Tình Đầu
Chương 5: Từ bỏ để sang trang mới
Tôi là Park Jimin, mọi người thường gọi tôi là tiểu thư Park, tôi sinh ra trong một gia đình có gia thế được xếp vào không nhất thì nhì, bố tôi là chủ tịch tập đoàn Park cũng là tộc trưởng của gia tộc Park, mẹ tôi là nhà thiết kế thời trang, anh trai thì lại là một idol nổi tiếng toàn cầu. Từ khi sinh ra tôi đã được cưng chiều vì tôi là con út trong nhà, tính tình ngang ngạnh dù nghịch ngợm cỡ nào, phá hoại cỡ nào ba mẹ cũng không nỡ nặng lời với tôi. Nhưng có ai biết sau vẻ nghịch ngợm ấy là nỗi niềm khao khát được quan tâm, được chăm sóc của một đứa trẻ thơ. Bố mẹ và anh trai quá bận để quan tâm đến tôi, bữa cơm gia đình rất ít khi có đầy đủ thành viên hầu hết chỉ có 1 mình tôi với ngôi nhà rộng lớn nhưng âm u tăm tối. Tôi nhớ có lần ba mẹ mải làm việc mà quên mất ngày sinh nhật của tôi, chỉ có anh trai nhớ nhưng chỉ gọi điện chúc mừng vì còn phải đi diễn, một mình tôi tự hát chúc mừng sinh nhật, tự cắt bánh sinh nhật trong căn phòng tối đó.
Sinh ra trong gia đình thượng lưu không phải suy nghĩ về cơm áo gạo tiền, thẻ ngân hàng của tôi thì bao kẻ thèm khát với tôi thì nó không nhiều nhưng đối với công chức bình thường thì làm 10 năm chưa chắc đã có được. Ai cũng nói tôi sinh ra đã ngậm thìa vàng cuộc sống nhung lụa sung sướng hơn vạn người nhưng có ai biết rằng tôi cũng chỉ là đứa trẻ tôi cũng muốn được ăn cơm cùng gia đình vào mỗi tối, được ba mẹ đưa đón khi đi học và được khen ngợi khi đạt điểm tốt. Công việc của ba mẹ và anh trai quá bận rộn rồi lãng quên tôi rồi chăng vì thế từ một đứa nhóc hay cười, hoạt bát tôi dần trở lên khép kín lạnh lùng với tất cả.
Đối với tôi không có định nghĩa của tình thương hay bạn bè nhưng cho đến khi gặp được cô bạn ấy. Cô bạn ấy tên là Taehuyng lần đầu gặp tôi đã có cảm giác gì đó rất khác những kẻ đang nịnh hót cô kia, đôi mắt cún con sợ hãi núp sau hình bóng người đàn ông to lớn sau này tôi biết đó là ba của Tae. Trông cậu ấy thật nhỏ bé non nớt như chú chim con bắt đầu rời tổ, tôi chợt có ý nghĩ muốn được làm quen với cô nhóc này. Tôi tiến đến và rõng rạc nói : “Mình là Park Jimin làm bạn được không”, Tae ngơ ngác nhìn tôi rồi nói : “ Mình….mình là TaeHuyng gọi mình là Tae rất vui được làm quen với cậu”, giọng nói cất lên khiến tôi ngỡ ngàng quả thực quá đáng yêu, tôi bất giác mỉm cười rồi kéo Tae xuống cái bàn cuối lớp “ Từ nay cậu là bạn của Park Jimin này, ai bắt nạt cậu cứ nới với tớ, cậu xuống ngồi với tớ , tớ sẽ bảo vệ cậu”. Các phụ huynh thì cười to vì sự ngây ngô của 2 đứa trẻ này một đứa nhóc nhỏ con lại nói với bảo vệ 1 đứa nhóc bé hơn mình, còn mấy đứa cùng lớp tỏ ra ganh ghét vì Jimin là ai là tiểu thư của Park gia ý ai mà không muốn làm bạn với Jimin chứ. Tôi và Tae cứ vậy mà bên nhau, đối với tôi Tae rất quan trọng, là người lo lắng cho tôi, chăm sóc tôi khi tôi ốm và cũng là người dám nói ra những việc sai trái của tôi.
Từ bé tới giờ tôi không tin vào cái thứ là tình yêu vì hoàn cảnh mà xung quanh tôi chỉ toàn lũ nịnh hót, cố gắng làm quen rồi moi móc tiền của tôi. Nhắc đến 1 năm trước có 1 cậu bạn trông dụt dè và nhút nhát tỏ tình với tôi và tất nhiên tôi từ chối nhưng cậu ấy không nản mà ngày nào cũng vậy, cứ mỗi khi tôi đến trường là 1 bó hoa kèm dòng chữ tớ thích cậu liên tục như vậy trong vòng 1 tháng. Nói thực tôi có chút xiêu lòng, tôi cũng dần mở lòng với cậu ta hơn nhắn tin nhiều hơn đi chơi mới nhau nhiều hơn cho đến tháng thứ 3 khi tôi định đồng ý lời tỏ tình của cậu ta thì xảy ra 1 chuyện. Hôm ấy là 1 buổi chiều, thời tiết đẹp khung cảnh đẹp nhưng tâm trạng tôi không đẹp chút nào nên tôi cúp tiết ra sau trường đằng sau trường là vườn cây có trồng 1 số loài hoa, tôi hay ra đây vì ra đây tâm trạng của tôi bình yên hơn lúc nào. Khi vừa ra đến nơi tôi thường hay ngồi thì bắt gặp cái cảnh 1 đôi nam nữ trần như nhộng vật lộn với nhau, làm những tư thế ám muội. Và điều khiến tôi bực tức là nghe được cuộc hội thoại của đôi cẩu nam nữ kia: “Khi nào anh mới thôi tán tỉnh con bé tiểu thư kiêu kì kia em sắp chịu không nổi cứ nhìn anh đi với con nhỏ đó, nó có gì tốt đẹp ngoài nhà giàu chứ” cô gái kia nói, tên nam nhân kia liền trả lời: “Sắp rồi cô ta sắp rơi vào bẫy của anh rồi vụ các cược lần này nhất định anh sẽ thắng, sau khi chơi đùa chán chê anh sẽ đá cô ta hừ anh cũng chả muốn ở cạnh con bé kiêu kì đó đâu, không quyến rũ như bé yêu. Thui chăm chú việc chúng ta đang làm thôi”. Gì chứ các người dám coi thường Park Jimin này sao xem tôi làm gì hai người, hôm sau trên trường toàn bộ hình ảnh đang làm tình của đôi cẩu nam nữ kia được tung lên mạng, tập đoàn tên kia phá sản tuy vậy nhưng tôi thực sự mất niềm tin vào cái thứ gọi là tình yêu rồi.
Nhưng ngày hôm nhặp học lên trung học tôi gặp cậu ấy, chàng trai cao 1m85, mái tóc màu đen hớp hồn tôi rồi không ai khác đó chính là Jeon Jungkook, tôi không biết cảm giác đó là gì cậu ấy khiến tôi có cảm giác muốn được quan tâm cậu ấy, thấy cậu ấy cười liền cười, thấy cậu ấy buồn thì tôi cũng buồn và lúc đó tôi đã biết mình thích cậu ấy mất rồi. Nhưng tôi cũng phát hiện ra cậu ấy thích một người và người đó chính là người bạn thân của tôi Kim Taehuyng lòng tôi rối bời không biết phải làm, cảm xúc rối bời ấy khiến tôi khó chịu tôi bối rối không biết phải làm sao. Để giải quyết tôi đã quyết tâm tỏ tình nếu không được thì tôi sẽ buông bỏ và kết quả rõ ràng tôi đã thất bại nhưng chúng tôi vẫn làm bạn cái cảm giác yêu đơn phương đâu khổ lắm nhưng nhìn thấy người mình thương hạnh phúc thì tôi mãn nguyện rồi. Khi nhìn cậu ấy đuổi theo Taehuyng lòng tôi lại nguội lạnh rồi nghĩ mọi chuyện cũng qua rồi có lẽ tôi sẽ không bao giờ gặp được người thương mình thật lòng đâu.
Nhưng tôi đã sai người ấy đã xuất hiện cưu vớt tâm hồn tôi yêu thương bảo bọc tôi và cũng là chồng tôi sau này.
Muốn biết người đã cứu vớt tâm hồn Jimin thì đón đọc các chap sau nha. Yêu thương moa moa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!