Hôm sau, cậu nhận được cuộc gọi từ Dop, bên trong phát ra âm thanh gõ gõ trên bàn phím.
Dop chầm chậm đọc từng dòng chữ đang dần hiện ra trên màn hình.
Anh nheo mắt
“Bạch Liên, con nuôi nhà họ Duẫn, ông bà Duẫn nhận cô ta về theo lời của đứa con trai đầu lòng Duẫn Lạc Thần, nghe bảo là vì cô ta giống người em gái thất lạc của Duẫn Lạc Thần.
Bữa tiệc của Chu Huy Mân ngày hôm đó tổ chức cô ta cũng đã tham gia, nhưng lại không hề có chút liên can gì trong suốt nữa tiệc.”
“Tôi đã mở rộng hơn về người phục vụ đã đưa nước cho cậu nhưng cũng không có gì đáng nghi.
Tuy vậy riêng người pha chế thì lại có gia cảnh khá đặc biệt.
Cô ta là một người phụ nữ trẻ, trước kia sống ở nông thôn và là một người buôn bán thức ăn, có một cậu em trai đang ốm nặng, mặc dầu công việc của cô ta chỉ mới nhận cách đây một tuần nhưng đã chi trả hết tiền viện phí cho em cô nàng.
Đồng thời dựa vào quan hệ, tôi khẳng định được rằng Chu Huy Mân trả lương cho người làm trong nhà theo chu kì là vào tuần sau”
Dật Tinh Vọng trầm ngâm, cậu không dám đưa ra phán đoán vội vàng, dựa vào tinhd hình hiện tại chỉ có thể tìm cách để cô nàng khai ra, hoặc là bắt đầu từ hệ thống của bệnh viện…
“Dop, phiền cậu giúp tôi xác nhận tiền trả viện phí của em cô ấy là được chuyển khoản hay thanh toán trực tuyến”
Dop:”Cậu muốn điều tra người gửi?”
“Ừm, làm phiền rồi”
“Cậu từng cứu em gái tôi một mạng, đây có tính là gì chứ”
“Hôm nào tôi mời cậu một bữa, trả công”
“Khách sáo quá rồi, tuần sau nhé”
Dật Tinh Vọng mỉm cười lộ ra lúm đồng tiền rõ rệt, Dop là người cậu xem trọng, tính tình phóng khoáng lại rất được việc, lần đó trốn đến Casio của Dật Bất Ôn, lúc về vô tình đi ngang ngõ tối, thấy một đám người bâu lại, vốn định mặc kệ nhưng Dật Tinh Vọng nghe được tiếng thét chói tai của ai đó phát ra.
Theo phản xạ thì cậu chạy vào luôn, còn quên mất bản thân bị bệnh tim.
Cậu dọa mấy tên đó là sẽ báo cảnh sát, bọn chúng vây cậu và cô gái nép sau lưng thành một vòng, trong mắt cậu chúng chính là lũ sâu bọ ghê tởm.
Suýt nữa thì bị động vào thì Dật Bất Ôn chạy đến kịp thời cứu cậu thoát nạn.
Cậu cũng nhồi cho cô một nắm tiền vừa thắng được bảo cô tự bắt xe về, sau đó liền bặt vô âm tính không để lại dấu vết.
Sau cùng Dop dựa vào tài năng của mình khôi phục trích xuất camera mới biết được cậu.
Hai ngày sau, Dật Tinh Vọng vẫn lười biếng nằm ở nhà chẳng buồn đi học, có đi hay không thì cậu vẫn có đủ tiền để sống mà, vả lại anh người yêu của cậu giỏi thế, cậu cũng nên bào mòn anh ấy một chút nha.
Dop gửi đến một id nào đó, bảo cậu click vào xem thử, đó là một tài khoản nặc danh vừa được tạo gần đây.
Sau đó Dop gửi cậu ngân hàng mà chủ tài khoản đó đăng ký cùng với đoạn clip những người ra vào ngân hàng ngày hôm đó….Quả nhiên vẫn không ngoài dự đoán, mặc dầu Liên Bạch không trực tiếp xuất hiện, nhưng nhờ cô bạn thân của mình đi thì quả thực có chút thiếu sót.
Dật Tinh Vọng dùng điện thoại của mình tìm cách liên lạc với Dung Quất, tiếng điện thoại tít tít một tràn, cuối cùng cũng có người bắt máy.
Chất giọng khàn khàn từ từ cất lên qua điện thoại
“Xin chào, Dung Quất”
“Cậu là?”
“Nhân viên ngân hàng Hán Lâm”
“Có chuyện gì sao”
“Thẻ của cô bị lỗi rồi, tôi cần cô xác nhận một vài chuyện”
“Anh nói rõ một chút”
“Tiền chuyển qua thẻ gặp chút sự cố”
“Sự cố? Để tôi hỏi bạn tôi đã”
“Đây là tài khoản của bạn cô?”
“Ừ, nhờ tôi đăng ký”
“Cô ấy có phải tên là…Liên Bạch”
“Ừm, đúng vậy…Chờ chút đã…Anh là??”
Tút tút tút
Căn phòng rơi vào tĩnh lặng, Dop bên kia màn hình cũng không lên tiếng, người cậu nghi ngờ quả là không sai…Nhưng nữ chính…sao lại ra nông nỗi này?.