Tĩnh mộc dạ. Nguyệt tử ngân
Vụ án củ khoai ( Trung)
Vân Cơ lén lút bám theo nam tử kia.Hắn hoàn toàn không nhận ra sự tồn tại của nàng.Nàng cứ bám theo mà chẳng biết mình đang đi đâu. Mãi đến một nơi sương khí u ám, mây mù trùng điệp. Âm u ẩm thấp, lạnh lẽo lại còn còn có vẻ ma mị , nàng bỗng dưng toát mò hôi lạnh.Toàn thân bất giác túa mồ hôi. Một tòa các nguy nga ẩn hiện trong sương mù. Tấm biển ghi mấy chữ ” Trùng Sinh Các” không hiểu tại sao lại rõ ràng hiện ra trong đám mây khói dày đặc thế này. Nam tử đẩy cánh cửa thếp son, bước vào.Âm thanh kẽo kẹt vang lên khá chói tai.Cộng với khung cảnh hơi có phần kinh dị, vân Cơ thót một nhịp tim, hẫng lên lo sợ. Con đường rải sỏi heo hút trong màn khí trắng . Căn bản là không thấy đường, nhưng nam tử nhân bước không rụt, hiên ngang rảo bước đi, dứt khoát, hình như hắn thông thuộc lắm . Đi một đoạn đường ngắn nữa, sương tan dần , hồ nước màu lam biếc xanh thẫm hiện ra. Lóng lánh long lanh giữa bầu trời đầy sao ánh tim trên cao. Gốc si già còm cõi như một ông cụ gầy yếu rủ cành xuống sát mặt hồ . Nam tử sột soạt tìm cái gì đó trên người mình. Á!! Hắn ta đang thoát y!!. Tấm lưng trần rộng lớn hiện ra. Dù trắng trẻo nhưng không hề yếu đuối, Vân Cơ chắc chắn, cơ thể hắn rất đẹp Nàng vội quay đi, nàng đã vô tình thấy mất rồi. Nhưng con mắt tò mò vẫn hóng hớt về phía hắn.Nam tử ngâm mình dưới hồ, nước ngập quá vai.Đôi mắt nhắm lại, lông mày từ từ giãn ra.Cảnh xuân phơi phới, giai đẹp tắm hồ, làm quái gì có cô nương nào gn to bằng Vân Cơ , vẫn dám tia trộm chứ!. Đột nhiên nam tử mở mắt ra.tròng mắt đen đã đổi thành màu tím sẫm , to tròn khiếp đảm.Hắn dằn mình xuống, cơ mặt co lại đau đớn, làn nước từ từ chuyển sang ánh đỏ như máu . Hắn vật lộn dữ dội như một con dã thú bị trúng tên . Vân cơ cũng thót tim theo.Ở thiên giới cách đây 900 vạn năm , cũng có một vị thần quân mắt tím.Ông ta gây ra không biết bao nhiêu chuyện ác, giết người không ghê tay, trẻ con người già cũng không tha. Sau cùng là bị thiên giới thu phục , phong ấn tai đâu đó trong vũ trụ . Những những người có mắt màu đều bị coi là dư tàn của vị thần quân đó, sớm đã bị giết để trừ hậu họa. Nếu là mắt nâu hay nâu vàng thì còn có thể cân nhắc gia thế, chiến công mà tha bổng. Mà…hắn ta lại có tròng mắt tím sẫm ! Giấu được đến hôm nay, quả là kích tích. Vân Cơ hoảng loạn lùi về phía sau. Bỏ chạy
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!