Tìm Lại Anh Và Một Lần Nữa Yêu Anh - Chương 23: Nhất định tớ sẽ làm anh ta phải thích tớ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Tìm Lại Anh Và Một Lần Nữa Yêu Anh


Chương 23: Nhất định tớ sẽ làm anh ta phải thích tớ


Trái với suy đoán của mọi người là Chi Nga sẽ rất suy sụp tinh thần, đau đớn khổ sở hay có biểu hiện quá khích nào đó, nhưng sau khi trở về từ hôm nhập học của tân sinh viên cô nàng chỉ trầm mặc, lúc nào cũng như đang suy nghĩ cái gì. Sự thật là trăm suy ngàn nghĩ Chi Nga cũng không thể đoán được cô mới “rời mắt” khỏi Quang có vài tháng mà anh đã có ngay bạn gái rồi. Hình ảnh Quang nắm tay một cô gái khác Chi Nga không cách nào quên được, hình ảnh ấy dày vò cô đến khốn khổ. Nhưng xét tuổi thực thì Chi Nga cũng đã gần bốn mươi, sao có thể phản ứng như một cô nhóc mười sáu, mười bảy tuổi lần đầu tiên thất tình được chứ. Cô đau lòng, khổ sở nhưng không tuyệt vọng.

Chi Nga gặp anh lần đầu năm cô hai mươi và anh hai mươi tư, rồi cô trở thành mối tình đầu của anh. Trở lại năm sáu tuổi, cuộc sống của cô so với quá khứ có nhiều thay đổi nhưng đáng lí với anh thì không có thay đổi nào mới đúng, bởi thực tế trước khi vào đại học cô chỉ được gặp anh đúng hai lần. Mấy năm học đại học thì luôn giữ khoảng cách, cô đâu có tác động được gì vào anh? Vậy thì đáng lẽ phải như kiếp trước giờ này anh còn chưa biết yêu chứ sao có thể có bạn gái? Chẳng lẽ đây chính là hiệu ứng bươm bướm* mà người ta hay nói tới khi giải thích những nghịch lí về thời gian và mối quan hệ nhân quả? Vì sự xuất hiện không lí giải được của cô ở thế giới này nên đã đem lại một ảnh hưởng gián tiếp nào đó tới anh và ảnh hưởng này khiến anh thay đổi? Rõ ràng là có điều gì đó không lí giải được ở đây nhưng Chi Nga nghĩ mãi mà không ra được đáp án mong muốn vì thế mà rơi vào trầm mặc.

*Hiệu ứng bươm bướm: khái niệm dùng để miêu tả nghịch lí thời gian và quan hệ nhân quả.

Sự thay đổi của Chi Nga không lớn nhưng kéo dài, đến người vô cùng bận rộn là Kha cũng nhận ra. “Gà mẹ” vội vàng xù lông ra bảo vệ em gái nhưng hỏi thế nào thì cô em kiệm lời cũng không đáp. Nhìn vẻ sốt sắng lo lắng của anh trai, quả thực Chi Nga không thể mở mồm ra nói: “Anh ơi, em thất tình.” được.

Với tính cách của anh trai, nhiều khả năng anh sẽ tới trường, tóm cổ đứa được gọi là Đầu to mà đánh cho một trận vì cái tội: dám làm em gái ông thất tình. Chuyện này không những không thể giải quyết được vấn đề của Chi Nga mà e rằng còn đẩy Đầu to ra xa cô hơn nữa. Vì thế dù rất cảm động trước sự quan tâm của anh trai cô vẫn lựa chọn ngậm chặt miệng lại.

Đây lại là khoảng thời gian vô cùng bận rộn của Kha, những vụ làm ăn mà bố để cậu xử lí bắt đầu sinh lãi và phải mở rộng quy mô. Tuy kiếm được tiền nhưng Kha vẫn phải đi học nên thời gian thì vô cùng hạn hẹp. Kha đành gọi điện cho Tery và Bóng tròn để nhờ cậy. Thực tế là dù Kha không gọi tới thì đám mấy người Tery cũng không thể ngồi yên mà nhìn con bạn cứ như vậy.

Ai mà ngờ được cái tên Đầu to chết tiệt kia lại có bạn gái chứ. Cô bạn của các cậu đã thích tên đó hơn mười năm nay rồi, đợi mãi mới “lớn” để mà đi tỏ tình thì từ đâu lại nhảy ra một cô bạn gái. Tery và Bóng tròn đã chia nhau ra điều tra. Cũng may cả hai đều thuộc hàng ngũ năng động nên thông tin thu thập được vừa nhanh vừa nhiều.

Tery đã phải hẹn đi xem phim với một cô lớp trưởng xấu như khủng long để có được số thông tin về cô bạn gái từ trên trời rơi xuống của Đầu to. Nhưng cậu chẳng ca thán hay ầm ĩ kể công như như thói quen của cậu ta, chỉ vừa báo cáo vừa liếc mắt đánh giá thái độ của Chi Nga.

“Tên Đỗ Ngọc Hà, là tân sinh viên, học ban D. Nghe nói Đầu to là gia sư tiếng Anh cho nhỏ Hà trong hai năm lớp 11 và 12. Nhỏ học cấp ba trường. Vào cùng trường với nhỏ là một bạn trai cùng học cấp ba tên Minh, nhưng hai người khác lớp, cũng không thân lắm. Tớ đã gặp tên Minh này nhưng cũng không khai thác được thêm thông tin nào. Nhà nhỏ ở khu Hoàng Mai, cách chỗ trọ của Đầu to chừng bốn cây số. Hiện tại vì nhỏ là tân sinh viên nên tớ không tìm hiểu được nhiều thông tin của nhỏ.”

Chi Nga nghe Tery trình bày đến đoạn “Đầu to là gia sư tiếng Anh cho nhỏ Hà” thì bừng tỉnh. Thì ra là như thế, cô chẳng biết là nên cười hay khóc nữa đây. Chi Nga đã luôn cảm thấy ấm ức vì mình thích anh nhiều đến thế mà anh chẳng hay biết gì, vì vậy cô luôn hi vọng mình có chút ảnh hưởng tới anh để sau này khi bên anh cô có thể chỉ cho anh thấy trên con đường anh đã đi luôn in dấu vài bước chân của cô. Chỉ không ngờ ảnh hưởng cô đem lại lại phát huy quá mức như thế. Cô tác động tới việc học ngoại ngữ của anh và kết quả là anh không chỉ học tốt ngoại ngữ, còn làm gia sư nữa, còn cưa đổ cả em học sinh nữa cơ đấy. Kiếp trước không gặp anh lúc cô sáu tuổi, anh tới hai mươi tư tuổi mới gặp cô thì khi đó anh vẫn dốt tiếng Anh và anh chưa biết yêu ai. Kiếp này, cô gặp anh lúc cô sáu tuổi, khi anh hai mươi anh học rất tốt ngoại ngữ và mối tình đầu của anh không phải là cô. Chi Nga nên trách ai bây giờ?

Thấy mắt Chi Nga sáng lên rồi lại trầm xuống, khuôn mặt trở nên nghiền ngẫm và cả người lại rơi vào trạng thái trầm tư. Bóng tròn chán nản lắc đầu, cứ thế này thì cô bạn thân của cậu chả mấy mà thành bà già mất. Cậu vỗ vai Chi Nga để cô nàng chú ý tới mình rồi hắng giọng:

“Còn đây là điều tra của tớ về Đầu to. Nghe bạn bè nói, anh ta công khai có bạn gái được khoảng một tháng rồi. Một tin điều tra được rất thú vị là cô Ngọc Hà kia đặt cược là nếu đỗ đại học thì Đầu to sẽ là bạn gái anh ta. Sau đó thì cô ta thắng cược, như thế cũng đủ thấy là tình cảm hai người chắc cũng không tốt lắm, hay ít nhất chỉ có cô ta thích Đầu to thôi.”

Thực ra thì nếu không thích thích một chút thì ai mà thèm tham gia cái vụ cá cược ấy, nhưng Bóng tròn vẫn lựa lời tránh để Chi Nga cảm thấy quá khó chịu. Nói đến đây vẫn không thấy Chi Nga phản ứng, Bóng tròn tiếp tục:

“Từ lúc chính thức đến giờ hai người đã hẹn hò ra ngoài ba lần, một lần là…”

“Đủ rồi! Tớ không muốn nghe anh ta hẹn hò như thế nào!”

Chi Nga nhăn mặt lại. Chỉ nhìn hai người nắm tay nhau cô đã khổ sở lắm rồi, giờ con nghe họ hò hẹn với nhau nữa thì cô sống sao nổi?

“Vậy cậu muốn gì Chi Nga? Cậu đã thích anh ta từ năm sáu tuổi, anh ta có xứng với cậu không? Mà cậu có đủ can đảm làm người thứ ba không?”

Tery chịu hết nổi cái vẻ chán đời của Chi Nga, cậu ta kích động đập bàn hỏi. Người bạn tốt của cậu, người gặp người thích thế này mà tên Đầu to não ngắn kia không nhìn ra là sao?

Bóng tròn hơi nhíu mày, thấy phả ứng của Tóc vàng có chút không bình thường, bất quá việc cậu cần làm bây giờ là xác định xem con bạn thân muốn làm gì.

“Anh ta đâu biết Chi Nga thích anh ta từ năm sáu tuổi, Chi Nga lại cứ chần chờ mãi nên người khác mới có cơ hội. Bây giờ quyết định ở cậu thôi Chi Nga, cậu nói đi, cậu muốn thế nào, dù sao bọn tớ luôn ủng hộ cậu.”

“Bỏ đi, cậu ta không xứng.” Tery cao giọng, rõ ràng thể hiện thái độ không đồng ý với phát biểu “bọn tớ luôn ủng hộ cậu” của Bóng tròn.

Bóng tròn khó chịu quay sang nhìn Tery. Tên Tóc vàng này rõ ràng hiểu rõ Chi Nga, làm sao có chuyện cô bạn này buông tay dễ dàng như vậy. Mà tại Chi Nga mãi không lớn, người ta có bạn gái cũng là bình thường, đâu trách người ta được. Cậu trầm giọng nói:

“Im đi Tóc vàng, cậu chỉ là bạn Chi Nga thôi, đừng có quyết định thay cậu ấy.”

Chi Nga nhìn hai người bạn tranh luận với nhau mà thở dài. Bỏ ư? Nếu dễ dàng buông tay thì đã không có chuyện cô trở lại năm sáu tuổi và phấn đấu hơn mười năm để có thể đứng cùng vị trí với anh. Vậy thì phải làm sao? Giành giật anh từ tay của người khác, và trở thành kẻ bị gọi là người thứ ba sao? Cô vốn là mối tình đầu của anh, không ngờ bây giờ lại là người thứ ba. Ông trời ông cũng lắm trò trêu ngươi thật đấy.

Nhưng nếu lùi bước, cô chắc chắn sẽ mất anh. Và cô có thể chịu đựng được việc một lần nữa mất anh sao? Chắc chắn là cô không chịu được rồi. Vậy thì chỉ còn một con đường mà thôi. Chi Nga thân thiết nhìn hai người bạn, có họ ở bên, cô sẽ không sợ nữa. Cô nói:

“Nhất định tớ sẽ làm anh ta phải thích tớ.”

“Có thế chứ!”

Bóng tròn tươi cười. Tery chỉ hừ mũi coi như có trả lời. Bóng tròn vẫn huyên thuyên bên tai cô:

“Cậu đẹp hơn nhỏ Hà đó, lại chân thành như thế, không phải lo gì hết hiểu không?”

Chi Nga gật đầu, nở một nụ cười hiếm hoi suốt mấy ngày nay.

“Cám ơn!”

Trước đây anh theo đuổi Chi Nga rất lâu, dùng sự dịu dàng ấm áp và quan tâm của bản thân để Chi Nga dần nhận ra sự quan trọng của anh và rồi không rời xa anh được. Vậy thì lần này, hãy để Chi Nga là người chủ động theo đuổi anh, để anh nhận ra sự quan tâm của cô, tình yêu của cô và rồi cô sẽ khiến anh không thể rời xa cô được nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN