Tình Về Nơi Anh
Phần 45
Tỉnh dậy sau giấc ngủ dài. Hưng cầm Đống giấy tờ trên tay mà ức chế vô cùng. V&H ko phải là công ty nhỏ như anh nghĩ. Vợ anh thật ko thể tin nổi. Dám kích động cả 2 bên. Cô ấy sẵn sàng mất cả Đống tiền chỉ vì muốn dìm chết thành Hưng thôi sao
-sếp . Cứ tình hình này là ko ổn đâu
-tập trung vào các đối tác quan trọng đi. Đối tác lâu năm của chúng ta họ sẽ ko bỏ chúng ta nhanh như thế đâu.
Vân lắc lắc cái đồng hồ cát. cô cười. Cứ tình hình này thành Hưng sẽ trụ đc mấy hơi. Dạo này hắn ta mất hút. Ko dám ra đây đàn đúm vơi bạn bè rối. Chắc còn ở nhà mà ủ mưu.
Khoái trí thật
Hưng tuy lo lắm nhưng thấy vợ anh từ ngày bị anh cho ăn thịt lừa lại yêu đời hẳn. đã thế nhìn thấy anh thì ko còn tránh nữa mà cười nhẹ. nói chung là thấy vợ thay đổi rồi. Anh cũng vui chỉ có điều vợ anh tối nào cũng say anh sợ ảnh hưởng đến sức khỏe.
từ ngày ko có Loan anh cũng quan tâm Bảo Yến nhiều hơn. anh cũng thương nó ko có mẹ sẽ thiệt thòi. chiều đến rảnh thì đi đón con cho con vui. đến cổng trường chờ con tan học đúng là cũng khá sốt ruột. chắc công việc này là của phụ nữ thôi.
chuông tan rồi bọn trẻ lần lượt ra khỏi lớp. con anh cũng vậy thấy anh nó reo lên
– bố ơi bố
tay vãy tạm biệt bạn. anh đón nó dắt tay.
-bố ơi. kia là bạn Thư và bạn Bình bạn con đấy. bạn học giỏi lắm nha bố
con gái cứ nhảy nhảy ra vẻ vui lắm cô bạn kia thì lịch sự chào lại. còn cậu trai cao ngồng kia tay xỏ túi quần ko thèm nhìn con mình lấy nửa cái. miệng nó đeo khẩu trang. chắc bị sao đấy. nó ghé tai cô con gái nói gì đó và cô ta truyền đạt lại.
– anh tôm tớ nói là ko ngồi cạnh cậu…-bị anh thúc- quả là 1 điều hạnh phúc. đồ…đồ…cá…cá cảnh- cô bé bị anh gõ đầu. chắc nó truyền đạt ko đúng lời. anh cười. đúng là trẻ con.
suốt buổi đi về con chỉ huyên thuyên về 2 đứa trẻ đó. nào là nó khen mẹ nó xinh, nó khen ban Bình đẹp trai, học giỏi, nhưng tiếc là bố bạn ý chết mất rồi…. Hưng cũng ước có đứa con trai như thế. cái cô bé nói chuyên với con anh đấy có cái miệng rất dễ thương. lại xinh nữa. mẹ nào mà đẻ giỏi ghê. ko chồng mà nuôi đc con học trường này cũng là giỏi lắm rồi đó.
Tối nay vân lại đến quán. vẫn ngồi chỗ đấy. đón cô vẫn là Tú và Nhug. nhưng có thêm hội Hưng nữa. họ thấy 2 người cũng ko còn tránh nhau. chỉ có điều hoàn toàn ko nói chuyện. chỉ nhìn nhau hoặc lướt qua thôi. tất nhiên mỗi khi bắt gặp anh mắt ấy vân vẫn thấy bối rối, bắt gặp người ta cười vẫn xao xuyến nhiều lắm cơ. nhưng nhờ ng đàn ông trong đêm kia mà cô ko còn nặng nề với anh nữa. có lẽ cô đã biết thế nào là thần thánh cũng mắc sai lầm rồi. nếu anh biết cô hư hỏng như vậy liệu anh có chấp nhận hay ko?
thôi thì cứ cho nhau là kỉ niệm. và tìm cho nhau một lối đi riêng cũng được.
-này mi đợt này lạ lắm nha- Nhug khoát vai cô. vân cười tủm tỉm
-ổn ko đấy. đi khám bác sĩ chưa?-Tú hỏi
-ko sao- cái câu ko sao bất hủ này trong mỗi tâm trạng lại mang một ý nghĩa khác nhau
-ko sao là ko sao thế nào. em nói đi. ta sẵn sàng lắng nghe. cùng lắm là cho em sang châu quỳ du lịch 1 chuyến.
-kể ra châu quỳ có khách sạn 5 sao. có trai đẹp thì tốt.
-rất nhiều. trong đấy toàn bọn điên tình gặp nhau mà
cả 3 lại ôm nhau cười
vân níu cổ Tú và Nhug.
-bí mật. chỉ mình 2 người biết thôi nhé.
-uh bí mật.- 2 cái đầu cùng gật
-hứa đi.
-ta hứa-Nhug giơ tay nhanh nhảu
-thật ko?
-quân tử nhất ngôn
Tú ấn đầu Nhug -mày ngu lắm. Quân tử lươn lẹo mới là quân tử khôn. Quân tử nhất ngôn là quân tử dại
Nhug méo mặt
-vậy thì thôi.
-ko đc. Em đừng có mà lươn lẹo với ta.
– thôi đc . ta…ta…-rất chi là sốt ruột- ta có bạn trai rồi
phụt…nước rồi rượu của 2 người bắn tứ tung lên mấy người đối diện. họ sặc ,rồi ho ,rồi thở ,rồi hỏi lại rõ to
-bạn trai á? mi có bạn trai á?
đấy bí mật là cả thế giới đều được bật mí. ko chỉ riêng họ mà rất nhiều ng xung quanh đang chú ý vào vân. bà chị lạnh lùng suốt ngày đi 1 mình hôm nay hô có bạn trai ai chẳng lạ. chỉ có 1 người thản nhiên như ko. miệng còn tủm tỉm. vẻ đắc ý. mấy anh nhìn vân xong nhìn sang Hưng định ái ngại thay cho bạn nhưng ko ngờ nét mặt của bạn lại phản chủ kinh quá. lần trc nó bị từ chối thì khóc lên khóc xuống. lần này thì nó vui như em gái lấy được chồng. thật ko hiểu.
Đến vân cũng ko hiểu. Cô nhìn hưng có vẻ khó chịu vì thái độ của hưng. có thể hắn ta ko còn yêu cô nữa nên mới thế chứ như ngày xưa mà gần con trai thì hắn nhảy ngược lên rồi. vân tức. cô uông thêm rượu. tay cầm điện thoại nhắn tin.
– tối nay. chỗ cũ.- ngắn gọn rồi gửi đi. điện thoại ái đó cũng rung tin nhắn trong túi quần. càng đắc ý khỏe. vân ko thèm nhìn hắn. bỏ lại cả ông anh bác sĩ đạo mạo. cô leo lên sàn ôm mấy em cơ trưởng nhảy cho tưng bừng. 2 ng đàn bà sexy chắc chắn sẽ để mọi ng phải chú ý. vợ anh tuy ko bằng cô gái nhảy chuyên nghiệp kia nhưng cũng sexy ko kém. chỗ thập chỗ thò. ngứa mắt lắm cơ. Anh lại tức , anh lại điên . mà cơn giận của anh ko trút được bây giờ cho nên anh mang lên giường anh trị.
-aaaaa
-em hư lắm
-aaaaa em xin. aaaaa
vợ càng hét anh càng kích thik. ko thể tha cho vợ được. vợ hư hỏng dám trưng ra cho bọn nó nhìn hết của anh. ghét vợ
-aaaaa- hưng …đau em…-vợ quát bất giác thấy mình hớ rồi nên im. và ngoan như mèo. Anh thấy hành thế đủ rồi lại quay ra nịnh ngọt vợ. Môi anh lại đảo 1 lượt từ dưới lên trên. Vợ rên lên trong sung sướng. Anh khoái trí bày lại chiêu cũ,
chỉ có thế thôi vợ lại lao vào anh. tiếng vợ thì thầm
-anh giỏi lắm. Điên vì anh mất thôi.
Anh sướng điên. Đàn ông lạ lắm. Cứ được khen 1 mà khỏe ra hẳn10. Anh cũng thế. Cơ thể của anh như đc uống rocket. Có lúc anh rất mạnh. Vợ anh phải kìm anh lại. Nịnh anh để hiệp sau. Anh cười. Vợ sợ rồi nhé. Chê anh mòn nữa đi. Thế là đêm đó 2 ng lại thức đến sáng. Vợ ngủ rồi anh mới rút lui.
Vẫn công thức cũ 6 giờ sáng ngủ 2 giờ chiều dậy. Cậu trợ lí của anh ko hiểu dạo này anh làm sao? Nhìn anh ngủ mà có khênh vứt xuống dưới chắc cũng ko biết. Kiểu này sếp làm vc cả đêm. Có 2 lí do. 1 là đi gái 2 là đánh bài. Thì mới ngủ ngày cày đêm.
Cậu ta phân tích vấn đề của sếp xong nhìn sếp ăn. Dạo này tiêu chuẩn của sếp tăng gấp đôi. Hơn tháng nay sếp ăn khỏe thế mà ko tăng cân tẹo nào. Nhìn sếp ăn như chết đói anh ta buột miệng hỏi
-lần cuối sếp ăn là khi nào?
-tối qua,-vẫn nhai chứ ko quát như mọi khi
-đêm qua sếp làm gì?
-ngủ
-ngủ cả đêm qua nay lại ngủ sếp …nghén ngủ à
Sếp phì cười. Phải như mọi khi thì mày chết rồi Nhưng sếp đang vui, tha cho mày
-ngủ có nhiều nghĩa
-sếp phi ngựa cả đêm thảo nào,…( kéo dài ) công nhận ngựa của sếp cũng khỏe. Phục sếp luôn.
Sếp cười như được mùa. Đã thế còn véo von hát. Chưa thấy sếp hát bao giờ công nhận sếp hát cũng hay. Muốn hỏi sếp xem ngựa của sếp là ai mà chắc chó gì sếp đã khai. Chỉ thấy sếp cứ hát toàn bài tình yêu, vợ yêu, nói chung là toàn bài về vợ. Tình yêu là thế đấy. Yêu người nên yêu đời cũng phải thôi.
Hà cũng bất ngờ ko kém trợ lí Hưng là mấy. Chị ăn khỏe, ngủ khỏe, yêu đời hơn đặc biệt đêm ko bao giờ ở nhà.
-chị lạ lắm đấy
-sao em ?
-thì em thấy bất thường thì em hỏi thôi. Có chuyện gì thì chị cứ nói ra. Có em đây mà
Vân cười. Con ngố này chắc nó lo chị nó buồn khổ đấy
-à. Chỉ là chị đang sống cho bản thân thôi mà.
Vân nháy mắt.
Hà nhớ lần cuối chị nháy mắt với nó từ lúc chị chưa lấy chồng. Giờ nháy lại chắc là…. cô cũng hiểu ra thì cười .
– ai vậy chị
-chưa nói đc.
Chị hay cười hơn hẳn. Có khi ngồi ko còn hát véo von. Chị hát hay mà. Thấy chị yêu đời đến vậy thì dù chị yêu ai Hà cũng sẽ ủng hộ hết mình.
Câu chuyện này Hà cũng kể cho cường nghe. Những tưởng cường sẽ buồn mà thật ko ngờ cường cứ thản nhiên như 2 ng chẳng có chuyện gì. Lại còn phán câu rất xanh -cô ấy có hạnh phúc của cô ấy , thì anh cũng có hạnh phúc của anh rồi- Hà méo cả mặt. Cái câu anh cũng có hạnh phúc của anh rồi thật chẳng lọt lỗ tai tẹo nào. Chứ ko nói là vô cùng khó chịu.
Một đêm nữa họ lại quấn lấy nhau. Dường như màn đêm lộ ra cái xấu của con người thì họ lại phát huy nó tuyệt đối. Sau khi cánh cửa này khép lại. 2 con ng này họ đã quên họ là ai. Họ cũng ko quan tâm đối phương đánh giá mình như thế nào và cũng ko đánh giá đối phương ra sao. Chỉ có một điều họ sống bằng đúng đam mê và ham muốn của họ. Có lẽ vì điều này nên cuộc yêu của họ rất thăng hoa.
Vân thấy mình thật sự thỏa mãn bên người đàn ông này. Cô ko cần phải khép nép lo sợ điều gì. Bên anh, cô muốn rên rỉ hay gào thét anh đều cổ vũ, bên anh cô thấy mình đc chiều chuộng được nâng niu. Bên anh cô quên đi những ngày tháng đau khổ đã trải qua trong cuộc đời.
Còn Hưng để nói về cuộc tình này anh chỉ có thể nói rằng. Anh yêu bóng tối.
Đang say đắm thì chuông điện thoại reo. Vân bốc máy. Những cuộc gọi nửa đêm này thường vân chỉ alo rồi ng bên đầu dây kia nói gì đó xong rồi vân cúp máy có khi trả lời ngắn gọn là – tự giải quyết – nhưng lần này thì khác. Sau khi nghe ng đó nói vợ vùng dậy vào nhà tắm đóng cửa nói chuyện khá lâu. Anh nghe như có ng sông chết, rồi hổ báo gì gì. Chỉ chốt câu cuối rõ nhất là làm luôn đi.
Vợ anh lúc sau thì đi ra. Ngồi lên giường bần thần. Suy nghĩ. 1 lúc anh mới lại gần tay anh xoa xoa lưng vợ như chia sẻ. Trong bóng tối anh cũng có thể thấy vợ quay sang nhìn anh xúc động. Anh nhẹ nhàng nói vợ
-nằm xuống đây
vợ anh ngoan ngoan nằm. Anh đưa đôi bàn tay ko còn ham muốn xoay vợ nằm sắp xuống rồi xoa nhẹ lên tấm lưng trần. Làn da vợ anh rất mềm. Mùi cơ thể rất thơm. Vợ anh cứ thế ngủ 1 cách ngon lành quên đi điều gì vừa xảy ra. Anh thấy thương vợ quá. Làm việc gì mà cả đêm thế này . Có thể như thế mới có tiền mua tới 20% cổ phần chứ. Ở tuổi của vợ như vậy là giỏi lắm rồi. Anh thương vợ nhiều lắm.
Hơn tiếng sau điện thoại lại đổ chuông. Vợ anh giật mình nhấc máy. Đầu bên kia lại nói gì đó mà vợ anh chỉ nói có 1 câu ” Tốt” rồi Tắt máy. Vợ anh xoay lại nắm tay anh hỏi nhẹ
-sao ko ngủ
Anh chẳng biết nói sao chỉ cười mỉm. Có lẽ đêm tối vợ ko nhìn đc Nhưng vẫn cảm nhận đc. Vợ kéo anh nằm rồi xoay ra tắt chuông điện thoại và úp xuống. Vì vợ ko đc phép tắt máy.
Anh nghe tiếng vợ anh
Để điện thoại ra bàn rồi nói
-thuê bào ngoài vùng phủ sóng, trong vùng phủ chăn rồi nhé.
Anh phì cười. Vợ thấy anh cười thì vật anh ra rồi trèo lên bụng. Vợ rất lịch sự hỏi anh có mệt ko. Chỉ chờ câu nói ko là vợ anh hôn lấy hôn để. Vợ nói để cảm ơn anh thì hôm nay vợ sẽ cầm cương. Nhưng có lẽ đây là lần đầu chắc cũng là lần cuối vợ có suy nghĩ đấy. Vợ anh và thằng em của anh. Quần nhau cả tiếng đồng hồ. Đến lúc thằng em nó được giải thoát vào vợ thì cũng là lúc vợ gục xuống mồ hôi nhễ nhại. Tiếng vợ thều thào- em thua rồi. Anh.. quá khỏe . Thế rồi vợ ngủ luôn trên bụng anh như thế.
Đấy là cuộc sống ban đêm của họ là như thế. Còn cuộc sống bạn ngày vẫn diễn ra bình thường .
-sếp ơi. Chúng ta phải làm thế nào đây. .
-để tôi nghĩ cách. Chắc phải nhờ vốn của mẹ.
Chiều anh vẫn dành thời gian rảnh đến đón con. Con gái anh rất thik chơi với 2 bạn hôm nọ. Nhưng tiếc là cậu trai đấy ko đc thân thiện cho lắm. Dạo này cỏ vẻ cậu bé đấy bận nên ko đi cùng em gái. Anh công nhận nhìn cô bé này có điểm gì rất quen. Cái miệng của nó dễ thương thật. Tiếng nói véo von
-này tớ chưa hiểu chỗ này cậu giảng hộ tớ đc ko?
-yến ko nghe cô giảng hả.?
-có nhưng ko hiểu.
Cô bé giảng đi giảng lại. Công nhận nó cũng thông minh hơn con mình. Thế mà thằng bé kia còn hơn nó thì ko biết sao? Anh cũng tò mò vì ko biết mặt mũi nó thế nào. Thì lần sau đến trường anh đi gần vào lớp hơn. Bất chợt cô giáo bước ra. Khuôn mặt rất cô là đon đả chào đón anh bằng câu nói rất chi là nhẹ nhõm
– bố đến đón Bình với Thư đó à? Bố phạm luật rồi nhé. Đang giờ học ko đc vào trường. nộp 500k tiền phạt
-ơ.-ngơ ngác đúng kiểu con bò lạc
cô giáo này thì thản nhiên ghê cơ. Chắc do cô nhìn bố đẹp zai phong độ quá nên cô ko dám nhìn lâu. Cô chỉ về phía kia bảo Bình với Thư đang học nhạc ở đó. Trông Bình giống bố ghê. Từ ngày vào đây bây giờ mới gặp Bố bạn Bình. Bố đẹp con đẹp. Nhưng đẹp zai thì cũng phải ra ngoài. Nộp tiền đi để còn xung quỹ lớp.
Hưng ngơ ngác 1 hồi lâu. Tất nhiên tiền anh vẫn nộp nhưng ko biết cô chủ nhiệm con gái có nhầm anh với ai hay ko? Chưa kịp hỏi đã biến mất rồi.
Chiều đến lại chỉ thấy mỗi con gái anh đi ra. Anh mới chợt hỏi con 2 bạn kia đâu sao ko đi cùng. Con nói bạn học ngoại khoá. Tò mò hỏi con bạn học chỗ nào dẫn bố đi xem để bố xin cho con học . Thế là Bảo Yến dắt anh vào trong. Hết giờ hành chính nên ko bị phạt .
Phòng thể thao của trường. 1 bên học võ một bên học nhảy.
Bảo yến đảo 1 lượt thấy 2 đứa bạn nó chỉ chỉ. Anh chú ý về phía đó. 2 đứa bé đang trong bộ đồ trắng. Chúng nói chuyện gì đó rất vui. Thỉnh thoảng thằng anh lại xoa xoa đầu đứa em gái trông rất ng lớn. Anh lại thấy có cảm giác rất hạnh phúc. Có lẽ ngoài vc ơ bên vợ thì đây là lần đầu anh thấy hạnh phúc như thế này.
Buổi học võ bắt đầu thằng bé là người khởi động màn song đấu để ôn lại bài hôm trc. Thằng bé đứng quay mặt về hướng anh. Anh cố mở mắt để nhìn cho rõ. Dạo này thức đêm nhiều thị lực cũng có vẻ ko tốt cho lắm.
-Bạn Bình đấy bố ạ – con gái anh reo lên. Nó kéo anh vào gần hơn.
Thằng bé có vẻ rất tập trung. Những cú đánh của nó rất dứt khoát. Nhưng tiếc là thầy hướng dẫn hay đi những bước đi khó nên nó theo ko kịp. Khoảng 10 bước của thầy nó sẽ gục xuống sàn hoặc trúng đòn. Cô em gái thì lén lút rút truyện ra đọc. Anh nhìn mà cứ thấy hình ảnh ấy quen lắm. Rất là dễ thương. Đang mải ngắm cô con gái thì anh bị giật mình bởi tiếng quát của thầy phụ trách.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!