Tinh Giới (Dịch)
Căn Cứ Ngầm
Chương 57: Căn cứ ngầm
Lâm Thiên không ngờ khi hắn vừa nói xong, Dương Thi và Dương Tuyết đều không đồng ý để hắn đi một mình. “Lâm đại ca, giữa sườn núi này bình thường thì không có quá nhiều thây ma, nhưng ai biết những thây ma đó có đột nhiên phát điên xông tới hay không, bọn ta đi với ngươi!” Dương Thi nói “Bọn ta cũng có thể giúp đỡ, bây giờ sức mạnh bọn ta tăng lên nhiều, đến lúc đó giúp ngươi dời đồ là không có vấn đề gì. Với lại, em nó luôn nấp trong hầm ngầm, cũng cần phải đi ra ngoài cảm nhận sự đáng sợ của thây ma, nếu không đến lúc cho dù nó có thực lực, nhìn thấy những thây ma đáng sợ đó cũng không dùng được!”
Dương Tuyết cũng nói: “Đúng vậy Lâm đại ca, theo anh vẫn an toàn hơn một chút, cho dù không có thây ma tấn công, ai biết có còn người sống sót chạy tới hay không, chị nói, loài người bây giờ, đa phần đều đáng sợ hơn cả thây ma!” Lâm Thiên hết cách đành gật đầu: “Được rồi, các ngươi muốn theo thì theo đi, chẳng qua, không được rời khỏi bên cạnh ta! Ngoài ra, có thây ma các ngươi cũng không được ra tay, để ta đối phó, các ngươi bây giờ không thể khống chế tốt sức mạnh của mình cho lắm, không cẩn thận sẽ bị thây ma làm bị thương!”
Dương Thi Dương Tuyết đương nhiên là đều gật đầu đáp ứng.
Trong biệt thự có xăng, Lâm Thiên đổ xăng cho chiếc Hummer quân dụng, ba người lên xe nhanh chóng chạy về phía đội đặc chủng mà Tiểu Linh đã đánh dấu. Tiếng động cơ xe hơi hấp dẫn không ít thây ma, số lượng nhiều hơn mấy ngày trước không ít, trong lòng Lâm Thiên trầm xuống, thây ma đang nhanh chóng thích ứng với việc hoạt động dưới ánh mắt trời, đây không phải là một hiện tượng tốt! Từng thây ma bị sức mạnh to lớn của chiếc Hummer tông bay ra rồi cán lên, máu tươi lại văng lấm chấm lên cửa kính đã được Lâm Thiên rửa sạch. Nghe tiếng gào của thây ma không ngừng vang lên, nhìn những thây ma đáng sợ đó từng con không ngừng lao tới xe, Dương Tuyết sợ tới mức trắng bệch cả mặt, ôm chặt lấy Dương Thi trên ghế sau. “Em à, đừng sợ đừng sợ, Lâm đại ca sẽ bảo vệ chúng ta, những thây ma này căn bản không phải là đối thủ của Lâm đại ca!”
“Chị, vì sao lại thế này, vì sao thế giới đang tốt đẹp lại biến thành thế này, vì sao loài người lại biến thành thây ma trở nên điên cuồng thế này, không phải bọn chúng đã chết rồi sao? Vì sao còn có thể cử động và cắn người?!” Dương Tuyết khóc. Những vấn đề này, Dương Thi cũng không biết, cô chỉ đành vỗ nhẹ lên lưng Dương Tuyết an ủi.
Lâm Thiên vừa lái xe vừa nói: “Bởi vì loài người đùa với lửa thái quá, ông trời thấy không vừa mắt, virus phát tán, một bộ phận loài người bị nhiễm trực tiếp, sau đó bọn họ biến thành thây ma, sinh cơ của chúng đã biến mất, phần người, chúng nó đã chết rồi, nhưng virus làm chúng tiếp tục tồn tại dưới hình thức xác sống. Tạm thời thây ma còn chưa có trí tuệ, chúng chỉ có bản năng, bản năng ăn người, dưới sự điều khiển của loại bản năng này, những người bị nhiễm đầu tiên điên cuồng công kích đồng bạn cũ của mình, người bị cắn phải qua không bao lâu bắt đầu biến thành thây ma, biến thành thây ma cần vài tiếng đồng hồ, người bị nhiễm mang virus tới các thành thị, thế là, virus điên cuồng phát tán ra! Tất cả xảy ra quá bất ngờ, cho dù là nhà nước, nhất thời cũng không khống chế được!”
“Lâm đại ca, vì sao anh lại biết những điều này?” Dương Thi hiếu kì hỏi. Lâm Thiên mỉm cười: “Đây chỉ là suy luận đơn giản thôi, các ngươi nghĩ một chút cũng có thể nghĩ rõ.” Dọc đường đi, tông bay cán chết một hai trăm thây ma, nhóm Lâm Thiên cuối cùng đến được địa điểm mà Tiểu Linh nói.
“Lâm Thiên, tiến vào đi, ngươi không nhìn nhầm, chính là ở đây, chẳng qua chỉ là bề ngoài thôi, phía dưới có một căn cứ nhỏ.” Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên. “Tiểu Linh, ở đây đã có căn cứ nhỏ, chẳng lẽ không có người nấp trong đó sao?” Lâm Thiên hỏi. “Ngươi cho rằng ai cũng biết đây là chỗ đóng quân của tiểu đội đặc chủng sao, cho dù biết, lại có mấy người biết bên dưới có căn cứ ngầm, khi virus phát tán, cơ hồ ai ai cũng muốn nhanh chóng chạy khỏi thành phố, ai còn muốn tới căn cứ này? Tiểu đội đặc chủng đó, hẳn là bảo vệ cho nhân viên quan trọng rời khỏi thành phố!” Tiểu Linh nói.
Hummer quân dụng chạy vào sân trong, trong sân có hai thây ma đang lắc lư, trực tiếp bị tông ngã cán chết. Nghe tiếng xe hơi, trong phòng cũng xông ra năm thây ma, Lâm Thiên nhanh chóng xuống xe, chém ra mấy đao, mấy thây ma đó liền bị chặt đầu! “Tiểu Linh, cửa vào căn cứ ngầm ở đâu, ở đây sắp có rất nhiều thây ma tới.” Lâm Thiên nói.
Tiểu Linh nhanh chóng nói cho Lâm Thiên biết cửa vào căn cứ ngầm: “Các ngươi cứ đi đi, ta sẽ khống chế cửa căn cứ khởi động.”
“Nhanh, theo sát ta!” Lâm Thiên nói với Dương Thi và Dương Tuyết. Dương Thi và Dương Tuyết gật đầu, hai người theo sát bên cạnh Lâm Thiên, bọn họ không dám đi đối mặt với những thây ma đáng sợ đó! Nhóm Lâm Thiên rất nhanh đi tới trước một cánh cửa bằng sắt. Mở cửa sắt, một cầu thang dẫn xuống dưới xuất hiện. “Đi xuống!” Lâm Thiên nói, đóng cửa sắt lại từ bên trong. Điện còn chưa cắt, bên trong lắp đèn mở bằng tiếng động, cũng không sợ nhìn không rõ, nhóm Lâm Thiên rất nhanh theo cầu thang xuống khoảng hai mươi mét, lại một cánh cửa xuất hiện trước mắt, lần này không phải loại cửa sắt như trên kia, mà là cửa thép dày nặng. Cửa đã bị Tiểu Linh khống chế mở ra một nửa, ba người tiến vào bên trong, Lâm Thiên bấm cái nút màu đỏ trong phòng một cái, cửa liền bị đóng lại hoàn toàn.
“Thứ tốt, nếu có thức ăn và nước, trước khi mấy đồ chơi Y2 Y3 kia xuất hiện, ở đây lại rất an toàn!” Lâm Thiên nghĩ bụng, cánh cửa thép dày nặng đó thây ma bình thường tuyệt đối không thể mở nổi. Mà thân ở hai mươi mét dưới đất, tiếng động không truyền ra ngoài được, cũng không thu hút sự chú ý của chúng!
Kiểm tra một vòng, Lâm Thiên mỉm cười tuyên bố: “Chúng ta không cần phải về biệt thự rồi, chờ ở đây vài ngày đi, ở đây đủ an toàn, mà thức ăn và nước cũng coi như sung túc, ngoài ra, trong căn cứ ngầm này có không ít vũ khí, hơn nữa còn có nơi tập kĩ thuật bắn súng. Tập bắn súng dưới đất, tiếng động không truyền ra ngoài, không như trên núi còn khiến thây ma chú ý!”
Đối với quyết định này của Lâm Thiên, Dương Thi và Dương Tuyết tự nhiên không thể phản đối, bọn họ cũng hiểu căn cứ quân sự thế này, về mặt an toàn thì biệt thự của Dương Tuyết tuyệt đối không so sánh được. Dương Tuyết nũng nịu cười nói: “Lâm đại ca, may mà bọn em đi theo anh, nếu không anh lại phải chạy về trên núi một chuyến đón bọn em!” Lâm Thiên mỉm cười: “Vậy cũng đúng, nếu sớm biết ở đây có cái căn cứ nhỏ an toàn thế này, ta cũng không để các ngươi ở lại!”
Căn cứ ngầm nhỏ này phân làm ba khu, một là khu sinh hoạt, có chín gian phòng, tám cái trong đó mỗi gian có bốn cái giường sắt, mà cái cuối cùng chỉ có một cái giường lớn, trong phòng bố trí cũng tương đối hoa lệ, trên bàn còn ném hai tờ tạp chí người lớn, Lâm Thiên nhìn thấy lắc đầu, gian phòng này hiển nhiên là đội trưởng gì đó của đội đặc chủng ở, chẳng qua làm ra bộ dạng đặc biệt kiểu này thật không ra cái dạng gì! Hai khu còn lại, một là khu cất giữ vũ khí, cái kia là khu huấn luyện.
Trong khu cất giữ vũ khí có không ít vũ khí, súng lục, súng tự động, tiểu liên, súng máy hạng nhẹ, súng máy hạng nặng, súng phóng lựu, súng đột kích, lựu đạn ánh sáng, đạn hơi cay, lưu đạn cầm tay… Khiến Lâm Thiên nhìn hoa mắt không thôi. “Tiểu Linh, một tiểu đội đặc chủng mà thôi, sao có thể có trang bị cao thế này, có căn cứ không nói, những vũ khí này, cũng không thể bố trí cho một tiểu đội được chứ?!” “Xin lỗi, Tiểu Linh không phải là vạn năng, một loại khả năng là, lai lịch của đội trưởng tiểu đội này không nhỏ, vận dụng đặc quyền!”
Lâm Thiên nghĩ lại gian phòng có cái giường lớn, lại nhớ tới mấy tờ tạp chí người lớn vất tùy ý trên bàn, cảm thấy quả thật có loại khả năng này, đội trưởng tiểu đội đặc chủng bình thường không dám làm ra vẻ đặc biệt như thế, làm như vậy không cẩn thận sẽ bị xử phạt nha!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!