Tình Nhân Ơi Yêu Nhau Nhé! - Chương 22: 22: Thần Tượng Của Chính Mình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Tình Nhân Ơi Yêu Nhau Nhé!


Chương 22: 22: Thần Tượng Của Chính Mình


Thay đồ xong xuôi, Giai Tuệ xuống nhà để nhà sáng.
À mà..

là bữa sáng của cô nhưng mà là buổi trưa của người ta đấy.
Giai Tuệ vừa ăn, vừa mở điện thoại ra xem.
Thứ đầu tiên cô thấy đó chính là tin nhắn của đạo diễn Trần gửi vào nhóm đoàn phim Đường đến tim anh.
[Bên nhà đầu tư muốn kiểm tra máy móc thiết bị dùng để quay phim nên đoàn phim sẽ nghỉ quay một ngày.]
What?
Cái lý do như vậy mà cũng nghĩ ra được nữa à?
Đây chắc là nhà đầu tư có tâm nhất quả đất rồi!
Giai Tuệ đọc xong thả một tim cho đạo diễn Trần, mà cái đoàn phim này cũng lạ, nói nghỉ quay cái bay vô thả tim quá trời, có người còn thả cái mặt cười nữa chứ.

Đọc tin nhắn xong, Giai Tuệ quay qua lướt Facebook xem có chuyện gì hot hot không.
Giai Tuệ cầm điện thoại lướt lướt trông rất bình thường cho đến khi, cô đọc được một bài đăng từ trang hóng chuyện showbiz.
[ Tin chấn động
Nhiều diễn viên nữ đồng loạt lên tiếng
Tố cáo đạo diễn David đã có hành vi xâm
Hại, cưỡng ép họ quan hệ với ông trong
Thời gian hợp tác đóng phim.

Hiện tại toàn bộ những bộ phim của đạo diễn David đều đồng loạt bị gỡ xuống, ngừng công chiếu dài hạn.

Cảnh sát đã vào cuộc điều tra và bắt giữ David tại nhà riêng ngay trong đêm.]
Phía dưới bài đăng còn đính kèm theo tấm hình David bị cảnh sát còng tay.
Giai Tuệ trợn tròn mắt ngạc nhiên, cô không tin nổi là David đã bị bắt, hôm qua cô còn gặp ổng nữa mà.
Đúng là ở đời không ai biết được chữ ngờ ha.
Nhưng, Giai Tuệ suy nghĩ lại hình như có điều gì đó sai sai.
David là một đạo diễn có tầm ảnh hưởng không chỉ ở trong nước mà còn ở nước ngoài.

Mấy cô diễn viên đó lại có gan dám tố cáo ông ta, mà tại sao phải là lúc này, mà còn tố cáo đồng loạt luôn mới ghê.
Điều chứng tỏ đã có người đứng phía sau họ và chắc chắn người đó không phải là một người tầm thường.

Có thể khiến một đạo diễn nổi tiếng trong phút chốc tiêu tan sự nghiệp, trong giới giải trí này thật sự không nhiều người làm được điều đó.
Trong đầu của Giai Tuệ lúc bấy giờ bỗng hiện lên một cái tên..

Âu Lãnh Thiên.
Trong giới giải trí này đúng thật chỉ có một mình anh ta có thể làm được điều đó, nhưng anh ta làm như vậy là vì ai chứ..

chẳng lẽ là vì cô, vì tối hôm qua David nhắm trúng cô nên Âu Lãnh Thiên không thích món đồ của mình bị người ta dòm ngó nên mới ra ta với ông ta à?
Giai Tuệ lấy tay vỗ đầu, không thèm suy nghĩ nữa, chuyện của người ta thì mặc kê đi, miễn sao không liên quan đến cô là được rồi.
Giai Tuệ sau khi ăn trưa xong rảnh rỗi không biết làm gì.
Phải nói thật, căn biệt thự Đế Cảnh này tựa như cả một thành phố thu gọn, cái gì cũng có, từ rạp chiếu phim, hồ bơi tự nhiên, phòng xông hơi, phòng tập gym, quầy bar, có cả khu để vui chơi giải trí đều có đầy đủ cả, mà có dù không có hay không hài lòng thứ gì chỉ cần cô đòi thì Âu Lãnh Thiên cũng chiều theo ý cô hết.
Tuy cái gì cũng có nhưng ở nơi đây lại thiếu một thứ đó là tiếng cười, là cảm giác ấm cúng của của một gia đình, ngoài cô vào dì Dung quản gia ra thì chẳng còn ai ở đây cả, Âu Lãnh Thiên thì anh ta làm việc suốt ngày, đến tối muộn mới về, thậm chí có bữa còn không về.
Bởi thế, nhiều lúc ở trong căn nhà rộng lớn này cô cảm thấy rất cô đơn, và những lúc như vậy cô thường ca hát để giải tỏa tâm trạng.
Thật sự ra, sở thích từ nhỏ của Giai Tuệ là được trở thành một ca sĩ, cô muốn được ca hát, nhảy múa cháy hết mình với âm nhạc.
Nhưng mà..

đôi khi có những thứ còn quan trọng hơn ước mơ, và đó chính là mẹ của cô.
Khi Giai Tuệ 14 tuổi cô đã từ bỏ buổi thử giọng để ở lại Kiều gia chờ đợi mẹ trở về, vì nếu cô may mắn vượt qua buổi thử giọng đó thì cô bắt buộc phải rời xa gia đình, sống cuộc sống của một thực tập sinh, cô sợ nếu cô đi mẹ cô sẽ trở về và lúc đó bà sẽ không thấy cô, nên cô đã không đến buổi thử giọng đó.
Nếu đã không trở thành thần tượng của mọi người thì cô sẽ là thần tượng của chính mình, cô sẽ hát cho bản thân mình nghe, tự nhảy cho mình xem, không ai nghe, không ai thấy cũng không sao vì chỉ cần cô được hát là đủ rồi.
Giai Tuệ cầm cây đàn guitar lên, cô ngồi xuống chiếc ghế sofa, tìm kiếm tư thế thoải mái nhất.
Những ngón tay điêu luyện bắt đầu lả lướt gảy trên từng dây đàn, âm thanh của tiếng đàn cùng giọng hát ngọt ngào vang lên.

Cô có một chất giọng đặc biệt không thể lẫn vào đâu được, đầy cảm xúc, mỗi lần cất giọng đều chạm đến tim người nghe.
Giọng hát của Giai Tuệ chưa từng được luyện tập hay học qua chuyên môn nên cô chỉ hát theo bản năng của mình, cô dùng âm nhạc để truyền tải những cảm xúc chân thật, mộc mạc và đơn giản nhất của chính mình.
Mà người ta thường nói, những gì mộc mạc, đơn giản thường sẽ dễ chạm đến trái tim của mọi người và giọng hát của Giai Tuệ chính là như thế..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN