Tinh Vũ Cửu Thần - Chương 108: Ảo thú
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Tinh Vũ Cửu Thần


Chương 108: Ảo thú


“Sư đệ, trên bản đồ hình như không có cánh cửa đá này” Ôn Lôi thấy được cánh
cửa đá lơn, có chút bối rối nói

Tạ Tinh gật đầu nói:

– Đệ cũng biết trên bản đồ không có cánh cửa đá, không ngờ lại xuất hiện ở
đây, thật là quái lạ. với lại sư tỷ có phát hiện được cánh cửa này có chút kỳ
lạ?

Ôn Lôi kiểm tra kỹ cánh cửa đá nói:

– không có gì, chỉ là một cánh cửa bình thường thôi

– Không đúng, sư tỷ, cánh cửa này hình như có khí tức, là một khí tức kỳ lạ.
giống như là một sinh vật sống, nhưng hình như là yêu thú đang ngủ sắp tỉnh
lại

Tạ Tinh lắc đầu nói, cậu cũng nói không rõ được đây là cảm giác gì

Ôn Lôi đình chỉ tấn công của cực phẩm pháp khí, liền cảm nhận:

– quả nhiên là như thế, còn có cảm giác này. rốt cuộc là chuyện gì

Tạ Tinh mặt sắc nghiêm trọng, suy nghĩ một hồi rồi nói:

rất có thể ở đây là con đường chính xác, nói không chừng có người đã đi con
đường này, cánh cửa này vốn không có, chỉ là người đi trước động đến cơ quan,
đột nhiên xuất hiện”

Nói đến đây, Tạ Tinh dừng lại, tuy chỉ là phán đoán, nhưng rất có thể chính
xác

– Sao có thể? sư đệ làm sao mà có được bản đồ vậy, phải biết được phó bản này
1000 năm mới mở 1 lần

Ôn Lôi đột nhiên bị Tạ Tinh làm bối rối

– Nếu như đệ có thể may mắn có được bản đồ, thì người khác chắc cũng có, tuy
ở đây 1000 năm mới mở 1 lần, nhưng người ở thế giới này có thể sống qua 1000
năm cũng rất nhiều

Tạ Tinh không cảm thấy chỉ có cậu gặp may, người khác thì không có được bản đồ

– Bây giờ chúng ta làm gì? lui về hay đi đường vòng?

Ôn Lôi rõ ràng không hề có kinh nghiệm với những chuyện này

Tạ Tinh lắc đầu nói:

– đi đường vòng là không được, nếu như ở đây có cửa đá, tỷ dám đảm bảo nơi
khác không có? bây giờ đệ bắt đầu công kích cửa đá, tuy không biết bên trong
là gì, nhưng mà cẩn thận vẫn hơn, chúng ta đi xa chút, đánh từ xa vào

Tạ Tinh và Ôn Lôi lùi mấy chục mét, Ôn Lôi muốn sử dụng pháp khí tấn công, Tạ
Tinh ngăn lại nói:

– đợi chút để đệ thử trước

Nói xong Tạ Tinh chém ra 5 phát tinh đao, nhanh chóng trúng được cánh cửa đá

– Đùng…

Hoàn toàn vượt qua tính toán của Tạ Tinh và Ôn Lôi, chỉ 1 đợt công kích, cánh
cửa bị đánh vỡ, mở ra một cửa khẩu màu đen. Thần thức của Tạ Tinh dò xét không
được

Đây là chuyện gì vậy? hai người nhìn nhau. Họ nghĩ là cánh cửa nằm trong đại
điện thì chắc cũng cứng như mấy con quái thú kia. nói thật là Tạ Tinh nãy dùng
tinh đao chỉ để do thám, chuẩn bị dùng lôi điện cho đợt sau. không ngờ chỉ 1
lần tấn công do thám thì đã đánh vỡ cảnh cửa

– Sư đệ…

Ôn Lôi đột nhiên cảm giác khó chịu, nhìn vào cửa khẩu màu đen, bản năng đi lại
gần Tạ Tinh

– Chúng ta cứ đi vào như vậy sao?

Ôn Lôi theo bản năng phản cảm với cửa khẩu này, đằng sau cửa khẩu không có
đường đi cũng không có vật khác chỉ có một cái hố màu đen

– Đừng có đi vào,sư tỷ, tỷ có phát hiện chưa, từ khi cánh cửa bị phá, tỷ tuy
không muốn đi vào, nhưng có một sức thu hút lớn từ cửa khẩu làm cho người khác
không tự chủ mà đi vào?

Tạ Tinh lắc đầu nói

– Đúng, nếu không phải là sư đệ nhắc nhỏ thì cũng không biết được, tuy tỷ
phản cảm với nó, nhưng vẫn có cảm giác muốn đi vào

Ôn Lôi gật đầu nói

– Với lại, đệ còn cảm thấy một cảm giác nguy hiểm, không có lý do gì, chỉ là
bản năng thấy vậy. để đệ do thám thử trước

Tạ Tinh lấy ra mấy ngàn viên trung phẩm tinh thạch, tùy ý bóp nát sau đó dùng
tinh hỏa vàng đâm trên tay xuất hiện

– Đi

Tạ Tinh nói xong, vậy tay một cái, vô số tinh thạch vụn bao vây tinh hỏa trực
tiếp đi vào trong cửa khẩu

– Đùng

một tiếng

Tinh thạch vụn bao vây tinh hỏa, dưới lực đẩy của Tạ Tinh như là một viên
thiên thạch, đi vào bên trong sau đó phát ra tiếng nổ lớn, vụ nổ bao vây rất
lớn. dưới sự hổ trợ của tinh thạch vụn ngọn lửa tử màu vàng chuyển thành màu
đỏ, lập tức thiêu đốt cửa khẩu

Một tiếng hét phát lên, Tạ Tinh chỉ cảm thấy trước mặt có chút rung chuyển,
hình như cả con đường bị xé nát ra. nhưng chỉ một thời gian sau, thì tiếng hét
và rung chyển đều biến mất, nếu không phải trên tay cậu còn tinh thạch vụn, Tạ
Tinh còn nghĩ là ảo giác

Một con đường lại hiện ra y như bản đồ, vốn không có cửa đá nào cả cũng không
có cửa khẩu

– Sư đệ…

Ôn Lôi cũng bất ngờ, chuyện vừa nãy không lẽ là ảo giác

– Ôn sư tỷ, vừa rồi là thật, không phải ảo giác của tỷ, hình như đệ phóng hỏa
vào trong cửa khẩu thì lập tức biến mất, với lại cửa đá cũng biết mất rồi con
đường hồi phục trở lại

Tạ Tinh biết được Ôn Lôi muốn hỏi gì nên chủ động nói

Ôn Lôi kinh ngạc cả buổi mới bình tĩnh lại, đột nhiên sắc mặt thay đổi nói:

Sư đệ, vừa rồi không lẽ là ảo thú?”

– Ảo thú?

Tạ Tinh tuy đọc nhiều sách, nhưng còn chưa thấy giới thiệu về ảo thú. xem ra
người có sư phụ và người tự học thật là không giống

– Đúng, tỷ nghe sư phụ nói, ảo thú là một loài linh thú rất trân quí, không
thuộc về yêu thú, độ hiếm đã vượt qua xa yêu thú, không cần nhắc đến sức công
kích mạnh cỡ nào. nhưng ảo thú chỉ tồn tại trong truyền thuyết, có thể tùy ý
biến hình để đánh lừa tu tinh giả, rất khó bị phát hiện. đẳng cấp càng cao
càng khó

Ôn Lôi liền nói

– Lại có loại thú này?

Tạ Tinh cũng kinh ngạc

– Đương nhiên, với lại ảo thú này biến thành cửa vào, tỷ nghi ngờ là lúc nãy
nó dụ mình đi vào miệng nó, thì có thể ăn chúng ta, vừa nãy đệ đánh vào ngọn
lửa, tỷ hình như thấy được có một chút dịch thể. ảo thú này thật giảo hoạt,
vừa rồi khá nguy hiểm

Ôn Lôi phát hiện bản thân mình kinh nghiệm quá ít, nếu không phải là Tạ Tinh
cản lại nói không chừng đã bị nuốt rồi

– À, vẫn còn thiên phú này sao? vậy ảo thú chắc còn ở gần đây mới đúng

Tạ Tinh dùng thần thức bắt đầu tìm kiếm

– Vô dụng thôi, ảo thú còn một kỹ năng là tốc biến, nó đánh một nhát không
trúng thì bỏ chạy, với lại nãy đệ đả thương nó, chắc sẽ không xuất hiện nữa.
ảo thú đáng giá nhất là Linh thú tinh trong người, nghe nói là vật vô giá,
nhưng tác dụng cụ thể là gì thì tỷ cũng không biết

Ôn Lôi nói tiếp toàn bộ những gì cô biết cho Tạ Tinh nghe

Linh thú tinh của ảo thú?

Tạ Tinh lắc đầu, trong lòng nghĩ nó đi vô ảnh như vậy ai có thể bắt được. quay
đầu lại nói:

– sư tỷ, chúng ta nhanh chóng đi, cách đại điện còn một quãng đường đừng để
có người đi đến trước

Ôn Lôi gật đầu rồi đi theo Tạ Tinh, cô phát hiện rằng kinh nghiệm và khả năng
phán đoán của cô cách xa Tạ Tinh rất nhiều. không biết Tạ Tinh đã trải qua
những gì, suy nghĩ cũng trưởng thành hơn cô. khi cô hỏi Tạ Sương thì biết Tạ
Tinhcũng chỉ là một người cực kỳ bình thường, không lẽ khi đi lính mấy tháng
thì có thay đổi lớn như vậy

Tạ Tinh không biết Ôn Lôi đang nghĩ gì, nhưng đột nhiên cậu lại dừng lại

– Sao vậy?

Ôn Lôi thấy Tạ Tinh dừng lại, đương nhiên cũng dừng theo

– Có người dùng thần thức thấy được chúng ta, đang đi qua

Tạ Tinh nói xong, chuẩn bị cây trâm trong tay

Tuy đại điện lớn vô cùng, với lại thần thức bị hạn chế, nhưng chỉ cần có thần
thức cường đại thì có thể sử dụng trong phạm vi nhỏ, Tạ Tinh có thể xem được
2000 mét, người khác thần thức tuy yếu nhưng ít ra cũng có nhiều người được
1000 mét

– Là ai?

Ôn Lôi còn đang hỏi, thì một bóng đen đã xuất hiện trước mặt Tạ Tinh

Tạ Tinh trong lòng cảm thấy tốc độ của người này rất nhanh, ở trong đây rất
khó tìm người như vậy. tuy cậu cứu Ôn Lôi và tấn công ảo thú tốn không ít thời
gian, nhưng cậu có bản đồ, với lại người này không có bản đồ lại đi được đến
đây, xem ra rất lợi hại

Nhưng khi đến thì cậu nhận ra là người này là người đeo mặt nạ giống cậu,
không rõ tuổi tác

– Tốc độ của ngươi rất nhanh

người đàn ông lạnh lùng nói

Tạ Tinh liền từ từ nói:

– không cần biết chuyện gì, ta đi đường ta, ngươi đi đường ngươi, lệnh bài
của ta và Hà Dự giống nhau, không có bán cho ngươi. tránh ra, đừng có cản
đường ta đi phát tài

Kỳ lạ là người đàn ông không tức giận mà chỉ nói:

đường của ngươi tuy tốt nhưng rất nhiều quái thú, ta có thể giúp ngươi tiêu
diệt quái thú thậm chí không cần ngươi ra tay. ngoài ra ta còn có một vật muốn
tặng cho bằng hữu”

– Ngươi qua bên ta làm gì? bên cạnh ta có một mỹ nữ rồi, thêm 1 kỳ đà cản mũi
thì ngươi nghĩ ta sẽ thích sao? còn đồ của ngươi ta không cần

Tạ Tinh cười nói

Nói đùa, giúp cậu tiêu diết quái thú, tuy biết người đàn ông này có cách đối
phó quái thú, nhưng đối với Tạ Tinh mà nói quái thú chỉ cần một lát là xử lý
xong, còn có thể lượm một số đồ, còn cần phải có người giúp sao

– Ngươi có thể nhanh chóng đến đây, nói rõ trong tay ngươi có bản đồ, hoặc là
biết con đường đi chính xác. ta chỉ cần ngươi dẫn đường, ta giúp ngươi mở
đường, nếu thấy được tu tinh giả hoặc quái thú cũng giúp ngươi xử lý. với lại,
cái này cho ngươi

nói xong người đàn ông lấy một hộp ngọc ra nhưng không mở ra, Tạ tinh cũng
không biết bên trong là gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN