Khương Tình nhìn Hạ Nhi thở dồn dập, ánh mắt Hạ Nhi mang theo ý không cho phản bác liền bật cười, tiếng cười trầm thấp êm tai vô cùng dễ nghe.
Hạ Nhi đỏ mặt nói:
“Chị cười gì chứ?”
Khương Tình liền ngưng cười, như có điều suy nghĩ, Khương Tình khẽ ôn nhuận nói:
“Xin lỗi vì không để ý đến điều em muốn. Tôi sẽ làm hài lòng em.”
Nói xong liền hai tay giữ lấy mông Hạ Nhi, đem Hạ Nhi đang ngồi dưới bụng mình tiến về phía trước, Hạ Nhi hoảng hốt, chưa kịp định thần lại thì đáy quần lót bị chiếc lưỡi ấm nóng của Khương Tình lướt qua.
Hạ Nhi vô cùng xấu hổ, cái tư thế này…
Cô đang ngồi trên mặt Khương Tình a.
Khương Tình nâng mông Hạ Nhi lên, ánh mắt khẽ liếc lên nhìn khuôn mặt Hạ Nhi đỏ bừng, khoé môi cong lên ý cười nhàn nhạt, Khương Tình đưa lưỡi liếm, lại như cảm thấy không đủ, liền vươn một tay tay vạch mép quần lót Hạ Nhi ra, dòng nước trong suốt bên trong chân tâm Hạ Nhi như ẩn như hiện, Khương Tình đưa lưỡi vào liền liếm lấy.
Hạ Nhi cảm nhận được chiếc lưỡi ấm nóng lướt lên chân tâm ướt đẫm, khẽ rùng mình run rẩy, môi không kìm được tiếng rên khẽ.
“A…”
Khương Tình cười cười, vừa liếm vừa nói:
“Thích lắm đúng không?”
Hạ Nhi cúi đầu nhìn Khương Tình, trước mặt cô, Khương Tình ở dưới đang vì cô mà hết sức lấy lòng, chiếc lưỡi ẩm ướt liên tục đưa lên xuống, Hạ Nhi mặt liền nóng lên, có chút không nhịn được chân tâm liền rỉ nước.
Khương Tình quá quyến rũ, ngay cả khi chôn mặt giữa hai chân cô mà liếm, ánh mắt cũng quyến rũ đến chết người. Hạ Nhi cảm thấy cô không khống chế được, càng lúc càng đòi hỏi nhiều hơn.
“Em ướt quá. Hạ Nhi!” Khương Tình một tay giữ mép quần lót, lưỡi không ngừng ra vào.
Hạ Nhi đưa tay liền muốn cởi quần lót, Khương Tình nhìn Hạ Nhi phối hợp như vậy, tay cũng liền vươn lên giúp Hạ Nhi cởi.
Chiếc quần lót ngay lập tức bị ném về phía tủ quần áo không thương tiếc.
Khương Tình nhìn Hạ Nhi, ánh mắt hiện lên vẻ câu dẫn không chút nào che giấu, trầm thấp vô cùng quyến rũ nói:
“Ngồi lên mặt tôi! Hư hỏng vào!” Giọng điệu ra lệnh rất rõ ràng.
Hạ Nhi lúc này vô cùng ngoan ngoãn, liền đưa vùng chân tâm ướt đẫm hướng về phía miệng Khương Tình, ánh mắt Khương Tình hiện lên vẻ hài lòng, ngay lập tức liền hôn lên.
Sự ướt át cùng ấm nóng giữa hai chân Hạ Nhi khiến Khương Tình tham lam hơn, vươn tay ôm lấy mông Hạ Nhi kéo sát, lưỡi đưa sâu vào khe hẹp ẩm ướt, Hạ Nhi không kìm được liền rên rỉ không ngừng.
“A… ưm…”
Khương Tình rút lưỡi ra, liếm lên hạt đậu nhỏ giữa chân tâm, liên tục mút nó.
“Ưm.. thật… thoải mái..” Hạ Nhi cất tiếng rên mềm mại vô cùng quyến rũ.
Khương Tình khẽ cười, ngậm lấy hạt đậu liên tục liếm, tiếng lưỡi đánh lên nó vang lên âm thanh vô cùng dâm mỹ. Hạ Nhi thở càng lúc càng gấp gáp.
“A…Khương Tình… nhanh nữa..”
Khương Tình biết Hạ Nhi sắp tới, liền tăng tốc liếm nhanh hơn, tay vòng ra sau khẽ xoa vùng chân tâm đang ẩm ướt, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đưa đầu ngón tay vào trong khe hẹp giữa hai chân Hạ Nhi, liên tục ra ra vào vào. Tuy chỉ một đốt ngón tay nhỏ nhưng khiến Hạ Nhi ngay lập tức rên xiết, một dòng nước ấm áp liền chảy ra từ chân tâm Hạ Nhi. Thân thể Hạ Nhi run rẩy, Khương Tình vươn lưỡi khẽ liếm hết thứ nước ngọt ngào đó.
“Sướng không?” Khương Tình cười khẽ hỏi.
Hạ Nhi ánh mắt mơ màng gật đầu rồi cúi xuống nhìn Khương Tình, Hạ Nhi bỗng dưng đưa tay mò xuống cầm lấy tay Khương Tình đang vuốt ve ở giữa hai chân cô.
Khương Tình không hiểu Hạ Nhi đang muốn làm gì thì Hạ Nhi tách ngón tay trỏ Khương Tình ra, đưa vào chân tâm mình ấn lên.
Khương Tình chợt hiểu, ánh mắt không tự chủ được tối lại, gầm nhẹ nói:
“Hạ Nhi, không được!.”
Hạ Nhi liền cười khẽ hỏi lại:
“Tại sao không?”
Nói xong liền ngồi xuống, đâm mạnh tay Khương Tình vào sâu bên trong mình, Khương Tình chỉ biết ngón tay mình tiến vào nơi vô cùng ấm áp lại trơn trượt, ngón tay liền bị chặn lại rồi liền đâm thủng một tấm màng mỏng manh nào đó, Hạ Nhi không nhịn được nhíu mày.
Đau!!!
Hạ Nhi trước giờ chưa từng đau như vậy.
Khương Tình đưa mắt nhìn xuống giữa chân Hạ Nhi, liền thấy dọc theo ngón tay có máu chảy ra. Sắc mặt Khương Tình tái nhợt, ngay lập tức chồm người dậy, ôm lấy Hạ Nhi, hôn lên môi cô.
Ngón tay Khương Tình bị Hạ Nhi giữ chặt bên trong, Khương Tình cũng không dám động. Khương Tình hôn Hạ Nhi, nụ hôn ướt át như cố gắng xoa dịu cơn đau của Hạ Nhi xuống, nụ hôn nhẹ nhàng, vô cùng thuần khiết.
Một lát sau, Hạ Nhi liền cảm thấy dưới chân tâm mình không còn đau nữa. Ánh mắt hổ phách trong suốt liền mở ra, Khương Tình vẫn hôn cô, chân mày nhíu chặt đầy lo lắng.
Hạ Nhi cười khẽ, bỏ tay mình ra khỏi tay Khương Tình.
Khương Tình không dám động, mặc dù tay cô cảm nhận được bên trong đang dần dần trơn trượt hơn, còn ấm nóng ướt át chặt chẽ bao lấy ngón tay cô. Đem đến cho Khương Tình vô hạn thoải mái. Hạ Nhi rời môi Khương Tình, cúi đầu sát vào tai Khương Tình thấp giọng cười nói:
“Khuôn mặt chị hiện giờ thật đáng yêu.”
Khương Tình có chút giận, liền quay đầu trách mắng:
“Em có biết tôi hoảng sợ đến thế nào không? Lần đầu với con gái rất đau. Tôi sợ em chịu không nổi…”
“Không phải là xong rồi sao? Chỉ là một lớp màng mỏng thôi mà. Bây giờ…” Hạ Nhi liền cúi thấp thở nhẹ một hơi quyến rũ ấm áp vào tai Khương Tình, khẽ nói:
“Chị động được rồi.”
Khương Tình nghe vậy, đáy lòng một trận xao động, nhưng vì lúc nãy nhìn thấy sắc mặt Hạ Nhi trắng bệt, cô vẫn không dám làm Hạ Nhi đau, nên chần chừ không động tay nổi.
Hạ Nhi thấy Khương Tình yên lặng liền có chút không nhịn được, ôm lấy cổ Khương Tình, thân thể liền cử động chậm rãi.
“Ưm…” Hạ Nhi rên lên, bây giờ cảm giác ngón tay Khương Tình bên trong cô khiến cô rất thoải mái. Thân thể đưa đẩy nhanh hơn.
Khương Tình nhìn Hạ Nhi đang ngồi trên người mình, thân thể không ngừng ma sát tới lui, ngón tay cô trong người Hạ Nhi lúc ra lúc vào, cảm giác ấm áp siết chặt đó khiến Khương Tình liền có xúc cảm muốn đè Hạ Nhi ra, đâm chết cô. Khương Tình ánh mắt tối sẫm lại, gằn giọng nói:
“Tiểu yêu tinh, quyến rũ như thế.”
Khương Tình nhẹ tay đưa vào sâu bên trong Hạ Nhi hơn, Hạ Nhi rên khẽ, thân thể rất phối hợp cọ qua cọ lại, bên trong cắn nuốt ngón tay Khương Tình làm Khương Tình run rẩy.
Khương Tình nuốt nước bọt, đưa tay lập tức đẩy Hạ Nhi nằm xuống, rút ngón tay trong cơ thể Hạ Nhi ra.
Hạ Nhi đang vô cùng thoải mái liền cảm thấy bên trong liền trống rỗng, ngứa ngáy khó nhịn làm cô uỷ khuất nhìn Khương Tình.
Ngón tay dính máu vừa dính chất lỏng mật dịch trong suốt. Ánh mắt Khương Tình như bị màu sắc trên ngón tay làm cho kích thích.
Hạ Nhi khẽ tách hai chân mình ra, ánh mắt nhìn Khương Tình đầy mị hoặc, mái tóc nâu dài xoã rối tung trên giường, thân thể mềm mại trắng nõn đầy dấu hôn ngân, thanh âm Hạ Nhi kiều mị quyến rũ:
“Khương Tình… muốn em!”
Khương Tình nghe thấy liền đỏ mặt, thật sự quyến rũ đến chết người a…
“Em muốn gì?” Khương Tình khàn giọng hỏi.
Hạ Nhi cười khe khẽ, ánh mắt mị hoặc câu dẫn không nói nên lời.
“Muốn chị.”
“Em muốn tôi làm em thoải mái. Đúng không?” Ánh mắt Khương Tình nhìn khắp cơ thể Hạ Nhi, bàn tay vươn ra vuốt ve làn da trơn nhẵn.
“Ừm.. Mau lên!! Người ta rất muốn!” Hạ Nhi cong môi cười đầy yêu nghiệt.
Ánh mắt Khương Tình nhìn Hạ Nhi nhuốm đầy dục vọng ham muốn không thể kiểm soát. Cô khẽ vươn ngón tay còn dính máu và mật dịch có chút ẩm ướt chạm vào giữa hai chân Hạ Nhi đang mở rộng.
Hạ Nhi cảm nhận được cái đụng chạm đó, bất giác thân thể run rẩy.
Khương Tình ấn đầu ngón tay vào giữa khe hẹp ẩm ướt, ngón tay liền dùng lực đâm mạnh vào.
Hạ Nhi cong người rên lên một tiếng “ưm” vô cùng thoã mãn.
Khương Tình thở gấp, nhìn Hạ Nhi như vậy, cô thấy mình cũng sắp không chịu nổi nữa, thanh âm trầm thấp, khàn khàn nói:
“Tiểu dâm đãng, tôi muốn em đến phát điên.”
“A… thật thoải mái…” Hạ Nhi âm thanh mềm nhũn.
Khương Tình cúi người, môi liền hôn xuống chân tâm Hạ Nhi, vươn lưỡi liếm lên hạt đậu nhỏ giữa chân tâm, tay không ngừng ra ra vào vào.
Hạ Nhi hơi thở đứt quãng, thân thể run rẩy không ngừng. Ngón tay Khương Tình đang ở bên trong cô, môi còn hôn lấy chân tâm cô. Cả hai điểm đều bị kích thích khiến Hạ Nhi sung sướng đến không kìm giọng được:
“A… Tình… ưm.. nữa… nữa a…”
Khương Tình tay càng động càng nhanh, lưỡi không ngừng mút lấy hạt đậu khiến nó sưng tấy lên.
Bên trong Hạ Nhi càng lúc càng ướt, mật dịch tiết ra càng lúc càng nhiều, khiến ngón tay Khương Tình đưa vào trong vô cùng dễ dàng.
“Tình… thoải mái… ưm…”
Khương Tình ánh mắt vẫn luôn nhìn từng biểu cảm trên giương mặt Hạ Nhi, từng tiếng rên rỉ, từng hơi thở của Hạ Nhi tuôn ra khiến Khương Tình bị kích thích, chân tâm cũng tuôn ra mật dịch nóng ẩm, cô cũng ướt đến nỗi không kiểm soát được.
“Tôi sẽ làm chết em!” Khương Tình ngẩng đầu lên khàn khàn nói.
Hạ Nhi nghe vậy liền vươn tay nắm lấy tay Khương Tình, đặt lên bầu ngực mềm mại của mình, giọng vô cùng kiều mị quyến rũ nói.
“Làm chết em cũng được.”
Khương Tình nghe thấy, tiếng thở càng lúc càng nặng nề gấp gáp. Tay Khương Tình đưa vào càng sâu hơn, động tác càng nhanh càng mạnh. Làm Hạ Nhi liên tục lớn tiếng rên rỉ những âm thanh vô nghĩa.
Khương Tình nhìn Hạ Nhi đang thoải mái đến cực điểm, lại đưa thêm một ngón tay vào.
Bên trong ướt đẫm trơn trượt khiến ngón tay thứ hai dù lúc đầu tiến vào có chút khó khăn, nhưng khi cho vào rồi lại cử động vô cùng dễ dàng.
“A… Tình… em… chết mất…” Hạ Nhi rên xiết.
Khương Tình động hai ngón tay nhanh hơn, động vô cùng nhanh, đâm vào rất sâu. Mỗi lần Khương Tình đâm vào như muốn phá tan cô, khi rút ra lại như rút đi linh hồn cô, cảm giác khiến Hạ Nhi mê luyến đến hoang dại, Hạ Nhi tay nắm chặt ga giường, cơ thể lay động theo từng nhịp ra vào mạnh mẽ của Khương Tình, từng nhịp thở dồn dập đứt quãng.
“Hạ Nhi!! Chết tiệt!!!”
Khương Tình không kìm được lực đạo, làm càng lúc càng mạnh mẽ, Hạ Nhi cảm nhận được mình không chịu đựng nổi nữa. Càng thở càng nhanh, một đợt khoái cảm ập đến.
Dòng nước trong suốt ngay lập tức trào ra từ chân tâm thấm xuống ga giường, một mảng ướt đẫm.
Khương Tình vẫn không dừng lại.
Hạ Nhi thều thào nói:
“Khương Tình! Dừng… dừng lại…”
Khương Tình không dừng lại, liếm sạch mọi thứ ướt đẫm dưới thân Hạ Nhi, sau đó càng động tay nhanh hơn, nhanh đến nỗi khiến Hạ Nhi cảm thấy Khương Tình như phát điên rồi, nhưng cơ thể Hạ Nhi lại theo từng cái chạm mà ướt đẫm, cảm giác vui thích nói không nên lời lại tới.
Hạ Nhi thở gấp khẽ cong người lên rên xiết:
“Tình… a…”
Khương Tình đâm sâu vào trong Hạ Nhi, một lần nữa dòng nước ấm nóng lại tuôn ra.. Hạ Nhi lên đỉnh lần nữa.
Khương Tình ngẩng đầu nhìn thân thể Hạ Nhi không ngừng run rẩy, khoé môi cong lên lên nụ cười ôn nhuận, khàn giọng nói:
“Em xem… em quả thật là cực phẩm.”
Hạ Nhi lấy tay che mặt, có chút xấu hổ.
Khương Tình cúi đầu cười khe khẽ.
“Rõ ràng đã lên đỉnh rồi, tôi chỉ làm thêm một lúc lại liền tới lần nữa..” Khương Tình vươn tay vuốt lấy mật dịch dưới chân tâm Hạ Nhi, đưa lên miệng rồi mút.
“Em ngon quá.” Khương Tình tiến tới gỡ tay Hạ Nhi ra, hôn lên môi Hạ Nhi, đẩy chất lỏng cô vừa mút lấy vào miệng Hạ Nhi.
Hạ Nhi nếm phải mùi vị của bản thân liền đỏ mặt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!