Tiểu Long Nữ Bất Nữ - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Tiểu Long Nữ Bất Nữ


Chương 23


Coi như con gái nuôi cũng được

☆ ☆ ☆

Cuối tuần, Tiếu Lang trở về nhà, một phen sinh động y như thật miêu tả lại cho Tiếu Mông em trai mình về đại hội thể thao văn hóa của trung học Hoa Hải, hơn nữa cật lực ám chỉ cũng như khoa trương về biểu hiện của bản thân mình trong lần đại hội này.

Tuy là tình huống được miêu tả cùng sự thật diễn ra có chút không ăn khớp với nhau : ví dụ như Tiếu Lang nói mình được chọn là dẫn đầu của lớp, tự xưng là nam nhân đẹp trai nhất toàn C1, dẫn dắt đồng bào cả lớp đoạt lấy giải thưởng đội ngũ xuất sắc nhất. Sau đó, cả lớp C1 dưới sự ảnh hưởng của cậu, thế như chẻ tre đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi, cuối cùng đoạt luôn hạng nhất toàn khối!

Tiếu Lang còn lấy ra hai cái huy chương một vàng một bạc khoe ra trước mặt Tiếu Mông, nhưng lại không giải thích rõ ràng chuyện một cái (vàng) là do Vương Mân tặng cho mình, đa phần chuyện được miêu tả chỉ là để chứng minh với em trai mình : nhìn anh mày đi, nhân tài đó! Sùng bái anh mày đi! Ha ha ha ha…

Tiếu Mông đứng ở bên cạnh anh mình, lật úp bàn tay đưa ngang so so chiều cao giữa mình và Tiếu Lang, nói “Hai, em cao hơn hai rồi na, sau này chắc chắn em sẽ lợi hại hơn hai nhiều!”

Tiếu Lang “…”

Chuyện này vẫn còn chưa kết thúc, tối thứ sáu ba mẹ hai người trở về nhà, lấy báo chiều của ngày hôm đó trong hộp thư mang theo lên lầu. Kết quả một người vạn năm không thèm nhìn tin tức như ba của Tiếu Lang, hôm nay cư nhiên lại ngồi vừa uống rượu vừa lật lật báo để xem, lật một hồi lật tới chuyên mục nói về giáo dục trường học, thấy được ảnh chụp chung của Tiếu Lang cùng Ứng Trì.

“A, mẹ xấp nhỏ ơi, lại đây xem này là bé lớn nhà mình sao?” (Bé lớn là nhũ danh mà ba gọi Tiếu Lang) [18]

Tiếu mẹ lại gần nhìn một cái, thấy trên tiêu đề rõ ràng có hai cái chữ “Hoa Hải” thật to, mẫu thân đại nhân hai mắt nhất thời lóe sáng “Là Long Long nhà chúng ta a, Long Long được đăng báo sao!!?”

Tiếu Lang nghe thấy, đầu tiên là sửng sốt một cái, sau đó mới kịp phản ứng lại, tiện thể vờ ra một bộ vừa kiêu ngạo lại vừa thản nhiên hết sức, vùi đầu bới cơm ăn, coi như chả biết gì hết.

Tiếu Mông một mặt gắp thức ăn, một mặt quan sát cử chỉ hành vi cùng điệu bộ vô cùng khác thường của anh mình : hai rất hiếm khi bày ra cái bộ dạng như con mèo ngỏng đuôi hất mặt như này… chẳng lẽ hai thật sự lợi hại vậy sao? Thật sự được đăng báo?

Hai vị phụ huynh tụm lại một chỗ đọc lướt nội dung một lần, Tiếu ba “Ồ ~~” lên một tiếng, lại từ trên xuống dưới một chữ cũng không sót đọc lại lần nữa.

Tiếu mẹ đột nhiên cười phá ra, mà Tiếu ba cũng bất ngờ cười rộ lên.

Tiếu Lang “??”

Tiếu ba “Bé lớn bị người ta viết thành bé gái!! Ha ha!”

Tiếu Mông “Cái gì cái gì? Cho con xem với!!”

Tiếu Lang đột nhiên có một loại dự cảm bất hảo…

Quả nhiên, thằng em vừa xem xong cũng bắt đầu đập bàn!

Tiếu Lang một phen đoạt lấy tờ báo!

——gần đây, để tiến hành kế hoạch liên quan đến việc phát triển thể năng của học sinh cùng với thực thi cải cách chất lượng giáo dục do bộ giáo dục ban hành, các trường học toàn thành phố chúng ta đồng loạt triển khai hoạt động đại hội thể thao cùng với văn nghệ văn hóa vườn trường… Trung học Hoa Hải vốn dĩ là trường trung học trọng điểm có tiếng lâu năm của C thị, song song với việc bảo đảm tỷ lệ lên lớp của học sinh trường, đồng thời cũng tỏ ra rất coi trọng việc rèn luyện thể dục lẫn phát triển toàn diện của các học sinh… Buổi chiều ngày hôm qua, phóng viên báo chiều đã có một cuộc phỏng vấn đối với hai học sinh năm nhất mới vào trường của trung học Hoa Hải, hai tân sinh này đồng thời cũng là “minh tinh” trong tuần lễ hoạt động văn hóa thể thao lần này của Hoa Hải…

Ứng Trì (hình bên trái), là quán quân đoạt giải cá nhân toàn khối năm nhất của trung học Hoa Hải. Cậu ấy… Cậu ấy…

Tiếu Lang (hình bên phải), là quán quân dẫn đầu toàn khối năm nhất của trung học Hoa Hải. Cô ấy… Cô ấy…

=A=!! Này là có chuyện gì xảy ra!!!!

Tiếu Mông ngồi bên cạnh, một lời nói toạc ra sự thật phũ phàng “Hai, bọn họ không phải là coi hai như con gái đó chứ? Ha ha ha!!”

Tiếu Lang nổi điên, nói “Làm sao có thể chứ! Tao là đàn ông đích thực trăm phần trăm!!”

Tiếu ba uống một hớp rượu, cười tủm tỉm nói “Bé lớn không giống ba chút nào hết, giống mẹ nó hơn, bộ dạng tú thanh tú khí hệt như con gái vậy đó.”

Tiếu mẹ nói “Giống tui không tốt sao? Năm đó tui đây là toàn thôn nhất chi hoa đó chứ!”

Tiếu ba “Xời ~ con trai mà, bộ dạng giống Mông Mông mới coi là tốt chứ, vậy mới giống nam nhân.”

Tiếu Lang “…” lời này của ba cậu gián tiếp phụ định giá trị về giới tính của Tiếu Lang, tổng kết mà nói chỉ có một câu : bộ dạng Tiếu Lang không giống nam nhân.

Tiêu mẹ “Tui cảm thấy bộ dạng Long Long nhà ta mới là đẹp trai nhất, trắng trẻo sạch sẽ khiến ai cũng thích.”

Tiếu ba “Bà đó là ánh mắt của người làm mẹ mới thế, nam nhân mà, tất nhiên phải thô ráp một chút mới tốt, bé lớn mà sống ở cái thời chúng ta ngày xưa, nữ nhân cũng không bằng nữa là, khuân vác cái gì cũng không nổi, làm việc gì cũng không được. Giống nó như vậy, cơ bản là cái mặt sữa tiểu sinh ăn cơm trắng.”

Tiếu Lang tức tối “Ba——!!!”

Tiếu ba ha ha một tiếng, nói “Sốt ruột cái gì, về sau không ai lấy, ba mẹ coi mày như con gái nuôi cũng được.”

Tiếu Lang “…”

Tiếu Mông ngồi một bên nghe, cười đến mức văng nước canh tùm lum, cơm cũng ăn không vô.

☆ ☆ ☆

Ở nhà bị chuyện trên báo làm cho buồn bực suốt cả buổi, sáng sớm chủ nhật Tiếu Lang liền đóng gói trở về trường học.

Vừa bước xuống xe bus công cộng dừng ở trạm gần cổng trường trung học Hoa Hải, Tiếu Lang chợt trông thấy một chiếc xe ô tô đậu gần cửa trường.

Thời bấy giờ, ngoại trừ loại xe Santana phổ biến rộng rãi đại chúng ra, Tiếu Lang không nhận ra được logo của hãng xe nào khác cả.

Chỉ thấy chiếc xe nọ vỏ xe sáng bóng lấp lánh, khung xe được bao bọc bằng những đường nét mạnh mẽ lại hài hòa, kính lắp trên cửa xe còn là loại chống nhìn trộm, dù cho Tiếu Lang không biết xe này hiệu gì hãng nào, nhưng cũng biết rõ một điều là xe này xa hoa hơn mấy cái xe taxi rách rưới thường thấy trong thành phố, căn bản là không cùng một cấp bậc!

Tiếu Lang tò mò xáp xáp lại gần muốn quan sát tử tế hơn một chút ———limousine na!

Vừa mới bước thêm một bước về phía trước xem kỹ hơn, chợt thấy có người từ trong trường học bước ra, nhắm thẳng về phía chiếc xe đỗ ngay cửa trường học bước tới.

Tiếu Lang dừng chân lại, tránh ở phía sau một gốc cây len lén nhìn ra : a… A, a!!! Vương Mân??

Trái tim nhỏ bé của Tiếu Lang thình thịch thình thịch đập liên hồi, nhìn thấy Vương Mân đi đến bên cạnh chiếc xe nọ, tiếp đó lại thấy cửa chỗ người lái xe mở ra, một vị trung niên nam nhân trên người mặc âu phục giày da từ bên trong bước ra.

Này là… ba của Vương Mân sao?

Trung niên kia nhìn thấy Vương Mân, hơi hơi khom đầu cúi chào, cung kính nói “Tiểu thiếu gia.”

Vương Mân “Ừ.”

Ầm——! Tiếu Lang cảm thấy mình giống như bị sét đánh trúng…

Cậu đưa hai tay ôm lấy ngực hít thật sâu hai cái, cảm giác được giống như cảnh tượng trong bộ phim 《Bến Thượng Hải》đang diễn ra trước mắt, Phát ca tay tháo kính râm : bèng beng beng beng ~~ Lòn bao ~~~~~~~! Beng béng bèng bèng ~~~ Lọn lào ~~~~~!! [19]

. . . . . .

Thần a! Đây là thế kỷ 21 phải không? Chỗ này là đại lục phải không! Đây là C thị nơi gà không thèm ị chim không thèm đẻ trứng đúng không! Tại sao lại còn tồn tại cái loại danh hiệu “thiếu gia” này nữa a? Nhà tên Vương Mân này quả nhiên là buôn thuốc phiện có phải không? 囧…

Phần sau là bởi vì Tiếu Lang khẩn trương thật sự, cho nên không có nghe rõ cho lắm đối thoại giữa hai người kia, chỉ nhìn thấy vị lái xe (chắc là lái xe mà ha?) giống như bé ngoan liên tục gật đầu thưa dạ. Sau đó Vương Mân tiếp nhận từ tay người nọ một cái túi to màu đen, tiếp theo xoay người rời đi. Còn lại bé ngoan sửa sang lại âu phục cravat, sau đó cũng lên xe, lái xe chạy đi mất…

Tiếu Lang chờ cho hô hấp bình thường lại, mới lết một thân run rẩy như bị điện giật về ký túc xá, Vương Mân quả nhiên ở trong phòng ——đang ngồi tháo cái túi đen kia!

Nhìn thấy Tiếu Lang, vẻ mặt Vương Mân giống như rất là kinh ngạc, tiếp đó liền nở nụ cười “Hôm nay sao sớm vậy, mới chín giờ hơn mà.”

Tiếu Lang ngữ khí âm trầm nói “Tui ngồi chuyến xe đầu tiên trở về, ông…”

Vương Mân lập tức tiếp lời, nói “Đến vừa đúng lúc, lại đây có lộc ăn nè.”

Tiếu Lang “??”

Vương Mân “À, mới nãy mang từ nhà đến, vốn định chờ tới chiều cậu về mới đưa cho cậu ăn thử.”

“…” Người nào đó thực sự bị dời đi sự chú ý một cách thành công.

Vương Mân mở toang cái túi to kia ra, một trận hương khí ngọt ngào từ bên trong bắt đầu tỏa ra, Tiếu Lang xáp lại gần, hai mắt nhìn chăm chú “Đây là cái gì, ăn ngon hông?”

Có cái trắng trắng, cái thì dạng bột, cái màu xanh lục, tất cả đều sáng lấp lánh…

Vương Mân giải thích “Bánh khoai môn, bánh đậu đỏ sữa dừa, bánh trà xanh hương thảo, bánh sữa hấp…”

Tiếu Lang thò tay vào bốc một khối bột bột lên, một hơi cắn xuống… Má ơi! Suýt chút cắn luôn đầu lưỡi rồi…

Vương Mân “Ăn ngon không?”

Tiếu Lang “On on on!!”

Vương Mân ngồi bên cạnh nhìn Tiếu Lang vẻ mặt hạnh phúc ăn bánh, cười nói “Tư Tinh cũng thích mấy thứ đủ màu sắc này, cho nên tớ nghĩ không chừng cậu cũng thích…”

Tiếu Lang nheo mắt chẹp chẹp miệng “Liêu Tư Tinh cũng có ăn thứ này?”

Vương Mân nói “Ừ, nhỏ cũng hay đến nhà tớ ăn, có điều nhỏ rất sợ béo, mỗi lần ăn đều là một bộ rất thống khổ, cậu ăn cảm giác thoải mái hạnh phúc hơn nhiều.”

“Hắc,” Tiếu Lang cười “Nhỏ có đến nhà ông rồi hả? Người nhà ông cũng biết nhỏ sao?”

Vương Mân “Hai nhà cũng gần nhau.”

Tiếu Lang nhìn thấy Vương Mân một bộ muốn nói nhưng lại ngập ngừng, cảm thấy cũng không có bụng dạ nào để bà tám nữa, bất quá trong lòng lại nghĩ : hóa ra Liêu Tư Tinh đều đã được diện kiến ba mẹ chồng rồi a! Hai người bọn họ thực sự là lo nghĩ quá xa luôn na!

Xử lý xong đám ăn vặt mà Vương Mân mang tới rồi, Tiếu Lang ôm cái bụng nhỏ của mình bắt đầu ngủ trưa. Vương Mân lôi kéo cậu đứng dậy, nói “Đừng ngủ, ăn rồi ngủ vậy sẽ béo ra cho xem, chúng ta đi chơi game đi.”

☆ ☆ ☆

Tiếu Lang lẩm ba lẩm bẩm cái gì đó, đứng dậy theo sát Vương Mân đi ra quán Net.

Vương Mân nhìn nhìn đồng hồ, lúc này chưa tới mười hai giờ trưa “Hôm nay chơi lâu một chút, được cỡ sáu tiếng mấy.”

Nghe thế, Tiếu Lang cũng bị đả động phấn chấn hơn một chút, bấm khởi động máy rồi đăng nhập vào game, vừa vào lập tức đổi tâm trạng của mình thành ——Hôm nay chơi sáu tiếng nha!

Tiểu Long Nữ lúc này vẫn còn dừng lại ở cấp 57, bởi vì chả có ai giúp Tiếu Lang cày hết. Còn Âu Dã Tử thì vọt lên tới 80!

Tiếu Lang nhìn thấy đỏ hết cả mắt, mở ra danh sách bạn tốt mãnh liệt réo gọi Mạt Danh “Sư huynh, lên rồi nè!” ý ngầm là : mau mau mang tui đi thăng cấp đi!

Mạt Danh gửi sang một cái biểu tình hắc tuyến : “Còn dám lết lên nữa! cái đồ “xúc zật” tám trăm năm chẳng thấy mặt đâu cả!!!”

Tiểu Long Nữ : “…”

Mạt Danh : “ sư muội, người ta nhớ sư muội muốn chết a hu hu…”

Tiểu Long Nữ : “Tui cũng nhớ anh a.” những lời này thực sự rất trái lương tâm.

Mạt Danh gửi sang lời mời tổ đội với Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ lập tức nói “Sư huynh, hôm nay tui chơi được tới sáu tiếng đó!”

Mạt Danh : “Nhìn thấy tâm trạng của nhỏ rồi, muốn chơi cái gì? Anh mang nhỏ đi.”

Tiểu Long Nữ : “Sáu tiếng có thể lên được cấp mấy?”

Mạt Danh : “Tối đa có thể lên tới 60 cấp.”

Tiểu Long Nữ : “Chậm quá vậy, có thể lên 80 sao?”

Mạt Danh nghe lời này, suýt chút hộc máu tức chết : “Chậm cái khỉ khô! Người ta mỗi ngày đều cắm mặt vào game, cùng lắm cũng chỉ được một hai cấp một ngày! Còn nhà ngươi một tuần mới lên được một lần, nằm mơ đi cưng!”

Tiểu Long Nữ : “Âu Dã Tử lên tới 80 rồi kìa!”

Mạt Danh : “Hình như là Lạc Lạc đang cày dùm nó thì phải? Tiểu Âu giúp Lạc Lạc làm thần khí.”

Tiểu Long Nữ : “Ồ, khó trách tên đó thăng cấp mau tới vậy.”

Mạt Danh : “…nhỏ cũng muốn anh đây cày dùm nhỏ sao?”

Tiểu Long Nữ : “Tự tui chơi.”

Mạt Danh : “Xời, cũng là anh đây kéo thôi.”

Tiểu Long Nữ : “Cái này không giống, đưa acc cho ông chơi cứ cảm giác giống như khó giữ được trong sạch ấy.”

Mạt Danh : “…”

Mạt Danh chơi với Tiểu Long Nữ hơn một giờ, đã bị đám bạn cùng cấp kéo đi phó bản.

Tiếu Lang nghiêng đầu sang bên cạnh nhìn Vương Mân, Vương Mân lúc này hết sức chăm chú nhìn vào màn hình, Tiếu Lang liền gửi tư tín cho Vương Mân.

Tiểu Long Nữ : “Đang làm cái gì a?”

Qua hơn hai phút, Vương Mân mới trả lời lại “Luyện kỹ năng, sao vậy?”

Tiểu Long Nữ : “Ờ, không có gì.”

Tiếu Lang không có gì làm, một mình chạy tới dã ngoại giết hầu tử luyện tập thao tác, trên đường đi có không ít nhân vật “khác phái” cùng đẳng cấp tiếp cận Tiểu Long Nữ, Tiếu Lang cảm thấy phiền toái, liền ẩn luôn giới tính.

Trong Hiệp Minh, nếu như song phương không phải hảo hữu, tên của đối phương sẽ bị hiển thị là ‘ Người xa lạ ‘. Ngoài ra, người chơi còn có thể che giấu giới tính của mình, sau khi bật che dấu rồi, hình tượng nhân vật liền biến thành bộ dạng giống như hắc y thích khách hay gặp trong phim truyền hình, khác cái không phải hắc y mà là hôi y…

Ai, cấp bậc của Vương Mân càng ngày càng cao, lúc đầu còn muốn cùng với Vương Mân đi phó bản, cứ tiếp tục cái đà này làm sao đuổi kịp cấp của tên đó đây…

Tiếu Lang cũng không biết vì sao lúc này trong lòng lại nghĩ đến mấy vấn đề này, dựa theo tính cách trước giờ của cậu, vốn dĩ là không hề chịu đựng gò bó, chỉ lo cho bản thân thoải mái khoái hoạt là được.

Đám người Thường Tiếu Thiên, Mạt Danh… cấp bậc đều rất cao, muốn so sánh cũng không có cái mốc để mà so.

Nhưng mà mình cùng Vương Mân thì khác, cơ bản là cùng một lúc lên mạng, thời gian chơi cũng tương tự nhau, cùng nhau chơi mới có ý nghĩa đúng không?

Tiếu Lang miên man suy nghĩ một hồi lâu, cảm thấy cứ như vầy hoài không được! Mình là một đại nam nhân, không thể cứ luôn để người khác kéo như vậy! Nếu vậy mãi sẽ thật sự giống như lời của ba nói mất, thành mặt sữa ăn cơm trắng!!!

Mạt Danh nói, muốn làm một tên thích khách xuất sắc, thao tác càng trọng yếu hơn so với cấp bậc hay trang bị. Một thích khách nếu thao tác hảo thì dù cho trang bị chỉ ở mức trung bình, cũng có thể ám sát một cao thủ cao hơn bản thân 10 ~ 20 cấp, cho dù không thể giết chết, cũng có thể khiến đối phương bị trọng thương!

Thao tác.. là thông qua việc ấn phím cùng với điều chỉnh góc độ, điều kiện trước hết cần là ngón tay phải đủ độ linh hoạt, mà bắn phi tiêu, phi đao, ám khí, vân vân… chính là dựa trên trình độ nhanh nhẹn của bản thân, lúc cần phóng liền phóng, bất ngờ xuất ra bắn vào chỗ hiểm của kẻ địch!

Tiếu Lang suy nghĩ như vậy, bắt đầu tập trung tinh thần một cách cao độ luyện tập thao tác điều khiển bàn phím giết… hầu tử.

Độ linh mẫn của hầu tử khá là cao, Mạt Danh nói giết hầu tử ở khu dã ngoại là phương pháp luyện thao tác khá hữu hiệu, đương nhiên tốt nhất vẫn là thực chiến, điển hình có thể kể đến như những phó bản cần thiết phải có chức nghiệp thích khách tham gia, chiến trường, hoặc những trận chiến đơn độc giữa thích khách với nhau, vân vân và vân vân…

Ngón tay của Tiếu Lang nhìn rất đẹp, trắng trẻo lại dài, thon mảnh nhưng lại không lộ ra khớp xương, mỗi phiến móng tay đều có một cái vòng bán nguyệt hồng nhạt nhỏ xinh, nhìn thoáng qua lại tưởng là bàn tay của nữ sinh đang gõ bàn phím.

Trước kia, lúc Tiếu Mông đòi trong nhà muốn học dương cầm, Tiếu mẹ cũng cho Tiếu Lang đi theo học chung, dù sao trong nhà một cái đàn dương cầm, hai anh em có thể chơi chung với nhau. Vị giáo viên dạy dương cầm nọ vừa nhìn “đôi tay” của Tiếu Lang liền yêu thích không thôi, bảo Tiếu Lang đàn vài âm tiết đơn giản, Tiếu Lang cảm thấy cái này chơi cũng không tệ, liền cùng em trai mình đi học khóa đàn cỡ một tháng.

Nhưng là một tháng sau đó, giáo viên nọ bảo ngón tay cậu rất linh hoạt, nhưng lực độ lại không đủ, đề nghị cậu chuyển sang học guitar hoặc là đàn điện tử. Dương cầm là dựa vào việc bấm phím để đàn thành âm thanh, cho nên đối với lực độ của ngón tay yêu cầu rất cao, nhiều người đánh đàn lâu năm, các ngón tay cũng sẽ trở nên thô ráp dần.

Tiếu Lang nghĩ nghĩ một hồi, liền bỏ cuộc, dù gì cũng đâu phải con gái, là nam nhân thì phải nhờ vào toán lý hóa kiếm cơm ăn!

Mà hiện tại, ngón tay của Tiếu Lang lướt trên bàn phím quả thực cũng phát huy tính linh hoạt rất khá, cậu phát hiện số góc độ mà nhân vật xoay tròn đối với thời gian ấn phím tính chính xác là 0,2 giây, ấn nhiều hơn 0,2 giây, góc độ của nhân vật lập tức sẽ phát sinh biến hóa, trong một giây ấn liên tục 5 lần phím xoay tròn vừa vặn là 90°. Tiếu Lang còn phát hiện trong quá trình xoay tròn có thể đồng thời kết hợp nhảy cũng sẽ có hiệu quả, nhưng là xoay tròn hoặc nhảy nhất định phải chấm dứt động tác mới có thể tiến hành công kích, nếu không ngắm sẽ không chuẩn.

☆ ☆ ☆

Luyện tập một giờ liền, Tiếu Lang đã có thể giết chết hầu tử một cách chuẩn xác, tỷ lệ “Đánh không trúng” cực ít xuất hiện, Tiếu Lang cảm giác có chút thành tựu, cho nên luyện tập cũng rất hưng trí.

Lúc này, khung tán gẫu đột nhiên lóe sáng, Tiếu Lang bấm vào mở ra xem thử, cư nhiên lại là người hồi lâu không thấy bóng dáng —Thường Tiếu Thiên!

Thường Tiếu Thiên : “Có đó không?”

Tiểu Long Nữ : “Có, Thường đại ca hảo a.”

Thường Tiếu Thiên : “Ha ha, đang một mình sao?”

Tiểu Long Nữ : “Ừ, đang luyện thao tác.”

Thường Tiếu Thiên : “Không sai ha. Lại đây, anh mang nhỏ đi chơi một hồi.”

Thường Tiếu Thiên vừa chiêu hô, Tiếu Lang lập tức quẳng ý niệm “tự lực cánh sinh” ra đằng sau, tung tăng a tung tăng hướng về phía địa điểm mà đối phương chỉ định chạy tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN