Tiểu Thư Siêu Quậy
Chương 3.1
Tiếng động cơ phân khối lớn, lớn dần, giòn giã…
Kííííí…tttttt
Mọi ánh mắt đổ dồn vào 4con siêu môtô vừa phanh gấp. Cú phanh gấp bẻ đầu xe đột ngột tạo thành 1đường cong dưới mặt đất tuyệt đẹp chỉ có ở những cao thủ bậc thầy. Tìm khắp cái Sài Gòn này, số tay đua đáp được kiểu này chưa đến bảy, tám người. Nhưng trong số ấy,những cái tên tiên tiêu biểu dẫn đầu luôn luôn là 4anh tài Dying.
Đúng vậy ,chính họ, họ đã đến…Dying đã đến….
Từ trên con siêu xe Suzuki GSX R750 trắng đen, Hải bước xuống xe với sơmi xanh dương dài tay, khoác áo da đen lửng và quần jeans xanh thời trang, bộ quần áo rất hợp với màu tóc xanh của cậu. Tai phải bấm 2lỗ,đeo 2 chiếc khuyên saphia tím, tai trái bấm 1lỗ đeo khuyên tia sét. Giày batanh xanh nốt. Trông cực cute và cuốn hút nhưng hôm nay pha chút lạnh lùng. Bọn con gái bang King nhìn mà chảy cả dãi(#_#)
Đại ca Korn
Kiệt bước xuống con Ducati 1299 xanh đen. Mặc áo thun đỏ tay dài,khoác áo jean xám, quấn bò bó, đôi giày adidas hợp thời trang. Mái tóc đỏ nổi bậc với chiếc khuyên móng ngựa ở tai trái. Đeo đôi găng tay đen hiệu USA. Vẻ đẹp cuốn hút và quyến rũ, pha chất lạnh lùng. Bọn nữ nhi chịu không nổi phải thốt lên “đẹp quá” và sau đó nhận được cái liếc rất ư là *ngọt ngào* của bọn nam trong bang.
Đại ca Trenter
Chàng trai đứng cạnh con siêu moto Lamborghini Aventador trắng đỏ làm mọi người lát cả mắt, lũ con gái bây giờ xịt cả máu mũi. Chiếc áo đen trơn dài tay, khoác áo da cụt tay. Quần jean đen mài rách, đôi găng tay đen và đôi giày ADIDAS đen. Lâm giờ là một cây đen toàn tập. Cả mái tóc đen che mờ mắt trái và chiếc khuyên thánh giá đen bên tai trái, càng tôn lên vẻ đẹp huyền bí của anh, vẫn lạnh lùng như mọi khi.
Đại ca Jackling.
Hắn bước xuống con suzuki haysabusa đen vàng dưới ánh mắt ngưỡng mộ của rất nhiều người. Áo thun trơn dài tay trắng,khoác áo Jackket cụt tay. Quần bò bó, đôi giày da đắt tiền của Ý. Chiểc hoa tai kim cương trắng lấp ló sau mái tóc nâu hạt dẻ. Đội mũ lưỡi trai và chiếc kính mát đen khiến mọi người không thể nhìn rõ mặt nhưng độ cuốn hút không thể giảm và độ lạnh lùng càng tăng. Lũ con gái đang ngất lên ngất xuống. Lũ con trai nhíu mày thắc mắc diện mạo của hắn ra sao dưới cái kính to bản ấy.
Luôn luôn bí hiểm và lãnh đạm.
Hắn
Đại ca Haller.
(Mình gọi cách anh bằng nickname khi xuất hiện với danh nghĩa đại ca nhé, các chị kia cũng vậy)
Đám đông bỗng chốc vô thức tẻ làm 2 hàng ngang nhường đường cho bọn hắn.
Vai trò là đại ca giao tiếp. Korn đi trước với nụ cười kiêu ngạo, khinh thường.
Hắn, Trenter và Jakling bước theo sau. Jakling lãnh đạm,ánh mắt vô hồn bước đi, hắn bên cạnh, đầu hơi cuối xuống, trenter đi ngoài cùng, quét mắt xung quanh như quan sát.
4người đi đến đâu,hàn khí toả ra đến đó khiến bọn đàn em king không rét mà run
…
Một thân ảnh đứng chưng hửng ở giữa, mắt trợn ngược nhìn 4thân ảnh khác đang tiến về phía mình.
“Bộ tứ Dying”.” Chúng đến thật? Chúng đến thật sao?” Tại sao chứ ?Chúng không sợ sao?….hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu winner, một sự thắc mắc lớn không tả nỗi. Rõ ràng là đàn em Dying không còn một tên nào chưa bị hắn “xử” vào đêm qua.
Vậy mà bốn tên này dám mò đến,tại sao chứ? Hay là đến để đầu hàng? Không thể nào, bốn tên ai cũng đằng đằng sát khí, thái độ không có vẻ gì là sợ hãi. Không lẽ chúng tự tin đánh thắng nỗi 300tên ở đây
Không ,sao có thể được. Rốt cuộc là sao?
Winner chưa thể ý thức được mọi việc xung quanh nữa, trong khi đó 4chàng đã đứng trước mặt hắn tự lúc nào. Bất ngờ Korn cất giọng:
-11h59ph 26giây,còn quá sớm để ăn mừng chiến thắng đó anh bạn à.
-Tụi…bây-winner lắp bắp
-Mày là Win?- Korn nhếch mép
-..P..hải, là tao
Bốn con người trước mặt toả ra cái sát khí lạ thường khiến winner lạnh lạnh sống lưng. Mặc dù đã điều tra nhưng cái kết quả là chỉ biết được 4con người này thuộc con nhà giàu, ăn mặt sành điệu, có quyền thế.
Nhưng winner không sợ điều đó, bởi chính anh cũng là con nhà quý tộc, vả lại bản thân còn là cao thủ võ thuật thì việc gì phải sợ?
Trước đến giờ. Trong cái giới giang hồ này, cái con người khiến hắn phải run sợ chỉ có 1. Vậy mà 4con người lạ mặt này, không quen không biết lại ban phát cái nỗi sợ cho anh dễ dàng,như người đó từng làm. Tại sao?
Không lẽ anh quá khinh địch rồi sao?
Hay là……
Những người này…thực sự không tầm thường……
O.s
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!