Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn
Chương 127
Diêm Thu Trì nhìn cậu, hai tay Thẩm Kim Đài vẫn còn đang bị đè lên tường, vừa hưng phấn vừa khẩn trương.
Hưng phấn là vì cảm giác của Diêm Thu Trì đối với cậu mãnh liệt như vậy, vậy sau này cậu còn có phần thắng, khẩn trương là bởi cậu không có kinh nghiệm, có hơi bị hù dọa.
“Tôi phải đi đây.” Diêm Thu Trì vừa nói vừa kéo cửa phòng đi ra ngoài.
Bạch Thanh Tuyền vẫn còn đang do dự có nên chạy đi nghe lén hay không. Vừa thấy Diêm Thu Trì đi ra, hắn bị dọa sợ, nhanh chóng đóng cửa lại, chỉ chốc lát sau lại mở ra đã thấy Thẩm Kim Đài đeo khẩu trang đuổi theo.
Mẹ ơi, thật là kích thích.
Thật muốn đi ra xem một chút!
Bên ngoài vẫn còn đang mưa to, Tiểu Lý đứng ở bên ngoài, nhìn thấy Diêm Thu Trì đi qua, lập tức muốn nghênh đón, sau đó nhìn thấy phía sau còn có một người, người nọ đeo khẩu trang, nhưng vừa nhìn vóc dáng hắn đã nhận ra đó là Thẩm Kim Đài.
Tiểu Lý dừng bước lại.
“Anh chạy cái gì, đứng lại cho tôi! “Thẩm Kim Đài kêu lên.
Đêm đã khuya, mưa cũng lớn, bên ngoài khách sạn gần như không có người nào, Diêm Thu Trì quay đầu lại đã thấy Thẩm Kim Đài lê dép đuổi theo.
Hắn lập tức dừng lại, không ngờ Thẩm Kim Đài sẽ đuổi theo.
“Anh chạy cái gì?”Thẩm Kim Đài thở hồng hộc dừng lại, tháo khẩu trang xuống trước mặt hắn: “Tôi cho anh đi chưa? “
Gió đêm cuốn mưa thu thổi tới trên mặt Diêm Thu Trì, hắn nhìn Thẩm Kim Đài trong bóng đêm, nói: “Hôm nay tôi không nên tới.”
Thẩm Kim Đài kéo hắn vào đứng trong một trạm dừng chân, ngửa đầu nhìn mưa to bên ngoài một cái: “Đó chỉ là phim, không phải thật.”
“Hôm nay ở cửa phòng cũng là quay phim sao?” Diêm Thu Trì nói: “Không phải em nói em thích Bạch Thanh Tuyền sao?”
“Đó là tôi nói đùa thôi.”
“Em cái người này, chẳng thấy em nghiêm túc ở chỗ nào, lúc nào cũng nói đùa. Em biết tôi yêu em, thế là thoải mái bắt chẹt tôi.”
“Anh không cần phải giả bộ đáng thương trước mặt tôi, vô dụng thôi, nếu anh không thấy rõ thì anh hôn tôi làm gì?”
Hiển nhiên là do hiểu rõ trái tim cậu nên mới dám làm càn như vậy.
Diêm Thu Trì mím môi, nghiêng đầu nhìn cậu, cậu chỉ mặc áo T-Shirt, gió vừa thổi một cái, cậu cảm thấy rất lạnh, cậu rụt rụt bả vai, đã thấy Diêm Thu Trì cởi áo khoác ra khoác lên người cậu.
Áo khoác còn mang theo nhiệt độ trên người Diêm Thu Trì, khoác lên trên người cậu có hơi quá cơ, Thẩm Kim Đài thấy bên trong Diêm Thu Trì cũng chỉ mặc một áo sơ mi, thế là nói: “Tôi không lạnh.”
Diêm Thu Trì lại bá đạo mà dùng quần áo bọc cậu lại, sau đó ôm cậu vào trong ngực.
Tiểu Lý bị doạ sợ nhanh chóng quay lưng đi, nhưng sau khi quay xong, lại rất muốn nhìn, lén lút xoay đầu lại.
“Không muốn tôi hôn thì đừng quyến rũ tôi, em không biết tôi muốn làm gì với em đâu.” Diêm Thu Trì nói: “Về đi, chuyện đóng phim tôi sẽ không bao giờ can thiệp vào. Em cũng không cần lo lắng tôi không chấp nhận được, bởi vì cả đời này của tôi đều bị em bắt bí trong tay rồi.”
Hắn vừa nói vừa thả lỏng Thẩm Kim Đài ra, bước nhanh ra ngoài.
Cậu dĩ nhiên biết hắn muốn làm những gì, Thẩm Kim Đài hơi đỏ mặt, đưa tay kẹp lấy áo khoác của Diêm Thu Trì một chút.
Diêm Thu Trì quá mẹ nó biết nói chuyện, cậu vốn định ghi nợ chuyện này cũng bị bắt phải quên.
Cả đời bị cậu bắt bí ở trong tai sao?
Tiểu Lý nhanh chóng che ô ra đón, đưa Diêm Thu Trì lên xe, quay đầu nhìn Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài bọc áo khoác, nửa người dưới lại chỉ mặc một cái quần cụt rộng thùng thình, lộ ra cái chân vừa trắng vừa thẳng, cậu vừa cao vừa đẹp trai, trong bóng đêm nhìn có một cảm giác sao trời ướt át.
Nhân viên làm việc ở phòng khách đều nhận ra Thẩm Kim Đài, có nhân viên che ô đi qua giúp cậu che mưa, Thẩm Kim Đài gật đầu một cái, đẩy cửa đi vào phòng khách.
Quần chúng ăn dưa Bạch Thanh Tuyền đội mũ và khẩu trang, trốn ở phía sau cây cảnh trong phòng khách, đang chuẩn bị nhìn lén một chút đây.
Mẹ ơi, tình tiết máu chó đỉnh cao, hơn nữa đây còn là tiết mục máu chó của hai người đàn ông, không thể không nhìn, đây chính là cặp tình nhân cùng giới đầu tiên hắn thấy trong cuộc sống thực tế.
Thấy Thẩm Kim Đài trở lại, hắn lập tức nghênh đón.
Ai ngờ hắn còn chưa lại gần đã bị an ninh khách sạn cản lại.
Có lẽ cho rằng hắn là fan cuồng.
“Là tôi.” Bạch Thanh Tuyền tháo khẩu trang xuống một chút rồi lại đeo lên.
An ninh thấy là hắn, lúc bấy giờ mới thả tay xuống, Thẩm Kim Đài nhìn hắn một cái, hai người đều đeo khẩu trang, trao đổi hoàn toàn dựa vào ánh mắt. Hai con mắt Bạch Thanh Tuyền thật sự đều đang sáng lên.
“Giám đốc Diêm tới làm chi, không phải là hắn hiểu lầm hai chúng ta đó chứ? “
“Hiểu lầm, hắn ghen, rất tức giận, nói những lời rất độc ác, bảo hai chúng ta cứ chờ đi.”
“Hả? “Bạch Thanh Tuyền lập tức cứng đờ: “Cậu không nói hắn biết sao, hai chúng ta chính là chị em gái tốt.”
“Ai là chị em gái tốt của cậu?” Thẩm Kim Đài nói: “Sao tôi cảm giác gần đây cậu quả thật có chút ý đồ với tôi.”
“Trước kia tôi cũng cảm giác cậu có chút ý đồ với tôi đó.” Bạch Thanh Tuyền nói.
Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút, cũng có chút ngượng ngùng, cậu vậy mà lại không nhìn ra Bạch Thanh Tuyền rất tỉ mỉ.
Bạch Thanh Tuyền nói: “Diễn xuất, tất cả đều là diễn xuất, hai thụ ở cùng một chỗ sẽ không có được hạnh phúc đâu. Loại thụ cực kỳ ưu tú như chúng ta nếu yêu nhau không phải là phí của trời sao!”
Thẩm Kim Đài cười lên, vào thang máy mới nói: “Sau này cậu ít gọi tôi là chị em gái đi, sau này gọi tôi là anh Kim.”
“Tôi còn lớn hơn cậu 2 tuổi đó.” Bạch Thanh Tuyền nói: “Dĩ nhiên, nội tâm của tôi chỉ có 18 tuổi. Nghiêm túc mà nói, giám đốc Diêm hẳn là không hiểu lầm phải không, nếu như hiểu lầm, tôi có thể đứng ra nói rõ với hắn, tôi có thể lập lời thề, nếu như tôi và cậu yêu nhau, hắn có thể phong sát, có thể dìm chết tôi.”
“Những lời này của cậu khiến tôi cảm giác bị tổn thương trong lòng.” Thẩm Kim Đài nói.
“Người nên đau lòng phải là tôi mới đúng, cậu có người đàn ông ưu tú như giám đốc Diêm theo đuổi, cậu còn không muốn, đúng là người no nê sẽ không biết của người đói khổ.”
“Tôi chẳng ăn gì, sao lại no được?”
“Có ăn hay muốn ăn có gì khác nhau à?”
“Ăn cái gì?” Thẩm Kim Đài cảm giác hắn nói bậy bạ.
“Ăn gà.” Bạch Thanh Tuyền nói.
“Không ngờ cậu là một thụ như vậy!”
Cửa thang máy mở ra, hai người bọn họ đi ra từ trong thang máy, Thẩm Kim Đài vỗ bả vai Bạch Thanh Tuyền một cái: “Hai chúng ta nên nói ít thôi, nếu không ngày mai quay có khi lại giống hội tiệc trà chị em gái thì chết.”
“Cái đang choàng trên vai cậu chính là áo khoác của giám đốc Diêm phải không? Ngoài miệng thì nói không muốn, thân thể thì lại rất thành thực nha.”
Thẩm Kim Đài cởi áo khoác da, khoác lên trên cánh tay: “Tôi không muốn, anh ta cứ nhất định muốn bọc cho tôi.”
Bạch Thanh Tuyền khinh thường.
Thẩm Kim Đài cười một tiếng, sau khi về phòng, đóng cửa lại, đứng một hồi, cười một tiếng.
Những phần thưởng kia của cậu thật sự không phải là thổi phồng, môi Diêm Thu Trì chỉ hôn vào lỗ tai của cậu một cái, cậu lập tức mềm nhũn, chân như có dòng điện chạy qua vậy.
Nếu như tiến thêm một bước, nếu như Diêm Thu Trì đưa đầu lưỡi vào, không phải cậu sẽ….
Thẩm Kim Đài đi vào trong phòng khách, cầm bia uống một nửa, bên ngoài gió lớn mưa to, cậu nhìn cửa sổ thủy tinh mơ hồ một cái, lại có chút bận tâm đến sự an toàn của Diêm Thu Trì.
Giông tố lớn như vậy, Diêm Thu Trì còn đội mưa chạy tới, có lẽ trong lòng thật sự khó chịu phải không?
Cậu có chút hối hận vì đã gửi ảnh chụp màn hình kịch bản cho hắn.
Thực ra bản thân cậu cũng thấp thỏm, nếu không trải qua những chuyện này mà lại phải quay cùng Bạch Thanh Tuyền, bây giờ cậu vừa có cả phần thưởng độ nhạy cảm lẫn phần thưởng đỏ ửng, không biết ngày mai có thể sẽ mất mặt không.
Thật ra cũng nên luyện tập bằng Diêm Thu Trì một chút.
Nghĩ đến dáng vẻ không nhịn được đó của Diêm Thu Trì, cậu lại có chút vừa nghĩ đã sợ, cũng có chút hưng phấn. Nếu như cậu dùng Diêm Thu Trì để luyện tập, không biết sẽ ra dạng gì đây?
Trong đầu cậu hiện lên một bức tranh, Diêm Thu Trì đỏ mặt tía tai, khóc tức tưởi mà cầu xin cậu thương xót cho hắn.
Mẹ nó, Thẩm Kim Đài nhất thời cảm thấy vô cùng hay ho, rất hưng phấn.
Cậu đột nhiên nhận ra điểm dễ thương của Diêm Thu Trì!
Chẳng qua là muốn thuần phục một mãnh công như vậy, không biết có thủ đoạn nào dùng được hay không, bây giờ cậu bởi vì phần thưởng của hệ thống mà thân thể đã không còn chịu nổi một kích. Chỉ có thể dựa vào nghị lực cường đại và tinh thần mạnh mẽ, cậu nhất định phải nắm quyền không chế, chuyện thiếu chút nữa bị cưỡng hôn giống như hôm nay, nếu lần sau lại xảy ra chuyện này, cậu nhất định phải đổi bị động thành chủ động.
Vì trời mưa to nên mẹ Diêm rất lo lắng cho sự an toàn của Diêm Thu Trì, bà thấy bên ngoài có ánh đèn sáng, bèn đi đến trước cửa sổ nhìn xuống một cái, chỉ thấy một chiếc ô tô đi qua màn mưa, dừng lại ở trước đình.
Tiểu Lý, tài xế của Diêm Thu Trì, xuống xe trước, cầm ô đi ra phía sau mở cửa.
Mẹ Diêm ngay lập tức mặc áo ngủ ra. Ra khỏi phòng, vừa đi được nửa cầu thang đã thấy Diêm Thu Trì đang đi lên lầu.
“Áo khoác của con đâu?” Mẹ Diêm hỏi.
“Đưa cho người khác.” Diêm Thu Trì mỉm cười: “Ngủ ngon.”
Sau khi Diêm Thu Trì trở lại phòng, hắn lập tức gọi điện cho Thẩm Kim Đài, sau khi điện thoại được kết nối, hắn nói thẳng: “Tôi về rồi, báo cho em một tiếng.”
“Ồ.” Thẩm Kim Đài nói: “Áo khoác của anh, ngày mai tôi sẽ để người gửi lại cho anh.”
“Ừ.” Diêm Thu Trì hỏi, “Từ giờ trở đi, tôi có thể gọi cho em mỗi tối được không?”
“Anh có thể thử xem, tôi chưa chắc đã đủ rảnh mà nhận cuộc gọi.”
“Tôi hiểu.” Diêm Thu Trì nói, “Tôi hy vọng hôm nay tôi không làm em sợ.”
“Không sao, tương lai anh sẽ phải bồi thường cho những thứ này.” Thẩm Kim Đài nói.
Diêm Thu Trì cảm thấy Thẩm Kim Đài lại đang trêu chọc mình. Người chọc ghẹo là người mình thích, người đó cũng thích mình, thật sự khiến trái tim hắn ngứa ngáy khó chịu. Giọng hắn trở nên hơi khàn hơn, hắn thấp giọng hỏi: “Bồi thường thế nào?”
Giọng của Diêm Thu Trì rất hay, trầm, từ tính và trẻ trung, mỗi khi hạ giọng như thế này, nói giọng muốn buông ra thì thầm như vào tai người yêu.
“Tương lai anh sẽ biết, ngủ ngon, cúp máy đây.”
“Thẩm Kim Đài,” Diêm Thu Trì nói, “Nếu lần sau tôi vẫn làm chuyện mà không có sự đồng ý của em, cho dù có xảy ra chuyện gì khác thì cũng đều chỉ bởi tôi quá yêu em. Tôi đang kìm lại một luồng sức mạnh, chỉ cần thấy em là mất kiểm soát.”
Mẹ nó.
Thẩm Kim Đài nghe xong mà mặt đỏ bừng, tim đập mạnh, Điểm Thu Trì này sao lại có thể dùng cách nói lịch thiệp để nói một lời rất lẳng lơ như thế?
Đây có phải là lời nói chuyện người lớn không?
—
“Oa, có nghe nói chưa, bộ phim Đầu hoa và Bạch Thanh Tuyền cùng thực hiện nghe nói có ‘tiêu chuẩn’ rất lớn!”
“Tôi cũng thấy tin tức đoàn phim tung ra, trời ơi, tôi rất mong chờ, vóc người của Đầu hoa nếu thực hiện một cảnh kích tình thì thật là đáng tiếc!”
“Tôi còn nhớ cảnh xé áo trong Đông cung đồ, giấy vệ sinh đã chuẩn bị xong, xin đừng thương hại tôi chỉ vì tôi là một đoá hoa đẹp.”
“Nói mới nhớ, bộ phim này chỗ nào cũng hay. Hai gương mặt tuyệt đẹp diễn cùng nhau, chẳng qua cả hai người đều không công, tôi không biết cảnh kích tình của họ sẽ như thế nào. Đừng biến nó thành cảnh bách hợp đó.” (Bách hợp là gái x gái, câu này có lẽ là để nói hai bạn thụ chị em gái chơi với nhau chăng=)))
“Trailer của” Phi công” còn chưa đủ để khiến cô yên tâm sao, Đầu hoa cởi quần áo là thụ, mặc quần áo là công!”
“Đúng vậy, Đầu hoa cởi quần áo là thụ, mặc quần áo vào là có thể biến thành công!”
“Tại sao tất cả mọi người đều thảo luận về Đầu hoa vậy? Không phải Bạch Nguyệt Quang vậy mà lại quay những cảnh kích tình như vậy còn đáng ngạc nhiên và khiến người khác mở rộng tầm mắt hơn sao, Bạch Thanh Tuyền từ khi ra mắt vẫn luôn đi theo con đường tiểu tiên nam, tôi nghĩ Nguyệt Quang fan đã có chút đứng ngồi không yên rồi! ”
“Cô nói vậy lại càng khiến tôi thêm mong chờ bộ phim này. Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài hôn nhau. Mẹ kiếp, cảnh quay này đẹp quá tôi không dám xem!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!