Tinh Tế Ngốc Manh Tiểu Phu Lang - Chương 11: Nhân loại nơi này quá đáng thương
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Tinh Tế Ngốc Manh Tiểu Phu Lang


Chương 11: Nhân loại nơi này quá đáng thương


“Đinh, điều kiện kích hoạt đã hoàn thành, hệ thống đang bắt đầu khởi động! Bắt đầu đếm ngược 5, 4, 3, 2, 1………” Một thanh âm máy móc lạnh như băng vang lên trong đầu Mộc Ngôn dọa Mộc Ngôn nhảy dựng.

“Cái gì vậy?” Mộc Ngôn kinh hồn hỏi.

Y còn nhớ rõ còn hai tiểu hài tử ở đây, lúc này mới miễn cưỡng làm cho mình không thét chói tai dọa Oánh Oánh cùng Hạo Hạo, bất quá trên mặt lại là biểu tình hoảng sợ.

“Ngôn ca ca, ngươi không có việc gì chứ?” Dương Anh Hạo nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Mộc Ngôn, chân mày nho nhỏ cau lại.

Mộc Ngôn miễn cưỡng cười nói: “Ca ca không có việc gì, ngươi cùng muội muội ở bên cạnh cùng nhau chơi đi, ca ca rất nhanh sẽ hảo.”

Dương Oánh Oánh không có cẩn thận như ca ca nhà mình, đối với tiểu hài tử ở độ tuổi này là tương đối hiếu động, thật khó được dịp ra ngoài chơi một lần cho nên khẩn cấp muốn đi chơi, vừa kinh ngạc vừa sợ vươn tay sờ sờ cây cối, đùa đến bất diệc nhạc hồ.

Hống xong hai tiểu hài tử, lúc này Mộc Ngôn mới đem tâm tư đặt lên cái gọi là hệ thống.

“Ta không phải đồ vật mà ta là hệ thống mỹ thực, sau khi kiểm tra cùng đo lường liền phát hiện thế giới này thiếu mỹ thực nghiêm trọng, vì lấy việc đem văn hóa mỹ thực truyền bá ra bên ngoài là vinh dự liền lựa chọn ngày làm ký chủ, về sau chúng ta cùng nhau nỗ lực đem văn hóa mỹ thực truyền rộng khắp thế giới, làm cho những người đáng thương kia được cảm thụ mị lực của mỹ thực!” Thanh âm của hệ thống không còn máy móc lạnh băng như lúc ban đầu, ngược lại nhân tính hóa, hùng tâm chí lớn, cảm xúc mãnh liệt dâng trào.

“Hệ thống mỹ thực?” Cảm xúc của Mộc Ngôn ổn định không ít, đại khái có thể cảm nhận được đồ vật được gọi là hệ thống này sẽ không thương tổn đến y cho nên không phản ứng kịch liệt như lúc trước.

Về phần vì sao trong đầu y lại đột nhiên xuất hiện một cái hệ thống, Mộc Ngôn cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên, dù sao y cũng là từ thế giới của mình xuyên đến thời không xa lạ này, như vậy dù có xuất hiện một chút sự việc vượt quá sức tưởng tượng của người thường y cũng có thể tiếp nhận.

“Đúng, thế giới này chỉ có bột dinh dưỡng cùng dinh dưỡng tề, không hề có lương vị, quả thực rất cằn cỗi. Nhân loại ở nơi này thật sự rất đáng thương, nhiều thức ăn ngon như vậy lại không thể hưởng thụ được, cuộc sống thực sự không còn ý nghĩa gì a.” Hệ thống thương hại nói.

Mộc Ngôn lặng lẽ gật gật đầu, lúc này y cũng thực tán thành lời nói của hệ thống, nhiều mỹ thực như vậy đều không được ăn thực sự là việc đáng tiếc nhất đời người a.

“Cho nên hệ thống mỹ thực chúng ta tồn tại là vì truyền bá văn hóa mỹ thực và mang đến mỹ vị phong phú cho nhân loại, làm cho cuộc sống của nhân loại càng thêm đa dạng.” Thanh âm hệ thống tràn đầy cảm xúc mãnh liệt, nếu như nó có thực thể nhất định là nắm chặt hai nắm tay, ngẩng đầu, một bộ dáng tràn đầy ý chí chiến đấu.

Mục đích của hệ thống không hẹn mà lại giống với suy nghĩ của Mộc Ngôn, nhưng Mộc Ngôn lại không có ý chí to lớn như vậy. Y chỉ muốn báo đáp Lâm di, Dương thúc cùng với những thôn dân một ít đồ vật gì đó, cũng không nghĩ đến sẽ được truyền khắp thế giới, hơn nữa chính y cũng không thể nào làm được.

Dường như hệ thống biết Mộc Ngôn đang nghĩ gì, nói: “Cho nên ta mới chọn ngươi là người cùng ta thực hiện mục tiêu vĩ đại này.”

“Nhưng mà……. Nhưng mà ta chỉ nhận thức được vài loại rau dại cùng vài loại lương thực, thế giới này có hay không cũng không thể xác định, như thế nào có thể thực hiện ni?” Mộc Ngôn đem nghi hoặc trong lòng mình hỏi.

“Việc này không thành vấn đề, ngươi chỉ cần dựa theo những lời ta nói mà làm là được, hệ thống có thể thăng cấp, sau mỗi lần thăng cấp đều sẽ có một quyển sách dạy nấu ăn cùng hạt giống…….. Từ cấp mười về sau có thể mở ra nông trường, đến lúc đó bên trong hệ thống cũng có thể gieo trồng.” Hệ thống nói.

Mộc Ngôn trừng lớn hai mắt hết sức kinh ngạc, không nghĩ tới hệ thống lại là sự tồn tại thần kỳ như vậy, nhất thời ấn tượng về hệ thống liền thay đổi.

“Ngươi rất lợi hại.” Mộc Ngôn nhịn không được khích lệ, trong mắt lóe sáng quang mang vẻ sùng bái.

Hệ thống đối với sự sùng bái của Mộc Ngôn phi thường hưởng thụ, đắc ý nói: “Này chẳng qua chỉ là cơ sở ban đầu thôi, chỉ cần ngươi nỗ lực còn có thể có được cơ hội rút thăm trúng thưởng, nơi đó phần thưởng rất phong phú, đều là đồ vật có lợi cho ngươi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN