Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư - Chương 20: Hát tại quán bar (5)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
63


Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư


Chương 20: Hát tại quán bar (5)


Lập gia đình ở thế kỷ 21 là một sự kiện rất phiền toái, gặp mặt cha mẹ hai bên, chọn ngày, mỗi bên làm một buổi hôn lễ, nếu là một đôi tân nhân có địa điểm công tác không cùng nơi ở cha mẹ, còn phải làm thêm một buổi, những thủ tục kết hôn này, đôi tân nhân cộng thêm cha mẹ hai bên đều giống như đánh một trận chiến lớn, mệt chết khiếp.

Bất quá Lê Hân cùng A Mộc lập gia phi thường đơn giản, chỉ cần mua cái nhà là được ~(≧▽≦)/~

A Mộc hiển nhiên vô cùng tán đồng với chủ trương này của Lê Hân, rất nhanh liền chọn được một căn nhà vô cùng tốt, tuy rằng không phải lầu các trên không như Phil, nhưng cũng là nhà có giá trị mấy ngàn vạn tinh tệ, độc môn độc viện, diện tích phòng ốc đại khái hơn 300 mét vuông, hơn nữa sân kia lại vài ngàn nhà trệt mễ. Theo lý nhà như vậy ở tinh cầu Emir, cho dù không phải lầu các trên không cũng có trị giá đến một hai ức (trăm triệu), trong tay A Mộc  căn bản không có nhiều tiền mặt như vậy. Bất quá căn nhà này chỉ cách rừng rậm Wolf mấy trăm km, giáp ranh thành thị. Trong rừng rậm có một số quái thú bản địa tinh cầu Emir, tuy chúng rất ít ra khỏi rừng kiếm ăn, bất quá mọi người vẫn không dám cách quá gần rừng rậm.

A Mộc đương nhiên không để bụng điểm uy hiếp này, Lê Hân có A Mộc ở, thì cái gì cũng không sợ. Nếu như ngày nào đó A Mộc rời đi, hắn cũng không có khả năng sống lại căn nhà A Mộc đã bỏ tiền mua.

Hai người vui vui vẻ vẻ mà dọn nhà, đương nhiên chuyển nhà trong thế giới tương lai thật sự rất dễ dàng, chỉ cần mang theo hòm không gian là được rồi. Phòng ở bên trong đều trang hoàng xong, ở tinh cầu Emir, so với các vật liệu kiến trúc sang quý, trang hoàng chỉ đơn giản là giá bắp cải, tặng không kèm theo căn nhà, thậm chí gia cụ đều đưa.

Nhà ở tinh cầu Emir không cần đăng ký bằng thiết bị đầu cuối cá nhân, bởi vì tỉ lệ tử vong quá cao, một khi chủ hộ tử vong, nhà cần 50 năm mới có thể hủy bỏ hồ sơ thiết bị đầu cuối cá nhân của chủ nhân trước, khi đó mới được chuyển nhượng lại lần nữa. Mà tỉ lệ tử vong trên tinh cầu cao như thế, nếu dùng cách đăng ký này, như vậy đại bộ phận người đều phải ăn ngủ ngoài đường, cho nên không cần thiết bị đầu cuối cá nhân đăng ký, chỉ cần ghi vào sóng tinh thần, nghiệm chứng sóng tinh thần là được. Chìa khóa chính là sóng tinh thần của chủ hộ và người được chủ hộ cấp quyền, một khi xuất hiện tình huống dị biến tinh thần liền không thể tiến vào nhà, tránh cho việc căn nhà bị phá nát nhừ từ bên trong. Dưới sự kiên trì của Lê Hân, chủ hộ đăng ký chính là A Mộc, căn nhà này cũng không được tính vào hoa tươi.

Lúc này tiền mặt trong xích không gian thần kỳ của A Mộc cũng không còn, bất quá Lê Hân thực thỏa mãn, hắn thoải mái nằm trên giường mềm, lăn qua lăn lại trên mặt, thật sự rất vui mừng, hắn đã rất lâu không được ngủ trên giường. Ngủ trong túi ngủ không thể nhúc nhích, mặt đất lại quá cứng, một chút cũng không thoải mái, vẫn là có nhà tốt nhất.

Chiếc giường này ước chừng rộng 5 mét, dài 3 mét, A Mộc thấy Lê Hân lăn đến vui vẻ, cũng nhịn không được nằm lên, mở rộng hai tay, ôm cây đợi thỏ mà chờ con thỏ ngốc Lê Hân lăn vào trong ngực mình. Lê Hân mới không cho y thực hiện được, khi  tới gần A Mộc liền linh hoạt xoay người, lại lăn đến chỗ xa hơn. Trong ánh mắt A Mộc tràn đầy vui vẻ, nhào lên đem Lê Hân ôm vào trong ngực.

Siêu nhân A Mộc một khi chủ động xuất kích, Lê Hân liền không mất năng lực phản kháng, để A Mộc ôm lấy mình, hai người cùng nhau lăn trên giường, hắn dựa vào ngực A Mộc, nghe từng nhịp tim đập hữu lực kia, đột nhiên mặt đỏ.

A Mộc cũng không biết dừng lại khi nào, đem Lê Hân đè dưới thân, trong mắt là ngọn lửa khó thể khắc chế.

Lê Hân hơi ngẩng đầu, hôn lấy môi A Mộc, vẫn là gương mặt vẫn bị che khuất kia, hắn có một loại  cảm giác mình đang hôn môi xác ướp, chính là vừa nhìn đôi mắt kia, Lê Hân liền không thèm để ý diện mạo, đây chính là đôi mắt biết nói của A Mộc a.

Mổ một cái liền đẩy ra, Lê Hân muốn chui ra khỏi  lòng ngực A Mộc, lại bị người chặt chẽ vây dưới thân không thể động đậy, trong mắt A Mộc cháy lên ngọn lửa, chậm rãi cúi đầu.

Lê Hân trốn không thoát, tùy ý A Mộc đem ngọn lửa của mình thiêu đến toàn thân nóng bỏng, môi bị người hôn lấy, chỉ có thể hô hấp qua khe hở người nọ hôn môi, trộm đoạt chút dưỡng khí. A Mộc ôm Lê Hân, ngón tay bị ‘Mộc Selen’ quấn quanh vói vào trong quần áo, dán lên ngực, lại không có cảm giác  chân thật khi được vuốt ve.

Cho dù như vậy cũng không quan trọng, đó là A Mộc a. Lê Hân vuốt ve A Mộc, cũng là đang sờ xác ướp.

Ngọn lửa bị một thân Mộc Selen tiêu diệt, A Mộc nghiêng người nằm xuống cạnh Lê Hân, Lê Hân khẽ thở dài.

“A Mộc……” Lê Hân do dự nói “Tuy lòng dạ bác sĩ Blake rất hiểm độc, nhưng hiện giờ chúng ta cũng coi là nửa người của ‘Born of Fire’, anh có muốn tìm hắn xem thân thể không?”

A Mộc trầm mặc ôm Lê Hân, không nói có đáp ứng hay không. Lê Hân biết y nghe lọt lời mình nói, chỉ là tên Blake kia thật sự quá nguy hiểm, A Mộc lại từng đá vỡ  nội tạng hắn ta, còn luôn mơ ước thân thể của mình (nghĩa khác rất lớn), muốn hắn ta giúp A Mộc, còn phải bàn bạc kỹ hơn.

Hắn rất lo lắng cho A Mộc, cho tới bây giờ, tâm Lê Hân đã không chút do dự mà trầm luân, hắn thích A Mộc, muốn cùng y mãi mãi ở bên nhau. Trước khi gặp được A Mộc, cuộc sống Lê Hân vẫn luôn u ám, không có bất cứ tia sáng nào, ánh sáng của hắn là A Mộc cho, không có A Mộc, hắn nâng không nổi chút ý chí chiến đấu nào.

Chính là người này quá thần bí, gien song S đỉnh cấp, thực lực cường hãn, một thân thương tích vĩnh viễn không tốt lên, cổ họng khàn khàn như bị ngọn lửa thiêu đốt, có thể khiến sóng tinh thần của mọi người điên cuồng bạo ngược …… Vô luận nghĩ như thế nào, A Mộc cũng không phải một bạn lữ thích hợp, nhưng Lê Hân chính là thích y. Sống trong một  tinh cầu mà mỗi ngày đều coi như ngày cuối cùng của cuộc đời như vậy, căn bản không có cái gọi là ổn định, nếu yêu nhau, thì cứ dùng toàn bộ cảm tình mà yêu đối phương.

Mặc dù có suy nghĩ như vậy, nhưng Lê Hân vẫn hy vọng, cho dù là liếc mắt một cái cũng được, ít nhất để hắn nhìn thấy dung mạo bình thường của A Mộc, liền tính vô cùng xấu xí cũng không sao cả, lúc này hắn thích A Mộc thích đến ngay cả da mặt y đều hỏng bét cũng có thể hạ miệng hôn xuống a.

Ngọt ngào mà trải qua thế giới hai người ở biệt thự trong năm ngày, sinh hoạt của bọn họ rất đơn giản, Lê Hân gảy tỳ bà tăng mức độ thuần thục, A Mộc an an tĩnh tĩnh ngồi một bên lắng nghe. Ngẫu nhiên động tình có thể hôn môi, nhưng rất ít khi vuốt ve đối phương. Mặc kệ là A Mộc chạm vào Lê Hân, hay Lê Hân chạm vào A Mộc, đều cách một tầng Mộc Tây, dù là ai cũng không có bao nhiêu hứng thú.

Buổi tối ngày thứ năm Lê Hân dựa theo quy định đi đến quán bar trước kia, A Mộc lại tìm một chiếc phi thuyền, bất quá bởi vì bọn họ mua nhà nên tiểu kim khố của A Mộc trở nên thực căng thẳng, cuối cùng chỉ có thể mua loại phi thuyền bình thường mấy trăm đồng. Tuy không huyễn khốc như lúc trước, bất quá tốc độ vẫn nhanh như vậy ( khi tốc độ vượt qua 200 km/h, tốc độ còn lại đối với Lê Hân mà nói cũng chỉ là con số, là 200 m/s hay 1000 m/s đối với hắn mà nói không có gì khác nhau), nửa giờ để tham quan toàn bộ tinh cầu, khoảng cách hoàn toàn không là vấn đề.

Đúng giờ đến quán bar, bởi vì đây là quán bar tụ hội của Fire, cho nên thời gian khách nhân đến có sớm hơn một chút so với những nơi khác, lúc Lê Hân tới nơi, đã có rất nhiều người, hơn nữa đều là người quen, toàn gặp qua lúc trước. Người pha chế ở quầy bar vẫn là Giả Lệ Nhĩ, em gái có thể tùy tay lấy ra pháo Ion tuyệt đối là nữ hán tử, chỉ tiếc thực lực A Mộc quá mạnh, đem Giả Lệ Nhĩ dọa choáng váng mà thôi. Ngày đó Giả Lệ Nhĩ cũng cùng Phil và bác sĩ đuổi theo bọn họ, nghe được《Bình Sa Lạc Nhạn》 kinh diễm của Lê Hân, trở thành fan Lê Hân.

Mọi người nhường ra một con đường cho hai người, Lê Hân ôm tỳ bà chúng tinh củng nguyệt (31) mà đi vào quầy bar, mỉm cười một cái với Giả Lệ Nhĩ, vươn tay nói: “Lần trước thật xin lỗi, đều là hiểu lầm. Về sau chúng ta chính là đồng sự.”

(31) Chúng tinh phủng nguyệt – 众星捧月: đại loại là một đám sao  tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.

Giả Lệ Nhĩ nuốt nước miếng, có chút kích động nhỏ vươn tay nắm lấy những ngón tay thon dài của Lê Hân, chính là đôi tay này ngày đó bắn ra những âm thanh kia, về sau mỗi ngày cô đều có thể nghe loại âm thanh ấy sao? Thật là quá hạnh phúc!

Đáng tiếc, cô thật cẩn thận mà cầm phải một bàn tay quấn đầy Mộc Tây.

A Mộc giúp Lê Hân lắc lắc tay Giả Lệ Nhĩ, xem như bắt tay xong, lạnh lùng mà quét nhìn một vòng xung quanh, đem ý tứ ‘chúng ta hoàn toàn không muốn hảo hảo ở cùng các ngươi’ biểu đạt đến phi thường rõ ràng.

【Hệ thống: Cảnh cáo cao, có 103 người hắc, số thuần fans hiện tại là 1387, khi số thuần fans thấp hơn 1 ngàn, cấp bậc sẽ giảm xuống thành ‘Khất cái hát rong bên đường’ như lúc đầu.】

Lê Hân: “……”

Năng lực chiêu hắc của A Mộc vẫn là cường hãn trước sau như một, trong phòng này tính luôn Giả Lệ Nhĩ tổng cộng có 104 người, nói cách khác, trừ bỏ  Giả Lệ Nhĩ trước đây từng nghe hắn hát qua, số còn lại nghe cũng chưa nghe qua liền trực tiếp biến thành hắc.

Đúng là tiền đồ nhấp nhô a, bất quá ai bảo y là A Mộc a, fan não tàn trung thành số 1, nếu là A Mộc, vậy thì quên đi.

Lê Hân được tình yêu nuôi dưỡng trạng thái hiển nhiên vô cùng tốt, hắn ngồi lên sân khấu, điều điều âm tiết tỳ bà, nghĩ nghĩ, đầu ngón tay gảy động dây tỳ bà, tiếng nhạc phát ra càng đẹp, đúng là như hình thức tự cứu ngày đó, nhạc phổ 《Bỉ Mục》hệ thống đưa tặng.

“Lúc trước chúng ta từng không vui, ta biết tất cả mọi người đều rất không thích ta và trợ thủ của ta.” Lê Hân một bên nhẹ nhàng gảy đàn một bên dùng  âm thanh nhu hòa nói “Ta không cách nào  biện minh cho mình, bởi vì xung đột đã xảy ra. Chỉ có thể nỗ lực để hòa đồng với mọi người trong một ngày tương lai. Mà hôm nay, là ngày đầu tiên ta làm việc ở đây, bài hát đầu tiên của ta, sẽ dành tặng cho trợ thủ ngồi bên cạnh ta, mặc kệ mọi người nhìn y có bao nhiêu không vừa mắt, nhưng từ khi ta đến tinh cầu Emir, y là người duy nhất có thể làm bạn cùng ta, trợ giúp ta, chiếu cố ta, yêu quý ta. Y là người quan trọng nhất trong sinh mệnh ta, ta rất thích anh, A Mộc.”

Tầm mắt Lê Hân vẫn luôn dừng trên người A Mộc, dùng âm thanh nhu hòa quyến luyến hát lên ca từ triền miên ——

Du du Bỉ Mục, triền miên tương cố. Uyển dực thanh hề, thiến nhược xuân thốc. Có phượng cầu hoàng, trên dưới kỳ âm. Trạc ngã vũ hề, đắc thê lương mộc. Du du Bỉ Mục, triền miên tương cố. Tư quân tử hề, nan điều cơ trữ. Có hoa tịnh đế, chi kết liên lí. Thích ngã nguyện hề, tuế tuế thân mục. Du du Bỉ Mục, triền miên tương cố. Tình mạch mạch hề, nói vu triều mộ. Có cầm yêu sắt, sung nhĩ tú doanh. Di tâm ngã hề, đắc huề uyên lộ. Du du Bỉ Mục, triền miên tương cố. Điên đảo tư hề, nan đắc khuynh tố. Lan quế tề phương, quy linh hạc thọ. Trữ ngã ý hề, trường bạn quân xử.

Một khúc kết thúc, Lê Hân cũng không ngừng lại, mà đàn tấu《Bỉ Mục》 lại lần nữa, lần này hắn không hát, mà ở dưới âm nhạc vờn quanh, nói: “Mọi người có thể không hiểu được ý nghĩa của bài hát, ta sẽ giải thích một chút. Bỉ Mục là một loài sinh vật cổ sống trên địa cầu ở trước tinh nguyên, ở đế quốc hiện giờ đã diệt sạch. Chúng được nhân loại ca ngợi như một biểu tượng của tình yêu, Bỉ Mục triền miên, có phượng cầu hoàng, tịnh đế hoa khai. Yêu sâu đậm một người, hướng y nói hết tâm niệm trong lòng mình, nói cho y, ta nguyện mãi mãi làm bạn bên cạnh ngươi, đời đời kiếp kiếp.”

Ngón tay dừng lại, nội tâm mềm mại âm nhạc đình chỉ, Lê Hân vẫn luôn nhìn A Mộc, tầm mắt chưa từng dao động. Tuy rằng ca khúc này hắn chỉ gảy qua một lần, nhưng các thủ thuật và âm điệu triền miên lâm li còn sót lại vẫn luôn quanh quẩn trong lòng hắn. Gảy đến không có cấp đại sư hướng dẫn, nhưng cảm tình mênh mông trong đó, vẫn làm ca khúc này chất chứa tình ý càng sâu, chỉ cần nghe xong khúc này, sẽ có một loại cảm giác muốn yêu, có ai sẽ cự tuyệt lời thổ lộ như vậy a?

【Hệ thống: Chúc mừng ký chủ đạt được 103 fans, số fans hiện tại là 1593.】

A Mộc lấy tiền trong thùng thả vào xích không gian, một tay đem Lê Hân ôm vào ngực, như cơn gió mà rời khỏi quán bar, người đứng che trước dọc đường đi đều bị đá bay, bao gồm một lão đại xã hội đen Phil trộm chạy tới nghe hát.

“Còn, còn chưa có hát đủ 1 giờ đâu……” Phil che lại  xương sườn bị gãy, ngã sấp trên mặt đất thống khổ.

=====================

Chíp: chương này chuyển cách xưng hô của 2 nhân vật chính nhé nhé. ta – anh và em – ta

Băng quấn Mộc Tây sẽ đổi thành Mộc Selen. Các chướng trước mình sẽ từ từ đổi lại luôn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN