Tinh Vân Đồ Lục Truyện - Chương 8: Nguyệt hoa chi tinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Tinh Vân Đồ Lục Truyện


Chương 8: Nguyệt hoa chi tinh


Thi Vương ba trượng hóa thành một tia chớp màu vàng, tàn sát bừa bãi phạm vi mấy trăm trượng xung quanh. Lực lượng đáng sợ đó làm cho nó giống như một Thái Cổ Thần Sơn, vô cùng kinh khủng.

Thi Vương ba trượng điên cuồng giống như đã mất đi lý trí vậy.

Thi Vương cự xà nắm lấy cơ hội, một lần nữa đem nọc độc truyền vào chân của Thi vương ba trượng kia, làm cho cơ thể Thi vương ba trượng đang từ màu đen chuyển thành màu tím chỉ trong chốc lát. Một Thi Vương có thực lực mạnh như vậy, đồng nghĩa với kháng lực cũng sẽ mạnh nhưng lại bị trúng độc nhanh như vậy thì độc kia chắc hẳn rất mạnh!

Lúc này Thi Vương ba trượng đã bình tĩnh trở lại.

Nó đã tu luyện nghìn năm nên từ lâu đã có thần trí giống như nhân loại. Vì vậy, một khi nó đã tỉnh táo lại thì sẽ rất nhanh nghĩ ra được biện pháp giải quyết.

Nó đem móng tay đen kịch, dài nửa xích cắm vào chỗ bị độc. Ngay lập tức, một dòng máu đen liền bắn ra, rơi xuống mặt đất phát ra tiếng xì xì, rất nhanh, nham thạch tại những nơi bị máu đen bắn tới đều bị ăn mòn.

Rống!

Thi Vương ba trượng rống to. Nó há miệng hút một cái, nguyệt hoa ở xung quanh mười trượng của nó như ngưng tụ thành chất lỏng, chảy vào miệng nó. Chúng không ngừng bồi dưỡng cái thân thể gần như đã biến thành màu đen, có thể dùng mắt thường mà nhìn thấy được tốc độ khôi phục nhanh như chớp của nó.

“Thật là lợi hại.” Cơ Trường Không nhìn thấy, từ sợ hãi mà sinh ra thán phục.

Độc của cự xà kia mạnh kinh khủng như thế nào thì chắc khỏi cần phải bàn, nhưng nếu thân thể Thi Vương ba trượng kia không khủng bố thì chắc đã bị ăn mòn thành một bãi nước hôi thúi rồi.

Nhưng chỉ đơn giản thôn phệ mấy ngụm nguyệt hoa thì đã có thể khôi phục lại được rồi. Thật là mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.

Đương nhiên Thi Vương cự xà sẽ không ngồi im mà nhìn đối thủ khôi phục thực lực. Nó kêu tê tê hai tiếng rồi phóng cơ thể khổng lồ của mình về hướng đối thủ.

Phốc!

Ngay khi Thi Vương cự xà tiến đến gần thì ngay lập tức Thi Vương ba trượng há mồm phun một cái. Một tia thi thủy* bay thẳng đến cự xà.
*Thi thủy: xác chết thối rửa sẽ tạo ra một loại nước gọi là thi thuỷ, là nước xác chết.-KìNgộ

Đó là thi thủy, một thứ được mệnh danh là tuyệt độc, là chất độc của cương thi. Nó luôn làm cho người ta sợ hãi mỗi khi tên của nó được nêu lên. Chỉ một tia nước nhỏ thôi, cũng đủ làm cho một cơ thể con người khoẻ mạnh hoá thành một vũng nước thối.

Tất nhiên cự xà cũng biết sự lợi hại của độc thi thuỷ này nên thân hình nó uốn éo, muốn tránh sang chỗ khác.

Chỉ là thân thể của nó quá khổng lồ, không thể nào né tránh kịp. Vậy nên cái đuôi của nó đã bị thi thuỷ bắn trúng.

Xùy xùy. . . Nơi bị thi thuỷ dính vào, cho dù là cái đuôi cứng rắn như thiết của cự xà cũng bị ăn mòn trong mấy hơi thở, xương trắng cũng muốn biến thành xương màu đen.

Tê tê, tê tê………..

Thi Vương cự xà phát ra tiếng gào rống thống khổ, thân hình cực lớn của nó lăn lộn, giãy giụa rất thê thảm.

Đúng vào lúc này, Thi Vương ba trượng di chuyển, động tác nhanh nhẹn đến cực điểm.

Phốc!

Cơ thể của cự xà bị một quyền đâm thủng, nội tạng màu đen và máu tươi bắn ra.

Xoát!

Thi Vương cự xà đột nhiên cứng đờ, sau đó co rút thân thể lại, quấn lấy Thi Vương ba trượng.

Khanh khách, khanh khách. . . Xương cốt của Thi Vương ba trượng phát ra tiếng cót két, giống như là sắp bị ghìm đứt vậy.

Rắn có sở trường là quấn. Vậy với một cự xà thì sẽ lực quấn sẽ khủng bố hơn rất nhiều. Cho dù là thân thể Thi Vương ba trượng cũng không ngăn cản được lực lượng đáng sợ đó.

Hai Thi Vương cường đại dây dưa với nhau, tiến hành cận chiến làm bụi mù và bùn đất bay tứ tán trong không trung.

Hai Thi Vương đang chiến đấu vô cùng kinh người nhưng lúc này Cơ Trường Không cũng không phải nhìn chằm chằm vào đấy.

Ánh mắt hắn đang tập trung vào cái đỉnh ngọn núi nhỏ ở bên kia. Ở đấy có một viên ngọc giống như một ngôi sao đang ngưng tụ nguyệt hoa. Từ trên bầu trời có một cột sáng màu bạc chiếu xuống, chiếu thẳng vào viên ngọc ấy, không xê dịch chút nào.

Khi Cơ Trường Không đang ngơ ngẩn vì viên ngọc đó thì Thanh y Tiên tử vốn dĩ vẫn luôn ở phía sau hắn lại bước lên.

Nàng lướt nhẹ như một u linh nhưng lại nhanh đến mức khó có thể tin nổi. Chỉ trong nháy mắt, nàng Thanh y Tiên tử khuynh quốc khuynh thành kia đã vượt qua trăm mét, xuất hiện trên không trung, cách đỉnh đầu của hai đại Thi Vương không xa.

Nhưng quỷ dị chính là hai đại Thi Vương dường như không hề biết đến sự xuất hiện của nàng ấy. Chúng vẫn cứ đánh nhau như trước.

HƯU…U…U!

Một làn hơi thở như sương mù, có mùi đàn hương từ miệng Thanh y Tiên tử bay ra. Làn sương mù ấy lập tức bao phủ hai đại Thi Vương và từng luồng hào quang trên người họ cứ thế bay vào miệng nàng.

Thi Vương càng suy yếu thì Thanh y Tiên tử lại càng thêm linh động, sinh khí trên người nàng dường như lại một lần nữa được hồi sinh. Biến cố này càng giúp nàng xinh đẹp thêm, càng thêm mê người. Nàng giống như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm vậy!

Qua mười mấy cái hô hấp sau, hai đại Thi Vương càng trở nên suy yếu vì tinh khí của họ tiết ra ngoài chừng nào thì Thanh y Tiên tử lại lấy đi chừng đó, không để sót một tia nào.

Bây giờ, Cơ Trường Không đã chú ý đến động tĩnh quỷ dị của Thanh y Tiên tử. Nhìn thấy tình cảnh đang xảy ra trước mắt làm cho hắn càng thêm kiêng kỵ giai nhân trước mắt và làm hắn không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

Xoát!

Thanh y Tiên tử hoá thành cơn gió mát, một lần nữa trở về ở phía sau lưng Cơ Trường Không. Hắn cũng không làm được gì nên chỉ có thể giữ một khoảng cách, giúp an ủi một phần tâm lý bị tổn thương mà thôi.

Nguyệt hoa chi tinh đã thành hình rồi nhưng Cơ Trường Không quan sát xung quanh thì cũng không thấy xuất hiện thêm một cương thi nào khác.

Hắn nhảy lên, bay thẳng đến nguyệt hoa chi tinh.

Lúc này, dường như hắn đang bị một lực lượng nào đó khống chế. Hắn có một khát vọng khó nói nên lời đối với nguyệt hoa chi tinh kia. Chỉ trong thời gian ngắn, hắn đã vượt qua mấy nghìn thước để tới gần chỗ đỉnh ngọn núi.

Nhưng ngay khi hắn sắp đắc thủ thì bất thình lình, một đạo quang mang từ dưới đất bắn ra.

Đó là một đầu cương thi khác. Nó đã trốn dưới đất từ trước, cho dù là cự xà hay Thi Vương ba trượng cũng không phát hiện được. Đến bây giờ nó mới chịu xuất hiện để chiếm tiện nghi.

Rống!

Thi Vương kia hung tợn gầm lên, sóng âm tràn ra xung quanh.

Lúc sóng âm đụng phải hai Thi Vương đã chết kia thì ngay lập tức thi thể hai Thi Vương tiêu tan thành tro bụi, phiêu tán theo gió bay. Thân thể của chúng thật sự đã bị hút khô tinh khí, một giọt nước cũng không còn, chỉ còn lại một cái xác khô.

Phốc! Cơ Trường Không phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trắng bệch, miệng mũi đều trào máu.

Thi Vương này quá cường đại, chỉ là một tiếng gầm thôi cũng khiến hắn bị trọng thương. Phải biết rằng, dù là tồn tại Khai Mạch tầng năm đứng trước mặt hắn thì hắn cũng có thể miễn cưỡng chạy thoát. Thi Vương này lại khủng bố đến cỡ nào, chỉ sợ tu vi của nó đã vượt qua cảnh giới Khai Mạch rồi!

Thi Vương nhếch miệng cười cười. Bàn tay rộng thùng thình chộp tới hắn, nhanh không thể tượng tượng được.

Với tu vi của hắn thì không thể nào thoát khỏi một trảo này. Chỉ trong chớp nhoáng thôi, hắn phải đưa ra lựa chọn sinh tử cho mình.

Không, ta không thể chết được. Sắc mặt Cơ Trường Không dữ tợn.

Ý chí muốn sống lúc này như dung nham sục sôi nhưng như thế vẫn không thể, xa xa còn chưa đủ. Với tu vi của hắn lúc này thì chỉ dựa vào ý chí là không thể ngăn cản một trảo kia của Thi Vương.

Phanh! (DGiả: là Tiên tử ra tay sao?)

Vào lúc nghìn cân treo sợi tóc thì một thân ảnh hư ảo xuất hiện trước người hắn, che chắn cho hắn. Tên Thi Vương kia như một cọng rơm khô bay ngược ra sau, không hề có chút phản kháng nào.

“Ha ha… Không ngờ vào đây lại gặp được một tiểu gia hỏa thú vị!” Tiếng nói bất thình lình vang lên, chậm rãi truyền đến làm cho Cơ Trường Không dựng cả tóc gáy.

“Tiền bối là ai?” Cơ Trường Không xoay người. Mồ hôi xuất hiện khắp lưng hắn.

“Ha ha… Lão phu là Thái Thượng Đại trưởng lão Luyện Thi tông.” Lão giả mỉm cười nói.

Thân hình của lão cũng không cao lớn, ngược lại, có hơi chút gầy gò, hai gò má khô cằn, chiếc cằm thưa thớt mấy cọng râu. Lão mặc một cái áo trường bào màu xanh, dáng người hơi còng xuống. Nhất là khi lão nói chuyện, ngữ khí rất hoà ái nên trông lão giống như một lão gia gia hiền lành tốt bụng vậy.

Một lão giả như vậy thì nhìn thế nào cũng không giống Thái Thượng Trưởng Lão Luyện Thi tông chút nào cả.

Nhưng sau khi được tận mắt chứng kiến một cảnh vừa rồi thì Cơ Trường Không tất nhiên sẽ không xem lão là một lão nhân bình thường. Chắc hẳn lão phải là một người có tu vi tối thiểu là Thiên Môn cảnh giới. Nhưng hắn cũng có cảm giác rằng, lão nhân này thậm chí đã vượt qua khỏi tầng Thiên Môn rồi.

“Đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối!” Cơ Trường Không cung kính mở miệng nói. Dù thế nào thì cũng cần hành lễ một cái và thái độ cũng nên chân thành rồi mọi chuyện tiếp theo sẽ tính sau.

“Tiểu gia hỏa không cần đa lễ, đứng lên đi, ngươi không tệ.” Lão nhân hòa ái nói.

“Vâng!” Cơ Trường Không cúi thấp đáp. Hắn không ngờ mình làm như vậy lại khiến lão giả không thể đo được nông sâu này chú ý.

“Ân, cùng ta rời đi.” Mắt lão giả loé lên kỳ quang, đưa mắt nhìn hắn một cái rồi nói.

“Đi đâu ạ?” Cơ Trường Không hỏi.

“Đi tặng ngươi một cái cơ duyên lớn, để ngươi có thể trở thành cường giả.” Lão giả cười tủm tỉm đáp, không vì câu hỏi của hắn mà cảm thấy khó chịu.

Nhưng tư thế hoà ái đó của lão lại làm tâm thần Cơ Trường Không thoáng cái đã lạnh run.

Lão giả này tuyệt đối không có hảo ý đối với mình.

Đây là cảm giác của hắn đối với lão, giống như giác quan thứ sáu đã mách bảo, không lý do, chỉ đơn giản là cảm giác, không liên quan gì đến sự từng trải.

Đây chính là Thái Thượng Đại trưởng lão Luyện Thi tông, mà chính bản thân hắn lại đang dạo chơi ở trong cấm địa của họ, ấy thế mà Đại trưởng lão này lại không hỏi lai lịch của hắn, cũng không thể hiện thái độ tức giận mà ngược lại, vô cùng hoà ái đối với hắn. Chỉ như vậy thôi cũng làm hắn cảm thấy không bình thường.

Nhưng hắn cũng muốn thử một lần xem sao, vạn nhất Đại trưởng lão này thật sự là người tốt thì sao. Dù gì hắn cũng không có cửa để chạy thoát khỏi tay lão.

“Tiền bối, người xem, cái kia. . .” Cơ Trường Không chỉ chỉ lên đỉnh núi, đồng thời biểu lộ ra bộ dáng vừa ngại ngùng vừa tham lam.

“A! Vật kia đúng là có chút tác dụng đối với ngươi.” Lão giả gật gật đầu.

Lão vẫy tay một cái. Nguyệt hoa chi tinh lập tức vượt qua mấy chục nghìn thước rơi vào tay lão. Rồi sau đó, lão đưa tay chỉ một cái, nguyệt hoa chi tinh lập tức tiến nhập vào cơ thể của Cơ Trường Không. Hắn cảm thấy có một dòng khí tức mát lạnh chảy vào cơ thể, rồi hắn nhận thấy ngũ quan của mình nhạy bén hơn rất nhiều lần, hơn nữa, thân thể cũng cường hãn thêm một phần.

Cường độ thân thể của hắn đã đạt đến một vạn năm nghìn cân. Nhưng nếu như gia tăng thêm một phần mười thôi thì cũng rất tốt, rất khủng khiếp đấy, đỡ cho hắn phải tốn một hai tháng khổ tu.

Nhưng dù đạt được tiện nghi lớn như vậy thì giờ phút này hắn cũng không cười nổi. Bây giờ thân, tâm hắn đều lạnh buốt. Ban đầu hắn chỉ vô tình hữu ý thăm dò thôi nhưng giờ thì hắn đã xác định được lão giả này tuyệt đối không có hảo ý với hắn.

Vô sự mà ân cần thì không phải kẻ gian cũng là đạo chích. Huống hồ, bây giờ hắn như một phàm nhân trong mắt lão. Nếu nói lão không có mục đích khác thì ai cũng không thể tin được. Vả lại, nguyệt hoa chi tinh có thể khiến cho Thi Vương điên cuồng tranh đoạt thì tất nhiên tuyệt đối bất phàm mà nếu không có ý đồ thì làm sao lão lại vô duyên vô cớ tặng không hắn như vậy chứ?

Bây giờ chỉ còn một cơ hội duy nhất. Cơ hội đó nằm trong tay Thanh y Tiên tử đang ở sau lưng này!

Lão giả này vẫn không phát hiện Thanh y Tiên tử thì chứng tỏ tuyệt thế giai nhân đang ở sau lưng này có tu vi mạnh hơn vị Đại trưởng lão này. Hy vọng đến thời khắc mấu chốt thì Thanh y Tiên tử sẽ dùng cái chiêu thôn phệ mà lúc trước nàng dùng trên thân thể Cương Thi Vương để đối phó với vị này.

Nghĩ đến đây, đột nhiên Cơ Trường Không cảm giác được, giai nhân sau lưng dường như thân thiết hơn rất nhiều! (@@đêmakhốn)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN