Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn - Chương 26-2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn


Chương 26-2


“Chúng tôi là người hâm mộ của Bạch Thanh Tuyền.” Một trong những cô gái béo trong nhóm đó có hơi thù địch nói.

Nguyệt Quang fan, bảo sao vừa thấy cậu đã thể hiện thái độ này.

Bên ngoài quá khô, chỗ này lại không có bóng râm, những cô gái nhỏ này đều bị nắng chiếu đến đỏ bừng cả mặt, vầng trán ướt sũng, dùng ô che căn bản là vô ích.

“Trời tối hắn mới ra.” Thẩm Kim Đài nói: “Mấy người tới đây quá sớm.”

Các cô gái nhỏ thần sắc vi diệu, cô gái dẫn đầu là người có thái độ thù địch nhất, mấy cô gái ở phía sau nhìn cậu khá ngại ngùng. Thẩm Kim Đài mỉm cười, bảo Tiểu Đường đưa cho họ một hộp đồ uống lạnh: “Bạch Thanh Tuyền biết mấy người đang ở bên ngoài, nhưng phần diễn của hắn tương đối nhiều, không có thời gian ra đây. Đây là những gì hắn bảo tôi mang ra cho mọi người. Mấy người cực khổ rồi.”

Các cô gái ban đầu còn không tin, vừa nghe nói Bạch Thanh Tuyền cho họ, lập tức vui mừng nhảy cẫng lên, thứ họ đang cầm trong tay rõ ràng không phải là đồ uống lạnh mà là anh yêu đó!

Chiếc xe đi xa, Tiểu Đường nói: “Tại sao anh lại làm người tốt thay Bạch Thanh Tuyền, nhìn thái độ của họ đối với anh đi.”

“Mấy cô gái nhỏ theo đuổi minh tinh cũng không dễ.” Thẩm Kim Đài quay lại nói, “Không biết khi nào anh mới có thể có người hâm mộ đến ngồi xổm.”

“Kim fan đang thương lượng. Họ nói họ chắc chắn sẽ đến gặp anh khi tổ phim mở cửa thăm ban.” Tiểu Đường nói.

*thăm ban: khi đoàn làm phim đang quay phim, những người không thuộc về đoàn làm phim đến thăm hoặc đến xem quy trình sản xuất -> thăm ban. (baidu)

“Vậy anh có nên chuẩn bị quà cho họ không?”

“Họ sẽ mang quà đến cho anh.” Tiểu Đường nói: “Nhưng nếu anh chuẩn bị quà cho họ, họ nhất định sẽ hạnh phúc chết mất.”

“Vậy giúp họ chuẩn bị một món quà đi, có đắt hay không cũng là tấm lòng”, Lý Mỹ Lan nói: “Dẫu sao đây cũng là bộ phim truyền hình đầu tiên em thực hiện sau khi comeback, làm như vậy tương đối chân thành. Để Tiểu Đường giúp em.”

“Em sẽ tự chuẩn bị.” Thẩm Kim Đài nói: “Mấy ngày nay em sẽ suy nghĩ thật tốt..”

Cậu nhìn đơn thông báo của tổ phim. Lần đầu tiên đoàn làm phim mở thăm ban là vào một tuần sau, ngày đó là bữa tiệc hoàng thất, những vai chính trọng yếu đều ở đó.

Bởi vì ngày hôm sau cậu chính thức ở trong đoàn làm phim, cho nên sau khi cậu về nhà lập tức đi ngủ sớm. Ngày hôm sau thoải mái thức giấc, đang chuẩn bị lên đường thì thấy mẹ Diêm và Diêm Diệu Hiên đang đợi mình ở dưới lầu.

“Đi thôi.” Mẹ Diêm nói.

“Dì đang làm gì vậy?” Thẩm Kim Đài nói, tay xách chiếc vali.

“Đưa con đi, đây là lần đầu tiên con vào tổ quay phim, chúng ta phải đi cổ vũ con.”

“Đoàn làm phim của bọn con chưa mở thăm ban.”

“Dì là mẹ của Diêm Thu Trì. Họ dám không cho dì vào ư?”, Mẹ Diêm nói, “Đi thôi đi thôi, dì tới mang lại sự ấm áp cho tổ phim của con.”

Mẹ Diêm vừa ra tay đã rất hào phóng, một xe tải chở hàng đã được chuyển đến.

Thẩm Kim Đài trố mắt nghẹn họng.

Nhà sản xuất Trương và đạo diễn Quách đặc biệt chạy ra nghênh đón bà Diêm. Các nhân viên mang từng vali đồ đạc xuống. Mẹ Diêm nắm lấy cánh tay của Thẩm Kim Đài, nói: “Mấy người chăm sóc cậu ấy nhiều hơn nhé.”

Mọi người đều biết Thẩm Kim Đài từng dây dưa với Diêm Thu Trì, mối quan hệ giữa họ rất rách nát, nhưng không ai biết mối quan hệ giữa bà Diêm và Thẩm Kim Đài lại tốt đến vậy.

Chiến thuật vu hồi, giành mẹ chồng trước?

*Là chiến thuật đưa lực lượng vào bên sườn hoặc bên hông đối phương để phối hợp với lực lượng tấn công chính diện cùng tiêu diệt đối phương.

“Ai vậy?” Dương Lý Chi mặc mỗi một chiếc áo sơ mi, dùng cái quạt gió chỉ chỉ.

Bạch Thanh Tuyền lạnh lùng liếc nhìn: “Mẹ của giám đốc Diêm.”

“Bà ấy chính là Phương Phượng Mỹ à.” Dương Lý Chi lập tức ngồi ngay ngắn người, Phương Phượng Mỹ là một người phụ nữ danh viện chân chính.

*danh viện: là một danh hiệu bắt nguồn từ thời cổ đại và trở nên phổ biến vào những năm 1930. Thường đề cập đến những người đẹp xuất thân quyền quý, có tài có sắc tham gia vào lĩnh vực giao tiếp xã hội. Danh viện thời hiện đại cũng bao gồm những người thuộc xã hội thượng lưu hoặc những vị danh nhân giàu có. Minh tinh và danh viện chưa chắc đã là một, đây là một mối quan hệ gây tranh cãi. (baidu)

Khí chất này, rất chất lượng.

Khó trách tại sao giám đốc Diêm lại đẹp trai đến thế, hóa ra là vì dáng dấp của mẹ hắn trông đẹp vô cùng.

Mẹ Diêm đến một chuyến, toàn bộ tổ phim bắt đầu lan truyền những vụ scandal của Thẩm Kim Đài và Diêm Thu Trì.

Ai ya, vụ bê bối đồng tính lớn nhất thế kỷ, đỉnh lưu một lòng yêu thương thái tử gia, cái loại phim cẩu huyết lúc 8 giờ như này có người nào không biết chứ.

*ngôi sao nổi tiếng

Tuy nhiên, hóa ra mọi người cũng chỉ biết một chứ không biết hai, họ chỉ biết thái tử gia bất vi sở động, chứ không biết Thẩm Kim Đài đã sớm lấy lòng được mẹ chồng của mình.

*bất vi sở động: không bị ảnh hưởng bởi người khác.

Khi Thẩm Kim Đài đi trang điểm, mẹ Diêm đi cùng với nhà sản xuất Trương, sau khi đi vòng quanh studio một vòng, bà hỏi nhà sản xuất Trương: “Bạch Thanh Tuyền là ai?”

Bà đã xem video và hình ảnh của Bạch Thanh Tuyền, nhưng xin lỗi, bà không nhớ nổi ngoại hình của hắn.

Nhà sản xuất Trương chỉ cho bà: “Người ngồi trên ghế.”

Mẹ Diêm lạnh lùng nhìn, dáng dấp trông rất khiến người khác yêu thương.

Tuy nhiên, đàn ông quá đáng đẹp chưa chắc đã tốt, cũng chỉ là trà xanh biểu thôi, thật là lãng phí khuôn mặt nho nhã thanh tú này. Bà vẫn cảm thấy Thẩm Kim Đài trông thuận mất nhất, có một loại dễ thương không nói ra được.

*trà xanh biểu: thảo mai.

Đứa trẻ nhà mình luôn dễ thương vô cùng.

“Màu môi của anh rất đẹp.” Chuyên gia trang điểm nói với Thẩm Kim Đài: “Anh không cần phải tô son.”

Thẩm Kim Đài ăn trang điểm, ngũ quan ban đầu vốn có một chút nhạt nhẽo, trang điểm một cái là đẹp hơn tám lần. Chuyên gia trang điểm giúp cậu điều chỉnh khăn trùm đầu, sau khi mặc đồ cổ trang xong, cậu nhanh chóng biến thành một anh chàng đẹp trai mặc cổ phục.

Phần khó nhất của đoàn làm phim là ngày hôm nay. Trong một cảnh lớn như vậy, gần một nửa nhân vật chính đều phải xuất hiện, phải điều chỉnh ánh sáng hơn nửa ngày. Thẩm Kim Đài vẫn không thể ngồi. Cậu là thái giám thiếp thân của Bạch Thanh Tuyền, phải đứng sau lưng hầu hạ.

Mẹ Diêm từ nhỏ chưa bao giờ phải dính nước xuân ở bên cạnh nhìn, đau lòng muốn chết.

Quay phim thực sự không phải là công việc dành cho con người mà.

Đặc biệt là Thẩm Kim Đài còn phải phối hợp với yêu tinh Bạch Thanh Tuyền, cũng không biết trong lòng cậu ủy khuất bao nhiêu.

Nhưng bà lại rất vui vẻ yên tâm. Trước kia tính cách của Thẩm Kim Đài có chút thất thường. Hôm nay trong nhà xảy ra chuyện, cả người lập tức trưởng thành hơn rất nhiều, có thể chịu đựng được khó khăn cực khổ, đứng đó một câu oán hận cũng không nói.

Trong cảnh đầu tiên này, Thẩm Kim Đài không có lời thoại.

Nhưng cậu vẫn rất phấn khích, cậu trời sinh đã có khát khao được diễn xuất, cậu có một tình yêu nồng cháy với nghiệp diễn. Khi cậu mặc trang phục cổ trang đứng trước ống kính, cậu có thể quên mình là ai.

Toàn tâm toàn ý làm một thái giám nhỏ.

Mặc dù không có lời kịch, nhưng cậu có những cảnh quay cận cảnh. Trong cốt truyện, đây là lần thứ hai cậu chủ động khiêu khích Thái tử Chu Anh, trong bữa tiệc, cậu bí mật nhướn mày, xuyên qua một nhóm vũ công, nhìn về phía Thái tử ở đối diện, vừa cẩn thận lại vừa mơ hồ.

Hiện trường nhìn qua vẫn rất tốt, hỗn độn rối bời, cảnh vật cũng hơi sáng quá, nhưng mẹ Diêm và Diêm Diệu Hiên theo dõi phía sau màn hình của đạo diễn, chỉ có thể mô tả cảm xúc của họ bằng hai từ: tuyệt đẹp.

Trong ống kính hoàn toàn là một thế giới khác. Sau khi pha trộn ánh sáng và màu sắc, mọi khung hình đều đẹp đẽ và trong suốt khó thể tưởng tượng. Thẩm Kim Đài liếc thái tử một cái, sau đó khẽ cúi đầu xuống, khuôn mặt của thái tử trong ống kính dần mờ đi. Trọng tâm được điều chỉnh đến khuôn mặt của Thẩm Kim Đài, phóng to dần, họ thấy hàng mi cậu rũ xuống, trên môi thấp thoáng một nụ cười.

Mẹ Diêm cảm thấy mình đã bị rung động.

Càng quen biết, càng cảm thấy xa lạ.

“Ánh mắt thật tốt.” Quách Thụy không nhịn được mà nói.

Diêm Diệu Hiên cảm thấy trái tim mình đập rất nhanh, hắn liếm môi một cái, thấy yết hầu Thẩm Kim Đài trượt lên trượt xuống, lớp da trắng như tuyết ở bên trong được tôn lên, trên người là trường bào dài màu xanh lam, ánh sáng xanh ngọc tạo vẻ phong lưu.

– —–

Diêm Thu Trì tỉnh dậy từ trong giấc mộng, mồ hôi vã đầy trên trán.

Hắn lại nằm mơ, mơ thấy Thẩm Kim Đài.

Ký ức về giấc mơ rõ ràng đến nỗi nhịp tim của hắn vẫn còn rất kịch liệt, cơ thể hắn ướt đẫm mồ hôi. Hai tay hắn đặt lên ngực mình, ngón tay dường như còn lưu lại cảm giác như trong mơ.

Lòng bàn tay cũng ướt.

– —

Lịch đăng của bọn mình chuyển thành 3 – 4 giờ chiều Chủ Nhật. Mỗi lần đăng sẽ có khoảng 5 – 7 chương, có thể sẽ có nhiều hơn. Làm vậy là để có thời gian beta cẩn thận và mình cũng có thêm thời gian học tập nữa hic hic

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN