Tình Về Nơi Anh
Phần 25
Vân xin nghỉ học mấy ngày về quê gấp. Mẹ chiểu giờ đi lại rất khó khăn. Bác sĩ nói rằng có thể bà sẽ ko đi lại đc nữa. Vậy cô phải làm sao đây?
Hưng đến nhà ko gặp cô. Lên lớp thì báo cô nghỉ học. Anh rất lo. Ko biết đã xảy ra ch gì. Mới vội vàng về quê. Nhìn thấy cô tuy thấy nhẹ lòng nhưng thật sự là anh rất giận.
-Em làm gì mà ko nói với anh thế-anh cáu
-em xin lỗi
-em lúc nào cũng xin lỗi. E, có thể bớt lo cho ng khác đi đc ko?-anh to tiếng- em ko tôn trọng anh 1 chút nào. Anh là người yêu em mà em có bao giờ nghĩ cho anh ko?
-anh. Đây là mẹ anh chiểu. Em ko thể bỏ mặc bác ấy được.
-anh chiểu anh chiểu. Lúc nào cũng anh chiểu. Anh ta ở tù rồi
Em có thể thôi nhắc tên anh ta trước mặt anh đc ko? Anh ghét cái tên đó
Bốp
-anh im ngay…-mắt vân đỏ lên.
-em…em thật quá đáng. Em vẫn còn yêu hắn ta có đúng ko? Thế suốt thời gian qua tình cảm của em là gì? Em chơi đùa anh đó hả. Em nói đi
Hưng siết vai vân rất đau. Cô nhăn mặt ko trả lời
-em ko nói được à. Hay đấy là sự thật. Anh đã quá mù quáng. Anh đã quá yêu em để bây giờ em cho anh thành thằng ngu thế này à? Anh ta sắp ra tù rồi đấy. Đến lúc đó em lại ném anh đi đúng ko? Em được lắm. Hà Quỳnh Vân.
-buông ra. Anh đang mất kiểm soát đấy.
– anh muốn nói rõ ràng với em. Em nói đi. Tất cả những điều này là em vẫn yêu anh ta có phải ko? Nói-anh quát to
-đúng thế. Anh thỏa mãn chưa?
Hưng thần người một lúc. Rồi bỏ về. Còn vân ngồi đó trong im lặng.
Những con đom đóm lập loè tung tăng như trêu đùa ai đó. Cái tuổi thơ cô lớn lên bên anh. Những lúc vui buồn đều là anh bên cạnh. Cô nợ ng con trai sống trong ngôi này mạng sống, nợ Người con trai sống trong ngôi nhà này tình yêu. Cô biết anh chiểu yêu cô ,tất cả những gì anh làm là vì cô. Nhưng trái tim cô hư lắm
Chỉ bởi vì khi gặp Hưng cô mới nhận ra đấy mới là tình yêu thật sự. Hưng mới là nơi cô mong muốn có một gia đình. Tại sao? Tại sao Hưng ko hiểu?
Gặp Hưng chở Loan đi học. Anh nhìn thấy cô rồi Nh cố tình quay đi. Còn Loan thì nhìn cô vẻ đắc thắng. Nhung nhìn cô ta.
– đm cái con mặt l… ngứa cả mắt. này lão Hưng với mi gì thế. Giận nhau à
-Uh
-lại chuyện gì?
-ông ý bảo ta vẫn yêu anh chiểu.
-chiểu nào. À. Cái ông bị bắt đấy á. Bà vơi ông ý ngày trước chả dính lấy nhau còn gì. Phải tôi , tôi cũng ghen.
Vân im lặng thở dài.
-thôi. Giận nhau vài hôm thôi. Ông ý ghen ấy mà. Liệu mà làm lành . Ko bị con chó kia hớp mất lại khóc hết nc mắt.
Có ng tức lắm khi mình bị gọi là chó. Nhưng lại cười cười khi nghe đc câu chuyện về tình địch của mình. Đc lắm
Trên đường đi học về 2 đứa rủ nhau đi trung tâm thương mại mua ít đồ. Con Nhung cứ kéo vân đi hết hàng này đến hàng khác. Nó chọn đủ thứ rồi bắt cô xách. Đang ngơ nhác thì bắt gặp Hưng và Loan đang khoác tay nhau . Nhìn Loan mặc. Cái áo trễ hở đến sát bầu ngực. Đang cố dựa dựa vào Hưng. Còn anh tay đút túi quần. Ngang nhiên để Loan dắt.
Cô nhìn họ ko rời. Trái tim cô đang bị bóp
-mày…gì thế?-Nhug tắt nụ cười nhìn theo vân
-đm thằng chó. Tao đã bảo mày rồi. Nhìn kìa con cáo trơ trẽn.
Vân vẫn đứng im.
-đi…đi theo tao-Nhug lôi
-đi đâu?
-theo tao…
Nhưng lôi vân đi về phía đó . Hưng nhìn thấy 2 ng rồi anh vẫn ra vẻ thản nhiên. Còn Loan cười
-chào 2 bạn. -cô ta vẫn khoác tay Hưng
-đm tao đéo cần mày phải chào.-Nhug ngứa mắt lôi vân lên trước mặt Hưng .
Vân nhìn a rất nhanh rồi quay đi tranh ánh mắt đó. Cô bay giờ buồn nhiều hơn giận. 2ng họ sống cùng nhà cơ mà. Có lẽ Cô ta đã làm anh cthay đổi nên anh mới cư xử với cô như vậy. Cả tuần qua anh đâu có đến tìm cô. Gặp nhau cũng ko thèm hỏi. Anh đã thay đổi mất rồi
Vân bỏ đi để lại ánh mắt đắc thắng của Loan . Ra đến cổng cô bị lôi lại. Lưng đập vào cột đèn. 2vai bị bóp mạnh rất đau.
-em nói đi. Em coi tôi là gì. Đến tôi đi cùng cô gái khác mà em còn thản nhiên thế thì liệu em có yêu tôi thật lòng ko? Em nói đi
-anh Hưng . A bình tĩnh vân nó đang mệt đấy.
-nhìn tôi và trả lời đi. Nhìn đi-Hưng quát
Vân ngẩng lên nhìn anh. Ánh mắt cô làm anh giật mình. Đúng là ánh mắt hôm anh đưa cô đi công viên thống nhất. Chả nhẽ. Hưng rớt 1 giọt nc mắt. Anh vung tay. Đấm mạnh vào cột đèn khiến tay bật máu rồi bỏ đi. Còn vân từ lúc ấy rơi vào im lặng. Nhug chỉ biết nhìn cô thở dài.
Hưng hốt hoảng theo Trung vào viện. Anh ko thể hiểu đc sao vân có thể dại dột như vậy . Anh đang vô cùng hoang mang.
-này vân ở đâu. Mày đi nhanh lên.
-từ từ. Để tao hỏi phòng đã.
Trung đưa anh cái khẩu trang kêu anh đeo . Rồi dắt anh ngồi ngoài hành lang làm khỉ gì nữa. Hại ng ta nóng ruột chết mẹ luôn.
-mày nói ít thôi cho tao nhờ-trung thì thầm. Anh cũng im lặng nghe theo
-ăn đi. Mi cũng biết cách tự sát quá nhỉ-anh nhận ra tiếng Nhug
-nói linh tinh
-cả tuần nay mày ko ăn ko ngủ thì chả là tự sát à. Này ng ta có ng mới rồi đó ko thương mày đâu. Ảo tưởng sức mạnh đê.
Im lặng
-thôi đừng khóc. Tao hỏi thật mày có yêu ông Hưng ko?
Gật đầu
-nói mẹ ra đi còn gật.
-nhưng thôi. Ông ý về đội con Loan rồi. Tao biết mày buồn nhưng sự thật là như thế. Mày phải chấp nhận.
-ăn cháo đi-
đéo mẹ. Vào bài đi. Con này dài dòng quá. Trung sốt ruột nghĩ bụng
-nốt hôm nay, mày nói hết ra cho tao. tao sẽ để mày quên đc nó. Còn đâu tao cho người đánh nó nhừ xương để trả thù mày chọn đi.
-đừng làm thế.
-thế mày còn yêu nó ko?- gật-đm nói. Bố mù rồi
máu vãi trưởng . Đúng là cách nói chuyện của Nhung.
-còn
-thế còn ông chiểu
-tao chỉ coi anh ý như anh trai thôi. tao nợ anh ý nhiều thứ. Cho nên tao muốn giúp anh ấy. -Vân khóc- ngày xưa cũng là anh cứu tao mấy lần. Ko có anh ý ko có tao bây giờ.
-thế sao mày ko nói vs ông Hưng.?
-Tao nghĩ rồi. Nếu anh ý với nó yêu nhau. Thì tao rút. Như thế cũng tốt. Đỡ sẽ phải nhìn thấy mẹ ông ý. Tuần nào bà ta cũng đến quán để hành. Nếu ko phải mẹ ông Hưng chắc tao ko để yên đâu. Nhiều lúc nhịn quá mà muốn điên đầu. Mệt mỏi lắm mày ạ. Chia tay thôi
vân ứa nước mắt
-ko. Anh không chia tay-vân giật mình nhìn Hưng ở đâu chạy ra trước mặt cô thế này
-Em điên rồi tại sao bao nhiêu chuyện xảy ra em ko nói với anh . Em cứ chịu đựng 1 mình làm gì?
Vân nhìn Hưng mà nc mắt cứ chảy ra ko ngừng
-anh xin lỗi. Anh sai. Lúc nào anh cũng chỉ nghĩ cho mình.
Hưng quỳ dưới chân gục đầu vào lòng vân
-tha thứ cho anh. Vì anh ko thể sống thiếu em mất rồi.
Vân xoa xoa cái đầu rối bù của anh . Bàn tay mân mê lên khuôn mặt,đôi mắt thâm quầng râu ria lởn chởm, đôi môi khô khốc, nhưng ánh mắt ấy tha thiết đến nhường nào.
-đm lão kia. Kịch hay chưa hết mà ông đã để nó nhảy vào. Ông làm ăn thế éo nào đấy hả?- giọng Nhung đúng là rất chua ngoa
-bà nhảy vào mà can. Đi đẻ còn chờ trăng sáng à-Trung cũng ko kém cạnh
-này này . Đã phân công nhiệm vụ rõ ràng rồi. Làm đéo đc việc còn cãi
…..
…..
2 khán giả chỉ biết ngồi nhìn 2 diễn viên . Họ diễn rất nhập vai . Hoá ra chả có vụ tự tử nào ở đây cả. Bọn này đang cố gắng để giúp 2 bạn làm lành. Đúng là bạn tốt.
Hưng cười cười kéo cô ngồi vào lòng
-anh đã tìm thấy rồi đấy. Bé yêu ạ
-thấy gì?
-thấy cái thứ mà cả đời anh sẽ đeo theo. Ở đây này
-đâu?
-đây này. …Là em đấy ngốc ạ
Nghe vậy mặt Vân đỏ bừng. Cô Đan tay vào tay anh cười hạnh phúc
Đúng là sau cơn mưa trời lại sáng. Giận nhau xong mới thấy tình yêu đẹp biết nhường nào.
2 đứa đang đèo nhau đi dạo phố. Chợt thấy 1 hội đàn ông đang đánh mấy đứa nhỏ.
-em ngồi đây. Để anh vào.
-từ từ đã
-sao?-vân ghé vai anh thì thầm. Anh gật đầu
Lát sau đi ra với 2 đứa nhóc. Trông rách rưới bẩn thỉu đến tội nghiệp nên vân đưa nó về quán cho tắm rửa.
-dạo này có ng cũng tốt bụng ghê. Thik xía vào ch của ng khác cơ đấy
-thì sống chung cũng lây bệnh của ng ta rồi.
-nào dám.
2 ng nhìn nhau âu yếm. Tình yêu là gì. Là chỉ cần có thể cùng nhau làm những việc ng kia thik đó cũng là một hạnh phúc còn gì?
-ê. Nhóc. Ra ăn đi. Tao cả mày có duyên quá nhỉ
-vâng
-may chị mày nghĩ ra kế hay. Ko mất một giọt mồ hôi cũng cứu đc tụi mày đấy
-ăn đi em, đừng nghe chị ý chém
Bọn nhỏ ăn như chết đói. 2ng nhìn nhau cười
-ăn đi rồi tao xử lí- vân nói rất thản nhiên
thằng bé con tự nhiên giật mình mếu máo
-em xin chị. Chỉ vì bọn em đói thôi
-thôi em ăn đi. Chị dọa thôi-Hưng giảng hoà
Cô cười.
Dọn dẹp xong cô thấy Hưng thản nhiên đi lên lấy chăn.
-anh tốt bụng nhỉ.? Nó có tay nó tự làm đc mà
-anh đâu có làm hộ nó. Anh làm cho anh mà
-ớ. Ai cho anh ở lại mà tự tiện.
-mấy đứa kia nó cho . -anh hất mặt về phía 2 đứa nhỏ
Vân phì cười. -Cái ông này ghen với mấy đứa trẻ con à?
-trẻ biết đẻ con .Nó 15 rồi đấy. Hàng của anh anh còn chưa đc đụng vào tí nào đâu. Ko thể để đứa nào xơi mất đc. Lúc nãy em cho chúng nó ăn mất bánh kem của anh đấy. Đền đi
Vân cười toáng lên . Đúng là đàn ông chỉ như đứa trẻ to xác
Anh kéo cô vào lòng
-này chúng nó nhìn thấy đấy
-anh chị cứ tự nhiên đi. Bọn em ko nhìn đâu. Bọn em đi ngủ đây- 2 đứa nói giọng cợt nhả
-mả cha cái thằng lẻo mép- vân trêu nó- mai ngủ dậy sớm sớm vào rồi biến đi.
-vâng. Lần sau em đói nhất định sẽ đến tìm anh chị
-bà cắt gân mày nghe rõ chưa?
Cả 4 ng cùng cười. Nhưng 2 đứa bé này đúng là tuổi ăn tuổi ngủ. Đặt lưng cái là chúng nó say sưa như 2 con lơn sữa.
Anh hôm nay lạ lắm. Cứ nhìn vân tủm tỉm. Hết nhìn trên lại đến nhìn dưới
-này sao đấy.?
-lại đây.
Vân ngửi thấy mùi nguy hiểm cô đứng lùi lại. Đỏ mặt. Anh nhanh tay kéo cô vào chùm kín chăn.
-nóng đấy. Hâm à
-nóng thì cởi hết ra.
-hôm nay anh …..
Chưa kịp nói thêm môi ai đó đã bị cướp mất . Nhưng hôm nay bàn tay đó ko nằm ngoan một chỗ mà cứ chạy lung tung trên ng cô. Cảm giác lần đầu đụng chạm khiến cô khẽ rùng mình. Cô nhắm mắt lại. Cảm nhận sự miên man của bờ môi anh lướt trên da thịt. Đôi bàn tay hư hỏng cứ ko ngừng nắn bóp.
Cơ thể cô có mùi thơm vô cùng quyến rũ. Mỗi con ng có thể dùng chung 1 loại nước hoa. Nhưng cơ thể của mỗi người lại phản ứng khác nhau với mùi nước hoa ấy. Tạo ra mùi hương đặc trưng riêng của mỗi ng. đi đến suốt cuộc đời này. Anh chắc chắn rằng ko bao giờ có thể tìm được mùi hương nào quyến rũ như thế
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!