quanh.

Nhưng ở bên trong huyết vụ, Huyết Độc Thú có thể được xem là bất tử, từ đầu đến giờ. Mọi thương tích trên người nó đang dần khép lại với một tốc độ mà bằng mắt thường có thể quan sát được.

“Chết tiệt, Huyết Độc Thú ở trong huyết vụ hồi phục quá nhanh”. Chật vật từ dưới lòng đất nhảy lên, Nham Sâm đưa tay lau đi vệt máu trên miệng thốt ra. “Nếu không thể xử lý được huyết vụ thì ta không thể nào giết được nó?”.

“Mọi người tập trung tiêu diệt hai cái miệng lớn ở trên vai nó”.

Nói xong, tám người một lần nữa lao lên. Vẫn giống như lúc trước, ba người Nham Sâm vẫn giử vai trò câu kéo và ngăn chặn công kích của Huyết Độc Thú, còn những người còn lại thì nhảy lên, hướng về phía hai cái miệng lớn mà đánh.

Năm đại công kích mạnh mẽ được thi triển, uy lực một kích dưới sự phối hợp của năm người đã có thể sánh ngang được một kích của Tinh Cục cảnh cường giả.

Rầm!

Uy lực mạnh mẽ, tốc độ nhanh. Chẳng mấy chốc mà đã tiến ngay sát, đám người trong tích tắc nhìn thấy cảnh này nở ra một nụ cười. Nhưng rất nhanh, nụ cười nhanh chóng ngưng lại.

Ngay khoảng cách chưa tới hai mét, một sợi dây leo từ phía bên dưới thỏa khỏi sự ngăn trở của ba người phá phong mà lên. Nó thành công ngăn chặn lại được một kích toàn lực của năm người kia, song uy lực của công kích quá lớn nên khiến sợi dây leo bị bạo nỗ tan thành từng mảnh nhỏ.

Rống!

Huyết Độc Thú kêu lên một tiếng đau đớn, sau tiếng rống đó không lâu. Huyết vụ xung quanh dần dần tụ họ lại, chúng đổ dồn về phía sợi dây leo bị oanh nát kia hồi phục một cách nhanh chóng.

“Nhanh, ngăn không cho nó hồi phục”. Nham Hồng lớn tiếng quát.

Năm người kia cũng cảm nhận được khí tức của Huyết Độc Thú có chút giảm sút nhưng họ không để ý đến việc này mà chỉ lao lên, hướng về phía sợi dây leo đang dần mọc lại mà đánh.

Sợi dây leo vừa mới mọc lại vẫn đang rất yếu và dẽ bị chặt đứt, đối mặt với công kích của năm người nên nó không thể chịu được mà một lần nữa bạo nổ.

Đau đớn, Huyết Độc Thú điên cuồng vùng vẫy, chí sợi dây leo điên cuồng đánh ra xung quanh, hướng về phía năm người mà đánh.

“Đừng hòng”. Nhận thấy ý định của Huyết Độc Thú, Nham Sâm rống lớn một tiếng, toàn thân tích tụ năng lượng, vận lực nhảy mạnh lên cao.

“Nham Gia bí pháp – Nộ Hống”.

“Grào….”.

Hít mạnh một hơi, Nham Sâm há lớn miệng rống lớn một tiếng lớn. Cùng với đó là công kích sóng âm giống như một dòng năng lượng bắn ra từ miệng hướng về phía công kích Huyết Độc Thú ngăn trở.

“Nham Hồng, Nham Nghê”. Ngăn chặn thành công công kích, Nham Sâm tiếp tục quát. “Nhanh trói nó lại”.

Đồng thời gật đầu, cả hai người nhanh chóng lấy ra một kiện bí bảo hình lưới nhỏ nằm ở trong lòng bàn tay, nhưng khi hai người trích huyết lên thì nó đột ngột bạo tăng. Chỉ trong tích tắc, cái tấm lưới lớn này đã triển lớn gấp trăm gấp ngàn lần.

“Nham gia bí pháp – Huyết Lưới”.

Cả hai người vung mạnh tấm lưới ôm trọn trân dưới của Huyết Độc Thú rồi dốc sức kéo ra hai bên. Toàn thân cơ bắp nổi trội, cả hai người cắn chặt răng, toàn lực kéo căng tấm lưới.

Huyết dịch từ trong lòng bàn tay bị tấm lưới kia hút vào càng nhiều thì càng lớn và càng bền chắc. Bí pháp này mặc dù bá đạo nhưng hao hụt của hai người đối với công kích này cũng rất là lớn, chỉ mới tế huyết chưa được một phút, sắc mặt của cả hai người đã dần chuyển qua màu trắng bệch trông rất khó coi.

“Nhân cơ hội nay, phá tan huyết vụ của nó”. Nham Sâm nhận thấy Huyết Độc Thú đã bị giữ chặt lại, quát lớn.

Hắn cùng năm người lao lên, Nham Sâm dẫn đầu, và đồng đời đón nhận công kích.

Nhìn thấy đám người lao lên, Huyết Độc Thú không quan tâm bản thân bị vây khốn mà trực tiếp đối mặt với sau người, chín sợi dây leo đồng thời phát động, chúng lúc này giống như chín mũi tên lớn trực tiếp hướng đám người mà đâm.

Chỉ cần bị một sợi đâm trúng thôi, chắc chắn đám người sẽ không thể chống lại được, rất có thể sẽ bị mũi nhọn đâm xuyên qua cơ thể mà chết đi.

Đối mặt với công kích này, Nham Sâm không một lần lùi lại mà tiếp tục lao lên. Từ trong tay hắn, một kiện bảo vật dần dần hiện lên. Đó là một cái chung vàng lớn khoảng chừng nắm tay đang trôi lơ lửng ở trong không trung.

Trông thấy kiện bảo vật này, Đế Nguyên Quân hai mắt chợt lóe sáng, khóe miệng không kiềm chế được mà thốt ra. ‘Thiên Kiếp chi binh’.

“Hoàng Bảo Chung – Ngăn chặn nó cho ta?”. Nham Sâm đánh ra một dòng máu tươi lên bề mặt của nó rồi đồng thời quát lớn.

Ngay lập tức, chung nhỏ dần dần biến hóa. Ngay lập tức, nó đã triển lớn với bán kính ít nhất cũng phải mười mét. Nó bao bọc trọn toàn bộ sáu người.

Đứng ở bên trong chung vàng, Nham Sâm hướng hai lòng bàn tay hướng về phía công kích Huyết Độc Thú mà chống dỡ.

Oanh oanh…!

Liên tiếp, chín tiếng oanh lớn khiến bề mặt Hoàng Bảo Chung rung mạnh. Đám người ở bên trong mặc dù đã được bảo vệ nhưng sóng công kích ở bên trong chung phát ra khiến hai bên tại của họ chảy máu, chí trong một thời gian ngắn, họ không thể nghe thấy bất cứ tiếng động.

Sắc mặt bọn họ nhanh chóng nhăn lại.

Đợt công kích đầu tiên bị ngăn chặn, Huyết Độc Thú tiếp tục thu dây lại rồi một lần nữa đánh ra. Lần này, nó cuộn chặt chín sợi lại tạo thành một cây roi lớn vung mạnh đánh ở phía bên trên đỉnh chung.

Rầm!

Công kích mạnh bạo đổ ập xuống, Hoàng Bảo Chung bị cự lực oanh sát xuống nền đất, đám người ở bên trong điên cuồng thổ huyết.

Chưa dừng lại ở đó, Huyết Độc Thú một lần nữa ngưng tụ, chuẩn bị đánh ra đợi công kích thứ ba.

Nhưng đúng vào lúc này, Nham Sâm khóe miệng nhiễm huyết, ánh mắt ngờ vực nhìn ra xa, hướng về phía Đế Nguyên Quân mà nói. “Vô Lương tiểu đệ, ngươi còn đứng nhìn đến bao giờ?”.

Ngay sau đó, những ánh mắt tràn đầy giận ý nhìn về phía Đế Nguyên Quân.

Bất chợt, Đế Nguyên Quân cảm nhận, bản thân mình xấu đến mức mà họ nhìn với ánh mắt đay nghiến như vậy sao?

Gạt bỏ đi suy nghĩ, Đế Nguyên Quân thở nhẹ một hơi, ánh mắt âm trầm nhìn về phía Huyết Độc Thú mà chưa đáp lời.

Từ trong không trung, bất chợt, một thanh kiếm dần dần hiện lên trôi nổi trong không khí, khí tức Ngưng Hải cảnh đỉnh phong điên cuồng bạo tăng.

“Như ngươi mong muốn”.

Thi triển ra đại kiếm chiêu, Đế Nguyên Quân khí tực dưới bộ kiếm pháp này điên cuồng tăng trưởng, chẳng mấy chốc, thực lực của Đế Nguyên Quân đã đề tăng lên gấp rưỡi.

Kiếm khí ở trong không khí điên cuồng tụ tập lại, hỉnh thành một chuôi hình kiếm xuất hiện ở bên phía tay trái. Trông thì hư ảo như uy lực của nó có thể sánh ngang được với một kiện bảo khí rồi.

Địa cấp đỉnh phong thần hành, Phi Tung Cửu Bộ, thức thứ nhất, Thuấn Di!

Tiếp tục thi triển thêm một bộ công pháp thần hành, tốc độ Đế Nguyên Quân được gia tăng lên gấp hai gấp ba lần.

Chỉ thấy cơ thể hắn chợt lóe lên một cái rồi mờ ảo biến mất mất ở trong không khí.

Ngay khi đám người còn chưa biết chuyện gì vừa mới xảy ra thì Đế Nguyên Quân lúc này đã xuất hiện ngay bên cạnh Huyết Độc Thú với khoảng cách chưa đến mười mét.

Đế Nguyên Quân đạp không, hai tay thít chặt chuôi kiếm, cơ thể dần dần hạ thấm xuống đẩy mũi kiếm hướng ra sau.

Huyết Độc Thú cảm nhận được nguy cơ đang đến gần, nó nhanh chóng quay đầu, nhìn về phía Đế Nguyên Quân và vung ba sợi giây leo chộp tới.

Nhanh chóng, trên người hắn, một dòng chân nguyên nồng đậm điên cuồng dung nhập vào bên trong lưỡi kiếm đồng thời thúc dục thiên địa lực lượng, mặc dù không nhuần nhuyễn như ở bên ngoài nhưng dưới uy lực của thiên địa lực lượng nơi đây, uy lực của một kiếm này đã vượt qua Thiên Địa cảnh rồi.

Kiếm khi nhẹ nhàng lay động nhưng ẩn sâu ở bên trong đó lại là một cỗ lực lượng cực kỳ kinh khủng, vừa sắc bén và lại vừa mạnh mẽ.

Đối mặt với công kích đến gần, Đế Nguyên Quân lại nhìn nó với ánh mắt khinh miệt, trên gương mặt nở một nụ cười nhẹ.

Địa cấp đỉnh phong kiếm pháp, Tử Luân Song Kiếm, Diệt Tuyệt Kiếm!.

Đại kiếm chiêu được tung ra, chỉ thấy. Cơ thể Đế Nguyên Quân một lần nữa lóe lên rồi biết mất trong không trung. Chợt một vệt sáng trắng từ vị trí ban đầu Đế Nguyên Quân hiện lên, hướng về phía cái miệng lớn ở một bên vai Huyết Độc Thú.

Rống!

Ngay sau vệt sáng trắng kia, Huyết Độc Thú không biết vì sao mà kêu lên một tiếng rống đau đớn.

Ngay sau đó không lâu, đột nhiên, ba sợi dây leo bền chắc và cái miệng lớn ở trên vai nó thình lình rơi xuống, không biết từ bao giờ mà trên cơ thể nó lại xuất hiện một vệt cắt sắc bén đến như vậy.

Chứng kiến một kiếm này, toàn bộ tám người há hốc mồm, hai mắt trừng lớn nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân. Họ không thể tin được vào mắt mình, một kiếm tưởng chừng như rất bình thường lại có thể gây ra thương tích lớn đến như vậy, cho dù bọn họ có tập trung thực lực cũng không thể làm được như vậy.

‘Người này quá mạnh, tuyệt không thể giữ lại’.

Kinh ngạc môt hồi lâu, cả ba người Nham gia đồng thời có chung một suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Đế Nguyên Quân chứa đựng một lượng lớn sát khí.

Đối mặt với sát khí của ba người, Đế Nguyên Quân lại chẳng xem như có chuyện gì mà chỉ nở một nụ cười châm chọc.

– —

Ps: Cầu like, cầu cmt, cầu ủng hộ….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN