Tình Đầu Vạn Năm Trước: Trăng Liệu Có Tròn Mãi?
Chap 1:
– A… Buồn ngủ quá! – Anh Anh gật gù bên bàn học, đôi mắt to chứa đầy sự nản chí và mơ màng. Bây giờ đã muộn nhưng vì quá nhiều bài nên mãi cô mới làm xong. Cô nằm xuống giường, chìm vào giấc mộng…
____________
Nàng là công chúa út của thiên vương, tên Thường Linh họ Thiên. Thường Linh tài sắc vẹn toàn, nàng khác những tỷ tỷ khác của mình, nàng không thích trở nên yếu đuối, chỉ biết dựa dẫm nam nhân. Cũng vì tính cách đó mà nàng thường bị cô lập, vậy nên từ nhỏ đã ít bạn bè. Lớn lên, tính cách nàng thực sự mạnh mẽ nhưng lại ít quan tâm tới những việc xung quanh. Nàng chỉ thích tới nhân giới nhưng không ai cho phép, vì nàng đâu có tội mà phải chịu sinh, lão, bệnh, tử… Dù vậy cũng chẳng ai ngăn được nàng.
Dưới nơi ấy, Thường Linh, khi ấy là một vũ nữ, đã gặp được vị tướng quân kiệt xuất – Lục Hoa Thái. Hoa Thái hắn là vị tướng của thiên giới, được phái xuống để dẹp loạn. Hắn ngay khi gặp nàng thì đã sớm nhận ra đó là công chúa Thiên Thường Linh. Vì không ai có thể nhầm được khi thấy cái khí thế hiên ngang mà ngốc nghếch của nàng. Cũng không kẻ nào có thể lẫn được cái nét mặt đáng yêu kia. Đôi mắt của nàng sâu thẳm như có thể nhìn thấu trái tim bất kì ai, kể cả của hắn. Bờ môi đỏ hồng, mềm mại luôn nở nụ cười tươi tắn, dễ thương đã sớm đánh cắp trái tim hắn rồi. Khuôn mặt thanh thoát, tròn trịa, xinh đẹp như vẽ của nàng cũng dễ dàng kéo hắn vào mê cung tình ái không lối thoát. Mỗi khi ở cạnh nàng, hắn chỉ biết rằng hắn yêu nàng mất rồi!
Thường Linh lúc đầu cũng không hiểu được tại sao hắn lại tốt với nàng tới vậy. Chẳng phải vị chiến tướng lẫy lừng này được biết đến với cái tên ” Băng Sơn ” hay sao? Tưởng rằng phải lãnh khốc vô tình, ai lại ngờ được hắn lại có thể hiền dịu như vậy! Dần dần nàng ta cũng đôi chút để tâm tới dung mạo anh tuấn kia. Quả nhiên là vị anh tài nổi danh thiên giới! Dung nhan của hắn tựa như được tạc, thật khiến bao nữ nhân ngã gục. Đôi mắt chứa sự mạnh mẽ, lạnh lùng, đôi khi là ấm áp và dịu dàng. Nàng để ý tới những điều đó không phải do nàng là hoa si, mà bởi vì mỗi khi ở bên hắn nàng cảm thấy như bị nhìn lén. Khi nàng quay mặt lại thì không thấy có gì lạ nhưng lại thấy hắn đang đỏ mặt.
Dần dần, nàng và hắn trở thành bóng hình trong trái tim của người kia. Giới hạn của hai người là chỉ có thể gặp nhau mỗi khi trăng tròn, vì từ nhỏ nàng đã bị nguyền rủa rằng tình yêu của nàng và hắn chỉ có thể trọn vẹn khi vầng trăng trọn vẹn.
Khi quay lại thiên giới thì nàng và hắn, mỗi người một nơi, tình cảm dần nhạt phai nhưng sao vẫn còn quan tâm?Hắn yêu Thiên Vãn Oanh, nhưng lòng vẫn mỗi phút mỗi giây nhớ tới ánh mắt mê hoặc của ai. Nàng bị hắn tuyệt tình, nàng quên đi tất cả trong đau đớn. Ngay giây phút cô đơn ấy, Lục Thanh Sơn, huynh trưởng của hắn, tới bên nàng. Hắn bắt đầu hối hận, ngày đêm đau xót nhìn nàng bên cạnh nam nhân khác, ra đây là nỗi đau của nàng sao? Hắn ước trăng sẽ lại tròn một lần nữa, ước rằng nàng sẽ mãi ở bên hắn, không xa lìa…
___________
– Lại là giấc mơ đó sao? – Tiêu Anh Anh tỉnh dậy sau một đêm say ngủ. Giấc mơ này thật kì lạ, lặp lại quá nhiều lần rồi… nhiều tới mức cô có thể nhớ rõ. – Lại nghĩ linh tinh rồi! Anh Anh, ngươi thật là!
Cô ra khỏi giường, chuẩn bị cho một ngày dài ở trường.
___Tác giả muốn phát biểu >^<______
Hello! Mình muốn nói là truyện sẽ có vài chi tiết ức chế nên đừng ném đá nhà! Ủng hộ nhé!!!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!