Tìm Kiếm Nam Chính
Chương 63: Du chi nhân yêu yêu nhân (6)
Editor: Mèo Lười
Mối quan hệ của Cố Vân Thiên và Hạ Lưu từ đó biến hóa một cách vi diệu—- bởi vì cuộc điện thoại kia.
Giữa hai người dường như có cùng một bí mật với mọi người, hắn là nhân yêu, cô cũng là nhân yêu. Trò chơi này có rất nhiều người chơi, bọn họ lại rất vừa vặn đụng nhau.
Mộc Vũ Vũ từ sau khi Hạ Lưu kết hôn cùng Cố Vân Thiên xong giống như đã chết tâm, ngoan ngoãn đi theo những người khác làm nhiệm vụ thăng cấp, không hề còn quấn lấy Hạ Lưu gọi ca ca.
Hạ Lưu cùng Cố Vân Thiên cũng thành đôi uyên ương nổi tiếng nhất khu mười một, vô luận là làm nhiệm vụ hay là quét phó bản, đều có thể nhìn thấy hai người như kẹo mè xửng dính lấy nhau cùng một chỗ. Hạ Lưu vốn thao tác vô cùng cuồng nhiệt nay bắt đầu lui bước… bởi vì hiện tại đã có ở chắn đao ở phía trước, cô cũng lười xông pha chiến đấu.
Người bang Tình Mộng đi theo cô đều rất phỉ nhổ cử chỉ kia của cô, sôi nổi tỏ vẻ Hạ Lưu là một trứng mềm, từ sau khi thành thân liền không còn ra dáng nam nhi gì nữa!
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Tiểu Vân Vân, bọn họ nói tôi không ra dáng nam nhi.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân thiên: Cô vốn cũng không phải là hảo hán gì.
[Đội ngũ] Đông Kiệt Hạ lưu: Thân là một vú em, ta ngây ngốc ở phía sau đội ngũ thêm máu mới chính là con đường chính xác, các ngươi ít nói ta đi.
[Đội ngũ] Thương Thiên Đại Địa Bệnh Thần Kinh: Cái rắm! Vậy sao trước đây ngươi không né ở phía sau chúng ta mà thêm máu, ngược lại lại xông pha phía trước chém quái chứ!
[Đội ngũ] Thiên Nhai Qúa Khách: Bang chủ, huynh bây giờ thực hiện cũng thật là không đúng, huynh suy nghĩ một chút, trước kia huynh là một hán tử uy vũ thế nào.
[Đội ngũ] Bảo Bảo Bối Bối: Ta thấy hiện tại bang chủ phu nhân còn hảo hán hơn bang chủ.
[Đội ngũ] Bạch Vân Thiên:…
Cố Vân Thiên bị điểm danh chỉ có cười bất đắc dĩ, hắn mở tin nhắn riêng Hạ Lưu gửi ra, không phải là oán giận hắn quá hung hãn thì cũng oán giận bọn họ chèn ép cô.
[Đội ngũ] Bạch Vân Thiên: Ta là hiệp khách, Hạ Lưu là Kiếm Tiên, vốn là ta nên đến bảo hộ huynh ấy.
[Đội ngũ] Thương Thiên Đại Địa Bệnh Thần Kinh: Chậc chậc, đúng là có nương tử rồi thì có khác.
[Đội ngũ] Bảo Bảo Bối Bối: Chậc chậc, đúng là có nương tử rồi thì có khác. PS: lầu dưới thỉnh bảo trì đội hình.
[Đội ngũ] Thiên Nhai Qúa Khách: Chậc chậc, đúng là có nương tử rồi thì có khác.
[Đội ngũ] Đông Kiệt Hạ Lưu: Không có cách khác, chung quy nương tử của ta là một nữ hán tử, vậy cũng không thể trách ta ăn bám vợ được.
Hành vi thản nhiên ăn bám kia của Hạ Lưu khiến mọi người đều khinh bỉ, nhưng cô vẫn như cũ trốn sau lưng Cố Vân Thiên giả chết, thường thường bù thêm một đao đoạt kinh nghiệm, nếu Cố Vân Thiên rớt máu liền thêm, thật sự trở thành một vú em đúng nghĩa.
Cố Vân Thiên cũng dung túng cho hành vi này của Hạ Lưu, một nữ hiệp khách chạy trước nhất, lấy thao tác vô cùng linh hoạt giết chết một con quái vật hơn hắn mười cấp. Loại hành vi hung hãn này khiến cho những hán tử độc thân phía sau sôi nổi tỏ vẻ hi vọng có thể cùng được một nữ hán tử cường hãn giống như bang chủ phu nhân.
Cố Vân Thiên đang khí thế ngất trời đánh quái, bỗng chuông điện thoại vang lên.
Sau khi nhìn thấy tên trên màn hình điện thoại, Cố Vân Thiên lập tức giật mình.
Là em gái của hắn, chính là chủ nhân chân chính của tài khoản Bạch Vân Thiên này.
Mục đích cô gọi đến đây rất đơn giản, hỏi Cố Vân Thiên một chút xem có thể đưa tài khoản cho cô dùng được chưa. Rõ ràng có rất nhiều lý do để gọi điện thoại, cố tình cô lại nói ra lý do mà lúc này Cố Vân Thiên không muốn nghe nhất.
Hắn chớp chớp mắt, nặng nề ngã xuống sô pha, nhìn chằm vào đèn treo hoa lệ trên trần nhà mà trả lời em gái.
“Ừm, đã coi như là cao cấp”
“Đúng, trang bị cao cấp cũng có”
“Em không cần lo lắng, anh chưa từng nói mật mã ra với người khác.”
Sau khi tắt điện thoại, Cố Vân Thiên quay đầu nhìn màn hình máy tính, những người khác đang đánh boss, chỉ có nữ hiệp khác đứng im ở một chỗ.
Nam Kiếm Tiên cùng dừng lại bên cạnh cô.
Màn hình bên trái vẫn còn phần tin nhắn bọn họ nói chuyện lúc nãy.
[Tin nhắn riêng] Bạch Vân Thiên: Tôi phải treo máy, nhận cú điện thoại.
[Tin nhắn riêng] Đông Kiệt Hạ Lưu: Được, vậy tôi sẽ ở bên cạnh bảo hộ anh.
[Chúc mừng bạn đạt 7 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 67]
Cố Vân Thiên trầm mặc thật lâu, ẩn tất cả tin tức, sau khi xác định sẽ không nhận được tin nhắn của Hạ Lưu xong thì bắt đầu ngẩn người.
Cuối cùng, hắn vẫn kéo trạng thái của mình ra, bấm vào hai chữ “hòa ly”.
Tiếp đó lại trả tất cả những thứ Hạ Lưu đưa, bao gồm những phần sính lễ cùng lễ phục màu hồng mà Hạ Lưu nói cùng trứng Phượng Hoàng. Rõ ràng chỉ là trò chơi, này đó cũng chỉ là một đống số liệu không có ý nghĩa, trong lòng Cố Vân Thiên lại mạc danh kỳ diệu cảm thấy rầu rĩ.
Sau đó rời khỏi bang hội của Hạ Lưu.
Làm xong tất cả, Cố Vân Thiên kéo chuột đến chỗ bạn hè, do dự một chút, liền lựa chọn hủy.
Bạn bè của hắn chỉ còn lại một mình Hạ Lưu.
Thì ra ký ức mấy ngày nay ở khu mười một của hắn, toàn bộ đều có liên quan đến Hạ lưu. Bất kể là chuyện đánh boss hay là luyện cấp, cô gái bị hắn xem như là huynh đệ kia, vẫn luôn đi theo bên cạnh hắn.
Có chút chật vật trở về thành, lựa chọn đăng xuất khỏi trò chơi.
Ngồi trước máy tính một hồi lâu, Cố Vân Thiên vẫn không biết bản thân nên làm gì mới tốt. Hắn đặt tay trên bàn phím, quua một hồi lâu, mới chậm rãi đăng nhập vào trò chơi, nhưng là khu mà hắn là đại thần kia.
ID: Vân Thiên Thiên.
Gần như vừa lên liền nhận được vô số tin nhắn ân cần thăm hỏi, tất cả đều là bạn bè trước đây trong trò chơi, bọn họ hỏi Cố Vân Thiên rốt cuộc đi đâu, sau lại nháo muốn hắn ra đánh boss, một mảnh náo nhiệt.
Lúc ở khu mười một, bình thường chỉ có một người gửi tin nhắn riêng cho hắn, nhưng bây giờ không phải là khu mười một, hắn cũng sẽ không thể nhận được tin nhắn từ người có ID kia —- Đông Kiệt Hạ Lưu.
Trở lại trò chơi, vẫn là thành Trường An như trước, đường phố phồn hoa vẫn như vậy, khu sáu hay khu mười một chẳng có gì khác biệt.
Chỉ là phía trên con phố này, hắn từng ngồi trên một con Phượng Hoàng lửa gả cho một cô gái.
Vì giết thời gian, Cố Vân Thiên từ từ làm nhiệm vụ hằng ngày. Tài khoản Vân Thiên Thiên này mạnh hơn nhân vật nhỏ Bạch Vân Thiên nhiều, làm nhiệm vụ cơ bản không cần nhiều thao tác, chỉ cần tùy ý một chút liền có thể giết một đám quái vật.
Hắn giống như bình thường vọt vào giữa bầy quái vật chém giết, lượng máu giảm xuống rất chậm, nhưng tóm lại vẫn đang giảm. Đợi đến lúc hắn phát hiện, thiếu chút nữa đã bị quái vật giết chết, Cố Vân Thiên mới vội vàng dùng một thuốc chữa thương, lượng máu lúc này mới hồi phục lại.
Bởi vì lúc ở khu mười một bên người luôn có một vú em Kiếm Tiên, tạo thành thói quen hết máu lại có người thêm, cho nên Cố Vân Thiên cùng không hề lo lắng vấn đề uống thuốc chữa thương hay không.
Thói quen thật là đáng sợ, Cố Vân Thiên mỉm cười bất đắc dĩ. Cũng lười tiếp tục đánh quái, đơn giản lên diễn đàn trò chơi, lướt tin tức.
Trên diễn đàn nữ giới nhiều, cho nên có rất nhiều điều bát quái giữa đại thần và người chơi nữ, nếu không cùng là rao tìm sư phụ, tuy nói là nhàm chán nhưng cũng có thể khiến người giết thời gian. Nghĩ như vậy, Cố Vân Thiên lại tiếp tục xem tin tức, cũng không bấm vào xem, chỉ nhìn tên những tin tức cổ quái kia mà thôi.
Chờ đến lúc hắn lật đến trang thứ ba, đột nhiên nhịn không được bấm vào xem.
[Đại thần khu mười một Đông Kiệt Hạ Lưu đang khổ sở bị vợ vứt bỏ, các muội muội nhanh vào an ủi huynh ấy đi!]
Chủ nhân tin tức rõ ràng cho thấy có quen biết với Hạ Lưu và Cố Vân Thiên. Hắn rất cặn kẽ kể lại câu chuyện của hai người, từ người qua đường đến sư đồ rồi đến phu thê, cuối cùng Bạch Vân Thiên đột nhiên mất tích, hôm nay còn xóa bạn bè với Hạ Lưu, còn chơi trò ly hôn.
Nghe nói Đông Kiệt Hạ Lưu vì tìm Bạch Vân Thiên, tiêu mười vạn kim không ngừng gọi suốt một giờ.
Nghe nói Đông Kiệt Hạ Lưu chuyển giao bang hội Tỉnh Mộng cho phó bang chủ, xem bộ dáng là muốn rời khỏi trò chơi.
Nghe nói…
Vố số cái nghe nói khiến Cố Vân Thiên nhịn không được vươn lấy di động cách đó không xa. Hắn cho rằng Hạ Lưu sẽ gửi tin nhắn chất vấn hắn, thế nhưng bất kể cái gì cũng đều không có. Tin nhắn đến trống rỗng, gần nhất cũng là tin nhắn từ 10086 gửi cho hắn.
Hắn mím môi, dứt khoát gọi cho Hạ Lưu.
Qua một lúc lâu mới có người bắt máy, nhưng chỉ nhận, cô thế nhưng lại không lên tiếng.
“Xin lỗi”
Giọng nói của Cố Vân Thiên rất ôn nhu, cũng giống như tên của hắn, Bạch Vân Thiên, chỉ là nghe giọng nói của hắn liền khiến người thoải mái.
Hạ Lưu ngồi trước máy tính, mặt không chút thay đổi gõ bàn phím, cái tin tức kia, là cô gửi.
Cho dù vẻ mặt lúc này rất lười biếng, nhưng tố chất công việc vẫn làm cho giọng nói của cô nghe như vừa mới khóc xong, cô hỏi hắn: “Anh muốn bồi thường tôi thế nào?”
Cố Vân Thiên ngây người, lời Hạ Lưu nói luôn ngoài dự liệu của hắn, trước giờ hắn đều không thể đoán ra cô sẽ nói gì, giống như lúc này. Hắn từng nghĩ qua Hạ lưu sẽ mắng hắn khốn kiếp, hoặc là không để ý tới hắn, lại chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ trực tiếp đòi mình bồi thường như vậy.
Cố Vân Thiên thuận thế liền hỏi tiếp: “Cô muốn bồi thường gì?”
Nhân dân tệ hoặc là trang bị cấp thần, thậm chí là thứ gì quý trọng hơn, chỉ cần cô muốn hắn đều sẽ đưa. Nhưng Cố Vân Thiên lại hi vọng Hạ Lưu sẽ không cần mấy thứ này. Cũng không phải luyến tiếc gì, mà hắn chỉ không muốn Hạ Lưu là người như vậy.
Lúc này đây, Hạ Lưu không để cho hắn thất vọng.
“Tôi chưa có bạn trai, anh nguyện ý làm bạn trai của tôi không?”
Những lời này quá mức đột ngột, khiến Cố Vân Thiên lập tức không nói ra lời.
“Có hình như chưa nói cho anh biết, tên của toi là Hạ Lưu, Đông Kiệt Hạ Lưu. Tôi học đại học năm thứ ba ở đại học A, sinh nhật là…”
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của cô gái chậm rãi báo thông tin của mình, lại còn hỏi đến tên cùng sinh nhật của hắn, Cố Vân Thiên đều nhất nhất trả lời. Hắn cũng không biết rõ ý đồ của Hạ Lưu, chờ đến khi người kia nói câu kia—
“Cố Vân Thiên, hình như em đã thích anh rồi”
Cố Vân Thiên cảm giác di động trên tay mình đột nhiên trở nên rất nặng, khiến cho hắn khó cầm được. Rõ ràng là một chàng trai từ nhỏ đã bị vô số nữ sinh theo đuổi, lúc này lại khẩn trương đến mức không biết nói gì cho phải: “Hiện tại cô…”
“Không có sai, hiện tại em đang tỏ tình với anh. Tuy rằng không biết bộ dáng của anh như thế nào, gia đình ra sao, nhưng em vẫn muốn nói cho anh biết, ta rất thích anh”
Cố Vân thiên không biết phải nói gì, cách một lớp màn internet, hắn không có cách nào biết cô gái đối diện kia rốt cuộc là người như thế nào, lại không biết tối chối cô như thế nào, thậm chí, ở một nơi sâu thẳm trong nội tâm, có một giọng nói giật giây hắn nói “cùng một chỗ”.
[Chúc mừng bạn đạt 10 điểm độ hảo cảm, hiện tại độ hảo cảm là 77]
“Em biết anh không thích em, em chỉ là muốn nói cho anh biết, nếu thích một người mà không thổ lộ, cảm giác kia rất thống khổ, em không nghĩ sẽ mang theo nuối tiếc này đến nửa đời sau. Cho dù là bị từ chối, có thể nói ra cũng rất tốt rồi”
Hạ Lưu nói ra những lời này xong, không chút do dự cúp điện thoại, hơn nữa còn cho số điện thoại của Cố Vân Thiên vào sổ đen.
Cô đang đánh cược, lấy 77 điểm hảo cảm kia đánh cược Cố Vân Thiên sẽ không bỏ qua cô, mà là…
Theo đuổi cô.
Cố Vân Thiên nhận được phần “kinh hỉ” này xong, đầu lập tức bối rối. Đối với hắn mà noi, hai chữ “yêu qua mạng”(*) quá mức xa vời.
Cố tình… lần này hắn lại muốn thử xem sao.
Phú nhị đại làm ổ ở nhà rất lâu bây giờ liền trực tiếp thay quần áo, lái xe đến sân bay, mua vé máy bay từ thành phố H đến thành phố S.
Hắn muốn cất cánh, bây đến thành phố Hạ Lưu đang sống.
Hắn muốn nói cho cô biết, bồi thường kia, hắn đồng ý cho cô.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!