Tình Mê Pháp Lan Tây
Chương 20
Cánh cửa phòng phía sau vang nhỏ một chút, Alex bước về phía cậu: “Lăng, sao em còn chưa xuống lầu?”
Sở Lăng không quay đầu lại, cũng không lên tiếng trả lời, cậu không có hứng thú cùng tên khốn này ăn sáng.
Alex nhẹ nhàng đi đến phía sau cậu: “Lăng, em đã không ăn gì suốt một ngày rồi.”
Sở Lăng vẫn lạnh lùng ngoảnh mặt làm ngơ.
Alex nhìn thấy dáng người Sở Lăng đứng thẳng vừa tao nhã vừa vô cùng gợi
cảm, xem ra quần áo anh mua quả thực vừa vặn, mà Sở Lăng cũng thực hợp
với màu đen, càng tăng thêm vẻ lãnh ngạo cùng suất khí của cậu, chỉ tiếc cậu đối với anh vẫn luôn lạnh lùng như vậy, làm cho Alex có chút chán
ghét cảm giác lúc nào cũng không được tiếp cận cậu.
Alex chăm chú nhìn bóng dáng vô cùng quyến rũ nhưng cũng thập phần lạnh lùng của Sở
Lăng, trong cuộc đời lần đầu tiên có một người cùng một việc có thể
khiến anh có cảm giác không thể nắm bắt được. Anh yêu cậu điên cuồng,
nhưng từ đầu đến cuối cũng không chạm được đến tâm của cậu. Anh có thể
làm rung chuyển thế giới này, không gì có thể cản trở, anh nắm giữ quyền thế trong tay cùng tổ chức khổng lồ, tiền tài hùng hậu khiến anh có thể tùy ý mà hô phong hoán vũ, anh nắm giữ 70% các cuộc giao dịch súng đạn
trên thế giới, thậm chí ảnh hưởng đến thế cục của các cuộc chiến tranh
giữa các phe đối lập, ngay cả bộ máy chính phủ ở các quốc gia cũng đối
với anh nhân nhượng ba phần, thận trọng đối với các hành động của anh.
Nhưng mà…tất cả những thứ này lại không thế giúp anh đến được tâm của Sở
Lăng, cho dù bản thân đang ở trên đỉnh cao quyền lực nhưng lại không
chiếm được cái liếc nhìn của người mình yêu, trừ bỏ ánh mắt lạnh lùng
thì chỉ có oán hận, anh thậm chí chưa bao giờ nhìn thấy cậu mỉm cười.
Anh có thể chinh phục được cậu vào một ngày nào đó sao? Trong cuộc đời
này có thể có được người mà anh yêu nhất sao? Anh thật sự không dám
khẳng định.
Im lặng bao trùm phòng ngủ, Alex bất ngờ lên tiếng: “Lăng, tôi sẽ gọi người đem bữa sáng lên, em nên ăn nhiều một chút đi.”
Trả lời Alex vẫn là sự im lặng như trước.
Alex trong đáy lòng thở dài một tiếng, xoay người rời khỏi phòng ngủ.
Sở Lăng cân nhắc nhiều lần, hiểu được bản thân không có vũ khí muốn rời
khỏi đây là chuyện không có khả năng, bất luận võ công hắn cao đến đâu,
đơn độc một mình quả thực không thể trốn thoát, nếu có vũ khí trong tay, cũng khó mà ứng phó được hàng trăm tên vệ sĩ trong trang viên.
Alex lãnh đạo tổ chức hắc đạo lớn nhất thế giới – Hắc Diễm đế quốc, tập toàn có quy mô cùng hệ thống quản lý quân sự không hề thua kém lực lượng
quân đội chính quy của một quốc gia, một mình cậu căn bản không thể đối
kháng, Alex hiểu rất rõ điểm này, đại khái đây chính là nguyên nhân Alex không hề cho người canh giữ đi.
Sở Lăng suy nghĩ cẩn thận tình
cảnh của chính mình rốt cuộc càng thêm phẫn hận Alex thấu xương, người
này đã đem cậu đẩy vào tuyệt lộ, nhưng dù chết cậu cũng phải trốn khỏi
nơi này, tuyệt đối không để Alex có cơ hội tiếp tục lăng nhục mình, cùng lắm là chết, tên khốn này đừng mong khống chế được cậu.
Nina gõ cửa sau đó tiến vào phòng, đem bữa sáng phong phú đặt lên bàn.
Tâm tình Sở Lăng đang cực kỳ tệ, ngay cả xem cũng không thèm liếc mắt một cái.
Cuộc họp tổ chức đang diễn ra trong đại sảnh trang hoàng rực rỡ, Alex ngồi
trên vị trí chủ tịch, ngồi hai bên là hai vị thủ lỉnh cao cấp của tập
đoàn Hắc Diễm, còn lại là cấp dưới mặc quần áo tây trang thuần một màu
đen, chỉnh tề xếp thành hai hàng, theo thứ tự công tác được chỉ định mà
báo cáo.
Tâm tư Alex lúc này căn bản không hề đặt vào hội nghị,
Nina vừa nói cho anh biết Sở Lăng không hề đụng đến bữa sáng cùng bữa
trưa chân mày anh liền nhíu chặt đến giờ, sắc mặt u ám cùng ngọn lửa tức giận trong đôi ngươi xanh biếc khiến cho tất cả thành viên tinh anh
trong Hắc Diễm run sợ.
Phòng hội nghị như bị bao phủ một luồng
không khí thấp trước mỗi trận gió lốc, nhóm tinh anh cao cấp luôn khôn
khéo khi báo cáo cũng bắt đầu vô thức run sợ mà nói lắp bắp, bọn họ
không ở trang viên, đương nhiên không hiểu được vì sao tâm tình thủ lĩnh lại tệ đến thế. Bọn họ sớm quen với tính cách lãnh khốc vô tình của
Alex, chính vì anh luôn lạnh lùng như vậy nên không có ai dám đến trêu
chọc, chỉ cần có người khiến anh không vừa mắt thì chắn chắn số phận tên đó là biến mất khỏi thế giới này, cơ bản không cần biết nguyên nhân nào làm anh phát hỏa, vì thế bọn họ căn bản không có cơ hội được diện kiến
biểu tình phẫn nộ như sắp nỗi điên lại có vẻ như cam chịu không biết làm sao của anh lúc này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!