Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn
Chương 100
“Những người đó đi chưa?” Lúc ăn cơm Thẩm Kim Đài hỏi.
Tiểu Đường nói: “Có một số người đã đi, vẫn còn một bộ phận ngồi trong phòng khách.”
“Hay là em đăng một weibo hô hào đi, ” Thẩm Kim Đài nói: “Không biết các cô còn muốn đợi tới khi nào?”
“Đến buổi tối có lẽ sẽ giải tán, không được ngủ lại phòng khách mà.” Lý Mỹ Lan nói: “Chị lại lo lắng một chuyện khác.”
“Cái gì?”
“Em nói xem các cô có biết giám đốc Diêm hay không?”
Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút.
Lý Mỹ Lan bèn nói: “Ngộ nhỡ các cô chụp được ảnh giám đốc Diêm xuất hiện cùng khách sạn với em, không biết liệu có suy nghĩ nhiều không, những người hâm mộ này điên cuồng như vậy, không biết các cô ấy liệu có nổi điên hay không.”
Nói tới mức trong lòng Thẩm Kim Đài nổi đầy lông gà lông vịt.
“Không sao, cây ngay không sợ chết đứng.”
“Không thể coi thường uy lực của những lời đồn, nhất là bây giờ em đang nổi tiếng như vậy, mọi cử động đều dễ bùng nổ toàn mạng.” Lý Mỹ Lan đẩy mắt kính một chút: “Thật ra giám đốc Diêm là một người rất ưu tú. Lý do chị lo lắng hai người các em yêu nhau chính là do phải cân nhắc đến vấn đề độ chấp nhận của người hâm mộ, lúc làm việc lại chúng ta đi theo con đường lột xác, phượng hoàng niết bàn, trước kia fan của em thoát fan là bởi vì Diêm Thu Trì, sau đó trở về làm fan cũng có một phần nguyên nhân rất lớn là vì hắn. Đoạn tình xưa này mặc dù đã đi vào dĩ vãng, nhưng người hâm mộ của em vẫn còn bóng mờ, em yêu đương với ai cũng chẳng có vấn đề gì, duy chỉ có hắn, người hâm mộ nhất định sẽ không tiếp thu nổi, đến lúc đó hình tượng sụp đổ, chỉ sợ sẽ cắn trả lợi hại hơn, những người hâm mộ sẽ cảm thấy bị mắc lừa đó! Vậy không chỉ đơn giản là thoát fan nữa đâu.”
Thẩm Kim Đài nghiêm túc gật đầu một cái: “Chị yên tâm, trong lòng em không hề có một chút ý tưởng nào với hắn, chuyện nối lại tình xưa là không thể nào. Em tin tưởng chỉ cần thái độ em kiên quyết, cho dù có lời đồn cũng sẽ tự sụp không cần tấn công.”
“Trừ khi..”
“Trừ khi cái gì?”
Lý Mỹ Lan cười một tiếng, nói: “Trừ khi để người hâm mộ cũng nhìn thấy dáng vẻ giám đốc Diêm bị vả mặt, nhân quả tuần hoàn, hắn điên cuồng theo đuổi em như lúc ban đầu em điên cuồng theo đuổi hắn vậy, hắn cứ luôn đuổi, em cứ luôn cự tuyệt, ngược đủ rồi, ngược tới mức trong lòng không còn gì để nói, đoán chừng các cô sẽ có thể cân nhắc mà thương cảm cho hắn.”
Thẩm Kim Đài cười: “Chị cảm thấy có thể xảy ra loại chuyện như vậy sao? Diêm Thu Trì là loại người sẽ điên cuồng theo đuổi người khác sao?”
Lý Mỹ Lan cũng cười: “Vốn chị cảm thấy không thể, nhưng Diêm Thu Trì còn có thể thích Thẩm Kim Đài, cõi đời này còn có chuyện gì là không thể đâu?”
Cô nói xong cười nhìn về phía Thẩm Kim Đài.
Thẩm Kim Đài cười một chút, cúi đầu xuống lật tạp chí trong tay: “Thôi, không chọc nổi.”
Cậu hi vọng Diêm Thu Trì bây giờ có thể buông tay mình bọn họ còn có thể trở lại mối quan hệ vừa hòa hợp vừa hời hợt trước đây, giữa bọn họ chỉ có một mối quan hệ, đó chính là bởi vì cùng yêu quý một người phụ nữ là mẹ Diêm, cho nên vẫn còn duy trì lui tới với nhau, nhưng cũng chỉ đến vậy thôi.
Cũng bớt phiền toái và lúng túng hơn rất nhiều.
Thời gian sẽ để cho người hâm mộ của cậu biết, cậu và người đàn ông này không bao giờ có thể thành đôi. Thần tượng của bọn họ, có thể sử dụng một nụ cười ung dung và đơn giản nhất mà đối mặt với người đàn ông bản thân đã từng cầu mà không có được.
Sau khi ăn cơm, Lý Mỹ Lan để Tiểu Đường mang theo chút quà vặt và thức uống, chuẩn bị đi một chuyến.
“Em sẽ đi nhìn mấy cô gái kia một chút mình đi xem mấy người đó đã nghe lời rời đi chưa.”
Vẫn phải lấy xoa dịu làm chủ.
Bên ngoài trời mưa, bên ngoài còn có fan cuồng phục kích, cậu cũng không thể đi đâu, ngủ chẳng một giấc ở trên giường, sau khi tỉnh lại mở máy ảnh điện thoại lên, nhìn bản thân trong ống kính.
Cậu chưa bao giờ nghiêm túc cẩn thận nhìn khuôn mặt mình như vậy.
Gương mặt này đẹp nhất chính là lông mày, hàng lông mi đen nhánh dài, anh khí mà không cương ngạnh; sáng nhất là mắt, có thể truyền đạt toàn bộ cảm xúc của cậu, lúc diễn xuất rất có thần; tươi đẹp nhất chính là môi, sắc môi sạch sẽ, hồng nộn, trông rất mềm mại; thứ cường tráng nhất trên cơ thể là cằm dưới, có đường cong vô cùng chuẩn tiêu chuẩn nam giới.
Cậu thích gương mặt này, gần như là hoàn mỹ, ngũ quan của cậu cũng không phải là rất tinh xảo, kém hơn Bạch Thanh Tuyền, nhưng khuôn mặt như vậy thích hợp làm diễn viên, vừa có thể diễn mỹ nam cũng vừa có thể diễn người thường.
Cảm giác cậu đã không cần phải trở nên đẹp hơn.
“Đinh đông! “
Thẩm Kim Đài: “…”
“Thân ái.” Tiểu Ái lần này lại rất dè dặt.
“Làm sao?”
“Thân ái, đối với ý nghĩ ngài vừa nghĩ, Tiểu Ái có một vài ý kiến bất đồng.”
“Nói.”
“Mĩ nam giả trang xấu xí rất đơn giản, nhưng người bình thường muốn diễn vai mỹ nam cũng sẽ rất khó khăn, ngũ quan của ngài, mắt sáng mày hoa, môi đỏ răng trắng, chẳng qua Tiểu Ái cảm thấy lỗ mũi có thể hoàn mỹ hơn một chút.”
Sau khi nghe xong, Thẩm Kim Đài nhìn lỗ mũi của mình một chút, nói thật, cái mũi này chưa từng được phần thưởng đổi đẹp nào nhưng đã rất dễ nhìn, rất cao, ở trong nhóm nam minh tinh tuyệt đối có thể coi là một cái mũi rất khá dễ nhìn, nhưng nếu so với người đi đường, đúng là hơi cao thật.
“Thân ái, lỗ mũi của ngài quả thật đã tương đối là dễ nhìn, chẳng qua kiểu mũi thật sự hoàn mỹ, chỉ là không cong thẳng mà phải là thằng tắp, trong vòng giải trí, nữ minh tinh cũng chỉ có
Đổng Lê, nam minh tinh cũng chỉ có Cố Bạch là có loại lỗ mũi gần như hoàn mỹ này.”
Thẩm Kim Đài dùng điện thoại di động tìm kiếm hai minh tinh này một chút, nhìn một cái, đúng là như vậy.
Bản thân họ có một cái mũi thật là nổi bật.
“Cho nên thân ái, cứ tiếp tục cố gắng, không gian thay đổi đẹp luôn vô hạn như cũ, trong vòng giải trí đều là tiểu thịt tươi, nhưng ngài, đã sắp trở thành tiểu tiên tử, tiên trong thần tiên!”
“Tiểu Ái, ” Thẩm Kim Đài nằm ở trên giường miễn cưỡng cười một tiếng: “Mày không đi làm marketing thật là đáng tiếc, cái miệng nhỏ của mày có thể nói rất hay.”
“Vậy ngài thích kiểu như Tiểu Ái hay là thích kiểu như đồng nghiệp tiểu mỹ của tôi?”
“Lâu rồi không thấy tiểu mỹ, tao có chút nhớ nó, nó là chồng mày à?” Thẩm Kim Đài nói.
“A, đáng ghét!”Tiểu Ái vội vàng nói: “Người ta là 1!” =)))
“Người đứng xem sáng suốt người trong cuộc mơ hồ, cõi đời này có một loại người vĩnh viễn cũng không thể phân rõ thuộc tính của mình, mày có biết không? “
Lấy cái loại như Tiểu Ái mà cũng có thể là 1?!
Tiểu Ái lập tức nói: “Đúng, Tiểu Ái cũng nghĩ như vậy.”
“Mày có ý gì?”
“Vào một buổi sáng có ánh nắng tươi mát, người con trai trẻ tuổi nằm ở trên giường, mông vểnh bọc lấy drap trải giường màu đậm, eo thon khẽ động, da trắng ánh lên, thân ái, ngài cảm thấy một người như vậy, là công hay là thụ đây?”
Thẩm Kim Đài nhảy vọt dậy từ trên giường.
Chỉ nghe “tích” một tiếng, Tiểu Ái offline.
Tiểu Ái thiếu đánh chạy đi đâu đó!
A a a a.
Cậu cảm thấy cậu đã lọt vào cạm bẫy của hệ thống.
Cậu sẽ không phải là không cứng được đó chứ?
Tại sao cậu lại không có bản lĩnh khiến người ta nhỏ bụng chứ?
Diêm Thu Trì thật sự là mẫu người đàn ông cậu muốn trở thành nhất.
Nghĩ đến Diêm Thu Trì, cậu đột nhiên nhớ lại chuyện Diêm Thu Trì vẫn còn đang bị bệnh.
Cậu bèn gọi Tiểu Đường qua đây, đi sang phía Diêm Thu Trì một chút: “Em sang nhìn xem hắn đã đến gặp bác sĩ chưa, có tốt hơn hay chưa.”
Tiểu Đường đáp một tiếng rồi đi ra ngoài, qua mấy phút sau trở lại, nói: “Em gõ cửa, không ai trả lời.”
“Không ai trả lời?” Thẩm Kim Đài hỏi: “Cho dù là đi gặp bác sĩ, bây giờ cũng nên trở lại chứ? “
Cậu có chút lo lắng, bèn gọi điện thoại qua cho Diêm Thu Trì, điện thoại vang lên một hồi lâu rồi mới tiếp thông, âm thanh của Diêm Thu Trì hơi có chút khàn khàn, ” Alo” một tiếng.
“Là tôi, Thẩm Kim Đài. Anh không ở khách sạn sao? “
“Uống thuốc, ngủ rồi.” Diêm Thu Trì nói.
“Anh không ra ngoài gặp bác sĩ sao? “
“Uống thuốc giảm nhiệt, đã tốt hơn nhiều rồi, chỉ là có hơi mệt mỏi.” Diêm Thu Trì hỏi: “Cậu xuống máy bay rồi à? “
“Tôi không đi, đổi lịch.” Thẩm Kim Đài nói: “Vậy anh nghỉ ngơi đi. Nếu vẫn chưa khỏe, anh hãy đến bệnh viện xem một chút.”
Diêm Thu Trì “ừ” một tiếng, lại cảm thấy Thẩm Kim Đài sắp cúp, bèn gọi cậu một tiếng: “Kim Đài.”
Thẩm Kim Đài nghe hắn kêu bản thân như vậy, có chút lo lắng bất an, ” ừ” một tiếng.
“Vừa rồi mơ mơ màng màng nằm mơ, mơ thấy cậu.” Diêm Thu Trì nói.
Trong lòng Thẩm Kim Đài đập thình thịch, má ơi.
Loại âm thanh khàn khàn mềm nhũn như Diêm Thu Trì, nghe như người yêu đang nỉ non.
Cậu ho khan một chút, liếm môi một cái, đang nghĩ xem bản thân nên trả lời như thế nào, nghe thấy Diêm Thu Trì nói: “Cậu cúp đi, cảm ơn cậu.”
“Cảm ơn cái gì, ” Thẩm Kim Đài ngượng ngùng: “Mua bán không thành vẫn còn tình cảm mà, ha ha.”
“Cảm ơn cậu, biết tôi bị bệnh, còn đến gặp tôi, tôi rất cảm động, thật sự.”
Thật sự là tự hạ thấp bản thân.
“Phải, phải.”
Cuối cùng Diêm Thu Trì bên kia hình như truyền đến âm thanh trở mình nhỏ nhẹ, sau đó Diêm Thu Trì dùng âm thanh dịu dàng, dường như lại mang theo cảm giác nũng nịu khi mắc bệnh, nói: “Cậu thật tốt.”
Thẩm Kim Đài bị doạ sợ, nhanh chóng cúp điện thoại.
Ném điện thoại lên giường một cái, cúi đầu nhìn cánh tay của mình.
Má ơi, cậu cũng nổi da gà.
“Cậu thật tốt.”
Ngửa đầu phun một bụng máu!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!