Tình Về Nơi Anh
Phần 67
Hưng ko thể làm chủ bản thân được nữa. anh đi xe đến nhà Dương. lần này anh phải trắng đen cho rõ ràng. anh phải đòi lại vợ. nhất định phải đòi lại vợ. anh ko muốn vợ anh con anh sống cuộc sống cô đơn như thế này. 3 đứa con anh cần có gia đình đàng hoàng
hưng gõ cửa. mà phải nói là đập cửa mới đúng. Tuấn thấy tiếng đập cửa rất lớn hắn mặc quần áo đút súng vào túi. đi ra. mở cửa từ từ. là Hưng.hắn bất ngờ lắm nhưng cũng yên tâm hơn. cứ tưởng là….
-có chuyện gì vậy? đập cửa nhà người ta nửa đêm làm gì?- hắn quát
-vợ tao đâu- hưng nắm cổ áo hắn
Tuấn đẩy hưng ra ngoài. hắn ko muốn vợ tỉnh giấc trông thấy cảnh này. có thể hôm nay hắn sẽ giết tên này. bởi vì tên này là nguyên nhân mà vợ hắn phải chịu đau khổ.
– mày còn có thể mò đến tận đây cơ à?
-mày biết vợ tao còn sống mà dám mang cô ấy đi.
-đấy là lệnh của chị cả. bọn tao cũng chỉ làm theo lệnh thôi. đáng ra giết chúng rất nhẹ nhàng nhưng nhờ mày mà chị cả suýt chết đấy. đã thế còn ko nhớ nổi mình là ai đâu.
-tại sao mày ko mang cô ấy về.
-chị ấy muốn rời khỏi Rồng. từ bỏ thân phận đó. nên mới phải chết như thế. bây giờ mày muốn gì? chị ấy ko nhớ mày nữa đâu. để chị ấy sống cuộc sống hạnh phúc của mình đi.
-hạnh phúc à? mày có biết cô ấy cô đơn thế nào ko?
-cô đơn vân còn hơn sống với một thằng chó chết như mày. mày ko xứng.
hưng tóm cổ áo hắn. hắn tóm lại. hai người như hai con sử tử đang giành mồi. họ xông vào đánh nhau như 2 kẻ điên loạn. cả 2 người đều có võ nên những cú đòn họ dành cho nhau quả thật như là trời giáng. nó mang một lực mạnh đến mức đối thủ đã bị dính đòn thì vết thương là ko hề nhẹ.
chỉ đến khi tiếng còi xe cảnh sát vang lên ở đâu đó họ mới buông nhau ra. lúc này cả 2 quần áo xộc xệch. máu me tơi bời. mắt mũi sưng húp lên. họ gục xuống thở. một lúc sau Tuấn vùng dậy. tất nhiên hắn trẻ hơn thì phải khỏe hơn rồi. nhưng hắn ko đánh mà nắm cổ áo của hưng lôi xuống dưới. hắn rút súng chĩa vào đầu anh.
– nếu ko phải là lệnh của cô ấy thì tao sẽ bắn nát sọ mày ra. mày quả thật ko biết điều. bản thân tao cũng yêu cô ấy bao nhiêu năm chưa một lần cô ấy nhìn tới. vậy mà cô ấy lại yêu mày. hết lần này đến lần khác chết vì mày. bây giờ cô ấy ko còn nhớ đến mày nữa. hãy để cho cô ấy sống cuộc đời của cô ấy đi. để cô ấy muốn yêu bất cứ ai cũng được. con mày tao sẽ lo. tao sẽ yêu thương. được chưa? cô ấy đã thay đổi như thế nào. mày thấy chưa?
còn nếu mày nhất nhất muốn quay lại. thì mày đang giết cô ấy đấy. kẻ thù nhất định sẽ ko tha cho cô ấy đâu.mày hiểu chưa?
HƯng ngồi im nghe từng lời hắn nói. hắn nói đúng. anh chỉ làm khổ cô ấy thôi. anh đã làm cô ấy đau khổ 10 năm. sau đó anh đã làm cô ấy phải chết như thế này. giờ anh còn tư cách gì. đến vợ mình anh còn ko bảo về nổi thì anh còn là gì của cô ấy nữa. anh đã hại cô ấy từ 1 người con gái xinh đẹp tốt bụng trở thành kẻ giết người. giờ có nhà mà ko thể về, có bố mẹ mà ko đc nhận, có con mà ko thể chăm sóc. anh còn là gì nữa đây. anh đáng chết hàng trăm hàng ngàn lần.
Hưng ôm đầu. anh phải làm sao đấy. Tuấn cũng cất súng đi. có lẽ nói đến đó thôi là hết nhẽ với anh ta rồi . hắn bầy giờ chỉ còn 1 cách để nói với kẻ này là… giết.
hắn quay đi , trong lòng cũng vô cùng hỗn độn. bây giờ hắn mới thấm câu nói- cái thứ đang sợ nhất trên đời chính là đàn bà- người đàn bà này. quả thật ko cần nói, ko cần hành động chỉ cần là cái tên thôi cũng có sức hại người một cách dã man. quả thật đáng sợ vô cùng. nàng ta giống như vũ khí hạt nhân. nó vô cùng nguy hiểm nhưng ai cũng muốn sở hữu.
Hưng có lẽ đã suy nghĩ kĩ càng. anh đứng dậy. nắm cổ áo Tuấn
-hãy chăm sóc vợ con tao cho tốt. nếu ko. tao sẽ giết mày.
ánh mắt anh vô cùng đau khổ. anh đã quyết định rời xa. lần đầu tiên trong cuộc đời anh quyết định ròi xa vợ. anh chính là người bắt đầu. có lẽ anh nên là người kết thúc mọi thứ. hắn nói đúng. mọi người cũng nói với anh như thế. nhưng anh cứ ích kỉ sông cho tình yêu của chính mình. anh tham lam muốn vợ chỉ là của riêng anh. giờ đây vợ anh cần hạnh phúc. cô ấy sẽ hạnh phúc.
người ta bảo yêu nhau đâu nhất thiết là phải sống bên nhau. mà chỉ cần nhìn nhau hạnh phúc. dõi theo nhau đến suốt cuộc đời. anh sẽ làm thế. Hưng đứng lên và bỏ đi
sáng sớm Dương tỉnh giấc thấy Tuấn mặt mày bầm tím. cô lay Tuấn dậy và lo lắng
-anh sao thế? mới tối qua thôi sao giờ đã thế này.
-tối qua ngoài kia có trộm. nên anh đánh hắn thôi mà.
-thế hắn đâu?
-giao cho cảnh sát rồi
-sao ko gọi em dậy. tỉnh mau đi. em chờm cho nào
Dương chạy vào bếp lấy túi đá. Tuấn nằm trên giường tủm tỉm. để xem vợ chăm chồng thế nào nào.
vợ hắn vừa chờm vừa mắng hắn. tai sao ko gọi để chờm sớm thì nhanh khỏi và đỡ sưng hơn ko. hắn vui lắm. chưa bao giờ hắn hạnh phúc như thế. hắn nắm tay vợ nói ngọt
-chỉ cần có tay em là khỏi hết thôi mà
Dương thẹn. cô đỏ mặt. vợ chồng có một con với nhau rồi mà cô sao cứ thấy ko quen. Tuấn níu tay vợ
-sáng nay xin nghỉ ở nhà với anh nhé
-anh ko đi làm à. hư thế.
-ko. anh hiểu rồi. tiền cũng ko quan trọng bằng vợ con anh đc. anh xin lối em. thời gian qua đã bỏ em một mình
Dương xúc động. từ ngày cô tỉnh lại hôm nay mới thấy Tuấn nói câu ngọt ngào tới thế. ngày xưa chắc cô và Tuân rất hạnh phúc đúng ko? sao cô ko nhớ ra Tuấn, ko mơ thấy Tuấn mà chỉ mơ thấy hình ảnh của Hưng. thấy vợ rơi nước mắt hắn bật dậy ôm vợ dỗ dành. dỗ con gái thật khó. hắn chẳng có kinh nghiệm gì cả. càng dỗ càng khóc to mới chết. hắn lúng túng chỉ biết ôm chặt vợ vào lòng
-anh xin lỗi. anh nói sai rồi. anh xin lỗi
-ko- vợ lắc đầu
-anh chịu phạt nhé. em cứ đánh anh đi. hay anh chống đẩy 100 cái cho vợ xem nhé
-ko- vợ ngăn hắn lại. vô tình ngã vào ngực hắn.
hắn là kẻ chịu khó tập thể hình. chịu khó chăm chút hình ảnh. nên ngực hắn cứ cuồn cuộn. tuy ko cao như Hưng nhưng cũng hơn vợ tí chút. cơ bắp thì khỏi chê. bụng 6 múi rất chi là ngon lành. các cô em theo hắn dù chỉ một lần thôi cũng phải nhớ đến sự khỏe khoắn cũng như luột là của hắn. nhất là cái mùi nước hoa Givenchy Blue Label. chị cả đã mua cho hắn. quả là làm cho đàn bà chết mê.
vợ hắn thì khác. lúng túng vô cùng. còn ngại ngùng xấu hổ nữa chứ. trông đến yêu cơ. mà cái kiểu lột xác thành nai con thật hấp dẫn hắn quá. hắn cứ ghì vợ vào ngực. vợ vùng vẫy. hắn nhanh tay chuyển bại thành thắng. xoay vợ xuống dưới thân mình. hôm qua đã được một nhát rồi. thì hôm nay còn đéo gì để mà mất nữa.
đm. cái cuộc đời này. cái thứ duy nhất hắn ao ước là đây. người đàn bà này bây giờ là vợ hắn. trời có sập xuống thì hắn cũng phải yêu người đàn bà này. ngủ với cô ấy mỗi đêm. kệ mẹ chúng nó. nếu bọn thằng Hải biết thì hắn chỉ cần nói là hắn ngủ với vợ hắn. ai bảo lúc đầu chúng nó bắt hắn phải nhận làm chồng cô ấy. đừng mang cá trước mõm mèo rồi bảo mèo ngồi nhìn nhá. ông mày chưa phải thánh đâu. dê già loại 1 đấy
hắn cười nham hiểm. vợ hắn bây giờ nằm im ngoan ngoãn nhìn hắn. chờ đợi. nhưng là chờ đợi hắn buông tay. nhưng vợ hắn gà lắm. từ lúc tỉnh lại thì kí ức về sex trở về zero. cho nên đến lúc hắn áp sát vợ hắn buông câu
-sáng rồi …xấu hổ …lắm anh ạ
nghe vậy mà hắn ngẩng lên nhìn vợ bật cười. vợ ơi là vợ. hắn quên mất là vợ quên hết mọi thứ rồi. hôm qua mới là bắt đầu tìm lại cảm giác. hắn áp sát vợ thì thầm vào tai.
-vợ quên mất rồi. ngày trc ý. vợ thèm lúc nào là anh có mặt lúc đấy. đâu có cần tối hay ngày
-em dê thế à?- vợ hắn hỏi ngây ngô. hắn ko dám cười. chỉ gật gật như trẻ con. rồi rúc vợ.
Dương dường như cũng ko thể làm chủ được bản thân trước mỗi cử chỉ ân ái của chồng. cô cứ thế miên man trong vòng tay hắn. nhưng đầu óc lại nghĩ đến Hưng. cô ko biết nữa. cái kí ức về chuyện này mỗi đêm cô đều mơ thấy người đàn ông làm chuyện nay với cô là hưng. ko phải Tuấn. hay cô chỉ là mơ mộng đến ng đàn ông khác ngoài chồng. hay cô đang ngoại tình trong suy nghĩ nhỉ.
-em sao thế- Tuấn thấy vợ ko tập trung..
-em ngại thôi- Dương đỏ mặt chống chế.
ngại à? Tuấn cười dê. ngại thì anh cho hết ngại bây giờ đây.
đôi môi hắn quần đảo. đôi tay hắn hoạt động từ trên xuống dưới. đến khi vợ nắm tay hắn.
-em xin. em ko chịu đc nữa.
hắn mới cho vợ đc thỏa mãn. hắn đi ra đi vào. hết nằm đến ngồi. hết ngồi đến đứng. các kiểu. vợ hắn thở hổn hển. mắt lờ đờ. rồi hỏi hắn
-sao anh biết nhiều vậy?
hắn vui vẻ trả lời
-vợ dây anh đấy chứ
chả nhẽ lại nói thật là anh ngủ với gái nhiều nên biết à. anh đâu có ngu như thế.
vợ như ko tin. nhưng mệt quá nên để dành sức. hắn khỏe. phải công nhận là rất khỏe ý chứ. nhưng cũng phải nhường vợ mà hạ màn sớm tí. để dành đến khi vợ quen rồi hắn mới cho vợ biết khả năng thật sự của hắn như thế nào.
bây giờ hắn thấy mình có trách nhiệm. khoác lên mình bộ comple chỉn chu. 30 tuổi mới biết làm người lớn. tất cả là nhờ vợ
sở dĩ hơn năm qua hắn ko dám đến gặp vợ nhiều vì tư tưởng chưa thông. hắn cũng chưa tin người hắn ôm ấp trong lòng bây giờ là vợ hắn. một phần là hắn sợ. nếu tiếp xúc lâu với vợ hắn sẽ ko kìm lòng đc. đi quá giới hạn. anh em biết sẽ nói hắn cơ hội. chị cả mà tỉnh lại thì đời hắn coi như xuống địa ngục luôn rồi.
và quan trọng là hắn muốn thể hiện khả năng hắn ko thua chị cả trong cách kiếm tiền. hắn sẽ nuôi đc vợ con sống sung túc đàng hoàng và giờ hắn đã làm đc. hắn chính thức có vợ từ hôm nay
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!