Tiếu ngạo dị giới đấu phá thương khung
lần đầu độ kiếp
thời gian không chờ một ai
chớp cũng đã di qua mười năm tuế nguyệt nhân vật chính của chúng ta đã hơn mười mười tuổi.
trấn thiên sơn tại thạch thất bế quan một thiếu niên mật mày thanh tú tuongs mạo bật phàm nói chung là soái hiếm thấy đang nhập định rất chăm chú người này tất nhiên là long phi vân chứ còn ai vào đây,đột nhiên của thạch quan mở ra một lão già với đạo bào trắn đang chầm chậm đi về phá thiếu niên, hắn từ từ mở mắt nhìn thấy thân ảnh lão vội vàng quỳ xuống kinh hô nói :
\” phi vân tham kiến sư tôn không biết người tìm con có việc gì\”
một lúc sau vẫn là hắn quỳ cúi thấp đầu lão vẫn như không nhìn không nghe thấy đứng yên tại chỗ khoé miệng còn có chút tủm tỉm cười không nói
hắn trông tấy biểu hiện kì lạ của sư phụ thì rất nghi hoặc để ý phát hiện điều gì liền ngồi dậy tiếp tục nhắm mắt, thấy hành động của hắn lão cũng rất ngạc nhiên làm bộ tức giận nói:
\”vân nhi ngươi đây là có ý gì, lẽ nào muốn khi sư diệt tổ sao\”
hắn vẫn bộ dáng bình thản nhàn nhạt nói:
\” đói với sư phụ tất nhiên ta vạn lần không dám nhưng vói sư tỷ tốt của ta thì không có gì\”
nghe hắn nói thế nữ oa cũng mất hứng ,biến trở lại nguyên hình một cô nương nhan sắc kinh người dáng vể tinh nghịch ngồi bên cạnh hắn nói:
\”chơi không vui gì cả mới chút đã bị phát hiện, mà sao đệ lại phát hiện là do ta dạ dạng được chú, sư phụ nói với ta thì cho dù đại la kim tiên cũng rất khó phát hiện với đạo hạnh thiên tiên của đệ thì lẽ ra là không thể nào mói đúng a\”
nhìn ánh mắt tò mò đầy mong đợi đó hắn không cách nào là ngơ được:
\”thế tỷ nói thử xem trong sư môn chúng ta có bao nhiêu nữ đệ tử\”
nàng không hiểu hắn hổi điều này làm gì nhưng vẫn trả lòi hắn:
\”hình như trong sư môn chỉ có mỗi mình ta là nữ đệ tử,mà đệ hỏi cái này làm gì, ta thấy nó có liên quan gì với việc ta đóng giả sư tôn đâu\”
nhìn bộ mặt bối rối của nàng hắn cũng không vòng vo nữa:
\”thật ra đệ phát hiện được thì phải cảm ơn mùi thơm phấn hoa đào nhàn nhạt trên người tỷ,tỷ thử nghĩ xem sư môn cũng chỉ có mình tỷ là nũ đệ tử,còn các vị sư huynh tất nhiên là không có khả năng dùng rồi sư tôn càng là không có khả năng nên trong sư môn cũng chỉ có mình tỷ là khả nghi nhất ,hơn nữa tỷ không phải từng nói rất thích hoa đào sao\”
nghe hắn nói nàng liền sáng tỏ đặc biệt là câu cuối càng làm má nàng ửng hồng đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm hắn:
\”tỷ thật không ngờ cả chuyện nhỏ này mà đệ cũng nhớ ,đệ thật tốt\”
nghe nàng nói vậy hắn cũng thuận miệng nói:
\”ta không tốt với tỷ thì tốt vói ai tỷ là người thân duy nhất của ta mà không phải sao\”
đang lâng lâng trong hạnh phúc bị câu nói của hắn làm cho chút bất mãn:
\”không lẽ đệ chỉ xem tỷ là người thân ,ngoài ra không còn không còn gì sao;
hắn khó xử trả lời đành đánh trống lãng sang chuyện khác:
\” chuyện này đệ thật chưa nghĩ đến à mà tỷ đến tìm ta làm gì không lễ chỉ đến nói chuyện phiếm sao:
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!