Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn - Chương 75
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn


Chương 75


Người đẹp mắt tới trình độ nhất định, thật ra sự khác biệt cũng không có lớn như vậy, có lúc đẹp trai 80% còn có sức hút riêng hơn đẹp trai 100%, càng đẹp càng khiến người ta khắc sâu ấn tượng.

Chẳng hạn như Thẩm Kim Đài.

Tối nay spotlight đều đang ở trên người cậu, làm ứng cử viên cho giải nam diễn viên xuất sắc nhất, tư thái của cậu thật sự là thiếu niên hào hứng.

Bạch Thanh Tuyền, Thẩm Kim Đài và Trịnh Tư Tề, ba người bọn họ trước khi đi thảm đỏ đã thương lượng thống nhất xong cách xử lý: “Có thể đề cử đối với tôi mà nói đã rất cao hứng. Tối nay tương đối mong đợi 《 Đông cung tới 》 có thể nhận được giải phim truyền hình xuất sắc nhất!”

Càng là  loại thời khắc này, càng phải cẩn thận lên tiếng. Trước khi giải thưởng được công bố, cái gì cũng đều có thể phát sinh.

Dù là bọn họ cũng cảm thấy trong ba người bọn họ, Thẩm Kim Đài ổn nhất.

Bạch Thanh Tuyền cảm thấy Trịnh Tư Tề cũng rất có khả năng được nam phụ xuất sắc nhất, độ khen ngợi rất cao.

Chẳng qua tiết mục áp chót tối nay cũng không phải là tổ phim Đông cung, vẫn là diễn viên Trần Phóng dày dạn kinh nghiệm dẫn theo tổ phim 《 chuyện cũ Quan Tây 》.

Cũng là ứng cử viên của nam diễn viên 

xuất sắc nhất, MC thảm đỏ tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua.

“Thầy Trần, làm người đạt được giải thưởng Quốc Hoa nhiều lần mấy lần, có phải rất có kinh nghiệm không? Ngài cảm thấy ngài tối hôm nay nắm chắc mấy phần, liệu có lấy được cái cúp nam diễn viên xuất sắc nhất thứ ba không?”

Trần Phóng là ông lớn trong vòng điện ảnh, thái độ rất ung dung, cười tiếp micro nói: “Tôi từng nghĩ qua, cũng không vui vẻ lắm, không đoán trước tất cả, năm nay những diễn viên khác vào vòng cũng rất ưu tú, xem nhóm giám khảo chọn như thế nào?”

MC rất xấu xa, cười tiếp tục hỏi: “Trong tổ phim Đông cung vừa đi tới có hai đề cử nam chính xuất sắc nhất, ngài xem bộ phim này chưa, ngài cảm thấy bọn họ diễn như thế nào?”

“Cậu cái người MC này thật xấu xa, ”  Giới truyền thông cũng cười vang một mảnh, Trần Phóng cười một tiếng, nói: “Bộ phim《 Đông cung tới 》 này nổi như vậy, tôi nhất định là từng xem. Diễn cũng rất tốt, nếu không sẽ không đạt được đề cử, đều là những đứa trẻ mới chừng hai mươi tuổi, lúc tôi lớn bằng bọn họ, vẫn còn đang đóng vai phụ đó.”

—-

“Đúng vậy, ba người bọn họ hình như cũng đều mới hai mươi tuổi đầu thôi, tôi hai mươi tuổi còn đang làm gì!”

“Thẩm Kim Đài nếu như cầm nam diễn viên xuất sắc, hẳn là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của giải thưởng Quốc Hoa nhỉ?”

“Được thời đắc ý vó ngựa nhanh, một ngày nhìn hết hoa ở Trường An!”

“Tôi cảm thấy ba cái nam chính xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất tập phim truyền hình xuất sắc nhất, đông cung nhiều nhất cũng phải được hai cái, ba người này dư luận đều rất cao, người nào cũng nên được.”

“Kính nhờ cho nam chính xuất sắc nhất đi, đền bù một chút Lý Tự!”

“Bị mấy người càng nói càng khẩn trương. Nếu như Thẩm Kim Đài không có thưởng, tôi sẽ khóc!”

Không chỉ cư dân mạng khẩn trương, bản thân Thẩm Kim Đài cũng rất khẩn trương.

Đây là lần đầu tiên cậu tham dự buổi lễ ban thưởng, không hiểu rõ lắm, đưa mắt nhìn lại, tất cả đều là đại minh tinh.

Giờ tối, buổi lễ ban thưởng chính thức bắt đầu.

《 Đông cung tới 》 giáng đòn phủ đầu, đầu tiên là nhận được quay phim xuất sắc nhất, ngay sau đó là biên kịch xuất sắc nhất, lúc đoạn video của phim 《 Đông cung tới 》 được chiếu trên màn ảnh lớn, toàn trường tiếng vỗ tay như sấm động.

Mạnh Hiểu Thanh là một người bình tĩnh như vậy, lúc nhận thưởng vậy mà rơi nước mắt tại chỗ, Thẩm Kim Đài nhìn cũng lộ vẻ xúc động.

Mạnh Hiểu Thanh thật ra rất không dễ dàng, một phim lớn như vậy, toàn dân chú ý, áp lực của ông lớn quá sức tưởng tượng, cuối cùng tuy kết cục ông thiết kế cho Lý Tự mặc dù vấp phải công kích của cư dân mạng, nhưng người trong nghề vẫn khẳng định nghệ thuật sáng tác của hắn.

“Giải thưởng tiếp theo chúng tôi muốn ban hành là nam phụ xuất sắc nhất, xin mời khách quý ban thưởng…”

Càng tới gần, mọi người càng khẩn trương, có tỉ lệ nhận thưởng càng cao càng căng thẳng, người giống Bạch Thanh Tuyền, tự nhận có tỉ lệ nhận thưởng không cao, mặc dù cũng ôm may mắn trong lòng nhưng tương đối không khẩn trương như vậy. Hắn nghiêng đầu nhìn Thẩm Kim Đài bên cạnh một cái, khiêu mi một chút, ra hiệu cho Thẩm Kim Đài mỉm cười.

Thẩm Kim Đài còn cười ra tiếng, Trịnh Tư Tề lại có chút không cười được.

Cậu ta chẳng những là lần đầu tiên tham gia buổi lễ ban thưởng, còn là người mới vừa vào vòng nghệ thuật, cái phần thưởng này đối với cậu ta mà nói, có ý nghĩa không bình thường. Cậu ta quá khẩn trương, khiến cho lúc  trên màn ảnh lớn xuất hiện năm người được đề cử, chỉ có khuôn mặt của Trịnh Tư Tề là trẻ nhất, khẩn trương cũng viết hết trên mặt.

Hình ảnh vừa ra, hiện trường bộc phát một trận dậy sóng nhỏ.

Khách quý ban thưởng là Tống Vi và một  vị diễn viên có kinh nghiệm khác. Tống Vi lên tiếng, diễn viên kia tháo danh sách, sau khi mở ra bèn cười một chút, đưa cho Tống Vi: “Vẫn là cô đọc đi.”

Một hành động như vậy, làm trái tim Thẩm Kim Đài cũng muốn nhảy ra ngoài!

“A a a a a a!” Cư dân mạng xem livestream cũng đang kêu lên.

Tống Vi nhận lấy, khẽ mỉm cười, cúi đầu tiến tới bên cạnh micro, nói: “Giải thưởng quốc hoa lần thứ 50, giải nam phụ xuất sắc nhất, người đoạt giải là…”

Bà nhìn sang hướng tổ phim Đông cung: “《 Đông cung tới 》, Trịnh Tư Tề!”

“Chúc mừng Trịnh Tư Tề đã vinh dự lấy được giải nam phụ xuất sắc nhất lần thứ 50 của giải thưởng Quốc Hoa!”

“Yes!” Đám người Thẩm Kim Đài và Bạch Thanh Tuyền không nhịn được mà kêu lên. Thẩm Kim Đài hai tay nắm quyền, còn kích động giơ lên một chút, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm động. Hốc mắt Trịnh Tư Tề trong nháy mắt bỗng đỏ hồng, đứng dậy đi ôm người bên cạnh cậu ta là Thẩm Kim Đài.

Ôm xong Thẩm Kim Đài, cậu ta lại ôm đám người Bạch Thanh Tuyền cùng đạo diễn.  Quách Thụy hạnh phúc hết lần này đến lần khác, vỗ vai cậu ta một cái, Trịnh Tư Tề cột chắc nút áo tây trang, đi tới trên đài.

“Má ơi, tôi muốn khóc!”

“Tôi đã khóc, Thái tử có giải, ô ô ô ô!”

“Vừa rồi các cô thấy Thẩm Kim Đài chưa, anh ấy giơ quả đấm lên hoan hô một chút đó, thật sự khiến tôi rớt nước mắt!”

“Lý Tự cũng phải có giải nhé, cầu xin cầu xin!”

Theo Trịnh Tư Tề lên đài, một giọng nam hùng hậu thì thầm: “Trịnh Tư Tề, ở trong bộ phim cổ trang 《 Đông cung tới 》 diễn vao Thái tử Chu Anh. Tuy là bộ phim ra mắt, chưa có kinh nghiệm diễn xuất, nhưng cậu ấy lấy tự nhiên tinh tế diễn xuất, tạo nên một hình tượng kiềm chế nhưng lại động lòng người, tác động tới trái tim của hàng vạn người xem. Chỗ xuất sắc nhất của cậu ấy chính là đã lưu lại được tình cảm trong phim.”

Livestream vào lúc này cho Thẩm Kim Đài một ống kính, Thẩm Kim Đài trong ống kính, đưa tay lau nước mắt nơi khoé mắt một chút.

“A a a a a, Kim Đài Quỳnh Anh, Kim Đài Quỳnh Anh, xem ti vi không khóc, nhìn một cái buổi lễ ban thưởng lại khóc!”

“Chúc mừng Trịnh Tư Tề, Thẩm Kim Đài cố gắng lên!”

Sau khi Trịnh Tư Tề lên đài xong còn chậm chạp một hồi lâu, há mồm một lúc, tựa như sắp khóc tới nơi. Cậu ta mới hai mươi tuổi, còn là sinh viên, ra mắt chưa có kinh nghiệm đã lấy được giải thưởng Nam phụ xuất sắc nhất, kích động là chuyện thường tình.

“… Tôi rất muốn cảm ơn công ty, cảm ơn tổ phim Đông cung, cảm ơn đạo diễn đã cho tôi cơ hội diễn nhân vật Chu Anh này, đây là bộ phim đầu tiên của tôi, tin tưởng tương lai mặc kệ tôi diễn bao nhiêu phim cũng sẽ không quên nhân vật này, cuối cùng, tôi phải cám ơn Lý Tự, cám ơn Thẩm Kim Đài, ” Cậu ta xúc động nhìn về phía Thẩm Kim Đài bên kia: “Diễn chung với anh, tôi nhận được rất nhiều. Không có Lý Tự cũng chẳng có Chu Anh, không có Thẩm Kim Đài, cũng không có Trịnh Tư Tề lúc này đang đứng ở trên đài, cám ơn!”

Ống kính nhắm ngay khán đài, Bạch Thanh Tuyền cười vỗ bả vai Thẩm Kim Đài một cái, Thẩm Kim Đài cười đứng lên vỗ tay, trong mắt đều là nước mắt.

Ngay sau đó đạo diễn xuất sắc nhất, 《 Đông cung tới 》 rất đáng tiếc, bại bởi 《 Chuyện cũ Quan Tây 》.

“Đạo diễn Quách Thụy thật đáng tiếc, nhưng đối với Thẩm Kim Đài mà nói, đây là chuyện tốt!”

“Đúng vậy, trước đông cung phàm là ai cũng đề cử, nếu như đạt được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất, Thẩm Kim Đài sẽ bị treo lơ lửng, giải thưởng Quốc Hoa sẽ không thưởng hết tất cả cho cùng một bộ phim.”

“A a a a, Thẩm Kim Đài có thể được cái nam chính xuất sắc nhất, cuối cùng phải thêm cả giải phim truyền hình xuất sắc nhất, vậy là coi như viên mãn rồi!”

Nam chính xuất sắc nhất ở thứ ba từ dưới lên, lúc công bố người đạt giải, 《 Đông cung tới 》 dẫn đầu độc chiếm, bởi vì cái tên của Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài liên tiếp được nói ra.

“《 Đông cung tới 》, Bạch Thanh Tuyền.”

Trên màn ảnh lớn Chu Cảnh đi ra, toàn trường tiếng vỗ tay như sấm động, còn chưa nhỏ đi xuống, đã lại bộc phát lần nữa.

“《 Đông cung tới 》, Thẩm Kim Đài.”

Trên màn ảnh lớn hiện ra đoạn phim Lý Tự khoác áo chồn dài màu đỏ, ngồi xe kéo nhỏ lảo đảo mà đi. Mấy người Kim fan ở hiện trường trực tiếp rơi lệ. Toàn trường bộc phát một trận vỗ tay nhiệt liệt hơn bất kỳ trận khác. Trái tim của Thẩm Kim Đài cũng dâng tới tận cổ họng. Ống kính chiếu đến cậu, cậu mỉm cười nhìn chăm chú trên đài. Bạch Thanh Tuyền đưa tay ghìm đầu gối của cậu một cái, cậu nghiêng đầu nhìn rồi nắm lấy tay của Bạch Thanh Tuyền, cử động này chiếu lên trên màn ảnh lớn, Kim fan và Nguyệt Quang fan từ đây không còn là tử địch!

Ban hành giải thưởng nam chính xuất sắc nhất chính là Tào Hoa. Trước tiên bà trêu toàn bộ người được đề cử một lần, cuối cùng lúc nhắc tới Thẩm Kim Đài, bà cười nói: “Tôi có nhìn phân cảnh của cậu, hậu sinh khả úy, đây là lần đầu tiên cậu tham gia giải thưởng Quốc Hoa, tôi tin tưởng, tuyệt không phải một lần cuối cùng, hy vọng tương lai có cơ hội hợp tác cùng cậu!”

Thẩm Kim Đài cũng quên phải cảm ơn bà, chỉ máy móc duy trì mỉm cười.

Tào Hoa cười mở danh sách trúng giải ra, mở ra nhìn một cái, khiêu mi một chút, sau đó bèn cười.

Trên ống kính xuất hiện cảnh đặc tả khuôn mặt của năm người được đề cử. Mẹ Diêm kích động nắm lấy cánh tay của Diêm Thu Trì. Diêm Thu Trì yên lặng không nói, chỉ ngồi ngay ngắn người lại.

Bạch Thanh Tuyền là nghệ sĩ của công ty bọn họ, nhưng giờ phút này trong lòng hắn cũng chỉ có Thẩm Kim Đài.

“Đây là biểu cảm gì vậy, bất ngờ? Thất vọng?”

“A a a a a, trái tim của tôi sắp nhảy ra ngoài!”

“Thẩm Kim Đài Thẩm Kim Đài Thẩm Kim Đài!”

Tào Hoa hơi cúi đầu, nhích tới gần ống nói: “《Chuyện cũ Quan Tây 》 Trần Phóng, chúc mừng!”

Trong chớp mắt công bố giải thưởng, biểu cảm nhỏ của những người được đề cử chính là thứ đáng giá nhất. Biểu hiện của Thẩm Kim Đài coi như hợp cách, đặc tả trúng cậu, cậu lập tức mỉm cười vỗ tay với Trần Phòng ở hàng phía trước, ngược lại là biểu cảm của Bạch Thanh Tuyền có chút kinh ngạc.

“Má ơi!”

“Thất vọng!”

“Thật sự càng nóng càng dễ thua!”

“Trần Phóng cũng là ứng cử viên hấp dẫn thật mà, 《 Chuyện cũ Quan Tây 》 hắn diễn rất tốt!”

“Tôi thấy Thẩm Kim Đài trong mắt cũng ngấn lệ, tôi mặc kệ tôi mặc kệ, tôi muốn khóc!”

Diêm Thu Trì từ nhỏ đã là người hiểu rõ thế giới rộng lớn, sau khi tốt nghiệp làm sự nghiệp, gặp phải chuyện gì cũng ổn định, nhưng vào giờ phút này, hắn lại bối rối.

Không phải không ngờ tới. Lễ trao thưởng chính là trò chơi tim đập, cũng có chuẩn bị tâm lý.

Nhưng trong nháy mắt khi nghe được kết quả, chỉ cảm thấy có vật gì đó lập tức đánh trúng tim. Hắn lập tức nhìn sang Thẩm Kim Đài, cách xa, chỉ thấy bóng lưng Thẩm Kim Đài.

Hắn nghĩ, Thẩm Kim Đài ngoài mặt bình định, trong lòng nhất định thất vọng cực kỳ.

Hắn rất đau lòng, hô hấp cũng có chút nóng nảy.

Mẹ Diêm càng bất ngờ hơn, trực tiếp “A” một tiếng, các cảnh nửa sau mặt bà vô cảm không cười.

Trên mạng đã sớm bùng nổ.

“Lý Tự nhân vật như vậy lại còn không được nam chính xuất sắc nhất?! Thật là trò đùa quốc tế, giám khảo mù mắt hả.”

“Tôi đoán là liên quan đến đề tài nhỉ. Phim cung đấu mà nhân vật phản diện lại có thể được đề cử.”

“Má ơi, hết không cam lòng vì Lý Tự lại đến không cam lòng vì Thẩm Kim Đài. Tôi thấy  có Kim fan nói nhìn thấy biểu cảm của Thẩm Kim Đài một khắc kia, cổ trực tiếp khóc oà.”

“Tôi không phải Kim fan cũng có thể hiểu được loại tâm tình này, ngược fan một phen, không biết đối với Thẩm Kim Đài mà nói là chuyện tốt hay chuyện xấu.”

《 Đông cung tới 》 nhận được giải thưởng lớn sau cùng, chính là phim truyền hình xuất sắc nhất, nhưng cái này cũng không đủ để an ủi trái tim của Kim fan.

Sau khi Thẩm Kim Đài kinh ngạc lúc ban đầu, lại ngồi dưới đài lâu như vậy, bản thân đã tỉnh táo lại. Sau đó đông cung đạt được giải thưởng lớn, cậu cũng thật sự vui mừng vì tổ phim.

Sau khi buổi lễ ban thưởng kết thúc, mẹ Diêm lập tức đứng lên: “Mẹ phải đi gặp Tiểu Kim.”

Diêm Thu Trì cùng bà đi ra ngoài, cách đám người thấy được Thẩm Kim Đài, Bạch Thanh Tuyền khoác bờ vai cậu, thấp giọng đang nói gì đó, thần sắc của Thẩm Kim Đài vẫn như cũ, không nhìn ra cảm xúc gì.

Chẳng qua là hôm nay có rất nhiều Kim fan tới. Đã thương lượng xong nếu như Thẩm Kim Đài nhận được nam diễn viên xuất sắc thì sẽ ăn mừng cho cậu, một bàn ăn mừng cũng đã chuẩn bị xong, đáng tiếc.

Thẩm Kim Đài cảm thấy tự mình cần phải thấy một chút những người hâm mộ, trấn an một chút người hâm mộ ưu tư.

Ai biết mới vừa đi tới bên ngoài, đã nhìn thấy một đại dương lightstick màu vàng, những người hâm mộ đứng ở trong bóng đêm quơ lightstick và ảnh đèn, đồng thanh hô: “Kim Đài Kim Đài, Kim fan mãi ở đây, kêu gào vì anh, cho anh biển vàng!!!!”

Lỗ mũi Thẩm Kim Đài đau xót, thiếu chút nữa rơi lệ, cậu bước nhanh lên xe, cửa xe vừa đóng, nước mắt trực tiếp rớt xuống.

Cậu thật sự không phải vì cảm thấy tủi thân, không phải là vì bản thân.

Người của đoàn đội đuổi sát theo xe, Thẩm Kim Đài ngồi ở trong xe, trong xe cũng không có mở đèn, Lý Mỹ Lan nhìn cậu một cái, nói: “Không sao, bây giờ mới quay một bộ phim, sau đó sẽ có nhiều cơ hội hơn.”

Lời vừa mới dứt, cửa xe đã mở ra, mẹ Diêm lên xe: “Tiểu Kim.”

Diêm Thu Trì không lên xe, đứng ngay ngoài cửa xe, mơ hồ thấy Thẩm Kim Đài ngồi ở trong xe đen thui, chỉ cảm thấy trong lòng chấn động một cái.

“Con không tủi thân vì mình, chỉ là con.. Aiz…” Thẩm Kim Đài lau mắt một chút, nói: “Chỉ là con cảm thấy thật có lỗi với người hâm mộ, cũng có lỗi với Lý Tự.”

Đại khái là cậu vẫn chưa thoát vai.

“Không phải chỉ là một nam diễn viên xuất sắc mà, có hiếm gì đâu, không phải là lần cuối cùng, sau đó còn hàng loạt giải ảnh đế chờ chúng ta.” Mẹ Diêm có chút khí thế, nói: “Đóng phim, chúng ta trực tiếp cầm ảnh đế!”

Thẩm Kim Đài cười một tiếng, điều chỉnh ưu tư một chút, bước xuống từ trên xe, đi tới bên cạnh người hâm mộ.

Nhóm Kim fan rất cẩn thận. Các cô tối hôm nay cũng đều hết sức thương tâm, cũng sợ Thẩm Kim Đài sẽ đau lòng, không dám nói quá nhiều lời an ủi.

“Không sao, thắng bại là chuyện thường nhà binh!”

” Đúng vậy, sau này nhất định sẽ đạt được.”

“Phụ lòng kỳ vọng của mọi người.” Thẩm Kim Đài cười nói.

“Không có không có, ” Các cô gái nhỏ tới tấp khoát tay: “Anh đã rất giỏi rồi.”

Thật sự rất giỏi, diễn tốt như vậy, mặc dù không có cúp nhưng cũng là vua không ngai.

Thẩm Kim Đài nhận lấy hoa tươi trong tay người hâm mộ, cười chụp chung cùng các cô, đến lúc này mới lên xe. Tiếp theo phải đi tham gia tiệc ăn mừng của Đông cung.

“Không muốn đi cũng được, ” mẹ Diêm nói: “Mọi người nhất định cũng có thể hiểu.”

“Dì, con thật sự không có chuyện gì, không yếu ớt như vậy. Có phần thưởng hay không đều được, giải thưởng phim truyền hình cũng thế, loại chuyện này con gặp nhiều rồi. Vừa rồi không hiểu sao con lại thần kỳ như thế thế, chẳng qua bây giờ hết rồi.”

Cũng không biết tại sao, càng nóng càng dễ thua rất thường gặp, một người vừa được coi trọng vừa thật sự nhận được phần thưởng thật ra rất hiếm thấy. Cậu đã gặp rất nhiều trường hợp như vậy, chẳng qua lần đầu tiên bản thân trải qua, có chút không hold được.

Tiệc ăn mừng của《 Đông cung tới 》, cậu sao có thể không đi được. Tổ phim bọn họ tối nay cũng là người đại thắng nhất. 《 Đông cung tới 》 nhận được giải thưởng phim truyền hình xuất sắc nhất, đây là vinh dự của tập thể bọn họ.

“Chờ tiệc ăn mừng kết thúc, con tới nhà dì mấy ngày.” Mẹ Diêm nói: “Thu Trì cũng phải đi tiệc ăn mừng, chờ sau khi kết thúc, các con hãy cùng trở lại.”

Mẹ Diêm muốn xuống xe, đột nhiên thấy  đồng hồ trên cổ tay của Thẩm Kim Đài, sửng sốt một chút.

Bà sợ mình nhìn lầm, lại bốc cổ tay cậu lên nhìn một cái, đầy bụng nghi ngờ mà buông tay ra.

“Cái đồng hồ này con rất thích.” Thẩm Kim Đài cười nói với bà.

Mẹ Diêm cảm thấy lời này có chút không giải thích được, bà xuống xe, nhớ tới cái đồng hồ Diêm Thu Trì đeo trên cổ tay.

Hình như là giống nhau như đúc!

Làm giám độc của truyền thông Ánh Dương, phim truyền hình đầu tư và chế tác dưới cờ cho dù là tỷ suất người xem hay là số lượng giải thưởng cũng đều đại thắng, tối nay đối với Diêm Thu Trì mà nói, vốn phải là rất vui vẻ.

Bởi vì Thẩm Kim Đài mà không có hứng thú, lại thấy nước mắt Thẩm Kim Đài trong bóng tối, trong lòng hắn thật sự là down đến đáy cốc.

Cả bàn tiệc ăn mừng, ánh mắt hắn cơ hồ không rời khỏi Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài vậy mà lại chuyện trò vui vẻ. Hắn cảm thấy nước mắt của Thẩm Kim Đài đều đang giấu ở trong bụng.

Càng nóng càng dễ thua, đổi thành ai chịu cảnh này nhất định sẽ rất mất mát.

Chính hắn cũng cảm thấy rất mất mát.

“Cậu không sao chứ?” Bạch Thanh Tuyền thừa dịp chung quanh lúc không có người, thấp giọng hỏi Thẩm Kim Đài.

“Không sao, cậu không sao chứ?” Thẩm Kim Đài hỏi.

Bạch Thanh Tuyền cười một tiếng: “Tôi nhất định không sao, tôi biết tôi nhất định không có giải. Chỉ có điều cậu lại không có giải, tôi cảm thấy có chút không cam lòng. Thầy Trần Phóng diễn tốt, nhưng đối với hắn mà nói, tôi cảm thấy chỉ là bình thường biểu hiện. Bàn về phim truyền hình và độ hot của nhân vật, ổng cũng không bằng cậu, cậu trước kia… Cậu trước kia diễn thành như vậy, bây giờ tiến bộ biết bao, không phải nên khích lệ một chút sao, không hiểu những giám khảo kia nghĩ như thế nào.”

“Bây giờ cũng chỉ mới bắt đầu, sau này chúng ta đều có là cơ hội.”

“Nếu không, cậu từ chối phim mới của mình đi, mặc dù là phim bom tấn, nhưng một phim đánh giặc, chỗ trống để phát huy có hạn. Không bằng cậu tới cũng quay 《 Làm chồng ngươi rồi》với tôi, kịch bản này rất cảm động. Đoạn thời gian trước Tôn Tứ Hải còn hỏi tôi, có ý muốn để cậu diễn. Hai chúng ta cường cường liên hiệp, tôi đối diễn với cậu, rất dễ có linh cảm.”

“Tôi đã ký hợp đồng rồi.” Thẩm Kim Đài nói.

Sau khi Đông cung kết thúc, hẹn phim tới dồn dập. Giải trí Quý Phong và đoàn đội của cậu chọn lựa một vòng, cuối cùng vẫn cảm thấy vai nam hai trong bộ phim chiến tranh lúc đầu khi ký hợp đồng cam kết đã tranh thủ cho cậu là tốt nhất, một phi công.

Nguyên nhân lựa chọn cũng rất đơn giản, thời gian《 Xuân Dạ Hỉ Vũ 》 khai máy còn hơn nửa năm. Nếu cùng diễn nhân vật thích đàn ông trong cả hai bộ, bọn họ cảm thấy bất lợi cho sự phát triển trong tương lai của Thẩm Kim Đài.

Mặc dù tính hướng mọi người đều biết, nhưng trên lĩnh vực chọn phim vẫn phải tận lực tránh, để tránh bị định hình.

Bộ phim chiến tranh này mặc dù lấy cảnh lớn làm chủ, cảnh văn tương đối ít, nhưng diễn bộ phim này, cho dù là đang ở vòng nổi tiếng nhất, nhưng cậu có nhiều lịch sử đen tối như vậy, có thể diễn một bộ phim tuyên truyền

Sau khi giải trí Quý Phong ra tay, lúc đầu khi ký hợp đồng, bộ phim này là một trong các điều kiện ký hợp đồng.

“Vậy thì đành chịu thôi” Bạch Thanh Tuyền nói: “Cậu nghĩ coi, hai chúng ta diễn cùng nhau, độ thảo luận nhất định rất nhiều, chắc chắn không lo phòng vé.”

Không chỉ gì hai ngôi sao bọn họ liên thủ lần nữa, trên người Thẩm Kim Đài còn có hào quang của Lý Tự, Tôn Tứ Hải cân nhắc cậu rất bình thường, bởi vì sau khi cậu hơ khô thẻ tre, nhận được kịch bản liên quan đến đồng tính lại nhiều nhất.

Quách Thụy phát hiện tối hôm nay, mắt của Diêm Thu Trì vẫn nhìn chằm chằm vào Thẩm Kim Đài.

Bằng vào lực quan sát nhạy bén của ông, ông cảm thấy trong này không đơn giản.

“Không biết sau nay còn cơ hội hợp tác với cậu ấy hay không.”

“Hử?” Diêm Thu Trì xoay đầu lại.

Quách Thụy cười nói: “Thẩm Kim Đài ấy, lần này cậu ấy không thể đạt giải nam chính xuất sắc nhất, thật là đáng tiếc.”

Biên kịch Mạnh Hiểu Thanh càng tiếc hơn, nhân vật ông dốc nhiều tâm huyết nhất, lại không nhận được giải gì.

“Bình thường, phân thịt heo mà thôi.” Diêm Thu Trì nói chuyện chu toàn như vậy, lần đầu tiên ngữ khí có chút không vui: “Bọn họ làm chiến thuật cân bằng, sẽ không cho Đông Cung tất cả giải thưởng lớn.”

“Tôi nợ cậu ấy một cái cúp nam diễn viên xuất sắt, hy vọng sau nay có thể hợp tác lần nữa.” Quách Thụy hỏi Diêm Thu Trì: “Ông chủ không có ý kiến chứ?”

OOnh là đạo diễn của truyền thông Ánh Dương.

“Phim của ông, quyền chọn vai không phải vẫn luôn là của ông.” Diêm Thu Trì nói.

“Sự thật chứng minh tôi không nhìn lầm chứ?” Quách Thụy cười nhìn về phía Thẩm Kim Đài.

Diêm Thu Trì uống rượu trong Tây

Uống rượu, trên người nóng, trong lòng càng nóng, hắn ngồi ở trong xe, nhìn Thẩm Kim Đài chia tay cùng đám người Bạch Thanh Tuyền.

Cũng không biết Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài sao lại nhiều lời như vậy, nói chừng mười phút.

Vừa rồi ở trên bữa tiệc ăn mừng không nói rất lâu rồi sao, nói cái gì mà mãi không hết.

Trong bóng đêm, Bạch Thanh Tuyền thanh thuần xinh đẹp tuyệt trần, ngược lại làm tôn lên một loại anh khí sắc bén diễm lệ rắn rỏi của Thẩm Kim Đài.

“Một khi tiệc ăn mừng kết thúc, cuộc hành trình của đông cung sẽ thật sự đi đến hồi kết.” Bạch Thanh Tuyền nói: “Sau này không biết có còn cơ hội gặp lại mọi người không.”

“Người khác tôi không biết, hai chúng ta nhất định không thể để cắt đứt.” Thẩm Kim Đài nói: “Thường xuyêniên lạc.”

Bạch Thanh Tuyền nhìn Thẩm Kim Đài, cảm giác tiếc nuối lại nổi lên, nói: “Tối hôm nay cậu không đạt được giải thưởng nam diễn viên xuất sắc, tôi thật sự rất thất vọng.”

Hắn vừa nói vừa tiến lên, lại ôm Thẩm Kim Đài một chút.

Thẩm Kim Đài vỗ vai hắn một cái, trong lòng khẽ nhúc nhích, nói: “Ít nhất lấy được khẳng định của cậu rồi, không ghét tôi chứ?”

Bạch Thanh Tuyền bèn cười lên, vỗ cậu một cái rồi buông lỏng ra.

“Vẫn là câu nói lúc hơ khô thẻ tre kia, ban đầu giới thiệu cậu tới đông cung rất vui, hân hạnh được làm quen một lần nữa với cậu.”

Hắn chìa tay ra, hai người bắt tay.

Đến khi Bạch Thanh Tuyền lên xe, Diêm Thu Trì mới đẩy cửa xe ra, đã lại thấy một người đàn ông trẻ tuổi chạy tới.

“Kim Đài!”

Tới là Trịnh Tư Tề.

Thẩm Kim Đài quay đầu lại, cười hỏi: “Vừa rồi giám đốc Quý còn tìm cậu đó.”

“Tôi vừa mới đi gặp người hâm mộ.” Trịnh Tư Tề nói: “Anh phải đi về sao?”

Thẩm Kim Đài gật đầu một cái: “Hôm nay quá nhiều người, còn chưa chính thức chúc mừng cậu.”

Trịnh Tư Tề nói: “Chỉ là anh không đạt giải.”

“Hai chúng ta có một người đạt được là đủ rồi.”

Trịnh Tư Tề bèn đưa cánh tay ra, cơ thể hơi có chút cứng ngắc, Thẩm Kim Đài liền ôm cậu ta một cái.

Lần này Trịnh Tư Tề mãi không buông cậu, cũng không nói lời khách khí nào.

Hai người bọn họ đều biết, sau ngày hôm nay, Lý Tự và Chu Anh sẽ đều là quá khứ. Hai người đó sống ở trong phim, sống ở trong trí nhớ của bọn họ, nhưng không sống trên người bọn họ nữa.

Ánh sáng đèn đường xuyên thấu qua cửa kính chiếu vào, có một chùm tương đối sáng vừa hay chiếu đến trên mi mắt của Diêm Thu Trì.

Thẩm Kim Đài lên xe: “Đợi lâu.”

Diêm Thu Trì nói với tài xế: “Lái xe đi.”

Trong xe đều là mùi rượu nhàn nhạt, Thẩm Kim Đài tùy tiện tìm đề tài trò chuyện mấy câu rồi im lặng ngồi ở trên ghế sau, không nói gì nữa.

Đi buổi lễ ban thưởng rất mệt mỏi. Câuh từ sáng sớm đã bắt đầu các loại phỏng vấn, thử lễ phục các kiểu. Lịch trình sắp xếp tràn đầy, náo nhiệt một đêm, bây giờ rốt cuộc có thể nằm xuống nghỉ ngơi một hồi. Cậu nghiêng đầu, nhìn cảnh đêm ngoài cửa xe, đêm đã khuya, trên đường xe cũng rất ít, đèn sáng trên cao ốc cũng không nhiều.

Cậu không biết là, lúc cậu đang nhìn ngoài cửa sổ, Diêm Thu Trì đang nhìn cậu.

Diêm Thu Trì lấy đồng hồ trên tay xuống, cất vào trong túi, sau đó nói: “Không sao.”

“Hử?”

Thẩm Kim Đài xoay đầu lại, suy nghĩ nặng trĩu.

“Con đường của cậu còn dài lắm.” Diêm Thu Trì nói: “Bây giờ mới chỉ bắt đầu, sau này giải thưởng gì cũng sẽ có.”

Hắn thật ra cũng muốn giống Trịnh Tư Tề hay Bạch Thanh Tuyền, ôm Thẩm Kim Đài một chút.

Hắn cảm thấy tối nay Thẩm Kim Đài nhất định rất khó chịu, chẳng qua là nhịn không dám biểu hiện ra.

Nhưng lý do hắn không ôm Thẩm Kim Đài, quan hệ của hai người bọn hắn thậm chí còn không bằng đồng nghiệp cùng quay một bộ phim.

Hắn bèn giơ tay lên, vỗ nhẹ nhẹ hai cái lên mu bàn tay của Thẩm Kim Đài, sau đó lấy ra.

Tay hắn rất nóng, tay của Thẩm Kim Đài lại lạnh.

Nếu như hắn có thể làm nóng cho cậu, làm nóng tay cậu, cũng làm nóng trái tim cậu.

Thẩm Kim Đài không phát hiện được tình ý của hắn, chỉ nằm trên ghế ngồi, ngước đầu, nói: “Tương lai tôi muốn quay thật nhiều tác phẩm, đạt được rất nhiều phần thưởng, làm một diễn viên hết sức thành công, tất cả mọi người đều biết tên của tôi.”

Thật tốt.

Diêm Thu Trì nghĩ, như vậy thật tốt, hắn cũng tin tưởng, ngày này chắc chắn sẽ tới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN