Tiểu Khả Ái Của Tôi - Chương 22: Mệt mỏi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
80


Tiểu Khả Ái Của Tôi


Chương 22: Mệt mỏi


Lùi thời gian trở lại mấy ngày trước, ngày thứ ba sau khi Tiêu Hà về nhà.

Bên Weibo của SG đã lên tiếng thông báo Tiêu Hà nghỉ một thời gian vì chuyện cá nhân, thế nhưng các võng hữu vẫn trực chờ rất lâu dưới kênh phát trực tiếp và cả weibo của cậu.

—— rốt cuộc ‘một thời gian’ là bao lâu? Có thể đưa ra một khoảng thời gian chính xác được không? Chúng tôi có thể chờ đấy, nhưng mà mấy người cũng phải đưa ra kỳ hạn chứ! Tôi đây đã đợi cậu ấy 6 năm rồi, trước kia tôi còn có thể xem lịch để nhìn cậu ấy thi đấu, còn ngẫu nhiên gặp cậu ấy khi đang ngồi xem ở những phòng phát sóng trực tiếp khác, bây giờ thì lại để chúng tôi ngồi chờ cậu ấy phát sóng, đưa ra thời gian cụ thể để chúng tôi biết là bao lâu có được không! Cảm ơn!

—— Hà Thần, anh trở về đi, không cần phải để ý tới cái bọn anh hùng bàn phim kia đâu, người bị tổn thương thật sự chính là các fan của anh đấy!

Có vài người thậm chí chạy đến cả Weibo chính của bên Hoàng Tranh mà kêu gào.

—— Tiêu Hà đến khi nào mới phát sóng trực tiếp? Dù sao cũng đang hoạt động bên nhà các người mà các người không để tâm sao? Đến cả người của mình mà còn không quản lý được thì đừng tự xưng là đầu sỏ nền tảng livestream lớn nhất, ha ha.

Việc này lại lên hot search Weibo, bên phía Weibo của Hoàng Tranh lập tức phát bài dỗi cộng đồng mạng.

Hoàng Tranh: Tiểu Hoàng Tranh chỉ muốn nói một câu, chúng tôi không có quyền can thiệp đến thời gian phát sóng cụ thể của bên còn lại ~ nếu không đủ ngày thì bên chúng tôi sẽ tự động khấu trừ tiền lương của anh ấy nhen!

Kỳ thật Tiểu Hoàng Tranh cũng là fan của Hà Thần đấy, hôm nay cũng đang nghĩ xem không biết Hà Thần khi nào mới phát sóng trực tiếp? Có phải phải đợi đến khi mấy kiểu ngôn luận mạng này biến mất thì mới xuất hiện không? Nếu đúng là như vậy, mong quý vị các bạn hãy thận trọng trong lời nói và việc làm ha ~

Mặt khác, đêm nay 6: 30 đừng bỏ qua buổi phát sóng trực tiếp của game PUBG do Hoàng Tranh tổ chức nhoa ~

Bình luận bên dưới phần đa là phun tào bên tổ chức chắc chắn là anti fan rồi.

Những loại người này kỳ thực không hiếm, thậm chí còn đặc biệt nhiều, đại đa số còn đưa mũi nhọn chỉ sang hướng Tống Dịch.

Dưới Weibo của Tống Dịch là một mưa nước bọt.

—— đều là do cái tên diễn tinh nhà anh, nếu không phải anh thì Hà Thần sẽ ngày ngày chơi game rồi đưa lão bản theo rồi, giờ thì hay chưa, anh sao lại xuất hiện trong thế giới của anh ấy kia chứ, cứ an an phận phận mà nằm ở cái giới võng phối của anh chẳng phải tốt rồi sao? Giờ thì hại bọn tôi không thể xem Hà Thần phát sóng trực tiếp nữa.

……

Tống Dịch nhìn đống bình luận này thì trực tiếp khoá Weibo, đồng nghiệp bên tổ làm việc cũng vì bất bình muốn lên tiếng vì anh, nhưng đều bị anh cản lại.

“Anh Tống, anh như vậy là không được, anh rõ ràng chưa hề làm gì mà, chỉ là yêu đương với Tiêu Hà mà thôi, mấy tên anh hùng bàn phím này thật quá đáng, nếu không thì anh mau mời luật sư đi.” Trợ lý Tiểu Vân bất bình thay cho anh, các đồng nghiệp khác cũng cùng cảm thấy khó chịu.

Tống Dịch buông di động rồi uống một ngụm nước, “Quan hệ của tôi và Tiêu Hà, ở trong mắt của bọn họ, chính là hành vi phạm tội, chuyện này mọi người đừng can thiệp, cứ làm việc đi, tôi không sao đâu.”

Tiểu Vân còn muốn nói, chưa kịp lên tiếng thì Tống Dịch đã cầm theo kịch bản lên bảo mọi người mau làm việc, cô chỉ còn biết thở dài.

Tống Dịch làm đến nửa đêm thì về nhà, lúc ấy đã rất mỏi mệt, anh gửi tin nhắn Wechat cho Tiêu Hà rồi rửa mặt đi ngủ.

Ngày hôm sau đi làm, trạng thái của Tiểu Vân thoạt nhìn không tốt, giống như đang cực kì tức giận.

Tống Dịch hỏi một câu, Tiểu Vân nửa ngày cũng không nói, thoạt nhìn cô khó chịu không hề nhẹ.

Một đồng nghiệp khác liền nói với anh.

“Bọn họ giờ không thể gọi là fans rồi, hẳn phải gọi bọn họ là đồ điên mới đúng, giờ bọn họ rất có tổ chức, tụ nhau đi bình luận tiêu cực dưới tác phẩm 《 Bình Vương Truyện 》 của anh.”

Anh ta vừa nói xong, một đồng nghiệp khác nói: “Không chỉ có thế, bên《 Minh Dạ Hà 》 cũng bị kéo một đống làn đạn, bạo lực mạng thật sự rất đáng sợ, anh Tống, anh vẫn nên mời luật sư đi, nếu không sẽ gây ảnh hưởng đến các bộ Anime và phim truyền hình anh tham gia, đối với anh cũng không tốt.”

Tống Dịch không nói gì, trở lại văn phòng của mình, mở máy tính, click mở 《 Bình Vương Truyện 》 mới thấy có rất nhiều bình luận và làn đạn nói xấu anh.

Hơn nữa còn xé đến cả fan diễn viên của Bình Vương Truyện.

—— mi là cái loại gì vậy? Nói cái gì mà đây là Bình Vương của bọn này? Mi mắng người phối âm thì cũng đừng có lôi Bình Vương vào đây, đây là Vương Thuỵ của bọn này diễn! Không phải để bọn mi nói gì thì nói.

—— đây chẳng cần biết Bình Vương của bọn mi là ai, chỉ cần là Tống Dịch phối âm, đây sẽ mắng tất!

Những bộ truyền hình vì đám người này mà điểm đánh giá lên đến trăm triệu, làn đạn một mảnh chướng khí mù mịt, Tống Dịch đóng lại rồi click mở 《 Minh Dạ Hà 》, so với bên phim truyền hình thì bên này xoát làn đạn còn kinh khủng hơn.

Thậm chí còn xuất hiện cả những lời nguyền rủa.

—— Tống Dịch hôm nay đã chết chưa? Tống Dịch sao lại bất tử như vầy!

—— tao cầu cho Tống Dịch mau chết đi!

Những làn đạn như này cơ bản cũng xuất hiện cả ở những mục anime và manga khác.

Sắc mặt Tống Dịch xanh mét, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, tính tình anh trước nay rất tốt, nhưng không có nghĩa là nói lên hết tính cách của anh.

Anh rất nhanh liên lạc điện thoại, “Alo, luật sư Châu, là tôi, Tống Dịch, vấn đề về bạo lực mạng, đúng, chiều nay chúng ta có thời gian nói chuyện chút được không?”

Sau khi liên lạc với đối phương xong, tâm tình Tống Dịch lúc này đã vô cùng kém.

Bỏ điện thoại xuống chưa lâu thì bên đạo diễn phối âm cho 《 Bình Vương Truyện 》 gọi điện thoại đến.

“Tống Dịch, cậu đã thấy bình luận dưới phim hôm nay chưa?” Đạo diễn phối âm trực tiếp vào thẳng vấn đề.

“Tôi thấy rồi, thật sự xin lỗi.” Chuyện này vì anh mà khởi lên, dù cho anh không làm vì, thì cũng chỉ có thể xin lỗi.

“Hazzz, việc cá nhân của cậu thì chúng tôi không có quyền can thiệp, bạo lực mạng không phải chúng tôi không biết, hy vọng là cậu sớm liên hệ đến pháp luật để bảo vệ bản thân, bên nhà phát sóng cũng đã bắt đầu lọc sạch làn đạn rồi, phim truyền hình thì bên chính phủ đã xử lý, cậu không cần lo lắng, chủ yếu là ảnh hưởng rất nhiều đến diễn viên phim, lát nữa có thời gian thì liên lạc với Vương Thuỵ rồi xin lỗi mấy lời với cậu ta là được.” Đạo diễn phối âm ở trong vòng giải trí đã lâu, cũng là người trải qua nhiều phong vân trong xã hội này.

Nhưng ông cũng là lần đầu thấy diễn viên phối âm bị bạo lực mạng, nói thẳng, diễn viên phối âm bọn họ đều là những người đứng sau màn sân khấu, trên cơ bản là không chọc phải chuyện gì, nhưng Tống Dịch chỉ vì việc yêu đương của mình mà bị bạo lực mạng, ông thật không biết phải làm thế nào.

Đầu tiên, tình yêu là tự do cá nhân, bất luận ai cũng không thể can thiệp, tiếp nữa, việc này cũng là việc tư của anh, chẳng ai có quyền nhúng tay, cho nên ông chỉ có thể nhắc nhở anh một chút, bảo anh mau chóng xử lý, miễn làm mất thanh danh của chính mình.

Tống Dịch sau khi cảm ơn đạo diễn, muốn xin lỗi Vương Thuỵ, ngay lập tức gọi điện cho bên kia, cũng may cái tên nhóc Vương Thuỵ này là người khiên tốn, không để ở trong lòng, còn bảo anh lấy Pháp luật làm vũ khí bảo vệ.

Gọi điện thoại xong, thật vất vả thở phào một tiếng, ngay lập tức lại nhận được điện thoại của bên chế tác bộ 《 Minh Dạ Hà 》.

“Anh Tống, cái đó, anh bây giờ thế nào?” Bên chế tác hẳn vẫn còn tương đối khách khí.

Nhưng giờ anh không rảnh ứng phó, trực tiếp nói: “Tôi không sao, có gì anh cứ nói thẳng.”

Bên chế tác nghe vậy thì không khách khí nữa, “Vậy thì tôi xin nói thẳng, 《 Minh Dạ Hà 》 giờ không chỉ có làn đạn chướng khí mù mịt, những cư dân mạng không lý trí cũng bắt đầu hô hài nhau đánh giá kéo điểm xuống thấp, manga anime không thể so với bên phim truyền hình, có diễn viên làm ô dù, anh cũng biết, chuyện này rất nghiêm túc, bên chế tác của chúng tôi thương lượng và đi đến kế hoạch, tuần này sẽ không ra tập mới, chờ cho bên anh xử lý xong việc thì sẽ lại tiếp tục làm việc, anh xem thế nào?”

Tống Dịch nghe vậy liền nghiêm túc nói, “Anh Nguỵ, nếu tôi đã nhận phối âm cho 《 Minh Dạ Hà 》, thì tôi phải phụ trách đến cùng, tôi cho rằng không thể vì một người mà chậm trễ bên chế tác anime được, hơn nữa dừng ra tập mới như vậy sẽ không công bằng với tác giả và fan của truyện, hơn nữa còn không công bằng với khán giả chờ phim cả tuần, tôi đã mời luật sư xử lý chuyện này, cho nên mong là bên anh không cần phải dừng kế hoạch chế tác lại có được không?”

Đối phương có chút do dự, “Trạng thái của anh bây giờ, có thể không bị ảnh hưởng sao?”

Đối phương là lo lắng cho chất lượng làm việc của anh.

Tống Dịch bảo đảm, “Anh Nguỵ, chúng ta cũng không phải lần đầu hợp tác, anh cũng biết thái độ làm việc của tôi mà, 《 Minh Dạ Hà 》 nếu bị hạ điểm thì tôi sẽ nghĩ cách, tất cả mọi chuyện cứ để tôi chịu trách nhiệm, nhưng không cần phải đưa ra quyết định dừng chế tác đâu.”

Đối phương cũng suy nghĩ một hồi, cuối cùng mới nói muốn thương lượng lại với đoàn đội rồi sẽ báo cho anh sau.

Tống Dịch không còn cách nào, chỉ có thể khuyên mãi, sau đó chờ bọn họ đưa ra quyết định.

Một buổi sáng đã bị bao nhiêu cuộc gọi đến phải xử lý, tới trưa thì trợ lý gọi anh đi ăn cơm, anh căn bản là không muốn ăn, chỉ nói mình không đói bụng, nằm ở trên sô pha một hồi, thế nhưng vẫn mãi không ngủ được.

Thật vất vả mới ngủ một lúc thì đã bị đồng hồ báo thức làm cho tỉnh, anh rửa mặt, chào hỏi với đồng nghiệp rồi đến văn phòng.

Cũng may luật sư Châu có tâm, giúp anh góp nhặt không ít số liệu, hai người nói chuyện gần 3 tiếng đồng hồ, Tống Dịch mới rời khỏi văn phòng rồi trở về nơi làm việc.

“Anh Tống, anh về rồi! Chuyện đã tiến triển hơn rồi đấy!” Tiểu Vân thấy anh trở về lập tức gọi lại.

Tống Dịch xoa xoa huyệt Thái Dương, chuẩn bị đối mặt với phong ba bão táp mới.

“Anh Tống, anh xem, bây giờ 《 Bình Vương Truyện 》 và 《 Minh Dạ Hà 》 đều đã rửa sạch làn đạn, bên Bình Vương Truyện cũng tốt hơn nhiều, hơn nữa bình luận còn xuất hiện những bình luận tích cực cơ.”

Tống Dịch đến gần khom lưng đỡ lưng ghế nhìn máy tính của Tiểu Vân, khu bình luận xuất hiện những bình luận rất thống nhất đề tài.

—— bọn cún điên này mau biến đi! Yêu qua quỷ quái cũng mau phắn! Hà Thần không ở, thầy Tống cứ để bọn đây bảo vệ!

Làn đạn ở 《 Minh Dạ Hà 》 cũng xuất hiện đồng thời những nội dung này.

—— A Dịch gì thì cũng là A Dịch mà tui thích!

—— A Dịch cứ vui vẻ lên, để yêm bảo vệ anh!

—— A Dịch yên tâm nha! Bọn này dễ phắn dễ chạy!

Điểm của 《 Minh Dạ Hà 》 cũng dần ấm lại.

Tống Dịch lúc này lại nhận được điện thoại của bên chế tác, nói sẽ huỷ bỏ quyết định dừng chế tác 《 Minh Dạ Hà 》.

Cúp điện thoại, Tống Dịch lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Di động trên tay vang lên âm báo tin nhắn Wechat, luật sư Châu gửi anh một số giấy tờ, bảo anh phát Weibo.

Vì thế anh đem toàn bộ công văn do luật sư gửi đăng toàn bộ lên Weibo.

Rạng sáng 4 giờ.

Trong phòng huấn luyện căn cứ SG, lúc này chỉ còn Happy đang ngồi trong phòng, cậu chàng vừa mới đánh xong một ván, lấy điện thoại lên Weibo, muốn đọc chút truyện cười để thả lỏng bản thân.

Lướt vài phút, nhìn lướt qua trang đầu, phát hiện có tin tức đính kèm công căn luật sư của Tống Dịch đăng lên.

Cậu ồ một tiếng, click mở bài viết, phát hiện vẫn có người mắng, cũng không biết là chỉ số thông minh quá thấp hay là điếc không sợ súng.

—— lôi luật sư ra hù doạ ai? Muốn học người khác dùng luật sư cảnh cáo à? Có bản lĩnh thì tố cáo cả đám dân mạng trên này đi

—— há há, chơi vui hen, cũng dám dùng mấy cái thứ này hù doạ cơ à, cho rằng kéo luật sư vào đây thì tụi này không dám mắng nữa sao? Ông đây cứ thích mắng đó!

—— cái đám cô nhi không có cha mẹ nuôi đúng là vứt chỉ số thông minh cho cún gặm cả rồi, bình luận của lầu trên tôi đã chụp lại, nếu thầy Tống yêu cầu chứng cứ thì nhắn tin cho tôi, ủng hộ anh dùng pháp luật để bảo vệ bản thân!

—— cái bọn antifan điên này mau cút đi, còn cái bọn cầm tiền của bên phát hành nền tảng livestream khác tới giả làm fan não tàn của Hà Thần nữa, nghe tôi khuyên chân thành, việc của mấy người đang làm, ông trời nhìn thấy đấy, không chừng ngày mai mấy người sẽ phải chịu án đấy, còn cái đám phát hành nền tảng kia nữa, tự trọng chút đi.

Happy nhìn bình luận kia, suy đoán nhà phát hành nền tảng livestream là bên nào, yên lặng ăn xong toàn bộ dưa, vốn định lập tức đi nói cho Chu Nghiêm, lại phát hiện Chu Nghiêm đã sớm ngủ.

Vì thế cậu định ngày mai sẽ nói cho anh ta.

Chờ đến ngày hôm sau dậy thì đã là 3h chiều, vốn dĩ đã quên mất chuyện muốn làm, nhìn thấy Miên Phong đang chơi di động thì mới nhớ tới.

Cậu lập tức thông háo Chu Nghiêm, cũng không quên nhắc đến chuyện nhà phát hành nền tảng nào đó, mặc kệ là thật hay giả, nghi ngờ một chút thì vẫn tốt hơn.

Chu Nghiêm nghĩ đến tiền căn hậu quả, cảm thấy trongviệc này cũng có trách nhiệm của bọn họ, vì thế gọi điện thoại ngay cho Tiêu Hà.

Hoàn chương 22

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN