Tiểu Thư Nghịch Ngợm
Chương 1
Dưới ánh nắng chói chang tôi men theo con sông .
Tôi là Hoàng Gia Thi gọi là Lacy , tôi đang bỏ nhà đi , nguyên nhân ư? Bạn cũng thấy rồi đó , không biết ba tôi nghĩ gì mà lại ép tôi lấy chồng ! Trời ơi tôi mới có 16 tuổi thôi , hơn nữa …con gái lấy chồng phải lấy người mình yêu , không phải vậy sao ? .
Cô khẽ lau giọt mồ hôi trên trán :
– Phù , đi 2 tiếng đồng hồ , cuối cùng cũng thoát khỏi lãnh địa nhà mình !.
Nói thì dễ đó, 30 tỷ ta kiếm đâu ra bây giờ ? Nhưng mình cũng không thể quay về xin lỗi ba được .Mình nghĩ gì vậy nè Lacy ! Đã nói là phải đi tìm tình yêu mà ! .
Tôi lắc đầu nguầy nguậy vứt bỏ đi ba cái suy nghĩ quay về nhà .
Chợt cảm thấy cổ họng khô khát muốn uống nước , mà mồ hôi chảy cũng càng nhiều , chẳng lẽ bị cảm nắng rồi ? Ôi không ! Mà xung quanh không có cái nhà nào hết .
-Nước……- tôi bất lực ngã xuống …. Tõm…. Tôi bị rơi xuống sông , chết rồi tôi không biết bơi …Làm sao đây tôi sắp không thở được rồi, khó chịu quá ai cứu tôi đi .
Ùm….
Đột nhiên trong nhận thức được tôi thấy có một người con trai mái tóc màu tím ruby lau xuống ngay chỗ tôi khi anh ta bơi đến gần tôi mới phát hiện anh ta đẹp trai đến vậy lào một soái ca nha . Mà chờ đã bây giờ quan trọng là cái mạng chứ không phải soái ca !
Tôi như chịu không nổi uống nước mà sặc nước .
Đột nhiên tôi thấy dễ thở hơn …. Đó là … Nụ hôn đầu của tôi …
Anh vội ôm cô bơi lên mặt nước lên đến bờ cô không khỏi ho mạnh .
– Khụ …khụ….
– này cảm ơn nhé….
Anh im lặng không trả lời, thấy cô như ổn rồi cũng bỏ tay khỏi tay cô mà thong dong bỏ hay tay vào túi quần vẫn bộ dạng ướt như chuột lột mà bỏ đi về hướng xe của mình .
Cô chú ý đến chiếc xe màu đỏ là loại xe Lamborghini hẳn là đại thiếu gia giàu có đi ? .
Một người đàn ông 40 tuổi thấy anh đến lo lắng chạy đến .
– Thiếu gia không sao chứ .??- người đàn ông .
– Thiếu gia?…- người đàn ông nhìn cậu , cô chầm chậm bước đến , mà người con trai chợt nhận ra cô đang đến mới quay lại khẽ cười khiến mặt cô khẽ đỏ lên .
– không sao . – anh trả lời với người đàn ông song cả hai lên xe liền rời đi .
Cô nhìn chiếc xe rời đi không khỏi thất vọng mà thôi kệ đi .
14 giờ .
Cô lôi vali đi trên đường nhìn chăm chú tờ giấy mà lòng suy nghĩ ” chàng trai đã cứu mình , mình còn gặp được anh ấy nữa không ? , Ồ Lacy khi phải nghĩ đến chuyện này nữa ! Phải tìm được chỗ ở đêm nay đã ! .
Hết chapter 1 ! Cho Sun và Zi xin ý kiến nha mn( ^.^ )!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!