Tình Về Nơi Anh - Phần 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
770


Tình Về Nơi Anh


Phần 11


Giữa thời tiết nóng bức này mà chui vào trong kho thì đúng là hơn lò bát quái. Nó thấy mồ hôi anh chảy ướt cái áo sơ mi anh mặc. hôm nay còn vận áo dài tay nữa chứ.
-nghỉ tí đi anh. Mệt rồi – vân níu tay anh
-em nghỉ đi. anh xếp nốt đống này mai chỉ việc bốc lên xe.
-chậm mấy phút chết đc à. Mồ hôi anh ướt hết người rồi đó – nó vẻ giận dỗi

Anh cười. dí tay vào má nó 1 cái. Ko còn cái má phings nữa nhưng vẫn còn vẻ đầy đặn . nhìn nó mồ hôi cũng ướt áo. Lộ ra cái thân mình mẩy mẩy mới lớn. kéo anh ra cửa kho ngồi. tay nó quạt quạt. cái mùi thơm từ cơ thể của đứa con gái mới lớn cứ đập vào mũi anh. Khiến 1 phần cơ thể ko thể ngủ yên được.

Anh giật mình vì nó với tay bẻ cổ áo. Rồi cởi chiếc cúc gần cổ nhất cho anh. Một hành động hết sức bình thường nhưng hôm nay thì ko được.
-này. Gì đấy- nó mở mắt to nhìn anh
-cởi ra cho mát. Mọi ngày anh vẫn cởi trần mà. cởi ra đi ko cảm bây giờ- tay nó đưa lên còn anh thì túm chặt áo
-không….anh bảo này…..anh là đàn ông. Chỉ có vợ mới được cởi áo cho chồng như thế thôi. Bao giờ em lớn anh sẽ cho em cởi.

Nó ngây ra. Chưa hiểu cái gì cả. anh hôm nay lạ lắm nhé
-em ko cởi thì anh tự cởi. cởi đi rồi em quạt cho – ui cái giọng ngọt sớt nịnh nọt
Mọi khi là anh thua luôn nhưng hôm nay thì ko đc. Nếu vân nhìn thấy những dấu vết trên người anh thì ko biết sẽ phản ứng thế nào.

Dù có nịnh mỏi niệng cũng ko được nên nó giận. anh biết thua nó rồi nên kệ nó ngồi đấy đi làm để lẩn tránh. Thôi thì giận cũng phải chịu

Anh biết nó thương anh. Còn anh yêu nó. yêu đến bất chấp tất cả để mong sau này sẽ cho nó và con được cuộc sống hạnh phúc. Anh lén nhìn nó thầm nhắc trong đầu “anh sẽ làm tất cả vì em, vì con , vì gia đình của chúng mình. Bé yêu của anh nhé”

Xong việc anh chở nó lên viện bạch mai thăm bà nội. bà nó gày mà ho suốt. hỏi thì mọi người cũng ko nói với nó bị bệnh gì. Nó cũng thương bà nhiều lắm. nó buồn buồn dựa vào lưng anh thì thầm
-chốc anh về tắm rửa nhé. có khi em ở lại với bà. Quần áo em mang đây rồi.
-về mà nghỉ chứ mai đi học
-bà yếu lắm. em sợ mất bà lắm anh ạ. Em phải làm thế nào. – nó rưng rưng
-ko sao. Ba sẽ khỏe em đừng lo. Em khóc là bà buồn đấy. – anh nắm tay nó

Xuống xe nó đeo bao lô vào viện. đi lướt qua phong bác sĩ thấy bố mẹ, các chú ngồi đó. nó đứng lại tò mò. Nghe lùng bùng tiếng – ung thư giai đoạn cuối, xâm lấn, rồi tràn dịch gì đó. chốt lại một câu là chỉ sống đc 1 -2 tháng nữa.

Nó nghe tiếng mẹ nó khóc nấc lên. Rồi tiếng thím hai. Tiếng bố nó nói gì ko rõ. Nước mắt nó trào ra. Nó hiểu bà bị ung thư giai đoạn cuối rồi. nó hiểu nên nó thẫn thờ bước về cửa phòng bà. Nhìn qua cửa thấy bà nó nằm. đủ thứ dây dợ. bác sĩ chích thuốc chắc đau lắm.

Lúc nó bị chích thuốc nó gào loạn lên. Bà luôn ôm nó vỗ về. bảo nó nghĩ tới con kiến đi. sẽ quên ngay. Giờ bà có nghĩ đến con kiến ko. bà dung cảm quá. Chả gào to tí nào. bà dũng cảm bà nhỉ?

Tim nó đau lắm. khó thở. Nó chả dám vào mà quay đi ra ngoài. Giờ nó cần 1 ng để dựa vào. Bắt xe về giáp bát. Nó đi bộ vào chỗ anh. vừa đi nước mắt vừa rơi.
Đến cổng nó tra khóa. Trong nhà đèn sáng chẳng có ai. có tiếng nước trong nhà vệ sinh. Chắc anh đang tắm. nếu bình thường nó sẽ trách anh về lâu như vậy rồi mà giờ mới tắm. nhưng hôm nay chả nghĩ được gì.

Đang thẫn thờ thì tiếng cửa nhà tắm làm nó chú ý. Anh bước ra cởi trần, tay đang lau đầu nên ko nhìn ra nó ngồi đó. còn nó thì nhìn anh. Nhìn ko rời vì phát hiện ra điều bất thường trên cơ thể anh. Ngực anh, tay anh đều có vết tím. Cả lưng anh cũng thế còn có vết xước sát chắc chảy máu nhưng khô rồi.

Anh giật mình khi thấy nó đang ngồi đó. hai mắt đỏ hoe sưng lên. Nó đứng dậy chỉ vào người anh
-cái gì đây
-vân……anh…..
-khai mau…có chuyện gì- nó quát lên và khóc
-anh chỉ bị ngã thôi
-ngã mà thế à. Anh tưởng em ngu chắc. anh lừa em. Mọi người đều lừa em hết
Nó chạy khỏi nhà. Đầu óc giờ nặng trĩu. Ko đủ bình tĩnh nữa. anh đuổi theo nó đến đầu ngõ nắm tay nó giật lại và ôm lấy.
-anh xin lỗi anh sai. Anh chỉ ko muốn em lo lắng.
Nó ôm anh rồi khóc òa lên. Chưa bao giờ nó khóc nhiều đến thế. Đến khi cơ thể của nó mất thăng bằng. nó lả ra vì mệt thì anh cõng nó về. thế là đêm đó lần đầu tiên anh được ở cùng nó.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN