Sao trông còn trẻ hơn, có sức sống hơn so với mười năm trước thế?
Mấy năm nay, cả nhà Tần Cẩm Phương đều sống nhờ vào Tần gia.
Nhưng ông cũng đã không gặp anh cả chị dâu mình suốt mười năm.
Theo ông thấy, anh cả chị dâu là đầu óc bị hỏng rồi.
Cuộc sống phú quý tốt đẹp trong thành phố không muốn, lại bỏ về quê sống cuộc sống nghèo khổ.
“Ông nội, chúng ta không về nhà sao?” Tần Lạc Vân hỏi.
Ông nội đang nhìn gì thế? Tần Lạc Vân nhìn theo hướng ông nội đang nhìn đến ngẩn người thì thấy được Tô Tô.
“Ông hình như nhìn thấy ông cả của con.
Đi, Vân Vân, chúng ta qua nhà ông cả con xem thử!”
Tần Cẩm Phương quyết định tự mình đi Tần gia một chuyến, thăm dò đầu đuôi sự việc.
Nếu như thật sự là anh cả chị dâu của ông đã trở về, vậy ông có thể thừa dịp đòi chút tài sản.
Suy cho cùng hai ông bà cụ đã nhiều tuổi, không biết chừng khi nào đó liền mất.
Lừa gạt bọn họ lập một cái di chúc, đến lúc đó bản thân còn có thể được chia một chút tài sản.
Thế nào cũng tốt hơn là mỗi lần đều phải nhìn sắc mặt mấy thằng cháu trai.
Lại nói, số tiền mà mỗi lần chúng nó cho ông chỉ có một ít như vậy, hoàn toàn không đủ để ông tiêu!
***
Tô Tô và ông bà cụ Tần gia vừa về đến nhà, Tần Cẩm Phương đã mang Tần Lạc Vân đến thăm.
“Anh cả! Thật sự là anh à! Vừa mới nhìn thấy ở cổng nhà trẻ Hồng Phong, em còn tưởng rằng là mình đã nhìn nhầm cơ chứ?”
Tần Cầm Phương vẻ mặt xúc động tiến lên nghênh đón.
Nói về tuổi tác, Tần lão thái gia lớn hơn em trai tận bảy tuổi.
Nhưng hai người đứng cùng nhau, vẫn là Tần lão thái gia nhìn trẻ hơn.
“Sao mày lại qua đây?” Tần lão thái gia nhíu mày.
Em trai này của ông ham ăn biếng làm, không chịu làm việc đàng hoàng, ông từ lâu đã không thích.
Nếu như không phải chỉ có một người em trai là nó, có thể ông đã sớm cắt đứt quan hệ rồi.
Tần lão phu nhân cũng không thích người em trai này của chồng mình.
Trước kia đến đã đến nhà bọn họ đòi tiền rất nhiều lần, không tự mình làm việc lại nghĩ làm sao để vơ vét tiền bạc từ nhà bọn họ!
Nhìn thấy Tần Cẩm Phương qua đây, vội vàng ôm Tô Tô vào lòng.
Người này lăn lộn thế nào cũng được, chỉ là không được làm hại đến con gái bảo bối của mình!
“Vừa nãy lúc em đi đón Vân Vân, từ xa nhìn thấy một người rất giống anh, nên muốn qua xem thử, không ngờ thật sự là anh!” Tần Cẩm Phương kích động nói.
“Ừ, anh và chị dâu mày về rồi, lần này sẽ ở lại lâu.” Với hiểu biết của Tần lão thái gia về em trai mình, Tần Cẩm Phương đến tìm ông tuyệt đối không có lòng tốt gì.
“Anh cả, sao lần này anh về cũng không báo trước cho em một tiếng?”
“Báo trước cho mày làm gì? Mày muốn đến đón anh à? Hay là muốn mở tiệc tiếp đãi?” Tần lão thái gia không vui hỏi.
“Không phải, không phải! Chúng ta đã không gặp nhiều năm như vậy, khó khăn lắm anh mới trở về, chúng ta hẳn là nên cùng nhau ôn chuyện a!” Tần Cẩm Phương cười ha hả nói.
Như là để chứng minh bản thân đến ôn chuyện là thật, Tần Cẩm Phương kéo Tần Lạc Vân qua giới thiệu cho Tần lão thái gia: “Anh cả, đây là Vân Vân, cháu gái của em.
Trước đây em đã gửi ảnh của nó cho anh rồi!”
Tần Lạc Vân vội ngoan ngoãn gọi một tiếng “Ông cả”.
Sau đó lại nói theo những gì ông nội đã dạy bé: “Ông cả, ông thật lợi hại! Vân Vân rất ngưỡng mộ ông, sau này Vân Vân cũng muốn lợi hại giống người!”
Bé đã sớm nghe người lớn trong nhà nói qua, ông cả rất giỏi rất giàu có.
Chỉ cần khiến cho ông cả thích bé thì bé sẽ có rất rất nhiều đồ ăn, còn có nhà đẹp, quần áo đẹp.
Ông nội còn nói với bé, ông cả rất thích bé gái, nhưng cả nhà họ lại chỉ có con trai.
Nếu như ông cả mà nhìn thấy bé thì nhất định sẽ rất thích.
Tần lão thái gia nhìn qua Tần Lạc Vân, phản ứng bình thường: “Ừ, ngoan giống như trong ảnh, bồi dưỡng cho tốt, đừng để giống con trai của mày.”
Thái độ của Tần lão thái gia đối với Tần Lạc Vân không tính là xấu, nhưng cũng không thích giống như Tần Cẩm Phương đã nghĩ.
Tần Cẩm Phương có hơi thất vọng, bỗng nhiên chú ý đến Tô Tô bên cạnh Tần lão thái gia.
Dáng vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, mắt to long lanh, cả người đẹp đẽ giống như búp bê xứ.
Bé gái này lớn lên còn đẹp hơn so với cháu gái ông!
Lẽ nào là vì bé gái này, anh cả chị dâu mới phản ứng lạnh nhạt với cháu gái của ông?
Vì thế Tần Cẩm Phương tò mò gạn hỏi thân phận của bé: “Anh cả, bé gái này là ai vậy?”.