Tiểu Thư Siêu Quậy
Chương 21: 1
Bước chân xuống cầu thang, tất cả mọi người đều dậy hết rồi thì phải
– Vy, định đi đâu đó, lại đây ăn sáng này- Ngọc thấy nhỏ đang đi xuống liền nói
Cô mặc bộ váy trắng tinh khôi qua gối, mang tạp dề, cột tóc trễ hơi lỏng. Ô~~nữ công gia chánh là đây
Lâm, nó, cô, nàng mỗi người một phần hì hục ăn. Phải thôi..đồ ăn Ngọc nấu, sao mà chê nổi
– Có vẻ ngon nhỉ?!- nhỏ nói
– Ăn không?!- nó hỏi
– Hờ…thôi. Tao có việc rồi- nhỏ lầc đầu chán chường
– Ehèm…hẹn~~~hò ấy mà- my đá đểu
– ….tao…-vy gãi đầuu. Đỏ mặt
Hắn và Kiệt vừa mới đánh răng xong, thong thả đi xuống…. Vy nhăn mặt nhìn cái điệu bộ ngáp dài ngáp ngắn của hai tên này…
– Kiệt, em đã bảo là đừng có ngáp bừa bãi thế?!- Giọng nói lanh lảnh của Mi làm cho chàng giật mình
– Ok..bà xã. Lần cuối…oáp~~~- kiệt đáp
– Anh. Thật là….- nàng lắc đầu
– Nhìn gì..con này! Đi đâu thì đi mau đi- kiệt quay sang nhỏ
– Gì?!- vy mở to mắt nhìn Kiệt. Biết nhỏ đi đâu hả?
– ….đúng là lâu lắc thiệt- Chàng hậm hực
-..lâu gì?../.- Vy đáp
– Hải chờ em được nửa giờ rồi đấy- hắn cười đầy ẩn ý
– Sao ạ??!- nhỏ há hốc
Rồi bỗng nhiên tất cả mọi người đồng loạt nhìn nhau, không ai bảo ai. Đồng thanh:
– ” NGOÀI CỔNG”
– Whát – vy nhăn mặt
– Đi mau đi!- kiệt cốc vào đầu nhỏ
– Á…đau ..- nhỏ hét
– Sao nó lại đi thích đứa như mày chứ? Đúng là thằng” điên nặng điệnn” rồi- chàng nhăn mặt nhìn nhỏ em mình
– Anh…nói gì?- vy tức, đỏ cả mặt
– Em chưa định đi à?- Lâm lên tiếng
– Dạ?- nhỏ nhìn anh
– Anh ta khô héo giữa trời nắng mất!- nó lắc đầu
– Thật sao?!- nhỏ hỏi
Nhỏ nhìn cô…. Cô khẽ gật đầu
Nhìn nàng…. Nàng nhướn mày ẩn ý
Nhìn anh…anh khẽ khàng nhếch môi, tạo nên nụ cười nửa miệng
Nhìn nó…nó nhũn vai vô đối
Nhìn hắn ..đứng nhẹ xoa đầu nhỏ
Nhìn chàng….chàng khoanh tay nghó nghiêng lảng tránh. Khẽ bĩu môi
Hơi lúng túng với mọi người, không biết nói gì hơn..vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài
” đứng ngoài nắng thật sao?” nhỏ thiết nghĩ
Leo lên Kiwasaki lập tức phóng vèo ra cổng….
Kẹẹẹt…..cánh cổng bậc mở, Hải nằm dài trên Suzuki R750. Áo thun đỏ ngắn tay. Áo da đen lửng cộc tay. Quần ngố xanh đậm… Cái nón mỏ vít nạm đinh úp ngược lên khuôn mặt xinh đẹp… Chờ lâu, ngủ quên luôn rồi sao?!
Mấy top nữ sinh thi nhau đến gần mà nhìn ngắm. Cũng đúng thôi, khi không lại được ngắm trai Hot cả hot boy giữa đường thế chứ……
Nhỏ nhìn mà thấy lòng hơi bực bội. Ghen hả? Còn lâu! Nhỏ mà thèm ghen à??!
Hải hơi nhướn mày nhìn nhỏ. Vội vàng bậc dậyy, cười thật tươi
Đám con gái đi ngang qua xôn xao, xỉu lên xìu xuống… Chậc, mê trai vãi. Nhỏ thấy bình thường mà, còn thấy nụ cười đó thật khó ưa. Đẹp gì mà đẹp chứ???!
– Sao em lâu vậy?!- cậu bước đến gần nhỏ
– Ai bảo anh ra sớm thế còn gì?!- nhỏ hậm hực
– Em thật ..- cậu cười cười
– Tôi sao??!- vy nói
– Nè, không lẽ cứ định một tiếng tôi, hai tiếng con này, ba tiếng thằng kia mãi sao hả- cậu nhăn mặt
– Chứ sao?- nhỏ thản nhiên đáp
– Em xưng một tiếng “em”, gọi một tiếng “Anh” không được sao?!- Hải nhìn nhỏ, mắt long lanh..mong chờ
Vy méo mặt nhìn cậu…, nhìn thử sang đám “tép tôm” gần đó. Chúng nó xỉu hết luôn rồi. Tại điệu bộ cún con này sao??! Cậu…đang làm giàu cho bệnh viện đó hả? Nhiêu đầy bệnh nhân nữ…mấy ông bác sĩ khỏi ăn sáng rồi….
– Anh.. Dẹp bộ mặt này đi cho yên bình xã hội nhá!- nhỏ cười méo mó
– Được thôi…chỉ cần em gọi “Anh..anh” . anh sẽ làm theo lời em~~~- hải cười toe toét
– …muốn ăn đập hả?- nhỏ nổi đoá
– Em…lại nữa!
-Xin..lỗi…không cố ý- Vy gãi đầu
– Em…gọi anh là anh đi chứ- cậu chu môi
– KHÔNG-THÍCH!- nhỏ phản bác
– …- cậu đột nhiên không nói nữa. Im lặng cuối gầm mặt xuống đất
Gì vậy?! Giận rồi à? Buồn hả?! Xưng hô thôi mà…
– Nè…ê!- nhỏ gọi
– …- cậu không trả lời
– Ê…sao vậyy
-…- vẫn không trả lời
– Chỉ là gọi thôi mà. Quan trọng thế hả?!- vy nhăn mặt
-…- vẫn im lặng
– Này..giận thật hả?- Nhỏ nói
-…..
WTF? Cái gì đây? Buổi hẹn hò đầu tiên mà…cũng có chút mong chờ…bây giờ thì sao chứ?!
Này! Nói thật nhỏ không bao giờ ra ngoài khi chưa ngủ đã đâu. Lâu lâu nghỉ ở trường một bữa thế này.. Phải ngủ chi đã chứ. Lí nào lại ra đây. Cậu là người vinh dự “thỉnh” được nhỏ như thế này nhá.
– nè…
-…
Trời ơi…vẫn im kìa! Giận thật rồi. Nhỏ không muốn buổi hẹn hò nàykhông suông sẽ vậy đâu. Có phải nhỏ cũng hơi quá đáng không nhỉ. Chỉ gọi bạn trai là “anh” thôi mà. Chuyện cũng thường tình. Cậu có đòi hỏi gì quá đáng đâu chứ?! Nhưng…đúng là nhỏ không quen chút nào. Nhưng tình huống này….kông lẽ. …nhỏ phải hạ mình sao …không bao giờ
– Võ Vĩnh Hải… Anh sao vậy?- nhỏ bực bội hét
-…chúng ta…hôm nay đừng hẹn hò vậy!- cậu khẽ nói
– Cái gì..anh…- Vy trợn mắt
– …em vào nhà đi!- cậu quay lưng từ từ bỏ
đi
– ..Vĩnh Hải…..anh- vy gọi
-….
-..ê…..
-…
– Thôi được rồi…gọi thì gọi!- vy hét lớn
-…. Gì?!- cậu xoay người lại nhìn nhỏ
– Gọi…gọi…thì gọi…. Anh!- nhỏ lắp bắp
– …- hải cảm nhận được nhịp tim mình đập rộn ràng….. Không gian như tan chảy…. Bất giác nở nụ cười thật tươi
– Anh..được chưa!- vy đỏ mặt bước đến gần cậu
– …có thế chứ!- hải khẽ nói, đưa bàn tay ấm áp xoa đầu cô gái trước mặt mình….nhỏ đỏ mặt…thật đáng yêu
( shin:100% hải giả bộ nãy giờ lun á c-_-)
Lồng ngực vy đập mạnh. Thoáng ngượng ngập gạt tay cậu ra…
– Đi được chưa- nhỏ hậm hực
– Ok em!- cậu tít mắt
Nhỏ lườm cậu…..cậu gãi gãi đầu. Cười toe
Chết tiệt…cái nụ cười khó ưa!
Vừa định leo lên Kiwasaki thì bàn tay cậu lại giữ lấy tay nhỏ
– Gì nữa- vy nhăn mặt nhìn cậu
– Đi cùng xe anh đi!- Hải trìu mến nhìn nhỏ
– ơ….
– Không lẽ…định mỗi đứa một chiếc mà phi vậy hả?!- cậu hỏi
– Như g….
– Vậy thì là hẹn hò gì?!
-…tôi….à không…em….nhưng em- nhỏ lắp bắp
– Không nhưng gì cả!- đưa xe anh dắt vào- hải mau chóng giật phang chíp khoá từ tay nhỏ. Không để nhỏ kịp phản ứng. Leo lên con moto của nhỏ phóng vào nhà
– Nè…ơ… – vy lắp lửng
Tích tắcc 3s sau. Cậu đã xuất hiện trước mặt nhỏ:
-Anh…sao nhanh vậy- vy cứng họng, nói không nên lời
– Đi thôi!- hải chộp lấy tay nhỏ, kéo đi
Đến gần con Suzuki R750…cậu giật lấy cái nón moto độ từ vy:
– Cho anh mượn!- cậu nói
– ơ….- nhỏ lắp bắp
– Lên nhanh!- Hải nháy mắt
Cơ thể vy như mất tự chủ. Bất giác, tự leo lên sau cậu
– Ôm chắc vào- Hải nói_ con xe đột ngột lao đi trong sự sửng sờ của bao người
Nuối tiếc có…thắc mắc có…và…ghen tỵ cũng có….
Kéét__dừng lại trước một trung tâm thương mại đồ sộ …
Nhỏ từ từ bước xuống, khẽ sửa sửa lại vài lọn tóc rối
– Em chờ anh gửi xe một chút!- Cậu nhìn nhỏ
– Ừm…- Vy nhẹ gật đầu
Nói rồi cậu quay xe chạy theo hướng nhà xe của trung tâm
Vy chọn một chỗ khuất gần hành lang gần cửa không quá đông người và không khó để cậu tìm thấy!
Chân váy đen bằng da và áo thun trắng cổ trụ cách điệu…tuy không quá nổi bậc nhưng khuôn mặt baby lại rất thu hút những người xung quanh. Thoáng cái 2ph, chỗ nhỏ đứng tập trung rất ngiều thanh niên, họ nhìn nhỏ, soi mói, chỉ trỏ, trêu ghẹo. Vy đều không quan tâm
Trong đầu nhỏ vang lên 2 từ “Hẹn hò” từ cuộc điện thoại ban sáng. Quả thật..lúc đó khá bất ngờ, đã vậy Hải còn dậy trước Vy để chờ nhỏ…không ngờ, sau một đêm..nhỏ đã có bạn trai. Sau một đêm, gọi “kẻ thù” là “anh”. Sau một đêm, có một buổi hẹn hò….có hơi vội không nhỉ, chưa đầy 12h đồng hồ…. Không, nhỏ không thấy vội chút nào. Trái lạii…có phần phấn khích. Làm nhiệm vụ năm xưa, cặp không ít tay,quen không ít chàng..nhưng hoàn toàn là vì ” công việc”, tuyệt nhiên không có 2 từ ‘tình yêu’ trong đó. Nếu vậy…có thể nói, cậu là người bạn trai đầu tiên của nhỏ không nhỉ?! Thôi mà bỏ đi..sao cũng được, suy nghĩ chi linh tinh vậy nè…
À.. Mà còn lúc hôn nữa. Chẳng phải là nụ hôn đầu gì, còn nhớ….13 tuổi, trao nụ hôn đầu cho chính anh trai mình. Lí do đơn giản: chính là bài huấn luyện ứng xử của
sư mẫu “sì trin”. Kể cả Lâm, nàng, cô, trừ nó ra..thì tất cả đều không còn nụ hôn đầu nữaa (shin: hôn nhau13tuổi???Loạn rồi…loạn hết rồi!!!)
Nhưng…khi chạm môi cậu, cảm giác thật đặc biệt. Hồi hộp hơn, lúc hôn những người con trai khác..
Sư mẫu có dặn: chỉ khi nào có người yêu thì sẽ không làm những cái ” Phi vụ” giống lúc trước nữa . có nghĩa là.. Tất cả những nụ hôn sau này.. Chỉ dành cho cậu hả????!
Ơ mà khoan! Sao.. Sao nhỏ nghĩ lung tung vậy nhỉ. Hôn. Hôn gì mà hôn chứ. Aaa..đầu óc nhỏ đen tối vậy sao????
Nghĩ đến đây. Tim nhỏ đập loạn nhịp
Không được rồi…suy nghĩ vẫn vơ quá. Kiềm chế lại… Aa~~nhưng không được, chẳng lẽ lúc yêu…tâm hồn con người ta “u tối” vậy sao??????
( Shin: chút tâm trạng của thiếu nữ lúc yêu thôi nhé các nàng thân mến)
Vẫn đang vu vơ vật lộn với trí tuệ thì một giọng nói vang lên gián đoạn dòng cảm xúc của nhỏ
– Ôhô~~cô bé xinh đẹp sao lại đứng đây một mình thế kia?
Nhỏ bất giác xoay người lại.. Một tên con trai trông khá xốc nổi đang tiến đến gần nhỏ. Bên cạnh là vai tên đan em đi cùng:
– GÌ!- Vy cất giọng đầy vẻ khó chịu
– Ơ..em nóng tính quá vậy. Kết em rồi đó, đi chơi với anh không?!- tên đó khoanh tay xoa xoa cằm nói
– Tôi không rảnh…đi chỗ khác gìum- Nhỏ nhếch môi. Tiện thể bước đi thẳng. Hôm nay tâm trạng vui, không hứng thú gây chuyện với mấy loại này
Nhưng có vẻ ông trời lại không muốn nhỏ đi thì phải. Bàn tay tự tiên của kẽ đó nắm lấy cánh tay nhỏ, kéo lại:
– Đâu có dễ vậy em…- tên nói cười khả ố. Cả đám khẽ nhếch môi
– Bỏ ra!- vy trừng mắt
– Em có vẻ không biết trời cao đấy dày la gì nhỉ? Biết anh là ai không mà lại dám từ chối- Tên đó nhướn mày
– Là ai kệ mẹ nhà mày…bỏ tay bà ra không!- nhỏ quát
– Ô hay! Gan nhỉ chửi tao à. Con nhỏ này….- tên đó tức đỏ mặt
Cả đám đông bắt đầu tụ họp lại xem trò vui. Ai ai cũng thầm tội nghiệp cho c ôgái xinh đẹp kia… Tên này là Yun-nổi tiếng nhất khu mà…..
========Lâm Thiên Bảo-18tuổii. Yun. Phó bang demon======
– Mày…khôn hồn biết điều đi theo tao- yun cười đểu nhìn vy
– Nếu không…?- nhỏ nhướn mày
– Ha~~tao không tự chủ được khi tao nổi điên đâu…đi theo mau khi tao còn nói bằng lời
– Bà không thích đấy…thì sao? Làm gìđược cứ thử!- nhỏ không vừa đáp lại
– Mày.. ..- yun giơ tay lên định cho nhỏ 1 bạc tay vào mặt nhỏ
– Đánh thử xem!- nhỏ nhướn mày đầy khiêu khích. Đến mức này không thể kiềm chế nữa
– ….chết tiệt…yaa- yun tức giận trước thái độ của nhỏ. Bàn tay nam nhân cung lạigiơ lên chuẩn bị lao đến nhỏ
Vy khẽ nhíu mày..đánh nhỏ? Đùa à?! Một sự sỉ nhục….
Bàn tay phải khẽ co lại. Đành khởi động một chút
Bỗng
Pặc___cánh tay yải giữ chặt tay tên yun khi nó sắp chạm gần mặt nhỏ
Mẩy đám đông lại xôn xao hẳn lên ttước sự xuất hiện của cậu
– Mày…mày là thằng nào?!- yun tức giận trừng mắt với cậu
-….bỏ người yêu tao ra- cậu nhểch môi
– Gì??- yun trợn mắt
Không đợi gì thêm. Cậu siết chặt tay yun. Bất lực. Tên này buông nhỏ ra
– Mày là thằng nào?!- một thằng dàn em lên tiếng
– Là người sẽ dạy cho tụi bây một bài học- Hải khẽ nhếch môi
– Gì?! Mày muốn chết hả- một tên khác
– Đụng tới người yêu tao…. Chán sống?????- cậu trừng mắt
– Mày….tụi bây…bắt hai đứa này lại. Đứa nao bắt được tao thưởng- yun hét
Cả đám côn đồ đồng loạt xông lên…..lao thẳng về phía cậu và nhỏ
Ánh mắt Hải lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Dám chạm vào nhỏ à???
– Em lùi lại… Kẻo bẩn áo!- cậu khẽ nói
Thình thịch_
Lồng ngực Vy rộn ràng như hoa nở. Cảm thấy yêu cậu quá… Không phải nhỏ không đủ sức dẹp nổi bọn này… Nhưng….cậuthực sự như đang bảo vệ nhỏ. Một anh hùng đang cứu mĩ nhân. Một chàng trai đang bão vệ người con gái của mình. Một Võ Vĩnh Hải đang bảo vệ Đặng Huỳnh Ngọc Vy!!!
O.s
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!