Tiểu Long Nữ Bất Nữ - Chương 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Tiểu Long Nữ Bất Nữ


Chương 25


Buộc định rồi không thể giao dịch

☆ ☆ ☆

Vương Mân lúc này đang vô cùng chuyên chú dùng máy tính tính toán các loại trị số cùng thuộc tính, hiện tại mặc dù cậu chỉ mới 80 cấp, cũng đã có thể học hết được tất cả các kỹ năng trụ cột của công tượng một cách thần tốc, sau đó thăng chức lên làm Thần Tượng nhất cấp!

Lúc trước, Vương Mân có giúp Khốc Lạc Lạc tính toán ra hai trị số thuộc tính của hai người chơi cao cấp trong Tây Phong Phái, đối phương căn cứ vào số liệu mà cậu cung cấp đúc thần khí, cuối cùng ra một cái cực phẩm, một cái thượng phẩm.

Trong Hiệp Minh, làm ra được một kiện thần khí cực phẩm, có thể bán được ít nhất mấy ngàn tệ, mà thần khí mà Dạ Hành Vân cùng Giang Phong Vũ Hỏa hai vị đại thần này sử dụng, là cần phải dùng bó lớn bó lớn tiền đốt mới ra được, bỏ ra ít nhất cũng phải năm con số, nếu không căn bản mua không được.

Mà được Vương Mân cung cấp trị số rồi, hai người chơi nọ làm ra thần khí, phí tổn không đến ba trăm tệ, Khốc Lạc Lạc cao hứng tới mức muốn gọi Vương Mân hai tiếng ông nội! Bán đi thần khí lời được một số tiền lớn, Khốc Lạc Lạc liền vung tay ném cho Vương Mân sáu ngàn kim.

Vương Mân lấy một ngàn kim để thăng “Vận”, một ngàn để thăng “Định lực”, lại tốn một phen đề cao thuộc tính thần tượng của mình. Còn lại một ít tiền, Vương Mân dự định giúp Tiếu Lang làm ra một bộ trang bị tốt một chút.

Nhân vật Tiểu Long Nữ Tiếu Lang chơi cũng sắp lên 60 cấp, trước đó cũng đã đáp ứng làm cho cậu ấy một thanh chủy thủ, nếu đúc một thanh chừng 60 ~ 70 cấp, Tiếu Lang có thể dùng lâu một chút.

Hơn nửa buổi chiều, Vương Mân thu mua bí ngân cùng hắc thiết, tính toán thuộc tính cùng thời gian chế tạo cẩn thận, rốt cuộc cũng chú xong đao phong cùng đao nhận, hiện tại chỉ còn làm đao bính nữa là xong.

Đao bính có thể khảm vào bảo thạch hoặc dùng hoa văn màu trang trí lên, cũng như đề cao mức độ tinh thuần của vũ khí.

Vương Mân hỏi Tiếu Lang ở bên cạnh mình “Nè Tiếu Lang, cậu thích màu gì?”

Tiếu Lang “Ha? Ồ, màu xanh dương, màu vàng cũng thích, ừm… màu trắng nữa…”

Vương Mân “Cậu đang làm gì vậy? Sao có vẻ bồn chồn…”

Tiếu Lang “Hê hê, tui đang trên đường tiến vào Bắc Vân Phái.”

Vương Mân “Bắc Vân Phái? Vào đó làm gì?”

Tiếu Lang hưng trí bừng bừng nói “Hôm nay có tên kia hỏi tui có muốn gia nhập Bắc Vân Phái không, tui đồng ý rồi, bây giờ đang đi theo tên kia về môn phái gặp chưởng môn. Sau này tui vào Bắc Vân Phái, ông vào Tây Phong Phái, hai ta là đối thủ của nhau, ‘ Phong Vân ‘ phiên bản hiện đại với Tiếu Lang vs Vương Mân! Tinh phong huyết vũ Hiệp Minh thế giới! Yo yo yo yo~~~”

Vương Mân “…”

Trước đó không lâu, Khốc Lạc Lạc cũng tung ma trảo với Vương Mân, mời cậu gia nhập vào Tây Phong Phái, lúc ấy cậu chưa quyết định vội, là vì muốn nghe thử ý của Tiếu Lang xem sao. Nếu Tiếu Lang lựa chọn gia nhập vào Tây Phong Phái thì cậu cũng sẽ theo Tiếu Lang. Còn nếu Tiếu Lang muốn gia nhập một cái môn phái dành cho người chơi chức nghiệp cuộc sống, vậy cậu cũng sẽ theo Tiếu Lang đến môn phái đó.

Nhưng thật sự là không ngờ, cái tên này làm việc độc đoán như thế, không thèm hỏi ý kiến của mình!

Vương Mân có chút bực mình, cho nên lựa chọn trầm mặc.

Tiếu Lang nghiêng đầu quay sang bên cạnh, nhìn nhìn Vương Mân, sau đó dùng ngón tay chọt chọt cánh tay của cậu “Nè…”

Vương Mân lạnh lùng nói “Cái gì?”

Tiếu Lang “Mới nãy tui nói chuyện buồn cười như vậy, tại sao ông lại không cười?”

Vương Mân cười khan “Ha, ha, ha.”

Tiếu Lang “Thiệt giả, thiệt lạnh, thiệt đản đau!”

Vương Mân “…tớ hỏi cậu, cậu tới Bắc Vân Phái đó làm gì, cái tên Dạ Hành Vân kia lúc trước từng giết cậu, không nhớ sao?”

Tiếu Lang cười ha ha “Chính là vì cái đó nên tui mới vào đó.”

Vương Mân “Ha?”

Tiếu Lang cười gian nói “Hừ hừ hừ! Tui là đi làm nằm vùng… Chờ đợi thời cơ, ngấm ngầm liên hợp với Tây Phong Phái, giết chết đám người Dạ Hành Vân kia! Hư hư hư hư!!!”

Giờ này phút này, Vương Mân cảm giác mắt mình giống như nhìn thấy trên lưng Tiếu Lang “xoẹt” ra một đôi cánh màu đen nho nhỏ, ở phía sau cái mông cũng mọc ra một cái đuôi dài nhọn vung một cái vung một cái, kết hợp với mấy cái răng nanh nhe ra ở miệng, quả thật giống hệt tiểu ác ma!

Bất quá, bởi vì thật sự Tiếu Lang không phải muốn chơi trò làm kẻ thù của mình, cho nên trong lòng Vương Mân cũng bình tĩnh trở lại hơn “Khụ, tên kia cấp bậc vốn dĩ cao hơn so với cậu, lúc đó cậu mới 30 cấp, có chết cũng là chuyện rất bình thường a.”

Tiếu Lang nghiến răng nói “Nói chung tui với tên đó có một mối thù không tên!”

Vương Mân nói “Bởi vì tên đó là tên nam nhân đầu tiên khiến cậu chết trong game sao?”

Tiếu Lang “…”

Đương nhiên là không phải! Tuy là ngày đó ở bên bờ ruộng củ cải (?), Dạ Hành Vân trào phúng một cách lãnh đạm làm cho Tiếu Lang cảm thấy bản thân mình giống hệt một con kiến bé nhỏ hèn mọn, cảm thấy người nọ đúng là rảnh rỗi không có gì làm mới đi tìm việc làm cho tự mình vui, khiến cho cậu có chút khó chịu!

Có điều, đây không phải là nguyên nhân chủ yếu khiến cậu ghét Dạ Hành Vân.

Nguyên do chính khiến cậu nảy sinh phản cảm đối với Dạ Hành Vân, là bởi vì cuộc nói chuyện hôm đó giữa cậu với Mạt Danh, có đề cập tới chuyện liên quan Tây Hải Nương Nương——Mạt Danh bảo Tiểu Long Nữ giông giống với acc nhỏ của Tây Hải Nương Nương, việc này vô tri vô giác làm cho Tiếu Lang cũng bị ảnh hưởng.

Sau lần ấy, Tiếu Lang vô ý thức đem mình cùng với bi thảm mà Tây Hải Nương Nương gặp được liên hệ với nhau. Dạ Hành Vân trước đó làm Tây Hải Nương Nương bị thương tổn, Nương Nương bởi vì Dạ Hành Vân mới del acc, sau đó Thường Tiếu Thiên bởi vì Nương Nương mới đối địch với Dạ Hành Vân, Dạ Hành Vân không những không biết hối cải, còn muốn đuổi tận giết tuyệt Tây Phong Phái, này có thể thấy rõ tên đó cỡ nào bá đạo, cỡ nào vô lương!

Trong mắt Tiếu Lang mà nói, kẻ khó tha thứ nhất trên thế giới này, chính là những tên phụ bạc.

“Tóm lại, tên đó không phải là cái hạng người tốt gì… Bất quá, tui vào Bắc Vân, ông vào Tây Phong, như vậy cũng rất tốt a, hai môn phái này coi như bự nhất server rồi, hết thảy bí mật của hai bên đều nằm trong lòng bàn tay của hai chúng ta, cậu không cảm thấy rất tốt sao? Không cảm thấy rất hay sao?”

Nghe Tiếu Lang hỏi hai câu liên tục, lại nhìn thấy cậu ta một bộ chờ mong được mình khẳng định, Vương Mân chỉ đành bất đắc dĩ nở nụ cười “Hay, tùy cậu đi vậy. Cậu vẫn chưa nói cho tớ biết cậu thích nhất màu gì nữa, rốt cuộc là xanh dương, vàng hay là trắng?”

Tiếu Lang “Màu xanh dương đi, mức độ lam mang theo một chút tím của tử la lan ý.”

Vương Mân hỏi “Là xanh đậm sao?

Tiếu Lang “Ùa, chính nó đó.”

Vương Mân “Ừ, biết rồi.”

Cả hai tán gẫu xong, lại mạnh ai người nấy chơi tiếp. Tiếu Lang cũng không thèm đắn đo vì sao Vương Mân lại hỏi mình vấn đề nọ, bởi vì lúc này cậu đã chính thức gia nhập Bắc Vân Phái.

☆ ☆ ☆

Trong thế giới Hiệp Minh, lãnh địa môn phái đều là do người chơi tự mình thành lập, tương đương với một cái cảnh tượng tự người chơi xin lấy. Theo việc khuyếch trương môn phái, lãnh địa cũng phải đồng bộ mở rộng. Những đại môn phái như Bắc Vân cùng Tây Phong, hàng năm đều cần một lượng lớn tài chính để duy trì.

Lúc trước, Mạt Danh có mang Tiếu Lang đến đại thính ngoại đường của Tây Phong Phái, bởi vì lúc đó cậu vẫn chưa gia nhập Tây Phong Phái, cho nên không thể đi dạo hết toàn bộ lãnh địa môn phái.

Bất quá, chỉ dựa vào đại thính ngoại đường xem, có thể đoán kiến trúc Tây Phong Phái có điểm phong cách của biệt viện vùng Giang Nam. Mạt Danh bảo hồi trước mình xin gia nhập vào Tây Phong Phái này là vì thấy kiến trúc môn phái rất giống với nhà ở quê của mình, Mạt Danh là người vùng phía Nam.

Mà Bắc Vân Phái, lại hoàn toàn bất đồng với Tây Phong Phái. Tiếu Lang cảm giác Bắc Vân Phái hệt như một cái sơn trại vậy, ừ thì… coi như là cao cấp hơn sơn trại một chút đi vậy. (bởi vì Tiếu Lang có thành kiến với Dạ Hành Vân, cho nên cậu cũng đối với Bắc Vân Phái hận ốc cập ô)…

Gia nhập vào bất cứ đại môn phái nào cũng có rất nhiều quy củ, đầu tiên cần phải có người dẫn tiến. Người dẫn tiến của Tiếu Lang chính là vị đường chủ kêu Mộ Dung Vô Địch kia.

Bắc Vân Phái có một vị chưởng môn, một vị phó chưởng môn.

Phó chưởng môn cũng chính là Các chủ của Bắc Kiếm Các trong truyền thuyết, Sóc Địch. Về sau hợp nhất với Vân Ảnh Sơn Trang của Dạ Hành Vân, trở thành Bắc Vân Phái. Nghe đồn Sóc Địch cũng là chơi chức nghiệp Kiếm khách, nằm trong danh sách mười cao thủ của toàn server.

Ngoài ra, Bắc Vân Phái còn có mười tám vị đường chủ cùng ba vị trưởng lão. Đường chủ phần lớn đều là cao thủ có thực lực trong môn phái, mà Mộ Dung Vô Địch chính là một trong số mười tám vị đường chủ đó. Trưởng lão thì lại là nguyên lão có công lập phái.

Tiếu Lang muốn gia nhập môn phái, nhất định phải thông qua được đường chủ dẫn tiến, sau đó nhận khảo nghiệm của trưởng lão, cuối cùng từ chưởng môn nhân hoặc phó chưởng môn nhân phê chuẩn cho thông qua.

Hiện tại, Mộ Dung Vô Địch đang ở trong kênh môn phái hô : “Tam đại trưởng lão có ở nhà hay không? Có một mỹ nữ muốn vào Bắc Vân Phái!”

Môn phái quần chúng A : “Mỹ nữ? Chức nghiệp gì vậy a? Cấp mấy rồi?”

Mộ Dung Vô Địch : “Một tiểu thích khách, 58 cấp.”

Môn phái quần chúng B : “Mèn ơi, bây giờ 58 cấp cũng có thể vào Bắc Vân? Có lầm hay không a!”

Môn phái quần chúng C : “Ai, rừng lớn chim gì cũng có mà!”

Mộ Dung Vô Địch L : “Không, cô nàng này rất lợi hại a, mới nãy cùng Tử Vận MM đi nhiệm vụ công chúa thật giả, tiểu thích khách kia giết chết Tử Vận Nhi đó!”

Tử Vận Nhi : “Mộ Dung Vô Địch!! Ông đi chết đi!!!”

Môn phái quần chúng A : “Ha ha, không phải chứ? Nhỏ đó lợi hại tới vậy sao? Chạy qua nhìn cái đã!”

Môn phái quần chúng C : “Nhỏ nhít cái gì, đều là hướng về phía hai chưởng môn mới đến đi, hầy hầy.”

Mộ Dung Vô Địch : “Trưởng lão có ở nhà hay không a!!!”

Kênh môn phái một trận trầm mặc…

Mộ Dung Vô Địch : “Cầu trưởng lão môn phái một con, mau mau xuất hiện!”

Gió lạnh thổi một trận ào ào, lá cây rụng một trận hiu hiu…

Mộ Dung Vô Địch spam kênh nửa ngày, chẳng thấy ma nào trả lời, rốt cuộc đến lúc cậu chàng muốn bỏ cuộc, có người trả lời.

Sóc Địch : “Sao thế? Gọi làm cái gì?”

Môn phái quần chúng A : “A a a, bái kiến phó chưởng môn!”

Môn phái quần chúng B : “Sóc Địch sama! Cầu chụp ảnh chung!!!”

Môn phái quần chúng C : “Chụp ảnh chung +1!! Phó chưởng môn vạn phúc kim an!!”

Mộ Dung Vô Địch : ” Bla bla bla bla…”

Môn phái quần chúng D E F G – spam-ing!

Mộ Dung Vô Địch : “Kháo, đừng spam đẩy lên nữa a! Có một mỹ nữ muốn vào Bắc Vân Phái, cần kiếm một trưởng lão môn phái!”

Sóc Địch : “Ai muốn vào? Tên là gì?”

Mộ Dung Vô Địch : “Tiểu Long Nữ.”

Sóc Địch : “…”

Mộ Dung Vô Địch : “??”

Sóc Địch : “Không cần tìm trưởng lão nữa, hai người ở đâu? Để anh trực tiếp chạy qua tìm.”

Môn phái quần chúng một đám : “…”

☆ ☆ ☆

Tiếu Lang nhìn trên màn hình, một thân hắc y thật hắc, chính là phó chưởng môn trong truyền thuyết – Sóc Địch —— mẹ nó, đây không phải là cái tên hắc y ngày đó ở bên bờ ruộng củ cải cấu kết với tên bạch y kia làm chuyện xấu sao sao!!!!

Sóc Địch : “Tiểu Long Nữ?”

Tiểu Long Nữ : “….Gì?”

Sóc Địch : “Ha ha, tại sao lại chạy tới đây? Tìm Tiểu Bạch Vân sao?”

Tiểu Long Nữ : “Tiểu Bạch Vân?”

Sóc Địch : “Là Dạ Hành Vân a, ngoại hiệu cậu ta, Tiểu Bạch Vân.”

Mộ Dung Vô Địch : “…”

Tiếu Lang : 囧, Tiểu Bạch Vân, ta đây là Tiểu Lang Hào đây…

Mộ Dung Vô Địch : “Hai người biết nhau sao?”

Sóc Địch : “Phải a, nhỏ này là tình địch của Tiểu Bạch Vân a.”

Mộ Dung Vô Địch : ““

“…” Trước máy tính, Tiếu Lang cũng hóa đá.

Tình địch? Tình địch cái gì? Ý nghĩa của tình địch chính là người phát sinh mâu thuẫn với kẻ có chung đối tượng ái mộ với mình… đúng không?

Mình cùng Tiểu Bạch Vân, không… là Dạ Hành Vân có chung một đối tượng ái mộ…? Là ai?

Mộ Dung Vô Địch : “Vậy… hóa ra… chưởng môn đại nhân là con gái sao?”

Sóc Địch gõ ra liên tiếp một chuỗi “ha ha”, lại nói : “Không phải, là con trai.”

Tiểu Long Nữ : “Ồ, vậy tên đó thích ai vậy?”

Sóc Địch : “Thích Vũ Hỏa a.”

Mộ Dung Vô Địch đã muốn tung bay theo gió.

Tiểu Long Nữ : “ tui có thích Giang Phong Vũ Hỏa đâu!!!”

Sóc Địch : “Ồ? Vậy sao? Nhưng là giang hồ đồn đãi Giang Phong Vũ Hỏa đang theo đuổi Tiểu Long Nữ mà.”

Tiểu Long Nữ : “Bọn họ hiểu lầm đó! Tuyệt đối không có khả năng! Giang Phong Vũ Hỏa gì đó tui vốn dĩ không quen a! Tui chỉ biết một người tên là Thường Tiếu Thiên thôi, ảnh chỉ kéo tui mấy lần, ngoài ra không có gì khác hết!”

Sóc Địch : “Ồ, là như vậy nha…”

Tiểu Long Nữ : “Nè nè, cho hỏi một chút, cái… cái tên Dạ Hành Vân thiệc thích Giang Phong Vũ Hỏa sao?”

Sóc Địch : “Là thiệt.”

Tiểu Long Nữ : “…gõ sai thôi mà!!!”

Sóc Địch : “Ha ha ha ha! Nhỏ này đơn thuần ghê… cái này cũng tin nữa? Tất nhiên là giả rồi! Hai phái chúng ta đánh tưng bừng như vậy, làm gì có chuyện thích thiết gì ở đây? Tiểu Bạch Vân gặp Vũ Hỏa một lần liền giết một lần a!”

Tiểu Long Nữ : “…” Bà nội nó, quả nhiên là ngoan độc!

Mộ Dung Vô Địch : “Lão đại uy vũ!”

Sóc Địch : “Nghe nói nhỏ muốn gia nhập Bắc Vân Phái hử?”

Tiểu Long Nữ : “Ừ.”

Mộ Dung Vô Địch : “Phó chưởng môn, hôm nay tụi này làm nhiệm vụ công chúa thật giả, nhỏ này giết Tử Vận Nhi 78 cấp đó, môn phái chúng ta thích khách không nhiều lắm, cho nên em nghĩ cho nhỏ vào rồi ra sức bồi dưỡng một chút, sẽ rất lợi hại.”

Sóc Địch : “Ừ, nói không sai.”

Mộ Dung Vô Địch : “Vậy phó chưởng môn xem, chúng ta nên tìm trưởng lão nào đó…”

Sóc Địch : “Không cần, anh đang nói chuyện điện thoại với Tiểu Bạch Vân đây này, tên đó bảo không thành vấn đề, trực tiếp cho nhỏ vào thẳng môn phái mình.”

Mộ Dung Vô Địch : “Ha ha, cảm ơn phó chưởng môn.”

Kênh tán gẫu môn phái của Bắc Vân Phái———

Trưởng lão số 1 : “Không có chuyện gì ha, hạ phó bản thôi~~”

Nửa tiếng sau…

Trưởng lão số 2 : “Đúng giờ sủi bọt… tiếp tục lặn xuống nước…”

Một tiếng sau…

Trưởng lão số ba : “Na, thiệt náo nhiệt a, đang nói gì vậy?”

….

Phi vụ gia nhập môn phái cứ trong hoàn cảnh có chút hiểu lầm lại hài hước như vậy liền xong. Tiếu Lang hiện tại chính là một trong những… quần chúng cấp bậc thấp nhất của Bắc Vân Phái.

Mộ Dung Vô Địch giống như rất thích cậu, muốn mang theo cậu đi làm nhiệm vụ luyện cấp. Tiếu Lang nhìn đồng hồ, thời gian lúc này cũng sắp hết, liền từ chối. Vừa mới từ chối xong liền nhận được thư tín của Mạt Danh gửi tới, mở ra liền đập vào mắt một cái biểu tình gào khóc thê thảm : “Sư muội, liền như vậy bỏ rơi sư huynh! Cư nhiên chạy đi Bắc Vân Phái, đồ phản bội!!!!”

Tiểu Long Nữ : “Suỵt… tui đây là đi nằm vùng!”

Mạt Danh : “Ồ! Ồ! Hóa ra là đi nằm vùng! Hắc hắc, vậy nằm cho tốt đi hén, vuốt ve~”

☆ ☆ ☆

Trước khi rời khỏi game, Vương Mân bảo Tiếu Lang đến tiền trang một chuyến, bảo là có thứ muốn tặng cậu. Tiếu Lang lập tức chạy đi, trước hết là rửa sạch mấy cái rác rưởi trong hành trang một phen, vừa mới xoay người, liền nhìn thấy nhân vật Âu Dã Tử của Vương Mân đã đứng sẵn trước cửa tiền trang.

Âu Dã Tử gửi tư tán gẫu, nói : “Tiểu Long Nữ, lại đây.”

Tiểu Long Nữ : “…”

Âu Dã Tử : “Mới đổi y phục sao?”

Tiểu Long Nữ : “Ùa, Thường Tiếu Thiên tặng tui a.”

Hai người ngồi ở cạnh nhau trong tiệm Net vậy mà lại tán gẫu bằng chữ trong game, nhìn có chút buồn cười, nhưng là Tiếu Lang lại cảm thấy không có kỳ quái chút nào, ngược lại có một loại cảm giác… bình thản, lại ấm áp…

Thành Trường An trong game lúc này, sắc trời đã chạng vạng, mặt trời lặn ở trời tây, ánh chiều tà soi rọi khắp nơi, khiến cả con đường đầy ánh vàng lấp lánh.

Vương Mân vẫn như cũ mặc một thân y phục chức nghiệp xám xám, nháy mắt, liền thay đổi một bộ trang phục thời trang màu yên hôi với hoa văn màu bạc!

Âu Dã Tử : “Là ‘ Tàm Ti Tuyết Vũ ‘ sao? Nhìn rất đẹp.”

Tiểu Long Nữ : “Ông mua nam trang?”

Âu Dã Tử : “Ừ.”

Hai người ở trong game đứng đối mặt với nhau, trên người mặt cùng một bộ trang phục thời trang, thoạt nhìn tựa như tình lữ.

Tiếu Lang nhìn chằm chằm vào màn hình đến xuất thần, thời gian tựa như xoay chuyển… xoay chuyển trở lại buổi chiều chạng vạng của cái hôm mà cậu trở về trường sau kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, cảnh tượng Vương Mân đứng ở cửa trường học chờ đợi đón cậu…

Âu Dã Tử : “Sau này đừng nhận lễ vật của người khác nữa, muốn cái gì tớ mua cho cậu, nhận lễ vật của người xa lạ, không dễ gì trả lại nhân tình cho người ta.”

Tiểu Long Nữ : “Ùa…”

Tiếu Lang không biết nên nói cái gì, lúc nãy khi mà Thường Tiếu Thiên có ý định muốn tặng cậu y phục thời trang này, cậu có chút không muốn nhận lấy, mặc y phục vào, còn cảm giác trong lòng có gì đó là lạ…

Nhưng mà hiện tại, Vương Mân nói ra lời này, Tiếu Lang lại cảm giác trong lòng rất ngọt ngào, lại có một thứ cảm giác giống như có con mèo con đang dùng móng vuốt nhè nhẹ cào lấy ngực mình, có chút ngứa… lại có chút mềm mại…

Âu Dã Tử : “Cậu đón giao dịch đi.”

Tiếu Lang bấm chấp nhận, sau đó nhìn lại trong khung vật phẩm của mình, có thêm một thanh chủy thủy phiếm thanh quang. Cậu bấm chuột phải lên xem xét thử——

【Ngân Tinh Đao】

Chức nghiệp thích hợp : Thích Khách

Cấp bậc thuộc tính : Thượng đẳng • Tinh

Công kích : + 35%

Phòng ngự : + 15%

Chính xác : + 299

Độ bền : 100

Cấp bậc sử dụng : 61 – 70

Chú tạo giả : Âu Dã Tử • Thần Tượng Nhất Cấp

Cái chữ “Tinh” là chữ với sắc đỏ phát sáng, phía dưới ở phần chú tạo giả, danh hiệu “Thần Tượng nhất cấp” của Vương Mân lấp lánh ánh sáng màu vàng nhạt. Ngoài mấy dòng trên, còn có một dòng chú thích : Chủy thủ này đã được chỉ định tặng cho người chơi 『 Tiểu Long Nữ 』, buộc định rồi không thể giao dịch.

______________________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN