Tình Nhân Làm Ấm Giường Của Tổng Giám Đốc - Chương 71: Liếc mắt đưa tình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
325


Tình Nhân Làm Ấm Giường Của Tổng Giám Đốc


Chương 71: Liếc mắt đưa tình


Editor: coki

Beta: Phong Nguyệt+Lãng Nhược Y+phuogot_93

Hướng Vãn chưa từng trải qua Valentine, không ngờ lần đầu lại hỏng bét như vậy. Chuyện này trực tiếp đưa đến việc nhiều năm sau cô vẫn bài xích Valentine, hơn nữa còn cùng với con trai bài xích nó. Cô đi ra ngoài bệnh viện, thật sự không thể chịu nổi bốn người kia oanh tạc lẫn nhau cùng với cuộc nói chuyện, tranh chấp đầy nhàm chán của bọn họ. Cô nhìn bọn họ gây gổ giống như là đang xem xiếc khỉ. Ngây thơ không nói, nhưng lực sát thương vẫn phải có. Valentine là một ngày lãng mạn nhưng cô lại phải ở trong bệnh viện nhìn bốn người đàn ông ngây thơ chơi trò tranh đoạt. Ngày lễ như vậy còn có thể vui vẻ được sao? Số 3058 đường Quang Phục, đây là địa chỉ nhà mới của Hướng Vãn. Cô ở Australia tham dự thiết kế đá quý nên nhận được một số tiền chia lợi nhuận lớn. Hiện tại cô dùng số tiền kia mở tiệm bán hoa này. Tiệm bán hoa này ở một vị trí rất tốt, là một khu phố buôn bán. Lúc mua chỗ này dùng tên của người khác nên cho dù có điều tra cũng không thể tìm được cô ở chỗ này. Ninh Tri Nhiên vẫn luôn đối xử chu đáo với cô, cô không cảm động là giả. Vốn đã nghĩ tới chuyện ở cùng với người đàn ông này cả đời, cho dù cuộc đời của anh không còn bao lâu, cô cũng sẽ chăm sóc anh. Bởi vì lúc cô chán nản sa sút anh đã cho cô ấm áp. Đối với bọn họ mà nói, ung thư gan là một đề tài cấm kỵ cho nên Hướng Vãn không chú ý đến bệnh tình của Ninh Tri Nhiên nhưng không chú ý không có nghĩa là coi thường! Trong mấy ngày cô nằm viện cô đã phát hiện Ninh Tri Nhiên vẫn luôn lừa gạt mình, anh hoàn toàn không bị ung thư gan! Khi cô biết tin tức này, trên mặt cô không có tức giận vì bị lừa gạt mà là mỉm cười thản nhiên, rất may là cô chỉ lừa gạt mình, đúng và cũng rất may là cô đang vui mừng, nhưng Ninh Tri Nhiên lại cảm thấy mình thật xấu xa, lừa gạt là chuyện không vẻ vang gì, dù có tức giận, có nổi cáu cũng được nhưng cô vẫn lạnh nhạt như cũ, lạnh nhạt như hoa cúc cũng làm cho anh cảm thấy khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa. Cô rời đi không một tiếng động, bốn người đấu thì cứ đấu tiếp đi! Cô không có thời gian cũng không có sức lực để chơi cùng! Thật ra thì người sáng suốt nhìn một cái là biết, chuyện đã dấu diếm hơn nửa năm tại sao lại bị phát hiện nhanh như vậy? Còn không phải là do có người cố ý để Hướng Vãn biết, về phần người này là ai? Hoặc mấy người này là ai, có thể nghĩ được. Không chọc nổi cũng chỉ có thể trốn đi, cô biết thân phận của mình là Lê Thiên Qua cho, nếu rời khỏi thành phố hoặc là ra nước ngoài đều sẽ bị phát hiện, như vậy cô tìm nơi hẻo lánh trốn trước một đoạn thời gian đã, kế hoạch bây giờ chính là trì hoãn! Nhớ ngày đó có chút khác với ngày thường chính là người bình thường hay đến mua cũng không đến. Mãi cho đến buổi trưa cô vẫn không bán được, hơn nữa người đi trên đường cũng ít hơn mọi hôm nhiều khiến cô có cảm giác nơi này đột nhiên biến thành một thành phố không người! Nếu đã không buôn bán được vậy dứt khoát đóng cửa. Một giây trước khi cô đóng cửa thì có người đi vào, sau đó một giọng nói từ tính trầm thấp vang lên: “Em định trốn tới lúc nào? Em cho rằng em có thể trốn thoát được sao?”

Hướng Vãn có chút kinh ngạc nhưng lại cảm thấy đây cũng là một trong số những kết quả xấu nhất mà cô dự đoán, vì vậy cô cười nói với người mới tới: “Muốn mua hoa sao?”

Nụ cười trên khuôn mặt cô vẫn luôn rất sạch sẽ, giống như trời xanh ngày thu, không một bóng mây: “Nhưng anh không mua nổi, anh phá sản rồi.”

“Anh? Anh phá sản? Anh nói anh phá sản?? Ha ha ha ha ha ha ha, tôi chưa từng nghe thấy chuyện nào buồn cười như thế.”

Hiện tại không phải cô đã ở cùng với anh sao? Anh đã từng nói mặc kệ là thân phận gì, anh nhất định phải ở cùng với cô cả đời. Ranh giới đạo đức cuối cùng, bọn họ vẫn cố kỵ lời nói, có thể không kết hôn, anh có thể không động vào cô. Hiện tại những lời này vẫn hiệu lực như cũ nhưng chỉ cần cô nghĩ thông suốt, bọn họ có thể lập tức kết hôn, đây chính nguyên nhân anh lựa chọn Las Vegas, nơi này là nơi kết hôn nhanh nhất, thậm chí ngay cả hộ khẩu… Chứng minh đều không cần thiết.

“Chào buổi sáng!” Lê Thiên Qua ôm cô, gác cằm lên vai cô, lười biếng tựa vào người cô, cánh mũi ở trước mái tóc đang tung bay của Hướng Vãn, mùi thơm của cô chui vào mũi anh khiến anh không nhịn được đi đến gần, hôn lên xương quai xanh của cô, hơn nữa còn thẳng một đường đi tới cánh môi. Hướng Vãn giật mình, vội vàng tránh khỏi: “Lê Thiên Qua!” Cô nghiêm mặt. Lê Thiên Qua cười ha ha nói: “Thân ái, đây là nụ hôn chào buổi sáng.”

“Về sau không cho chơi loại trò chơi này nữa!” Cô khiển trách giống như một người lớn trong nhà thật sự.

Nhưng anh có nghĩ cô là người lớn trong nhà sao? Có trời mới biết!

Lê Thiên Qua gật đầu đồng ý, quả thật vừa rồi anh quá đường đột, không nên gấp gáp như vậy, hoặc nói là đã yêu ai thì sẽ như vậy cả cuộc đời. Lúc trước đồng ý là vì Ninh Tri Nhiên không phải sự lựa chọn đầu tiên của anh, tất nhiên Tô Tín cũng không được. Chủ yếu là suy tính về thân thế của Lê Thiên Qua, bối cảnh sâu như vậy, Hướng Vãn bước vào có thể bị chìm hay không? Anh không muốn để cô phải chịu một chút uất ức nào còn anh có thể lặng lẽ canh giữ ở bên cạnh, nhìn cô sống thật tốt.

Lê Thiên Qua ngồi vắt chân bất động trên ghế sa lon giống như một con sư tử lười biếng, ánh mắt sâu thẳm giống như đang chuẩn bị rình bắt con mồi.

Rốt cuộc Hướng Vãn cũng không nhịn được nữa: “Lê Thiên Qua, anh định lúc nào rời đi?”

“Tại sao phải đi?” Hôm nay anh phải ở lại đây.

“Anh thật buồn cười. Nơi này là nhà em? Anh nói dựa vào cái gì anh phải đi sao?”

“Căn nhà này bao nhiêu tiền? Anh mua!”

“Em không bán!…. Hả? Không phải là anh nói anh đã phá sản ư? Anh lấy tiền ở đâu ra?”

“Xin lỗi, hình như căn nhà này của em là thuê đúng không.”

“Lê Thiên Qua!”

“Nếu không đánh một trận đi? Không phải vừa rồi em muốn đánh anh sao? Vừa hay, lúc nãy anh không muốn so đo em nói anh đùa giỡn, nhưng lúc này anh lại muốn so đo rồi!”

Rối tinh rối mù, đánh đến rối tinh rối mù. Hai người đánh lộn, ôm nhau một chỗ, anh đè cô trên mặt đất, chỉ chốc lát sau đã bị cô đè ngược lại. Hai người lăn lộn ở trên sàn nhà giống như những đứa bé đang phát tiết cảm xúc. Lúc này cảm xúc của Hướng Vãn cũng bộc phát.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN