Tinh Tế Chi Cái Gì? Mang Thai Rồi
Chương 7
Ăn cơm xong, Trương Vũ khoan khoan khoái khoái ngồi ở trên ghế sô pha mở quang não ra bắt đầu xem kịch truyền hình.
Khoa học kỹ thuật ở tương lai phát triển, ngoại tinh nhân khá giống người ngoại quốc đã từng tới Trung Quốc, thỉnh thoảng còn có thể tới đế quốc du lịch, có lúc còn tham gia làm khách mời vai lũ cướp cho phim của tinh tế, Trương Vũ xem nồng nhiệt bộ phim tên, tình tiết cưc̣ kỳ cũ rích, kể về một người tên là Hi Lạp Nhụy tiểu quý tộc sinh ra liền sở hữu dị năng cường đại, nhưng mà nhân loại ở thời kỳ này đang chịu ức hiếp của ngoại tinh hệ, Hi Lạp Nhụy này từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, chứng kiến loài người bị sinh vật ngoài hành tinh ức hiếp như vậy, Hi Lạp Nhụy thề nhất định phải đem những sinh vật ngoài hành tinh này đánh đuổi ra ngoài, lúc Hi Lạp Nhụy 15 tuổi bèn tạm biệt cha mẹ mình thương yêu một mình bước lên đường nhập ngũ, Hi Lạp Nhụy cơ trí dũng cảm lăn lộn tại quân doanh như cá gặp nước, sau mấy lần mang theo bộ đội mình tiêu trừ mối nguy, Hi Lạp Nhụy được bổ nhiệm làm thiếu tá, cũng quen biết con gái của cấp trên Cáp Lỵ một người con gái xinh đẹp, Cáp Lỵ ôn nhu thiện lương rất nhanh liền bắt được tâm của Hi Lạp Nhụy, hai người nhanh chóng rơi vào bể tình, nhưng ngoại tinh nhân laị áp sát từng bước, đối mặt với tình huống như vậy, Hi Lạp Nhụy như cũ chia tay bạn gái mình âu yếm bước lên hành trình phản xâm lược, thế nhưng cuộc chiến này đánh đúng mấy trăm năm, để không làm lỡ hôn nhân của con gái, cha của Cáp Lỵ cương quyết đem gả con gái cho con trai của đồng nghiệp, vì giữ vững tình yêu của mình, Cáp Lỵ đào hôn, nàng mai danh ẩn tích chỉ vì đợi chờ người yêu của mình Hi Lạp Nhụy, Hi Lạp Nhụy sau khi trải qua chiến tranh trăm năm trở lại cố hương, lại phát hiện người yêu của mình sớm đã biến mất, Hi Lạp Nhụy cực kỳ thương tâm, quyết định vứt bỏ phong thưởng của đế quốc kiên quyết đi tìm người yêu, sau nhiều năm tìm kiếm, cuối cùng Hi Lạp Nhụy ở bên cạnh một cái ao cầu nguyện gặp được cô gái của mình, lúc này tóc của hai người đã trắng xóa, thanh xuân đã qua.
Trương Vũ thấy hai tình nhân lớn tuổi trong màn ảnh ôm nhau cùng một chỗ, trong lòng cảm khái vô cùng, có bao nhiêu người có thể giữ vững tình yêu của mình chứ? Thời gian dài, có thể giữ vững tình cảm chỉ có hồi ức, cho dù muốn ôm nhau cũng chỉ có trong mơ thôi.
Xem phim xong, Trương Vũ nhìn đồng hồ, sao cảm giác giống như là đã qua một đêm rồi vậy?
“Vỏ Trứng, tao ngủ bao lâu vậy?”
“Chủ nhân ngủ nguyên buổi tối.” Vỏ Trứng lúc này cũng ở đây cùng Trương Vũ xem phim, không biết có thể coi hiểu hay không.
“Lâu như thế?” Trương Vũ hơi giật mình “Vậy có ai liên lạc tao không?”
“Có nhắn lại.” Con mắt Vỏ Trứng chợt loé “An Lợi Tư tử tước đưa cho ngài 1000 vạn tinh tệ coi như hồi báo.”
“Phải không?!” Trương Vũ không biết cần phải dùng loại tâm tình nào đối mặt với số tiền này, haiz! Bất luận nói thế nào, tiền sinh hoạt của mấy năm sau này liền không cần lo rồi, mặc dù là tiền do mình bán thân.
Muốn thông suốt, Trương Vũ đối với mình nói, coi như đi ra ngoài tìm vui, dù sao anh đẹp trai chất lượng tốt như vậy cũng không phải là người bình thường có thể thấy.
“Vỏ Trứng, chừng nào tao khai giảng nhỉ?”
“Dạ chủ nhân, thứ hai tuần sau, nhưng mà thành tích của chủ nhân quá kém, chỉ có Cáp Bổn đại học của khu C mới nhận.”
“Ò” có điều “Vỏ Trứng, mày có thể không đem thành tích của chủ nhân mày treo ở bên miệng hay không a?”
“Tại sao không thể treo ở bên miệng?” Vỏ Trứng học theo nữ chính trong TV nghiêng cái đầu kim loại, mắt loé loé nói “Thành tích của chủ nhân vốn kém mà!”
“Không thể thì không thể! Bởi vì rất mất mặt a!” Trương Vũ thẹn quá hóa giận.
“Được rồi!” Vỏ Trứng thấy chủ nhân nổi giận, lập tức đồng ý.
Tuần sau sẽ đi học, cần phải báo cái gì chuyên ngành nhỉ? Trương Vũ quyết định đi tìm hiểu chuyên ngành của đại học ngay bây giờ.
Đăng nhập vào số thứ tự học dành riêng cho mình (tinh tế một khi mỗi người nhập học sẽ có một số thứ tự học dành riêng cho họ, từ tiểu học đến đại học cũng sẽ không đổi), Trương Vũ đi xem chuyên ngành đại học tương lai, phát hiện tuy là chuyên ngành rất nhiều môn, nhưng mà trên tổng thể có thể phân chia ra bảy loại lớn, theo phân chia hàng đầu có thể chia làm chuyên ngành quý tộc, chuyên ngành này là chỉ có quý tộc mới có thể lên chuyên ngành, bên trong tất cả đều là dị năng liên quan đến chuyên ngành, bao gồm các loại thao tác cơ giáp và chế tạo, các loại chỉ huy chiến đấu chuyên ngành liên quan, làm thường dân không có dị năng không có điều kiện trên.
Loại thứ hai khác chuyên ngành còn lại là chuyên ngành sinh vật khoa học kỹ thuật công nghệ cao, là nơi thường dân và quý tộc đều có thể lên chuyên ngành, yêu cầu so với quý tộc thấp, nhưng mà tuyệt đối là tầng tầng lớp lớp tinh anh trong thường dân.
Loại thứ ba là của phương diện điều trị, nơi này yêu cầu học viên phải tận tâm, tỉ mỉ, đối với tố chất của học viên yêu cầu cao vô cùng, càng chú trọng tố chất đạo đức của học viên.
Loại thứ tư lại là phương diện về tài chính, là vì bồi dưỡng học viên có đầu óc buôn bán mà lập ra chuyên ngành.
Loại thứ năm thì tương tự nghệ thuật, như ca hát, hội họa, điêu khắc, làm gốm, nhà thiết kế, kiến trúc sư…v.v….
Loại thứ sáu còn lại là chuyên ngành giáo dục, học viên bên trong đều vô cùng nhiệt tình yêu thương trẻ em, thích chăm sóc trẻ em, cũng có thể truyền dạy kiến thức.
Loại thứ bảy thì tương tự chuyên ngành chính trị, luật sư, viên chức, cảnh viên gì là quan sinh của phương diện chính phủ, loại thứ bảy còn lại là chuyên ngành tục ngữ nói tầng thấp nhất, gì mà sửa bãi cỏ, thợ hoa thủ công, dục anh sư, người phục vụ v.v…
“Tại sao tao chỉ có thể báo danh bảy loại chuyên ngành?” Không có bi thảm chỉ có bi thảm hơn! Trương Vũ cảm thấy chủ nhân của thân thể này để lại cho mình sao đều là cục diện rối rắm a!! Mặc dù đời trước mình học tập không giỏi, nhưng dù sao cũng báo chuyên ngành của mình thích chứ, nhưng mà bây giờ sao như thế này a!!!
“Chủ nhân thành tích không tốt, đương nhiên chỉ có thể lên chuyên ngành thấp nhất.” Vỏ Trứng không nể mặt lần nữa đả kích Trương Vũ.
“Trời ạ!” Trương Vũ gào thét.
Trải qua phân tích kỹ càng, Trương Vũ đã chọn vài cái chuyên ngành tương đối tốt, theo thứ tự là làm gốm, thợ hoa thủ công, dục anh sư.
Thật ra thì chọn mấy cái chuyên ngành này, Trương Vũ cũng rất bất đắc dĩ đó, dù sao cũng hơn chọn người phục vụ gì đó, tránh xa rác rưởi sư, thợ đấm bóp mạnh mẽ gì chứ, Trương Vũ người này không có ưu điểm gì, nhưng mà tính khí lại không nhỏ, cậu người này ghét nhất chính là hầu hạ người khác, vì thế cậu cũng ăn không ít khổ trong xã hội, nhưng bản chất không có biện pháp cứng rắn, cuối cùng kịp thời trơn tru học xong, nhưng thực chất bên trong kiêu ngạo cũng không có ai khác hiểu. Tuy là làm gốm, thợ hoa thủ công, dục anh sư tương đối mệt mỏi nhưng tối thiểu nghề nghiệp tự do, còn hơn nhiều những chuyên ngành khác yêu cầu xem sắc mặt của người ta, Trương Vũ rất hài lòng.
Bất quá rốt cuộc là chọn chuyên ngành nào đây?
“Chủ nhân là đang chọn chuyên ngành sao?” Vỏ Trứng vung vẩy cánh tay người máy “Chủ nhân chọn dục anh sư đi!”
“Tại sao chứ?” Trương Vũ rất ghét bỏ, trẻ con rất phiền a.
“Bây giờ dục anh sư rất nổi tiếng a!” Vỏ Trứng không thay đổi được âm điệu trước kia, trở nên nghiêm chỉnh cực kỳ “Con nít rất là đáng yêu!”
“Cắt!” Trương Vũ khinh bỉ.
“Haiz, nếu có thể có một bạn học cùng mình trao đổi một chút thì tốt biết bao nhiêu a” Chỉ có điều là không thể, không thể không nói thân thể này rất biết mạo phạm người khác, dáng dấp của thân thể này rất đẹp, rất là được bé gái ưu ái, song này cũng khiến cho các nam sinh bất mãn, lại thêm cá tính của Trương Vũ tương đối hướng nội, hết lần này tới lần khác mặt không chút thay đổi, khiến người ta cho rằng một người khinh thường người, nếu muốn nhân duyên tốt thực sự là gặp quỷ rồi, cho tới nữ sinh, Trương Vũ càng sẽ không để ý tới, hơn nữa Trương Vũ ngay cả thi tốt nghiệp trung học cũng không đủ điểm, ý nghĩa là công việc tương lai của Trương Vũ tất nhiên là chuyên ngành thấp nhất, những nữ sinh này cũng sẽ không để ý tới Trương Vũ nữa, dù sao xã hội này đều khá là thực tế, ai cũng không muốn tìm một người phục vụ gì đâu.
Trương Vũ lại thở dài lần nữa, dứt khoát bắt thăm đi! Trương Vũ để cho vỏ trứng tìm một tờ giấy, cắt thành ba tờ giấy nhỏ, chia ra viết lên làm gốm, thợ hoa thủ công, dục anh sư, đảo lộn trật tự, trong lòng Trương Vũ lặng lẽ cầu nguyện một chút, cắn răng một cái, nhắm mắt tùy tiện lấy một: Dục anh sư? Trương Vũ tưởng tượng một cái, tự mình ôm một đứa con nít, trong miệng hát khúc hát ru, trong lòng rùng mình một cái, thật là đáng sợ!
Lại lần nữa bắt một tờ, lần này không tính.
“Sao vẫn là dục anh sư? Không tính không tính.”
“Hả? Đùa nhau à? Hay là dục anh sư?”
“Không chính đáng, chọn lại một lần nữa!”
“Chuyện này là sao? Vẫn là dục anh sư?”
….
“Chuyện này là sao? Ông trời ơi, ông đùa tôi sao?” Trương Vũ bi phẫn.
Giữa chiến giáp, Khoa Nhĩ Bái Đức Lỗ khẽ nhíu mày một cái.
Hình như có thứ gì đó ở nơi mình không biết chui từ dưới đất lên.
Khoa Nhĩ đối với dự cảm của bản thân rất tin tưởng.
Thế nhưng, lần này là gì chứ?
===============================
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!