Tình Nhân Ơi Yêu Nhau Nhé! - Chương 65: 65: Em Không Định Giải Thích Gì Với Anh À
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Tình Nhân Ơi Yêu Nhau Nhé!


Chương 65: 65: Em Không Định Giải Thích Gì Với Anh À


Phòng chủ tịch công ty giải trí LT.
Âu Lãnh Thiên đang ngồi làm việc thì nhận được mấy tấm ảnh được vệ sĩ của anh gửi đến.

Trong đó chụp cảnh Giai Tuệ đang ngồi trên xe được Hà Quốc Anh chở đi và còn cảnh hai người ôm nhau rất thân mật, vừa nhìn vào chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ họ là một đôi đang yêu nhau.
Âu Lãnh Thiên bấm gọi cho người vệ sĩ vừa gửi ảnh cho anh.
“Mấy bức ảnh đó từ đâu ra?” Âu Lãnh Thiên hạ giọng xuống cố gắng đè nén cơn tức giận của mình lại.
“Là của một tên phóng viên vô tình chụp được..

may mắn là tôi đã thấy được nên đã bắt hắn lại đó sếp.”
“Lập tức xóa những tấm ảnh đó, không được để nó lọt ra ngoài..

còn nữa..

tôi muốn cậu giúp tôi chuyển lời với chủ tịch giải trí SK rằng, tôi rất chướng mắt với Hà Quốc Anh nếu bất kỳ dự án phim mới nào của SK có mặt của cậu ta tham gia thì cả ông ta và công ty của ông ta sẽ không yên ổn với tôi đâu.”
“Dạ, sếp.”
Sau khi cúp máy, Âu Lãnh Thiên nhìn vào bức ảnh trong điện thoại mà lửa giận không ngừng bùng phát, người con gái mà anh ngày nhớ đêm mong, vừa mới nói không cần anh là đã xà vào lòng người khác rồi sao?
Từ đó đến giờ vì quá yêu thương cô nên anh không bao giờ dám lớn tiếng với cô, để bây giờ cô xem anh chẳng là gì sao?
Anh là người cô muốn bỏ là có thể bỏ dễ dàng như vậy sao, khi nào anh chưa buông tay thì cô đừng nghĩ đến việc thoát khỏi được anh.
Càng nghĩ Âu Lãnh Thiên càng tức giận, bàn tay nắm chặt lại, gân xanh nổi lên trông cực kỳ đáng sợ.
* * *
Vài tiếng sau..
Giai Tuệ về nhà, cô vừa mở cửa phòng của mình để vào nghỉ ngơi thì bỗng một bàn tay nào đó đã đẫy cô vào bên trong.
Giai Tuệ còn chưa kịp quay lại nhìn người đã đẩy cô thì đã nghe được tiếng khóa cửa.
Cô quay lại nhìn, người mà dám vào phòng của cô lúc đêm tối như thế này chỉ có một mình Âu Lãnh Thiên mà thôi: “Tại sao anh lại vào phòng của tôi..

bước ra ngay!”
Giai Tuệ hét lớn đuổi anh ra ngoài, nhưng người đàn ông ấy chẳng hề để vào tai những lời cô nói.
“Anh ở bên em thì em đuổi anh ra ngoài, còn người khác ở bên em thì em lại ôm vào lòng có phải vậy không?”
“Anh đang nói cái gì vậy?”
Âu Lãnh Thiên giơ điện thoại lên cho cô xem những tấm ảnh giữa cô và Hà Quốc Anh.
“Anh cho người theo dõi tôi sao?” Giai Tuệ nghiến răng nói.
“Nếu anh không cho người theo dõi em thì những tấm ảnh này sẽ không vào tay anh..

mà ngày mai chúng sẽ đầy rẫy ở trên mạng kìa.” Lời nói của Âu Lãnh Thiên vô cùng lạnh lẽo pha lẫn sự bực dọc trong đó.
“Cảm ơn anh đã giúp tôi..

vậy bây giờ anh đi ra ngoài được chưa?”

Âu Lãnh Thiên đột nhiên bước đến chỗ cô đang đứng, Giai Tuệ bất giác theo bản năng mà sợ hãi lùi lại.
“Em không định giải thích gì với anh à?
” Những gì anh thấy trong bức ảnh đó điều là thật..

tôi còn giải thích với anh làm gì nữa, với lại hai chúng ta hiện giờ đã không còn cái kiểu quan hệ mập mờ kia nữa rồi..

nên anh cũng đừng xen vào chuyện của tôi..


Giai Tuệ chưa kịp nói hết câu thì đã bị Âu Lãnh Thiên đột nhiên nhào đến hôn lên môi cô, ngăn không cho cô nói tiếp nữa, vì anh không muốn nghe những lời tàn nhẫn đó của cô.
Những ngày tháng tươi đẹp khi ở bên anh, chẳng lẽ cô lại không cảm nhận được tình cảm mà anh dành cho cô là thật lòng sao, chẳng lẽ cô chưa bao giờ rung động vì anh một lần sao, thật sự bây giờ anh chỉ muốn moi tim của người phụ nữ này ra xem trong đấy có những gì mà tại sao lại tàn nhẫn, vô tình với anh đến vậy.
Chát..
Âu Lãnh Thiên ăn trọn lấy cái tát của cô, trên mặt in rõ hình dấu tay của Giai Tuệ.
” Anh tỉnh lại chưa? “Giọng của Giai Tuệ lạnh lùng vang lên.
Vẫn giữ nguyên tư thế đó Âu Lãnh Thiên đứng im không nói..
Giai Tuệ nắm lấy bàn tay đang ửng đỏ của mình.
Tay cô đau lắm, nhưng trái tim của cô lại đau hơn cô không biết tại sao đánh anh mà người đau lại là cô.
Không lẽ trong lòng cô thật sự vẫn chưa quên được người đàn ông này?

Mấy ngày không gặp anh những tưởng trái tim cô đã lành lặng lại, cô tưởng rằng tình cảm mà cô đã dành cho anh đã trôi đi theo cơn mưa đêm đó, nhưng không phải, khi gặp lại khuôn mặt quen thuộc ấy, khi anh chạm vào cô, bỗng nhiên trái tim cô lại đập lên rộn ràng, cảm xúc trào dâng lên một cách mãnh liệt khiến cô không thể nào hiểu nổi.
Làm sao..

làm cách nào để cô có thể thoát khỏi đoạn tình cảm này đây?
Giai Tuệ vội vàng chạy ra ngoài, nhưng tay cô chưa kịp chạm đến tay nắm cửa thì đã bị anh tóm lại, ném thẳng cô lên giường.
Âu Lãnh Thiên xé toạc chiếc váy cô đang mặc trên người, điên cuồng hôn lên vùng da thịt trắng nõn bị lộ ra.
” Âu Lãnh Thiên..

buông ra..

buông tôi ra.”Giai Tuệ bị anh kìm chặt dưới thân không ngừng la hét.
Âu Lãnh Thiên hôn lên môi cô, điên cuồng cắn mút thành công áp chế được tiếng la hét của cô, Giai Tuệ vùng vẫy, né tránh nụ hôn của anh, nhưng anh lại dùng hai tay áp chặt vào má của cô không cho cô có hành động từ chối anh..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN