Tình Về Nơi Anh
Phần 13
Rồi cái ngày khủng khiếp ấy đã đến. cho dù đã chuẩn bị tinh thần từ vài tháng trước rồi nhưn g sao nó vẫn thấy đau. Giây phút nó thấy họ đặt bà vào trong cái hòm đó nó đã gục xuống.
Vân rơi vào trạng thái im lặng. nó ko ăn ko uống ko nói chuyện với ai. cả nhà cuống quýt lo lắng. mẹ nó đành phải để anh chiểu ở bên chăm sóc nó.
Bà cũng ko biết cái thằng này có cái gì mà vân nghe lời nó thật. nhìn chiểu cầm bát cháo xúc cho con bé ngon lành.. nó như ng vô hồn bị dắt đi như cái máy làm mọi người ko khỏi đau long. anh dắt nó theo sau đoàn ng.
-đi đến đây thôi. Mình về nhé
-em muốn đi với bà.
-em ra đấy cũng ko thể làm gì hơn. Thấy em khóc bà ko yên tâm đâu. Nghe anh
Anh quàng tay qua để nó ôm anh thất chặt. nó và anh cứ đứng thế. gục vào anh khóc.
Tưởng như thế giới chỉ có 2 ng nhưng ko phải. cảnh tượng này làm cho ai đó cảm thấy nóng mắt. khốn kiếp thật cái thằng nhà quê này . ko biết nó có bùa mê thuốc lú gì khiến vân mê tới vậy. mà vân đối với hắn bây giờ thật sự rất đặc biệt. hắn thik vân mất rồi.
Bước vào cổng trường nhìn những cánh hoa phượng nở muộn đẹp như đôi môi của những cô gái mới lơn đang ôm nhau cười đùa sau bao ngày xa cách.
Vân cũng vậy nó đã lấy đc lại tinh thần. con người ta ko thể tránh khỏi số phận. bởi thế nó vẫn luôn cầu mong bà ở nơi nào đó đang dõi theo nó. và vui vẻ khi thấy nó như thế này.
-sâu béo- ko ai khác là tiếng thằng cứt gà.
Nó quay lại. giật mình suýt ko nhận ra thằng bạn cứt. trông cao hơn, đen hơn, ra dáng thanh niên hơn.
-xin lỗi vì đợt trước mình đi nam nên ko về đc. Vân đừng buồn nhé.
-uh- vân cười nụ cười của nó rất duyên. Hại cường lại ngẩn ra mấy giây. Tim hồi hộp
-này mi gặp cường chưa? – ngọc sốt sắng
-sao?
-ui đẹp trai dã man.- vân cười
-thật á- giả đò thôi . – cái con mê trai này
Vân ko biết chúng nó nhìn hắn đẹp ở điểm nào. Chỉ mỗi cái hươu cao cổ. khéo hắn phải cao nhất lớp ấy chứ.
Buổi lễ khai giảng cũng coi như buổi nó đi quảng cáo . khảo sát hình tượng cho thằng bạn.
-này. Cậu cầm quyển sổ này. Tôi và cậu làm nhiệm vụ chỉnh hàng lối từ phía dưới này đấy. đeo cái này vào.- tay vân nhẹ nhàng đeo cho cậu ta chiếc dải màu đỏ của hội quản sinh.
Cô dắt hắn đi từng hàng. Tới hàng nào con gái cũng nhìn cậu ta chăm chăm. Có đứa còn ko ngần ngại chay ra nhìn thẻ xem cậu ta tên gì. Hắn ngại đỏ mặt, còn vân hứng chí . nó đi suốt từ nãy mới quan sát được 1 em phải nói là nhất vịnh bắc bộ. vân mon men đứng cạnh. Ghé tai cô bé.
-này em. Anh này anh bảo trông em rất duyên, anh muốn làm quen với em đấy.- khuôn mặt rất chân thành. Vân né sang hàng bên cạnh để cô em có thể nhìn anh được rõ hơn.
Trời ơi. đôi mắt của nó sáng lên, rồi cái vẻ ngượng ngùng bẽn lẽn. ko biết nó có đỏ được mặt với cái làn da châu phi ấy ko nữa. haha
Cường thấy cô bé trước mặt đang nhìn cậu ta. Bằng ánh mắt rất….rất….hắn nổi da gà. Cô ta chắc phải xấu nhất vịnh bắc bộ. mà cũng bạo lắm. đứng sát vào cường. cường được thể cũng nhìn cô ta. Đen, lùn, tóc xoăn, môi thâm, mắt còn ve nữa. phải nói là rất xấu. …rất rất xấu
-chị kia bảo anh muốn làm quen. – c giật mình
-ơ….ko…anh…-k hốn nạn- lòng thầm rủa. rồi 3 chân 4 cẳng chuồn mà ko buồn ngoái đầu lại.
Thấy khuôn mặt tức tối của hắn vân ko nhịn được cười. còn cái cô bé kia nữa. chốc chốc lại nhổm lên nhìn cậu ta. Làm vân cứ phải cúi mặt xuống đùi để cố giấu nụ cười. trời đất ạ. Đẹp trai cũng là 1 cái tội.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!