Tìm Lại Nụ Cười - Asisu - Chương 44: Không thể quay về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Tìm Lại Nụ Cười - Asisu


Chương 44: Không thể quay về



Lại là cảm giác lúc đó.

Isis thở mạnh như thể sẽ không bao giờ được thở nữa, từ não bộ truyền khắp thân một dòng chảy vô hình nóng hừng hực, nhưng trái tim như có băng bao phủ, thật lạnh. Hai bên tay nàng bất chợt nắm chặt tấm chăn, chống xuống giường làm lún xuống một mảng rất sâu. Cứ như vậy sau hai phút, đầu óc nàng trở nên thật thoải mái, mồ hôi không còn túa ra, vươn vai một cái, cười nhếch mép, rồi bước chân xuống giường, bàn chân không còn thấy đau, cảm giác như cơ thể chưa bao giờ bị thương.

Tên trộm mộ, ngươi sẽ bị trừng phạt vì tội lỗi của mình.

Một con rắn hổ mang từ bên ngoài, đuôi ra sức đập cửa sổ đi vào. Phía dưới Raian nghe có tiếng dộng mạnh và kiếng vỡ, vội chạy lên. Hắn vừa mới mở cửa, liền giật mình thấy có rắn độc bò lại gần Isis, cố gắng trấn tĩnh, theo phản xạ tự nhiên bèn rút súng ra toan bắn nó, một tay lại sẵn sàng con dao bấm. Con rắn tuy đợi lệnh của Isis mới tấn công, nhưng nàng vừa nhìn thấy bóng hình Raian, vết sẹo trên vai tự nhiên trở nên nhức nhối, những dây thần kinh dường như đang đối nghịch lẫn nhau, một luồng khí mới xuất hiện ngăn cản luồng khí nóng kia, các cơ quan nàng như muốn bị xé đôi, nàng lùi lại một bước, môi nàng mấp mé hầu như không nói được. Không thấy nàng sai bảo, con rắn bị lời nguyền tác động, tự quay sang tấn công Raian.

Raian thấy rắn hổ mang phóng vọt tấn công mình, hắn vội nổ súng nhắm vào đầu nó. Raian dĩ nhiên là tay thiện xạ, nhưng cơ địa loài rắn rất đặc biệt, dù cho nó bị bắn trúng đầu, cơ thể vẫn có thể cử động theo quán tính, đuôi nó vút lên muốn quật vào ngừoi hắn, miệng mở to răng nanh hướng đến cổ. Raian vội vã ngã người, thuận thế xoay ngừoi lấy tay cầm dao bấm hướng cổ rắn chặt thằng. Đầu rắn bị lìa khỏi thân, hai răng cắm phập dính vào thành cửa, khiến đầu nó như thể treo lơ lửng trên không trung. Mùi tanh thoáng chút đã xộc khắp phòng. Isis nghe mùi máu rắn liền như đứng vững lại.

Lời nguyền như một sinh vật vô hình, thấy mùi máu liền như tiếp được lực, khống chế Isis càng mạnh mẽ hơn. Và nó hoàn toàn đã chiếm được trái tim Isis.

Raian lúc này mới hoàn hồn, quan sát chung quanh. Hắn thấy nàng đứng lên với đôi chân quấn vải đỏ, biết là vết thương bị động, nhưng sao nàng vẫn đứng thản nhiên như thể không chịu đau bởi thương tích. Hắn trong lòng tự nhiên cảm thấy bất an, hướng mắt nhìn đến gương mặt nàng. Isis đôi mắt trở nên lạnh lẽo nhìn lại phía hắn, trong đó hiện lên một ý căm thù, nở nụ cười nham hiểm mà đắc ý, trông nàng y như một tên sát nhân đang cười cợt nạn nhân trước khi giết họ.

_Isis, không sao rồi, tôi đã giết con rắn, mau lại đây với tôi.

_Ngươi đáng bị trừng phạt, ta sẽ giết ngươi để tế thần linh.

_Isis, em làm sao vậy, tôi, Raian đây mà.

_Dù ngươi có là ai, dám xâm phạm nơi thánh thiêng thì đều phải chết để trả giá. Chính ta sẽ làm điều đó, nhanh thôi.

Raian nghe những lời nàng nói, cảm thấy hoảng sợ tột độ, hắn bắt trí óc giờ phút này phải làm việc suy nghĩ gấp đôi bình thường. Đúng rồi, có khi nào tên bắt cóc Isis đang phát hiệu lệnh bùa chú lên ngừoi nàng, điều khiển nàng giết hắn. Làm sao để cứu nàng bây giờ.

Lúc này, Isis thản nhiên mở tủ khoá ngay đầu giường, ngăn cuối cùng, lấy ra một cây súng lục. Vì là ốc đảo cho các tỷ phú, tài phiệt khắp nơi, để đảm bảo luôn được an toàn mọi lúc, nên hầu hết phòng ngủ của các biệt thự đều có để súng. Isis hướng cây súng chỉa thẳng vào Raian.

_Isis bình tĩnh lại. Em đang bị điều khiển.

_Ngươi có muốn trăn trối gì không.

Vừa nói Isis vừa lên đạn và tiến thêm một bước về phía Raian.

_ISIS, KHÔNG ĐƯỢC.

_Chết đi.

Mặc cho đối phương gào thét, đứng chết trân trước mặt. Isis nhoẻn miệng cừoi, ngón tay chuẩn bị bóp cò…

Nhưng, ngón tay nàng bỗng dưng khựng lại trước cò súng, giống nhưng đang giằng co giữa việc có nên nhấn cò hay không. Tay cầm súng của nàng trở nên run rẩy, khiến cây súng cũng lắc lư bần bật theo. Từ sâu trong tim nàng, nghe giọng nói Raian, có một dòng chất lỏng ấm áp xuất hiện, mảng băng bao bọc bên ngoài tim đối chọi với thứ ấm áp bên trong, khiến trái tim nàng như muốn nổ tung. Rồi trong đầu nàng xuất hiện những tiếng thì thầm đấu tranh lẫn nhau.

“Không được giết Raian.”

“Tên rác rưởi đó phải chết.”

“Đó là Raian.”

“Phải giết hắn”

“Đừng làm hại hắn.”

Isis bắt đầu tuôn mồ hôi khắp trên mặt. Dường như chịu không nổi hét lên thật to

_KHÔNG…

Raian bây giờ trong ngừoi loạn cả lên, tay chân trở nên luống cuống không biết phải làm sao giúp nàng. Bản thân không tự chủ thận trọng từng bước tiến gần tới Isis. Isis một tay ôm lên đầu, tay kia vẫn run run cầm khẩu súng chỉa vào ngừoi hắn, cố gắng khống chế bản thân.

_Raian, chạy đi.

_Bình tĩnh lại, tôi sẽ không bỏ em.

_Chạy đi nhanh lên trước khi tôi bắn anh.

Làm sao mà bỏ chạy khi thấy ngừoi mình yêu quằn quại, bị hành hạ như sắp chết trước mặt mình.

Đúng rồi, nàng từng đọc qua một vài văn tự cổ bí mật tại Amet, không biết nó có chính xác hay không, nhưng muốn phá bỏ lời nguyền thì chỉ có các đâm xuyên vào tim người canh giữ, đồng thời phải tách phù điêu khỏi sức mạnh của nó, lúc đó ngừoi canh giữ sẽ mãi mãi không thể hồi sinh. Lúc trước khi nhà Rido bị ám lời nguyền, nàng chưa đọc được cuốn văn tự đó, lại tình cảm với nhà Rido không đủ, nên mới xảy ra nhiều chuyện, dẫn đến tình hình như bây giờ. Tấm phù điêu vốn bị tách khỏi bốn viên ngọc từ lâu, bây giờ cũng không bên cạnh ngọc, lại đang bị đem đi xa nàng, sức mạnh có thể coi là không có, chỉ còn việc đâm vào tim nàng. Nàng cũng không hiểu tại sao chính mình lại không thể ra tay với Raian. Isis, ngươi không được làm hại người đó. Isis hét lên

_ Raian, mau bắn tôi, nhằm thẳng tim tôi mà bắn.

_Không được, tôi không thể bắn em.

_Nhanh lên, nếu không tôi sẽ không chỉ giết anh mà còn hại đến ngừoi khác. Mau bắn đi, khi tôi còn khống chế được bản thân.

Raian, hắn làm sao có thể bắn nàng. Chết tiệt, nàng còn không biết tình cảm của hắn sao mà lại bảo hắn làm thế. Thấy Raian chần chừ, Isis cắn răng cố hết sức tiếp tục đấu tranh làm chủ bàn tay cầm súng, hướng cây súng trên tay nhắm vào trái tim mình.

Raian hốt hoảng, ném súng trên tay, vọt nhanh đến khống chế tay nàng.

_Buông ra, em làm gì vậy Isis.

Isis, không nói lời nào, tập trung sức lực áp chế mình, cố gắng giằng co với Raian. Vì súng của nàng đã lên đạn, chỉ cần sơ xẩy đụng vào cò súng là tiêu, hắn thật khó khăn để đánh văng nó ra. Không còn cách nào khác, nàng bị bùa chú khống chế sắp chịu không được, hắn hai tay nắm nòng súng của nàng, đặt ngay trên tim hắn.

_Tôi yêu em, tôi không thể tổn thương em. Bắn tôi đi.

Raian giờ phút này chỉ suy nghĩ, nếu tên kia đã muốn điều khiển nàng giết hắn, thì chỉ khi hắn chết, nàng mới không bị bùa tiếp tục làm hại. Bọn ngừoi kia nếu toại nguyện, có thể sẽ không đụng đến nàng nữa. Để nàng bắn chết hắn, hắn là tên vô dụng, chỉ có thể giúp nàng được tới đây.

_Bắn đi Isis.

Lời nói của hắn như nước sôi tạt vào người nàng, công kích những dây thần kinh đang yếu ớt chống chọi. Trong phút chốc, não bộ như bị dây thần kinh quấn lấy, siết chặt đau đớn.

Isis mắt long lanh ngước nhìn hắn, muốn lùi một bước nhưng họng súng bị Raian giữ chặt phía trước. Isis bắt đầu thở như người hấp hối, đầu bỗng trở nên nặng trĩu, tay bắt đầu cầm súng không vững, trí óc trở nên trống rỗng, mắt khép dần, rồi nàng ngã xuống ngất xỉu.

Raian vội buông tay khỏi súng để đỡ nàng. Vừa ôm nàng vào lòng, súng trên tay nàng rớt xuống đất chạm cò, khiến viên đạn bắn ra ghim thẳng lên tường. Sau tiếng nổ, quản gia và bảo vệ chung quanh vừa vặn chạy vào. Thực ra lúc nghe tiếng súng lần bắn chết con rắn, quản gia đã thức giấc và bảo vệ cũng chạy lại, nhưng họ vẫn còn nghi hoặc vào đôi tai của mình, đến tiếng thứ hai rõ hơn thì mới nhanh chóng tới. Lúc họ lên đến nơi, cảnh tượng thật sự hù hoạ thần kinh người khác. Đầu mãng xã dính với thành cửa băng hai răng nanh cắm sâu, thân mình thì nằm phía dưới cuộn lại, máu vương vãi khắp nơi và mùi hôi thối từ máu len lỏi khắp nơi, gần đầu giường Raian đang thất thần ôm lấy cô gái đang nằm im.

Hai giờ sáng, tất cả bảo vệ được điều động đến khẩn cấp. Raian đang ngồi trên sofa ôm Isis vào lòng thật chặt. Mọi người lúc đầu nhìn biểu hiện của Raian liền hoảng sợ cho rằng cô gái kia bị rắn cắn chết, may mà nghe Raian nói vì sợ quá nên hôn mê. Căn phòng đang được niêm phong, mọi thứ trở nên lộn xộn hơn bao giờ hết.

Sáng hôm sau, cảnh sát và phóng viên cùng đến, vì đây là lần đầu tiên ốc đảo xảy ra chuyện có rắn hổ mang tấn công người. Ốc đảo này luôn tự hào với hệ thống và phương tiện bảo vệ hiện đại an toàn bậc nhất, rắn được cho là không thể xuất hiện, việc này có liên quan đến tài phiệt trẻ tuổi, nên cảnh sát nghi ngờ có người cố tình thả rắn âm mưu giết hại, nên mới phát lệnh điều tra rầm rộ.

Raian thấy tình trạng hiện tại của Isis, hắn phải đưa nàng đến bệnh viện lớn tại Cairo và nhanh chóng tiêu huỷ phù điêu. Mọi chuyện hắn đều giao lại cho ngừoi khác xử lí, lấy lí do sức khoẻ của bạn gái, gấp rút đến thủ đô Ai Cập.

Ngay buổi chiều, sau khi xong xuôi các thủ tục nhập viện cho nàng. Tại khu phòng V.I.P số hai, Raian đang thẫn thờ nhìn cô gái nằm bất động trước mặt, dù hơi thở vẫn còn đều, nhưng nàng một mực không chịu mở mắt nhìn hắn. Raian thở dài mệt mỏi, hắn nắm nhẹ tay nàng rồi quay lưng đi ra ngoài. Hắn có cuộc hẹn buổi tối tại Viện phục hồi đồ cổ Cairo, các mảnh vỡ của tấm phù điêu đã được chuyển qua đấy. Chuyện lá bùa, hắn nghĩ càng làm nhanh chừng nào hay chừng đó.

Raian không hề biết rằng, từ lúc hắn ôm Isis đi vào bệnh viện, đã có một bóng đen theo dõi hắn.

Được lắm tên khốn kia, mày lần trước trong lăng mộ đã phá hỏng kế hoạch của tao, lần này tao nhất định sẽ giết mày.

– — —— ——

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN