Tinh Giới (Dịch)
Ba Cô Gái Đánh Quỷ Hút Máu
Chương 44: Ba cô gái đánh quỷ hút máu
“Con quỷ hút máu đó vì sao lại đối phó với bọn ta?”
Chu Dao hỏi. Vốn Lâm Thiên không định nói, nhưng Chu Dao đã hỏi, hắn cũng không giấu nữa, nói:
“Quỷ hút máu thích máu tươi của xử nữ thuần khiết, các ngươi bị người ta ngắm trúng, phái thuộc hạ tới bắt các ngươi về.”
Tần Kha cau mày nói:
“Ta, Uyển Nhi, còn có Mộ Dung đều biết võ công, lại thêm Lâm Thiên ngươi nữa, đối phó tên quỷ hút máu đó hẳn không có vấn đề gì, chẳng qua Dao muội là người bình thường, chỉ cần không cẩn thận sẽ làm cô ấy bị thương, hơn nữa, Dao muội có khả năng là mục tiêu đầu tiên của tên quỷ hút máu đó.”
“Nếu Lâm Thiên không cảnh báo, hắn có thể thần không hay quỷ không biết từ cửa sổ lẻn vào bắt lấy Chu Dao, chẳng qua bây giờ chúng ta đã biết, đó là kẻ có ý đối phó với người vô tình, khả năng hạ được hắn cũng tương đối cao.”
Mấy người tính toán một phen, Lâm Thiên và Chu Dao về phòng của Chu Dao, còn Mộ Dung Tuyết, Nam Cung Uyển Nhi, Tần Kha thì ở phòng ngoài coi TV chờ tên quỷ hút máu đó tới.
“Chu Dao, đừng sợ, chỉ là một con quỷ hút máu thôi!”
Lâm Thiên an ủi.
“Lâm Thiên, quỷ hút máu hút máu người thật sao?”
Chu Dao ngồi trên giường bất an hỏi, cũng không biết bất an vì biết quỷ hút máu sắp tới hay sợ Lâm Thiên đột nhiên bộc phát tính sói…
Lâm Thiên hơi thở dài:
“Đừng sợ, bây giờ đừng nói nữa, chúng ta chờ quỷ hút máu đó cắn câu.”
Trong đầu, Lâm Thiên nói với Tiểu Linh:
“Tiểu Linh, trong Tinh Giới bây giờ không thể tiến vào nhưng đổi một chút nội lực trong thế giới Thiên Long Bát Bộ hẳn không có vấn đề chứ?”
“Không có vấn đề, chủ nhân, nội lực không cất giữ trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, chủ nhân, ngài đổi bao nhiêu năm nội lực?”
“Hai mươi năm, lập tức!”
Lâm Thiên nói, 20 năm nội lực chính là 500 duy giới lực, lần này Lâm Thiên cũng coi như làm một vụ lớn. Rất nhanh, 20 năm nội lực đã chuyển thành 500 duy giới lực, thêm vào giới lực Lâm Thiên vốn có, đã có 566 duy giới lực.
“Sức sống tế bào và cường độ tế bào mỗi thứ tăng 300, tinh thần lực tăng 200.”
Lâm Thiên nói.
“Được, chủ nhân, tăng cường năm phút sau sẽ xong.”
Tiểu Linh nói, Lâm Thiên cảm thấy trong thân thể bỗng xuất hiện vô số dòng chảy ấm áp. Những dòng chảy ấm áp này chảy qua mỗi tế bào, tăng cường cường độ và sức sống của tế bào, trong đầu cũng có dòng chảy ấm áp chảy qua, làm tinh thần lực của hắn trở nên cường đại hơn, thế giới trong mắt hắn từ từ trở nên rõ ràng hơn, lông tơ nhỏ xíu trên mặt Chu Dao ngồi cách 3 mét cũng có thể thấy rõ ràng.
Cùng lúc đó với việc im lặng chờ đợi đầy căng thẳng trong phòng cũng có một chút khí tức ám muội, sắc mặt Chu Dao cũng trở nên đỏ bừng xấu hổ, mắt chăm chú nhìn dưới đất căn bản không dám nhìn Lâm Thiên.
“Chủ nhân, dường như ngài động lòng rồi, hì hì!”
Tiểu Linh cười trong đầu Lâm Thiên.
“Chủ nhân ngươi là đàn ông bình thường, một đại mỹ nữ thế này trước mặt mà không có phản ứng gì sao?”
Lâm Thiên gắt trong đầu.
“Nhưng chủ nhân trước đây không nói thế này!”
Tiểu Linh phản bác.
“Người ta luôn có thể thay đổi, ta bây giờ đã không phải là ta trước đây, cũng phải thay đổi một chút, ngươi nói có đúng không?”
“Chúc mừng ngài, chủ nhân, tâm cảnh của ngài dường như đã nâng cao hơn một tầng, chẳng qua xin ngài đừng quên lời lão chủ nhân nói, đừng để sức mạnh khống chế mình.”
Tiểu Linh nói.
“Ta biết, tất cả là vì để không thẹn với lòng!”
Lâm Thiên nói.
Ở bên ngoài, cửa phòng có tiếng gõ cửa, trong lòng Tần Kha, còn có cả Nam Cung Uyển Nhi, Mộ Dung Tuyết liền căng thẳng.
“Cửa không đóng, vào đi!”
Nam Cung Uyển Nhi lên tiếng nói. Vokes đi vào, ánh mắt đánh giá bốn phía xung quanh một cái:
“Các tiểu thư, xem ra các ngươi biết có khách muốn tới, chẳng qua ta không thấy tiên sinh Tả Quốc Cường có mặt, xem ra vận mệnh của các ngươi không lấy gì làm tốt.”
“Tiên sinh quỷ hút máu, muộn vầy tới phòng của nữ sĩ, dường như không phải hành vi lễ mạo gì.”
Nam Cung Uyển Nhi nhìn Vokes khiêu khích nói.
“Lập tức lui ra khỏi phòng chúng tôi, bản tiểu thư đại nhân đại lượng tha cho ngươi, nếu không đừng trách bọn ta không khách khí!”
Vokes ngẩn ra một cái, ha ha cười lớn:
“Xem ra các ngươi quá tự tin rồi, cho nên ngay cả tiên sinh Tả Quốc Cường cũng không thông báo, các ngươi đều biết võ thuật Trung Hoa đúng không, võ thuật Trung Hoa tu luyện tới mức cao thâm là hết sức cường đại, chẳng qua các ngươi mỗi người chưa tới hai mươi tuổi, tu vi cao được tới đâu chứ! Con bé còn lại ở trong phòng sao, giao nó cho ta, ta sẽ bỏ qua các ngươi, nếu không, nói không chừng ta cũng được hưởng thụ máu tươi thuần khiết của xử nữ một phen. Ừm, ta có thể tha không giết các ngươi, các ngươi mỗi người dung mạo thế này, nếu biến các ngươi thành hậu duệ của ta, cảm giác một vua ba hậu đó nhất định hết sức tốt đẹp!”
“Vô sỉ!”
Nam Cung Uyển Nhi tức giận mắng, cô chưa bao giờ bị người ta làm nhục như vậy, một bóng roi màu bạc nhanh chóng quất về phía đầu Vokes, Vokes vội vàng tránh né. Nam Cung Uyển Nhi đột nhiên ra tay, roi bạc tới vừa nhanh vừa gấp, cuối cùng cũng không hoàn toàn né được, trên mặt Vokes bị đầu roi quét qua, liền xuất hiện một vết máu thật dài. Vokes tức giận, với tu vi của hắn, không ngờ bị một nha đầu đánh lén thành công, đây đúng là kì sỉ đại nhục!
“Muốn chết, dám làm tổn thương bá tước đại nhân Vokes vĩ đại, ta nhất định biến các ngươi thành người hầu thấp kém nhất của ta, mỗi ngày lăng nhục các ngươi sáu tiếng đồng hồ, không, mười hai tiếng đồng hồ.”
Tay phải Vokes đập vào cửa phòng làm nó đóng lại, lạnh lùng nói.
Tốc độ Vokes nhanh chóng, lưu lại một cái tàn ảnh ở chỗ cũ, lao về phía Nam Cung Uyển Nhi.
“Kiếm xuất thiên hạ hàn!”
Mộ Dung Tuyết quát nhẹ một tiếng, kiếm ở eo phóng tới cổ họng Vokes như rắn độc, Vokes cảm thấy nguy hiểm vội né lui, nhưng hơi lạnh không tên khiến hắn hơi ngừng lại một chút, chính cái ngừng lại này, kiếm của Mộ Dung Tuyết vạch một vết máu trên cổ họng hắn, cùng lúc đó, ở eo Vokes chớp lên ánh máu, bị Tần Kha tranh thủ cơ hội phóng phi đao mang tới một vết thương.
Chỉ trong mười giây ngắn ngủi, Vokes liên tục bị thương trong tay bọn Mộ Dung Tuyết, chẳng qua bọn Mộ Dung Tuyết chẳng những không đắc ý, trái lại trong lòng có phần trầm xuống, dưới tình thế thuận lợi như vậy, không ngờ chỉ khiến Vokes chịu chút thương tích, hơn nữa, với thể chất của huyết tộc, chút thương tích này cơ hồ không tính là gì.
“Tốt, tốt! Các ngươi thật sự chọc đến ta rồi!”
Tròng mắt Vokes đỏ như máu, lấy ngón tay chấm máu ở cổ họng liếm liếm, nói với giọng khàn khàn.
“Chọc đến thì sao?”
Nam Cung Uyển Nhi hừ lạnh nói, roi bạc hóa thành từng cái ảo ảnh chụp lấy Vokes. Cô từ nhỏ học tập Ngân Ảnh Tiên Pháp, bây giờ tiên pháp đã có vài phần hỏa hầu, phối hợp với Ngân Ảnh Tiên đặc chế trong tay, cho dù Tả Vân Phi gặp cô cũng phải thua, nhưng hiện nay đối thủ của cô lại không phải Tả Vân Phi, mà là Vokes thực lực hơn xa cô. Vokes cười lạnh một tiếng, tay trái lóe lên ánh máu chộp lấy cây roi đang đánh tới.
“Muốn chết!”
Nam Cung Uyển Nhi quát một tiếng, tay ấn xuống một cái nút trên cán roi, lập tức dòng điện mạnh mẽ từ roi truyền qua tay Vokes vào cơ thể hắn, thì ra chiếc roi này vốn là một vũ khí có hàm lượng kĩ thuật tương đối.
Vokes bị điện giật, tóc trên đầu dựng đứng từng sợi lên, thân thể cũng hơi không nghe sai bảo. Mộ Dung Tuyết và Tần Kha hiểu biết rất sâu sắc về bí mật này của chiếc roi của Nam Cung Uyển Nhi, sao có thể bỏ qua cơ hội này, nhuyễn kiếm của Mộ Dung Tuyết nhanh chóng đâm tới cổ họng Vokes, còn ba cây phi đao của Tần Kha phân biệt phóng về hai mắt và quả tim của Vokes.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!