Tình Mê Pháp Lan Tây
Chương 41
Sở Lăng đã thay một bộ quần áo đen giản dị, tựa lưng vào cửa sổ nhìn hai người đang bận rộn.
Alex đẩy cửa vào, Nina quay lại nói:
“Thưa ngài, có thể dùng bữa.”
Alex phất tay cho hai người lui ra, đi đến bên cửa sổ kéo Sở Lăng ngồi vào bàn, mỉm cười nói:
“Lăng, chúng ta cùng nhau ăn đi. Đây là cháo thịt nạc trứng muối sao? Mùi vị thơm quá.”
Bỗng nhiên cửa phòng lại bị đẩy ra, Ray và Gore đi vào, Ray nói:
“Alex, hai người sao còn không xuống dùng cơm? Tôi với bác sĩ Gore đói bụng nãy giờ.”
Alex nhíu mày nói:
“Tôi không phải nói không cần chờ sao? Tôi với Lăng ăn trong phòng, hai người mau đi ra đi.”
Ray đi tới nói:
“Sao lại trốn trong phòng ăn? Có phải anh cấp món gì ngon cho Jason nên mới
muốn trốn chúng ta? Này rất không công bằng đi? Có gì ngon phải chia sẽ
cho mọi người không phải tốt sao?”
Alex có chút không kiên nhẫn nói:
“Anh ngay cả đũa cũng không biết cầm, thì sao có thể cùng ăn món Trung với chúng ta?”
Ray nghiêng mình nhìn món ăn tinh xảo trên bàn và hương cháo nóng bốc lên nói:
“Ai nói ăn món Trung nhất định phải dùng đũa?”
Hai người bọn họ ta một câu ngươi một câu cãi qua cãi lại, Gore đã sớm gác
bọn họ qua một bên, không chút khách khí ngồi xuống bên cạnh Sở Lăng,
tươi cười nói:
“Này, Jason, còn nhớ rõ tôi không? Tôi chính là
bác sĩ hôm qua khám bệnh cho cậu. Khi đó cậu đang phát sốt, tôi muốn đo
nhiệt độ cơ thể thế nhưng cậu lại đánh bay nhiệt kế của tôi vỡ nát
luôn.”
Ông vừa nói chuyện vừa thích thú đánh giá Sở Lăng, trong
bụng không khỏi cười thầm, Ray nói không sai, tiểu tình nhân mà Alex yêu thương quả thực rất đặc biệt, nhất là cặp mắt như hắc bảo thạch long
lanh xinh đẹp như những vì sao quả thật cực kỳ mê người, khó trách Alex
vừa nhìn thấy cậu bé này liền bị hút hồn, không hề quan tâm tới đạo đức
luân thường cấm đoán, nhanh chóng phát động thế tấn công, thậm chí không chút tiếc nuối đuổi đi hai người tình nhân từng được yêu thích nhất,
xem ra đoạn thời gian này trang viên rất náo nhiệt, chính mình cũng có
thể tóm được một sự kiện để giải trí.
Sở Lăng lộ vẻ ngạc nhiên
một chút nhìn ông lão đầu bạc xa lạ trước mặt, quần áo gọn gàng, tươi
cười điềm đạm nhìn qua tựa hồ rất hiền lành, nhưng nụ cười tủm tỉm trong ánh mắt lại mơ hồ lóe lên một tia giảo hoạt bướng bỉnh, làm Sở Lăng quả thức không biết ông đang tính toán cái gì?
Alex thoáng nhìn
qua Sở Lăng đang khẽ nhíu mày, biểu tình không hờn giận, biết cậu không thích cùng người khác tranh cãi ầm ĩ, cũng không thích tiếp xúc với
nhiều người, vội vàng trầm giọng nói:
“Được rồi. Ray, anh với ông Gore lập tức xuống nhà ăn dùng cơm đi, đừng ở đây quấy phá.”
Ray cũng chạy qua ngồi xuống bên cạnh Gore, đối với bạn tốt Sở Lăng mỉm cười:
“Jason, tốt xấu gì chúng ta cũng xem như bạn bè, cùng nhau ăn bữa cơm chắc cậu
cũng không để ý đi? Về phần bác sĩ Gore, là ông xem bệnh cho cậu, coi
như là giúp đi, cậu sẽ không nhẫn tâm đuổi ông ấy ra ngoài, có phải hay
không? Cậu chắc không keo kiệt như Alex?”
Alex cắn răng nói:
“Ray!”
Ray nhẫn nại cười cười:
“Được rồi được rồi, mọi người bắt đầu ăn cơm. Tôi biết đây là cháo, dùng
muỗng để ăn, cho nên không quan hệ gì tới việc tôi không biết dùng đũa.”
Alex còn định nói thêm gì nữa nhưng Ray và Gore đã tự múc cháo cho mình rồi
vùi đầu ăn, anh tức giận nhưng cũng không thể làm gì, đành quay sang nói với Sở Lăng:
“Lăng, em không cần để ý tới hai người họ, mau ăn cháo đi, để nguội không ngon.”
Sở Lăng do dự một chút, cuối cùng cũng cuối đầu bắt đầu ăn.
Alex vừa ăn vừa hỏi:
“Lăng, sao em lại thích ăn cháo thịt nạc với trứng muối vậy?”
Sở Lăng trầm mặc một lát mới chậm rãi nói:
“Trước khi qua đời, ngày nào mẹ cũng nấu cho tôi ăn.”
Đây là lần đầu tiên Sở Lăng trả lời câu hỏi Alex đưa ra, Alex cao hứng suýt bật cười, nhưng đồng thời cũng biết cha mẹ Sở Lăng qua đời từ lâu,
thông minh biết đây không phải đề tài hay, liền lái sang hướng khác:
“Hai đầu bếp vừa được mời tới tay nghề rất tốt, một trong hai là người Đài
loan chính gốc, loại cháo ăn sáng này là sở trường của họ, nếu thích,
tôi bảo bọn họ mỗi ngày đều nấu cho em ăn.”
Ray và Gore vừa ăn
cháo vừa cố lắng tai lên nghe hai người họ nói chuyện, nhưng Alex từ đầu đến cuối lại dùng tiếng Trung nói chuyện với Sở Lăng, bọn họ một chữ
nghe cũng không hiểu, lại vô cùng tò mò, không nhịn được lén nhìn trộm
biểu tình hai người, âm thầm đoán xem hai người đang nói cái gì?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!