Tìm Lại Yêu Thương - Chương 23: Giấc mơ "thần thánh"
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
198


Tìm Lại Yêu Thương


Chương 23: Giấc mơ "thần thánh"


Sau một hồi làm quen, cả hai gia đình Lã gia và Trần gia có vẻ rất thích cô. Hiện tại, mọi người đang ngồi tại bàn ăn hoa quả tráng miệng sau bữa ăn, nói chuyện thật rôm rả.
Lã gia và Trần gia hỏi cô rất nhiều những câu hỏi liên quan đến gia đình, học vấn và nhiều lĩnh vực khác nữa. Điều này làm cô liên tưởng đến cảnh đi xin việc và bị tra tấn…😂😂
Họ cực kỳ hài lòng và cười suốt…
Duy chỉ có bộ mặt đen thui của Bạch Tử Kỳ là không có ai nhìn thấy… Hắn ta đang cảm thấy khó chịu, vì một lý do nào đó…
Lã phu nhân cười cười hỏi cô:
” Vy An này, cháu có…bạn trai chưa? “
Vy An giật mình, đồng thời hơi liếc nhìn qua Bạch Tử Kỳ. Nhưng lại chuốc lấy thất vọng khi nhìn thấy đôi môi Bạch Tử Kỳ có vẻ hơi nhếch lên.
Miếng cam đang cầm trên tay lập tức bị Bạch Tử Kỳ bóp nát. Hắn…thật sự nổi giận rồi.
” Dạ…con…con chưa ạ! ”
Dù gì thì dù, Bạch Tử Kỳ hắn cũng không quan tâm đến cô nói gì. Vậy thì việc gì cô phải lo đến cảm nghĩ của hắn? Thế là cô đánh bạo, trả lời.
Bạch Tử Kỳ siết chặt tay, tiếng xương khớp kêu lên răng rắc.
Lã phu nhân mỉm cười hài lòng rồi quay sang Bạch phu nhân:
” Con gái nuôi của em ngoan quá! Hay là…đợi nó lớn, gả cho thằng Phong nhà chị đi ! “
Cả Bạch gia không thốt nên lời… Bạch Tử Kỳ đã đến giới hạn, hất phắt đĩa táo bên cạnh ra xa, đùng đùng đứng dậy:
” Con không muốn ăn nữa. Con lên phòng! “
Nói đoạn, hắn đã phạt chiếc ghế đang ngồi ra, bực tức đứng dậy. Vừa lúc thấy Trần phu nhân ‘ngỏ ý’:
” Vy An sau này làm con dâu nhà tôi chứ. Cạnh tranh công bằng nha! “
Bước chân đến cầu thang thì đứng khựng lại. Hắn mặt đỏ bừng ,hùng hổ chạy lại giật lấy tay Vy An, bá đạo tuyên bố:
” Muốn chiếm được Vy An, trước hết phải bước qua cửa nhà họ Bạch cái đã! Còn nữa, cô ấy không phải con gái nuôi của ba mẹ con! “
Cả 3 đấng sinh thành và mọi người ở đó đều ồ lên. Riêng Vy An thì bất động, chân tay khô khốc.
” Á à…phen này có cả Bạch gia tham gia cơ à? Khó ăn đấy ! ” Lã lão gia cười nham nhở .
Bạch lão gia khuyên con:
” Tử Kỳ, đừng thất kính trước mặt người lớn! bỏ tay con bé ra! Ngồi xuống! “
Thế là hắn bắt buộc phải buông cô ra, hậm hực ngồi xuống bàn. Vy An tần ngần ngồi xuống theo.
Lã Anh Phong cười toe toét :
” Anh trai à…làm gì phải nổi giận như vậy. Cứ bình tĩnh. Em không ăn mất của anh đâu mà sợ! “
Thế mà, hắn chỉ phán một câu xanh rờn :
” Chú mà dám ăn của anh, thì cái hàm của chú không vêu lên như cái thúng mới lạ! Viện chỉnh hình lúc ấy cũng chẳng tiếp chú đâu !”

Bữa ăn phụ nhanh chóng kết thúc và mọi người đều lần lượt về phòng của mình.
Vy An cũng mệt mỏi leo nhanh lên phòng. Vừa mở cửa thì nghe tiếng sập cửa mạnh đằng sau.
Cô hoảng hồn quay lại, thì thở phào nhẹ nhõm khi thấy Bạch Tử Kỳ. Nhưng lại thất kinh khi thấy vẻ mặt của Bạch Tử Kỳ chẳng khác nào muốn ăn tươi nuốt sống cô. Mùi sát khí tỏa ra nồng nặc.
” Bạch… Bạch Tử Kỳ…”
Cô lắp bắp.
Chưa nói hết câu, hắn đã bổ nhào tới và ôm cô vào lòng.
Cái ôm chặt đến nỗi cô tưởng như mình đã nghẹt thở vội đánh hắn túi bụi, đẩy mạnh hắn ra.
Sau đó, một cái tát đã an vị trên mặt của Bạch Tử Kỳ làm má của hắn lệch sang một bên. Cô tức giận tát hắn.
Ôm cô à? Cô rung động vậy…chưa đủ sao??? Hắn…coi cô là gì chứ?
Hắn quay mặt lại nắm lấy tay cô, khẩn khoản nói:
” Vy An…em đừng…đừng bỏ anh đi có đươc không? “
Cô bất giác đứng hình…Hắn…hắn…đang nói cái gì vậy chứ??
Là sự thật sao??
” Tử…Tử Kỳ…” Cô mấp máy môi. Sự thật không thể tin được.
” Vy An…đừng rời xa anh. Có được không? Anh…cần em! “
Bạch Tử Kỳ chân thành nói. Hắn rất xúc động khi Vy An gọi hắn bằng tên. ( trước kia Vy An toàn gọi cả họ lẫn tên hắn mà…)
” Anh…anh nói gì? ” Cô mở to mắt, và hỏi, giọng run run.
Bạch Tử Kỳ sờ nhẹ lên hai gò má đang ửng hồng của cô, dịu dàng nói từng câu từng chữ một:
” Vy An…em nghe cho rõ đây. ANH…YÊU…”
Reengg…Reeengggg…Reeeengggggg…
Tiếng đồng hồ vang lên lôi cô ra khỏi giấc mơ “thần thánh”.
” Thì ra…là mơ sao? ” Vy An thức dậy, mơ màng hỏi.
Cô bần thần ngồi suy xét lại những gì mình đã mơ thấy. Tự dưng nổi hết cả da trâu…
Cuối cùng, cô bất mãn hét lên:
” Á!!!!! Mơ gì mà kì cục!!! “
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN