Tiểu Trúc Yêu - Chương 10: Phiên ngoại. Hoa tỷ muội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
179


Tiểu Trúc Yêu


Chương 10: Phiên ngoại. Hoa tỷ muội



Lý Thiều Khanh thích náo nhiệt, loại náo nhiệt này bao gồm rất nhiều chuyện, ví dụ như hội thơ đào hoa hay tán gẫu với hàng xóm cách vách.

Tướng công Trương đại cẩu của nàng thành thật vui vẻ nói, Thẩm công tử ôn tồn lễ độ cách vách kia, cưới một đôi mỹ nhân song sinh mỗi người mỗi vẻ.

Lý Thiều Khanh nhướng mày: “Ngươi hâm mộ?”

Trương đại cẩu sợ tới mức tưới hết nửa bình rượu vào trong lỗ mũi, ho khan đến trời đất u ám ủy khuất nói: “Tức phụ nhi…… Ngươi…… Khụ khụ…… Ngươi nghĩ cái gì vậy…… Khụ khụ……”

Lý Thiều Khanh hầm hừ mà giúp tên trứng thối ngu xuẩn này lau mặt: “Vậy tại sao ngươi vừa nói đến hai mắt liền tỏa sáng?”

Trương đại cẩu ôm eo nhỏ của tức phụ nhi, sờ qua những chỗ thật không đứng đắn, hắc hắc cười nhẹ: “Ta đang hận chính ta không thể biến thành hai người, hầu hạ tức phụ nhi dâm đãng của ta ……”

Lý Thiều Khanh nhảy dựng lên ném khăn lông vào ngực Trương đại cẩu, vừa xấu hổ lại vừa tức giận: “Rõ như ban ngày, ngươi cái tên trứng thối lớn!”

Trương đại cẩu không thuận theo không buông tha mà ôm tức phụ nhi muốn thân thân: “Đây là sân nhà mình, ta muốn làm tức phụ nhi của mình, không được sao?”

Lý Thiều Khanh đỏ mặt mềm nhũn ở trước bộ ngực rộng lớn rắn chắc của tướng công, ngón tay trắng nhỏ véo râu trên cằm Trương đại cẩu: “Đại cẩu…… Đừng…… Ân……”

Một tay Trương đại cẩu ôm eo nhỏ tức phụ nhi một tay vón vào trong quần áo tức phụ nhi bắt đầu sờ soạng, bên tai nói chút lời nói thô tục: “Tức phụ nhi, mông ngươi lại lớn, có cần tướng công xoa cho ngươi hay không?”

Lý Thiều Khanh đỏ mặt ngại ngùng, thanh âm cũng mềm như bông mà nói: “Ngươi…… Ngươi sờ sờ thôi…… Cái khác…… Ân…… cái khác không được……”

Trương đại cẩu nói thầm: “Đây là sân nhà mình tức phụ……nhi……”

Hắn cứng đờ ngửa đầu.

Trên tường viện, mấy đứa nhỏ ba bốn tuổi chỉnh chỉnh tề tề ngồi một hàng, đang đồng loạt nghiêng đầu xem trò chơi người dính người nhão nhão này, bảy đôi mắt to vô tư trong sáng tràn ngập tò mò.

Mắt chó Trương đại cẩu tối sầm, chạy nhanh dùng khăn che đôi mắt tức phụ nhi lại, ôm vào trong phòng.

Lý Thiều Khanh nắm quần áo hắn mờ mịt hỏi: “Ngươi đang làm gì vậy?”

Trương đại cẩu chột dạ, ra vẻ trấn định mà nói: “Chơi trò chơi đặc biệt.”

Tuyệt đối không thể để tức phụ nhi thấy đám nhóc con kia.

Da mặt tức phụ nhi nhà hắn rất mỏng, nếu biết được chuyện này còn không xấu hổ đến chết.

Vì thế Lý Thiều Khanh chưa bao giờ biết về hàng ánh mắt vô tư trong sáng tò mò trên đầu tường kia.

Trong lòng Trương đại cẩu lại thẳng thắn nói thầm, nhìn một đám nhóc con kia cũng chỉ mới ba bốn tuổi thôi, sao có thể bò lên trên đầu tường cao như vậy?

Thẩm gia cách vách, Trúc yêu đang đen mặt xách từng đứa từng đứa xuống.

Đạo trưởng tiên khí phiêu phiêu đứng ở dưới chân tường, xếp mấy đứa con trai ngồi thành một hàng ngoan ngoãn.

Trúc yêu xách con xong, nghiêm túc nói: “Không được tiếp tục bò lên trên tường, nghe lời, ngã xuống thì làm sao bây giờ?”

Đứa nhóc lớn nhất kia nhấc tay, dùng âm thanh non sữa nói: “Cha, chúng ta không phải bò lên.”

Trúc yêu: “???”

Đám nhóc con cười xấu xa cùng nhau kêu lên: “Chúng ta bay lên!”

Trúc yêu: “Cũng không cho bay!”

Y có chút đau đầu, đàn nhóc con quậy phá như vậy, sớm muộn gì cũng bị hai phu thê cách vách kia nhìn ra manh mối.

Đạo trưởng giữ vẻ mặt thanh lãnh xuất trần đi tới, giơ tay bỏ thêm một đạo kết giới ở trên tường, thanh âm trầm trầm mà nói: “Rời khỏi kết giới này các ngươi lập tức biến về nguyên hình. Biết khi phàm nhân thấy nguyên hình các ngươi sẽ làm cái gì không?”

Đám nhóc con bị bộ dáng nghiêm túc của hắn dọa sợ rồi, ngồi thành một hàng run bần bật chờ ở bên dưới.

Nhưng Đạo trưởng lại không chịu nói nữa, phất trần vung lên thu về trong tay áo, ôm lấy Trúc yêu rời đi.

Loại đe dọa nửa vời này thành công để lại đủ lượng bóng ma ở trong lòng đám nhóc con.

Bọn nó mặc niệm trong lòng, về sau vẫn không nên trộm chạy ra ngoài chơi.

Mặt Đạo trưởng không có biểu tình nói: “Ta phái người đi tới núi Lịch Nhi lấy hai vò rượu, buổi tối mời phu thê Trương gia lại đây ăn cơm.”

Trúc yêu nói: “Mời người thật ra cũng không khó, nhưng mà có một vấn đề.”

Đạo trưởng: “Sao?”

Trúc yêu chỉ chỉ mặt Đạo trưởng: Hiện tại ngươi là tỷ tỷ, haylà muội muội?”

———————————————

Hoàn rồi nha

Thật cảm động khi hoàn được bộ thứ hai ~

Tại vì bị boom 1 bộ nên khủng hoảng tinh thần để lại bóng ma rồi.

Cái phiên ngoại này thật ra do ta email một người mới có được, thật cảm tạ mà. Ngàn hun hun nào ~o(≧3≦)o

Hoàn rồi tiểu đương gia thật vui vẻ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN