Tình Về Nơi Anh - Phần 38
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
753


Tình Về Nơi Anh


Phần 38


——-10 năm sau——–
-Thưa sếp em đã điều tra hết rồi. Giấy tờ của ng đó đây ạ
-được. Chuẩn bị thủ tục. Chúng ta về
Hưng cầm trên tay số giấy tờ mặc trợ lí vừa đưa cho anh. 10 năm quá đủ để anh chờ đợi rồi. Anh về tìm vợ đây. Cho dù lần này vợ có thể tha thứ cho anh hoặc ko. Nhất định phải để cho anh nói lời giải thik.

Phong sờ tay lên trán em gái. Hơi sốt do vết thương. Khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi vì thức đêm nhiều . Cả ngày nằm viện mà nó ko nói 1 câu gì. Ko chịu ăn uống. Anh cũng ko hiểu nó đang nghĩ gì nữa.
Vân giật mình khi bị chạm tay vào ng. Cô mở mắt. Vuốt nhẹ khuôn mặt cho tỉnh rồi ngồi dậy. Với điện thoại.
-nằm đấy đi. Ko đc cử đọng truyền xong nc đã
-Em ko sao. -vân ngồi dậy rút dây truyền nc khỏi tay
Phong cáu em gái- em bướng quá rồi đó. Vết thương rất sâu.
-ko sao
Tin tin
-alo
-chị cả em đã bắt đc ng rồi ạ
-bắt nó khai hết ra rồi… -cô nhìn anh trai- để chị đến-vân đứng lên
-em lại đi đâu-phong mặt lo lắng
-giải quyết việc-mặt cô lạnh tanh. Cô với tay mặc áo khoác đen ra ngoài
-ko đc cử động tay phải nhé. Máu sẽ chảy ra đấy -phong ko đủ khả năng ngăn cản em gái
-ko sao- câu bất hủ của cô
Vân đi ra khỏi phòng . Hà đang đứng đợi cô bên ngoài
-.chị ạ
-đi
Khi 2 ng vừa quay đi thì có một ng đàn ông cũng vừa đi tới anh ta có trông thấy 1 cô gái mặc bộ vest đen nhưng đang háo hức gặp thằng bạn thân nên ko để ý gì cả
-bonjour
-ơ. về lâu chưa?-giật mình
– vừa về sáng nay-cười tươi
-sao ko ở nhà mà nghỉ đã hôm khác gặp cũng đc. -phong lo lắng nhìn ra cửa vì vân vừa đi ra
-yêu nhất thằng bạn còn gì?
Phong quan sát thái độ thằng bạn. Nhìn nó hớn hở thế kia chắc chưa đụng mặt vân rồi. Con này nó luôn di chuyển với tốc độ ánh sáng. Thoát ẩn thoắt hiện rất đáng sợ
-chiều tụi mình tập trung nhé. Ông khám sắp xong chưa?
-ngồi đây tí đi. Có gì mà vội -phong câu giờ
-ngồi đây ngửi mùi cồn nhà ông à? Tôi về giải quyết tí vc
-ấy uống chén nước đã-phong nhanh tay rót nc
-sếp, bà gọi sếp về nhà đấy ạ- trợ lí Hưng đi vào
-Uh -Hưng đứng lên-thôi tôi về đã . Chiều nhé,
-Uh
chắc giờ này nó đã đi xa rồi. thở phào.

Ở một ngôi nhà nào đó trong thành phố. Vân lạnh lùng bước vào trong.
-chào chị cả -tất cả cúi chào
Hà dẫn cô đi thẳng vào bên trong.
Có một ng đàn ông đang ngồi trên ghế tay anh ta bị trói. có vẻ đã đc chăm sóc rất chu đáo bằng mấy trân đòn
-nó đây ạ – Hà kéo ghế cho chị ngồi
-vịnh dự quá nhỉ đc nhìn mặt chị cả, chết cũng cam lòng- 1 thằng trong hội đứng lên nói
-em chỉ làm theo lệnh thôi ạ. Em xin chị tha cho em. -hắn run lên cầm cập, rồi bị ăn thêm 1 quả đấm
-thôi-chị cả lên tiếng
,Vân quan sát thằng vừa giết hụt mình.
-chị cứ giao lại cho em. -Hà nói chắc nịch- chị về nghỉ
-Uh.-vân đứng lên. -nhẹ nhàng thôi
Cô quay đi. Ánh mắt lạnh tới mức tên kia phát sợ hắn quỳ xuống , xin ko ngừng.
-Điều thứ nhất mày đã giết nhiều người. Thứ 2 mày đã nhìn thấy mặt chị cả . Thứ 3 dám giết chị cả. Đủ để chết chưa?
Hà lạnh lùng nói
Vân bước ra ngoài cánh cửa . Cô đi thẳng ra xe. Hắn đáng phải thế. Vân nhếch môi cười 1 cách lạnh lùng.
9 năm cô gánh vác xứ mệnh của Rồng. một bang xã hội đen khét tiếng từ một người mà cô đã cứu giúp trong đêm mưa gió. tất cả đã thay đổi con người cô. nhưng điều đặc biệt. cô không hề ra mặt. mà đứng phía sau quản lí nó. nổi tiếng là chị cả tàn nhẫn nhưng cũng rất trọng nghĩa khí. giang hồ luôn kinh sợ khi biết rằng. kẻ nào biết mặt chị cả nhất định sẽ nhận được cái chết.

Vân trở về trường đón con. Cô trưng lên mặt một nụ cười rất tươi khi 2 con vừa ra khỏi cổng
-Hi tôm hi cá .
-Hi mami
-hôm nay học vui ko con yêu?
-vui lắm mẹ a. Lớp con hôm nay có bạn mới nhé. Bạn ấy ngồi cạnh anh tôm. Bạn ý khen anh tôm đẹp zai.
-nhảm nhí. Nó xấu hoắc cá sấu luôn.-tôm nghe ko vui. -Lại học dốt
Vân chỉ cười khi nghe con kể ch ở trường. Ngày nào cũng rất nhiều chuyện.trước đây cô rất sợ phải nghe nói nhiều nhưng giờ thì ko nghe lại thấy rất nhớ bọn nhỏ này
Cô chở con về nhà mẹ. Chúng háo hức
-bà ơi. Hnay lớp con có bạn mới đấy ạ. Bạn ấy ngồi canh anh tôm. Và khen anh tôm đẹp trai.
Cả nhà nhìn tôm cười
-em nhiều ch quá đó-tôm nhăn nhó
-đúng mà tôm của bác rất đẹp trai-phong ủng hộ. A công nhận nó giống bố y hệt. Đẹp.
-phong tối nay ko ở nhà sao? Vợ sắp sinh rồi đấy nhé
-hôm nay bọn con tập trung mừng thằng Hưng …..-phong biết mình nói hụt anh im lặng. Vân dừng đũa mất mấy giây khi nghe cái tên đó.
Mẹ anh lườm anh rồi giả lả cho qua chuyện
-bạn đồng nghiệp hả. Đi thì về sớm nhé.
-vâng
Mọi người nhìn vào nét mặt cô. Vẫn thế. Ko biểu hiện cảm xúc.

Vân vẫn ngồi trong góc quen thuộc của quán. Trên tay cô cầm li rượu thỉnh thoảng nhâm nhi. Lâu lắm ko nghe cái tên đó. 10 năm rồi chưa gặp. Cô chợt cười nhạt.
Cuộc đời cũng trôi qua nhanh. Nhớ lại trc đây cô tưởng như chết đi sống lại . Tự tử biết bao lần ko chết. Giờ này lại thấy mình ngu. Đã sống hoang phí cả một đời. Vì một thằng khốn kiếp thay bồ như thay áo. Một thằng khiến báo mạng nói mỏi mồm. Hết diễn viên lại ng mẫu. Vân cười khinh bỉ.
Chén rượu đột nhiên bị giật mất.
-uống vừa thôi chứ. – Nhug làm hơi cạn luôn
-ko về mà trông con đi lượn ra đây làm gì. Đùa đòi quá
-chán thì chơi thôi,con cái gì mệt ng, thằng khốn nó đi uống rượu rồi
-cưới đi rồi mà chói nó lại. -vân rót rượu nhưng ko uống
-hôm nay có chuyện gì ko mà tâm trạng thế?
-phải tâm trạng mới thế à? -vân giơ tay gọi thêm cốc vì cốc vừa xong Nhug đã uống
Nhug nhìn theo thì giật mình khi thấy phong cùng Tú, và cả nhóm bước vào
-đm. Thằng nhà tao nó đến này mày ơi. Rửng mỡ cmr-Nhug bước ra đón trung. Vân cười. Đúng là ghét của nào trời trao của đấy. Cứ chửi nhau xong lại chịch cũng hay.
Tú thấy vân thì mừng ra mặt
-em vân. Em vân của ta. Lâu lắm ko gặp cơn gió nào mang em đến đây.
-lâu ko gặp Tú đợt này tú đẹp quá nhỉ?
Tú đc khen sướng điên. Chỉ có con vân này là biết vẻ đẹp của nàng thôi. Yêu em lắm. Tú đánh yêu vân nhưng đánh đúng chỗ đau cô nhăn mặt.
-em sao thế? Tú lo lắng .
-ko sao? Hôm nay hội tú liên hoan hả?
-uhm. Tụi nó bảo tập trung. Định làm mai cho ta 1ng.
-thế hả?-vân làm như chăm chú nghe lắm cô thừa biết các ông này chỉ lừa tú thôi. Toàn cho tú ăn dưa bở.-đâu. Ông nào. Tú chỉ cho em xem nào?
-ta chưa biết mặt.
vừa nói dứt câu thì nhân vật bí ẩn xuất hiện. Phong từ nãy mải lấy chỗ ko để ý có em gái. Giờ phát hiện ra cũng muộn rồi.
Hưng đi vào giữa bar quan sát 1vòng. Đôi mắt anh dừng lại. Cô đang cười và nói chuyện với Tú. Vẫn khuôn mặt ấy ko thay đổi nhiều . Chỉ già dặn hơn 1chut . trái tim anh lại đập rất mạnh. Ánh mắt nhẹ nhàng khi nói chuyện với Tú. Có lẽ 10 năm qua cô ấy đã có cuộc sống hạnh phúc đó. Nên mới có thể vui vẻ thế kia
Mọi ng ai bận chuyện của ng ấy đến khi
-Hưng ..ông về bao giờ.
Tất cả mới giật mình nhìn ra. Vân nhìn sang gặp ngay ánh mắt ng đó đang nhìn mình. Cô bối rối rơi chén rượu xuống bàn. Tú thì đứng bật dậy vì sự có mặt của cả 2ng. Nhug phi từ đâu ra. Chặn ngay ánh mắt của họ. Cô che ko cho Hưng nhìn thấy vân nhưng quá muộn. Phong bây giờ mới nhìn theo Nhug . Anh giật mình khi nhận ra em gái ngồi đó.
Vân lấy lại đc bình tĩnh. Cô rót cốc rượu đầy
-việc gì phải xoắn thế Nhug . Chỉ thêm 1 thằng căn bã thôi mà.
Cô giơ cốc rượu lên trc mặt Nhug và uống 1 ít.
hưng bị lôi . Anh đi vô thức về bàn mình. Mắt vẫn nhìn hướng đó
Phong ko muốn cả 2 mất vui anh đi về phía em gái.
-em bị thương mà uống rượu thế hả. Về nhà với bọn trẻ đi.
-lại anh nữa. Anh làm gì sai mà giật mình ? -vân uống cạn li rượu rồi lại đưa tay rót 1li nữa
Rót đầy tràn. Phong giật chai.
-về ngay -phong gằn giọng
Vân cười Nhưng ánh mắt rất lạnh. Cô đứng lên ghé tai phong Nhưng mắt nhìn về Hưng. Hưng cũng đang nhìn cô.
-chỉ là rác thôi mà. -cô đưa cốc rượu đầy lên uống cạn.
Tự nhiên Hưng thấy tim mình như bị bóp nghẹt. Ánh mắt nhìn theo cô ra đến tận cửa. 10 năm ánh mắt ấy đã lạnh hơn nhiều. Anh về đây để tìm lại cô vậy mà ánh mắt ấy làm cho anh…sợ…thật sự thấy sợ.

Đêm ấy có ng mất ngủ.
Vân ngồi ngắm 2 đứa con đang ngủ 1 cách ngon lành. Chúng ko biết điều gì đã xảy ra khi cô mới có chúng. Chúng ko biết bố chúng đã quay về.
-sau này mình sẽ sinh 5-7 đứa ….
Vân rơi nc mắt. Ngày tháng hạnh phúc ấy lại ùa về như một giấc mơ. Nhưng rồi 2 kẻ khốn kiếp ấy đã mang cơn ác mộng đến cho cuộc đời của cô. Hại con cô bao năm qua ko có bố. Cô nắm chặt tay vào cốc rượu. Trả thù. Nhất định phải thế.

Hưng ngồi tựa đầu vào cửa hai chân thẳng ra đất. Mắt anh nhìn vào bóng đêm. Hình ảnh ng đó mặc bộ vest đen. Cái áo trong trễ xuống hở 1 phần khuôn ngực. Anh thấy mình nóng.
-ai cho cô mặc như thế. Coi định để bọn đàn …
-em ko mặc nũa đc chưa.
Anh chợt cười. Vợ ngốc lắm vợ a. Vì vợ đẹp quá đấy thôi. Nắm lấy cốc rượu uống một hơi. Anh nhớ ánh mắt khi vợ rời quán. Lạnh . Lạnh đến thấu xương anh. Anh lại khóc. Lỗi của anh. 10 năm qua anh ko dám đi tìm. Ko dám nói ra lời xin lỗi. Có lẽ vợ đã quên anh mất rồi.

Hà bước nhanh vào cửa.
-bên Báo đen xin gặp chị. Đại ca bên đấy sẽ đi một mình.
-từ chối. – giọng rất lạnh lùng – Chúng ra đây thì tiếp đón cho hẳn hỏi . Các việc này em tự giải quyết đừng hỏi chị
-mọi ng rất tò mò vì ko biết chị cả là ai. Chúng đang tìm chị. Em sợ ko ổn.
Vân cười nhếch môi
-yên tâm. Cứ làm như cũ.
Vân chuẩn bị tâm lí chờ người đó trở về. Anh bây giờ coi cô là kẻ thù. cô sẽ chơi với anh.

Trợ lí đưa chị Hưng một tập giấy tờ
-đây là tất cả thông tin ng của ta báo về đc.
Hưng háo hức đọc ngay ko chờ đợi. Đọc xong anh cười. Cười như bắt đc vàng. Hoá ra bao nhiêu năm anh cứ buồn khổ vì 1 điều chẳng bao giờ có. Tự nhiên thấy mình ngu quá .thật đáng buồn cười
Trợ lí nhìn sếp mới đc nửa ngày mà diễn đủ các kiểu cung bậc cảm xúc anh cũng thấy lạ. Chưa thấy sếp anh hâm như thế bao giờ.
Hưng cười xong ngả ng ra ghế. Anh phải nghĩ cách lấy lại. Anh sẽ đòi lại thứ thuộc về mình. Nhưng anh đã nhầm. Mọi thứ thật ko đơn giản như anh nghĩ

Chiều nay anh có hẹn với phong.
-ông ngồi đi. Uống gì. Bác sĩ
-cho tôi lon bia
-chay tịnh quá nhỉ?
-ông dạo này thế nào? Chưa thấy giật đùng đùng với mấy em ng mẫu hả?.
-à…. chuyển chủ đề rồi. Có thứ quan trọng hơn cần quan tâm.
-phong hiểu ý. Anh vào thẳng bài
-ông gặp vân rồi đấy. Hôm nay tôi gắp ông cũng vì nó
Hưng chăm chú nghe. Gì chứ vợ anh thì rất sẵn sàng
-tôi nghĩ ông ko nên gặp nó. Trc đây vì ông mà nó sống chết bao lần. Khó khăn lắm nó mới đc thế này. Tôi mong ông hiểu. Nó là e, gái tôi.
Hưng ngồi trầm ngâm. Chuyện gia đình vân sẽ phản đối Hưng hiểu. Nhưng vân của anh chưa nói ra thì anh vẫn cho mình cơ hội.
– nó bây giờ ko giống trc kia đâu. Rất dễ bị kích động. Cho nên ông hãy nể tình bạn của chúng ta. Tôi về đây.
Phong đi ra cửa. Hưng ngồi lại đó trầm ngâm. ko nói thì ko sao. nhưng những thứ Hưng đã muốn. mọi người càng phản đối thì anh càng làm.
Hưng nắm tay vào chiếc nhẫn anh đeo trên cổ. Anh nhớ vợ lắm vợ ạ.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN