Tình Ơi Là Tình
Chương 17: Những khác biệt giữa Susi và Brigitte nét đồng điệu hú họa giữa Susi và Brigitte
Giữa Susi và Brigitte có một giới tuyến bất di bất dịch: ấm cà phê. đó là một đường cắt sắc lẹm và đau thương, ấn định ai về chố nấy, phân cách hai cá tính không thể hòa hợp. nhưng nếu một người nâng ấm lên để rót cà phê thì đột nhiên Susi và Brigitte lại đồng điệu và không bị phân cách.
Một ví dụ về sự phân cách là Susi muốn vươn tới cái thiện cho toàn bộ nhân loại, cho tất cả già trẻ lớn bé, nhất là cho những đứa trẻ nghèo đói trên toàn thế giới, vì Susi là một phụ nữ và sắp thành người mẹ. Susi thấy hình ảnh những đứa trẻ nghèo đói thật kinh khủng. người phụ nữ trong cô nổi giận, người mẹ tương lai trong cô vùng lên.
Vì lý do ấy và nhằm mục đích ấy, thậm chí cô còn tham gia chút ít vào một hội chính trị của học sinh và tham gia rất nhiều vào một nhóm múa dân tộc. chuyện hội chính trị của học sinh cô khéo léo giấu bố mẹ, chuyện nhóm múa cô trưng ra như huy chương vàng.
Brigitte thích Heinz. Susi thích nhất là thảo luận và tranh cãi. trong óc cô nảy ra bao nhiêu là từ ngữ và đề tài phù hợp, và trong khoảnh khắc nghĩ ra những thứ đó là cô tuôn ra bằng hết.
Cứ mỗi khi mở mồm là Susi lại nôn ra hàng đống người nghèo đói trên toàn thế gian. Brigitte cứu đĩa kem váng sữa khỏi tầm nôn của Susi. Susi cũng thích học nấu ăn, đó là môn người ta học ở trường nữ sinh cấp ba để sau này, khi Susi có gia đình thì ít nhất chồng con cô không bị đói như nhiều người khác mà Susi có thể nêu ra. Susi tìm ra rất nhiều thuật ngữ khác nhau cho người nghèo đói và bất công. còn Brigitte chỉ thấy bất công khi Heinz đi lại với Susi. Susi thấy bất công khi Heinz no nê thỏa mãn trong khi ng người nghèo đói. cô nói thêm là, múa dân tộc ở nhóm múa dân tộc là rất tốt, nhưng rõ ràng đối nghịch với múa dân tộc, nghĩa là làm con người có suy nghĩ, biết lo lắng cho mọi bần hàn của thế gian cũng rất tốt.
Brigitte chỉ biết một chữ duy nhất: Heinz. chứ “công việc” thì cô cũng biết, nhưng không nói ra mồm, vì nó không liên quan đến cô. cô hãnh diện nói rằng cô không bao giờ bị đói và sẽ không bao giờ bị đói, ngược lại với những người khác mà cô không muốn nêu ra, bởi họ đói là đáng đời, nghèo đói đâu nhất thiết xảy ra khi ta chăm chỉ. khi nói câu đó cô ám chỉ tính chăm chỉ của Heinz chứ không nghĩ đến chính mình.
Brigitte kiêu hãnh kể rằng cô luôn đầy đủ mọi thứ, và Heinz trong tương lai thậm chí sẽ trên mức đầy đủ, đến mức thậm chí trên mức đầy đủ cho cả hai người.
Đôi khi Brigitte có đủ mọi thứ. đôi khi đến mức chán chê. song trong những lúc ấy quan sát Heinz thì cô lại thấy mình có quá ít, lúc ấy cô chỉ muốn thúc Heinz hãy xông lên, hãy khởi động máy cho nóng, hãy tạo ra công suất.
Công suất mà ai cũng có thể thấy được.
Heinz có năng khiếu kỹ thuật, vì vậy công suất của Heinz nên ở trong lĩnh vực kỹ thuật. Susi và Brigitte tự hào về thành tựu kỹ thuật đạt được hằng ngày. Brigitte tự hào hơn Susi, vì Heinz là một trong số những người chinh phục được kỹ thuật và biết cách sử dụng kỹ thuật. Heinz và Brigitte sẽ bán được nhiều đồ điện, thậm chí Heinz còn biết sửa chữa chúng.
Susi tự hào hơn Brigitte, vì cô sẽ có tiền mua được vô số những đồ điện ấy. lúc ấy cô sẽ sai gã Heinz kia phải sửa chữa những thứ gì bị hỏng.
Có mội sự khác biệt lớn giữa niềm-tự-hào-người-thợ của Brigitte và niềm-tự-hào-sở-hữu của Susi. Brigitte không phải là thợ, Heinz mới là thợ. cả Heinz cũng tự hào.
Heinz tự hào sẽ có ngày tuyển thợ học nghề để làm thay cho gã công việc sửa chữa lấm lem. lúc đó Heinz chủ yếu chỉ giám sát doanh nghiệp.
Trong lúc ấy Susi tiếp tục thương hại những người nghèo khổ hơn cô.
Trong lúc ấy Brigitte vẫn chẳng thương hại bất cứ ai cả, vì cô phải hoàn toàn tập trung vào Heinz.
Susi không quan tâm đến Heinz. rõ ràng là cô đã có mọi thứ.
Susi thương hại cả Brigitte.
Brigitte thương hại Susi, vì Susi không biết nhận ra những chất lượng của Heinz.
Tuy nhiên, mặc dù cô không muốn hướng Susi chú ý vào những chất lượng ấy và không muốn làm Susi ứa nước dãi, Brigitte vẫn không kể đến gì khác ngoài các chất lượng của Heinz.
Susi tiếp tục thương hại Brigitte, bởi Brigitte tuồng như không nhận ra rằng trên đời có những chứng chỉ chất lượng cao hơn Heinz.
Ta thấy một rào cản tự nhiên giữa hai người, mạnh đến nỗi ta không thể kéo đổ được.
Brigitte thù địch với Susi hơn là Susi thù địch với Brigitte.
Heinz chăm chú theo dõi những gì Susi giảng giải.
Heinz quay đi quay lại, tìm sự nghèo đói mà nghe nói rất phổ biến. sau đó gã pha trò là sau khi nghe nói nhiều về nghèo và đói, bây giờ anh thèm một miếng thịt rán quá.
Heinz thỏa mãn xoa tay lên cái bụng mỡ của mình. như bị điện giật, Susi và be nhảy dựng dậy. người này tìm cách vượt người kia trên đường vào bếp. Susi vì tham vọng. Brigitte vì sợ khả năng của Susi.
Cả hai quang quác nhảy xổ vào nhau. họ gây cho nhau thương tích và vết bầm, Brigitte thậm chí bị trầy da. Heinz nằm trong ghế tựa và tận hưởng sự tĩnh lặng và thiên nhiên và mùi thơm trong bếp. gã muốn thực sự một miếng thịt rán ngon lành kiểu vienna với gỏi dưa chuột.
Gã khoái chí nghe tiếng Brigitte chửi bới và gầm gào trong khi túm tóc Susi kéo khỏi bếp. nhưng không xong, vì Susi tập thể thao và chới cả tennis và bóng rổ. Brigitte bị ăn đòn. Brigitte nức lên. cô hú như sói. mọi niềm vui trong một ngày đẹp tan vào mỡ sôi. trong lúc đó Susi ra tay.
Susi đập trứng, cô bình thản và lạnh lùng và chín chắn như thần chết.
Cả bà mẹ cũng dở cười dở khóc theo dõi diễn biến trong bếp. ông bố nói là bọn con gái lúc nào chẳng quang quác như gà. bà mẹ khóc vì bà sẽ mất Heinz của bà vào tay Susi. bà đã nuôi nó lớn, giờ thì Susi vớ được nó, song con bé sẽ chăm sóc nó tử tế và cái bụng mỡ của nó tử tế, không lo. bà cười vì Brigitte sẽ chịu thua.
Ngoài chuyện nhà dưỡng lão, mẹ Heinz sẽ đoán sai hết. Heinz tin là sắp tới Susi sẽ chẳng còn đếm xỉa gì đến nạn đói trên thế giới nữa, vì cô sẽ hoàn toàn bận bịu với cái bụng đói của gã. cuộc sống của Susi sẽ tất bật hơn nhiều.
Susi sẽ gắn chặt con cu vào cái hĩm và cuộc sống gia đình trên vai.
Heinz nắm chặt trong tay các dây điều khiển.
Xong, thịt rán đã chín.
Susi đã hoàn thành công việc. nhờ vậy cô cũng được phép bưng đồ ăn vào. Brigitte toan giằng từ tay cô ra, nhưng mẹ Heinz đã nhanh tay hơn và đập đánh bốp lên ngón tay Brigitte.
Tôi muốn yên tĩnh khi ăn, Heinz uể oải nói với Brigitte đang khóc. im đi, không thì tôi lại cho cô một cái tạt tai nữa bây giờ. ăn hai cái tát dễ nhớ lâu hơn.
Ăn hai cái tát dễ nhớ lâu hơn. Brigitte im ngay, cô nghĩ tới niềm hạnh phúc sóng đôi của mình, ngôi nhà và cửa hàng đồ điện. Brigitte im mồm để khỏi ảnh hưởng đến hạnh phúc.
Susi phổng mũi lên vì kiêu hãnh. ý nghĩ của cô rất trong sáng và thuần khiết.
Chú lớn béo Heinz có những ý nghĩ rất tối, nhưng tạm thời chúng bị gạt qua một bên trong khi hốc. mặc dù Susi khéo che đậy cái mà cô có giữa hai đùi, song ở đó phải có cái gì chứ, gì nhỉ? sau bánh ngọt và cà phê, khi Heinz đã no say, gã sẽ nghĩ tới cái hĩm của Susi.
Bây giờ Heinz hoàn toàn không nghĩ gì, hàm răng của gã nghiền chậm rãi nhưng kỹ lưỡng.
Brigitte ứ đầy căm thù đến nỗi không còn chỗ nào cho thức ăn. cô cố hạ thấp món thịt rán của Susi. Heinz lại nâng tầm món thịt rán của Susi. gã xơi luôn cả suất của Brigitte. ngon thế.
Heinz cho mình là cái rốn vũ trụ, bố mẹ yêu quý của Heinz đã dạy gã như thế.
Heinz tin rằng giữa gã và một cô gái nòi như Susi thì phải có một mối quan hệ lý tưởng mới đúng. Susi thì tuy tin rằng cô là một cô gái nòi, nhưng không tin có mối quan hệ nào với Heinz được. cô muốn có một gã trai nòi làm chồng, Heinz thì không phải thế. đối với Susi, Heinz là một thằng cu li háu đói. đối với Susi, Susi là một đầu bếp tuyệt vời, cũng như đối với bố Susi.
Susi cố tiếp tục giải thích cảnh bần hàn trong thế giới xung quanh và cổ súy gia đình Heinz chống lại cảnh bần hàn đó.
Bố Heinz nói rất thân mật rằng cô hãy câm mõm đi, vì thằng Heinz của ông trong lúc hốc không muốn nghe chuyện buồn, chỉ nghe chuyện vui vẻ thôi. và hiện tại thằng Heinz của ông lại vừa đang hốc, chẳng lẽ Susi lại không nhìn thấy hay sao.
Susi kinh hoàng ngậm mồm, cô xấu hổ thay cho đám quần chúng bàng quan hiện thân ở đây qua bố Heinz. Susi im lặng và bắt đầu mơ màng: lại hai giờ trôi qua, và vẫn chưa tìm thấy tay bác sĩ trưởng nào.
Heinz bâng khuâng mơ đến những chuyện nho nhỏ: Susi nho nhỏ mặc chiếc yếm nho nhỏ đứng trong bếp của Heinz.
Lấy vợ lấy chồng rồi thì quý bà sẽ quên hết thôi, Heinz đùa cợt. Heinz, đầy kinh nghiệm sống, chuyên gia, người biết chuyện đó từ bố mẹ mình, Heinz luôn nói những câu chung chung, làm như mình hiểu rõ, học được, hay từng trải nghiệm chuyện đang nói. thực ra Heinz chỉ nghe bố mẹ hay đồng nghiệp nói. bản thân bố mẹ Heinz chẳng biết tị gì, chẳng phải vô cớ mà bố Heinz phải làm lái xe đường dài, chẳng phải vô cớ mà mẹ Heinz cứ phải làm nội trợ. chẳng sao, chồng là gì cũng được, nội trợ vẫn là việc của bà. Heinz nói cứ như mình có lắm kinh nghiệm sống, cái mà Heinz không có.
Susi kể về những sở thích của cô: người lạ và đất lạ, chuyên gia Heinz nói, ở quê nhà ta mới là đẹp nhất. Susi khinh mạn. mặc dù vậy Heinz vẫn biết rõ hơn, vì Heinz là đàn ông. trong lúc đó Brigitte tỏ ra rất cẩn thận khi sử dụng đồ sứ và những cái thìa nhỏ của gia đình Heinz.
Brigitte che chở đồ sứ không cho ai làm hư hại.
Cô tỏ ra rất yêu quý đồ sứ vẽ hoa, cô nâng tách cà phê lên tay như con gà mới nở. rất nhẹ nhàng. không ai tin bàn tay vô học ấy lại làm được. bố mẹ Heinz áy náy. có lẽ Brigitte tưởng rằng đồ sứ ấy là cái gì đặc biệt đối với gia đình Heinz, trong khi nó chỉ khác biệt với nữ công nhân Brigitte. bố mẹ Heinz vội vàng quả quyết là ngày nào họ cũng ăn uống bằng đồ sứ vẽ hoa, nếu có gì bị vỡ thì, chẳng sao, mua đồ mới thay vào thôi.
Brigitte tin là được âu yếm chăm sóc như thế thì những tư tưởng ngoại quốc mà cô thỉnh thoảng mà cô phát hiện ở Heinz phải biến mất, nhưng lại không phải vậy, vì đó là những tư tưởng nội địa do bố mẹ gã truyền lại. Brigitte đã nhầm.
Susi thân thiện giơ tay vớ cái ấm cà phê, cứ như nó bằng sắt và là của riêng cô rồi. ta đâu phải ở chốn tù tội dùng bát sắt, mà dùng đồ sứ trong gia đình chồng chưa cưới tương lai của tôi. chồng chưa cưới! Brigitte muốn giằng lại chiếc ấm, vòng tay che, áp vào tim đung đưa như một đứa mới đẻ, để ai cũng thấy cô quý trọng đến mức nào những tài sản sắp thuộc về cô. hai ông bà già run lập cập hãy câm mõm, ở trại dưỡng lão tha hồ mà hốc từ bát sắt.
Một trong hai cô gái đã nhầm tai hại, đó luôn là Brigitte.
Brigitte tỏ vẻ đáng yêu và nữ tính. Susi thành công, vì cô thực sự nữ tính, và cô chẳng việc gì phải cố gắng tỏ ra nữ tính vì nó chẳng tốn xu nào và làm mọi người quanh cô vui vẻ. ngay cả khi tốn kém đi nữa thì Susi cũng sẵn tiền.
Brigitte không thành công, vì trên con đường đau khổ đến với Heinz tự cô đã trở nên đau khổ và cay đắng. Brigitte không muốn mất xu nào, chỉ mất sức là cùng. giờ đây đã có tương đối lắm vị khách không mời làm tổn sức của Brigitte mà trong đó băng chuyền nịt vú vô cảm là khách không đáng được mời nhất. sức cô đã mỏng đi như lụa bị cọ mòn.
Chỉ còn lòng kiên tâm cố thủ thành trì. tình yêu đã thiếp đi từ lâu. ai thức lâu thế được.
Lại một lần nữa tình yêu phải bó tay và bạo lực chiến thắng.
Susi phải chiến thắng, vì cô đáng yêu và tốt. vì cô có lòng nhân đạo. Brigitte thì bất nhân.
Vận dụng hết sức mình, Brigitte chiến thắng cuộc tranh giành ấm cà phê. Susi mềm yếu nữ tính phải buông chiếc ấm ra. Brigitte thô bạo thiếu nữ tính hân hoan giành chiếc ấm về mình, chiếc ấm áp vào ngực Brigitte: chiến thắng. Susi nói ở nhà cô có một chiếc ấm đẹp hơn nhiều, cô về với nó đây.
Mẹ Heinz lao ra cản đường Susi, khiến cô chựng lại. bà hứa sẽ mua chiếc ấm đẹp nhất nếu Susi ở lại. bà ôm Susi vào ngực, bộ ngực trước đây nhiều năm đã cho Heinz bú và làm gã thành một đàn ông sau này biết hướng tới điều cơ bản. chứ không hướng tới tiểu tiết-Brigitte.
Mẹ Heinz nói với Susi, chúng ta nữ tính phải đoàn kết chống lại sự thô bạo thiếu nữ tính-Brigitte. rốt cuộc thì Susi thắng trận, nhờ vào nữ tính và mềm yếu. cứ giữ nguyên như thế nhé, Susi, đừng trở nên thô bạo.
Heinz chỉ muốn cho Brigitte một cái bạt tai. liền đó gã bạt tai Brigitte thật. là đàn ông thì phải thực thi những gì đã dự định chứ. bất công đau đớn quá! đúng ra là Brigitte đã bảo vệ chiếc ấm của gia đình trước kẻ xâm lăng. cô vẫn ghì chặt chiếc ấm, ấm sứ nóng hơi cơ thể, khác với Heinz, kẻ luôn lạnh lùng với Brigitte.
Trên khăn trải bàn là một vệt nâu lớn. Susi bổ vào bếp, theo tiếng gọi của bản năng vừa nói với cô rằng: làm sạch khăn bàn đi!
Cái giẻ ướt xuất hiện. thành công cá nhân rực rỡ của Susi là khiến nó lướt trên khăn trải bàn. Brigitte nói, tôi chỉ đưa chiếc ấm cho mẹ chồng hay Heinz, không đưa cho cô đâu. song chẳng ai chú ý đến cô. đám quần chúng hân hoan bao gồm Heinz và bố mẹ gã vỗ tay cổ vũ Susi.
Brigitte không có đấy. giả sử cô không tiếp tục túm chặt chiếc ấm trong tay thì chẳng ai nhìn thấy cô.
Những gì Brigitte làm sai với tính thô bạo của cô thì Susi đã gỡ lại được.
Cô không muốn làm vậy để được nghe cảm ơn, không không.
Không thể thế được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!