Tinh Vũ Cửu Thần - Chương 30: Chạy trốn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Tinh Vũ Cửu Thần


Chương 30: Chạy trốn


Tạ Tinh nhìn Khinh Y rời khỏi, trong lòng cảm thấy rất là thất vọng, tuy biết
cô không thể làm chủ được chuyện gì cả, nhưng trong lòng lại thấy khó chịu.
Thấy Khinh Y rời khỏi, những người xung quanh liền muốn xông lên bắt lấy Tạ
Tinh, tuy rất muốn bắt lấy Tạ Tinh để lấy lòng tam trưởng lão nhưng như vậy
lại đắc tội với Khinh Y, nên có do dự không quyết

Tuy không biết tại sao tam trưởng lão chưa đến, cũng không phái người đến.Tạ
Tinh biết nơi này không thể lưu lại lâu, nhưng mà Khinh Y đi rồi, cậu thật
không biết phải làm sao để đi khỏi đây nữa

“Tạ Tinh, muội dẫn huynh xuống núi” Phương Tịnh đi đến cười nói

Tạ Tinh bất động, cậu không ngờ ở cái thế giới lãnh đạm này, lại có những
người như Phương Tịnh

“Đi thôi, còn đứng ngẩn ra đó làm gì” Phương Tinh kéo Tạ Tinh đi

Tạ Tinh biết đây không phải lúc nói chuyện, chỉ dùng ánh mắt cảm kích nhìn
Phương Tịnh, rồi kéo Mạc Ấu Tình đi theo

Bọn họ dùng một con chim lớn bay xuống núi, thấy Phương Tịnh nhanh chóng gọi
được con chim này đến, Tạ Tinh biết địa vị của cô không hề thấp

“Tạ Tinh, muội không cùng huynh xuống núi được, con chim này sẽ chở hai người
đến Vân Can thành. Tam trưởng lão hôm nay không có ở tông môn, khi đến Vân Can
thành huynh phải lập tức rời khỏi, muội đi nói chuyện này với gia gia, để ông
nói giúp huynh, đồng thời giúp huynh cản chân mấy người truy đuổi, huynh mau
đi đi” Phương Tịnh nói xong lấy hai lá bùa có vẽ hoa văn kỳ quái đưa cho Tạ
Tinh

“Đây là tật hành phù, huynh xuống núi rồi dán lên người, có thể một ngày đi
được ngàn dặm. Huynh nhanh đi đi” Phương Tịnh hối thúc Tạ Tinh

Tạ Tinh biết việc này đột nhiên phát sinh, còn rất nhiều người chưa hay biết,
nhưng một khi đã lan truyền ra, thì cậu không thể dễ dàng thoát thân, nghĩ đến
đây Tạ Tinh liền nói: “Phương cô nương, tuy ta không biết tại sao cô lại đối
xử tốt với Tạ Tinh ta như vậy, nhưng mà ta là người có ơn nhất định phải trả,
chỉ muốn hỏi Phương cô nương, Mạc Ấu Tình tại sao lại ở nơi này?”

“Chuyện đó cũng ở trong lá bùa, huynh lập tức rời đi, muội không có thời gian
nói, nhưng muội biết huynh nhất định sẽ hỏi, đợi lát huynh lấy lá bùa dáng lên
trán thì có thể biết được” Phương Tịnh lại lấy thêm một lá bùa cho Tạ Tinh,
rồi hối thúc cậu nhanh chóng rời đi

Tạ Tinh cũng biết chuyện này rất gấp, nói không chừng cô cô của sẽ Khinh Y là
người đầu tiên báo cáo lên trên nên không chút chần chừ, dắt theo Mạc Ấu Tình,
nhảy lên lưng con chim lớn

Nhìn hướng Tạ Tinh biến mất, Phương Tịnh thở dài một tiếng. Lần đầu gặp cô đã
có cảm giác Tạ Tinh không phải người bình thường, hơn nữa cậu còn cứu được
Khinh Y. tuy không biết cậu cứu Khinh Y bằng cách nào, nhưng một người thường
muốn cứu một tu tinh giả, đây không phải là chuyện dễ dàng gì

Với lại ánh mắt của Tạ Tinh cho cô cảm giáccậu là một người tốt, lần này giúp
cậu xem như làm một việc tốt

Con chim tuy lớn, nhưng lúc bay lại rất là ổn định, Tạ Tinh nhanh chóng đến
được Vân Can thành. Tuy không biết vì sao Phương Tịnh cứu mình, nhưng mà ân
tình này Tạ Tinh đã khắc ghi trong lòng

Mạc Ấu Tình đối với Tạ Tinh vô cùng ỷ lại, chỉ là trong ánh mắt có một chút
hoang mang, tuy Tạ Tinh không biết vì sao cô lại lâm vào tình cảnh này, nhưng
hiển nhiên bây giờ không phải là lúc truy cứu chuyện này, sau khi đến Vân Can
thành Tạ Tinh nhanh chóng rồi xe ngựa rời khỏi. Đi được nửa đường thì xuống
xe, sau đó dán lên lưng Mạc Ấu Tình tật hành phù, hướng về hướng ngược lại của
Vân Hà tông mà chạy

Tật hành phù quả nhiên là một bảo bối tốt, chạy hết một ngày, Tạ Tinh đã liên
tục chạy qua mấy thành thị, nhưng nhưng cậu chạy đường vòng, có khi chạy vào
rừng, thậm chí gặp dã thú nhưng cũng nhanh chóng vượt qua

Sau 2 ngày, tật hành phù hết tác dụng, Tạ Tinh lại thuê một cổ xe ngựa

Đến lúc này Tạ Tinh mới có cơ hội lấy lá bùa viết lại câu chuyện của Mạc Ấu
Tình ra, làm theo lời Phương Tịnh nói, dán nó lên trán

Bây giờ cậu đã biết rõ nguyên nhân, trong lòng than thở về sự bạc bẽo của cuộc
đời

Mạc Ấu Tình là cô nhi, lúc nhỏ được một nữ trưởng lão nhặt về. Sau đó luôn đi
theo bà, bà ấy đối xử với cô cũng không tệ

Nhưng không lâu sau người nữ trưởng lão đó qua đời, sau đó không ngừng có
người đến quấy rối cô. Vì cô là nữ nhân đẹp nhất Vân Hà tông, nhưng lại không
thể tu luyện. Hơn nữa còn được kế thừa phần tài sản của nữ trưởng lão

Những gì còn lại của nữ trưởng lão kia đã bị người ta giành đi hết, lúc đó Mạc
Ấu Tình rất phẫn nộ, tự hủy dung nhan của mình để tránh bọn dâm tà

Rất nhiều người muốn tiếp cận cô, nhưng sau khi biết dung nhan cô bị hủy, cũng
còn có nhiều người muốn biến cô trở thành đồ chơi, bây giờ cô không có người
nào bảo vệ cả

Vì lí do này, cô lúc nào cũng trốn tại chỗ ở của nữ trưởng lão. Nhưng sau đó
nơi ở của vị nữ trưởng lão kia bị tông môn thu hồi, Mạc Ấu Tình không còn nơi
để đi, cuối cùng được sắp xếp ở phòng tạp vụ làm việc, Tạ Tinh biết đây là sự
an bài của Phế Khúc

Tuy Mạc Ấu Tình được sắp xếp làm ở phòng tạp vụ nhưng cô chưa đến đây bao giờ,
bởi vì cô đột nhiên bị sốt cao, cho đến hôm qua mới khỏi nên mới được dẫn đến
phòng tạp vụ

Cuối cùng thì Mạc Ấu Tình khỏi bệnh nhưng lại biến thành bộ dạng bây giờ – một
cô nương khờ khạo. Tạ Tinh lập tức hiểu được nguyên nhân, rất có thể cô cũng
gặp tình trạng như cậu

Tạ Tinh thấy Mạc Ấu Tình đến phòng tạp vụ ngày đầu tiên thì đã bị đánh đập

Khẽ nắm bàn tay thành nắm đấm, sẽ có một ngày, ta đích thân lên Vân Hà tông,
xé xác tên Phế Khúc đó

Nhưng Tạ Tinh không hiểu, tại sao Mạc Ấu Tình lại đến Cửu Thần đại lục, chuyện
này chỉ có thể hỏi cô, Tạ Tinh nhìn xuống cái vòng ngọc của cô, ở trong có một
tấm hình, hình là chụp một bó hoa hồng

10 ngày sau, Tạ Tinh nghĩ rằng mình đã rời khỏi Vân Hà quốc rất xa mới giảm
tốc độ lại. Cũng may là những tiền bạc lấy được từ Phú Hòa và lão Thất vẫn còn
nhiềunên không cần lo lắng về sinh hoạt của hai người

Mạc Ấu Tình tuy có chút hoang mang, nhưng mà đối với Tạ Tinh lại rất ỷ lại,
những chuyện cá nhân của cô, cô có thể tự giải quyết, những lời nói của Tạ
Tinh cô nghe có thể hiểu, nhưng chưa bao giờ đáp lời

Tạ Tinh cảm thấy rất an tâm, lúc đi cùng nhau, tuy không ngừng chạy trốn,
nhưng vì cậu chăm sóc rất cẩn thận, nên sắc mặt của cô đã hồng hào trở lại,
chỉ là trên mặt vẫn chằn chịt những vết sẹo

Tạ Tinh cảm thấy thương xót, không để cô chịu chút khổ cực nào, dù là ăn uống,
nơi ở, cũng cho cô cái tốt nhất

Càng nhìn khuôn mặt của Mạc Ấu Tình, Tạ Tinh lại càng phẫn nộ, ở kiếp này dù
thế nào cũng phải chăm sóc tốt cho cô, không chỉ vì lòng yêu thương mà còn vì
cô là người mà hắn quen duy nhất ở thế giới này

Hôm nay, hai người đến được Tây Thái châu khu vực phía đông, Á Cát thành

Á Cát thành là một thành thị lớn, thuộc Kỷ Đản đế quốc, ở đây dân số khoảng
mấy triệu người, không chỉ buôn bán phát triển, mà còn có rất nhiều trường tu
tinh và mạo hiểm giả công hội tụ tập ở đây

Tạ Tinh quyết định tạm thời ở lại nơi đây, cậu cần phải rèn luyện lại cơ thể,
với lại Mạc Ấu Tình cũng phải nghỉ ngơi

Cái chính là cậu nghe được, tháng sau ở đây sẽ có môn phái đến thu nạp người
có tinh nguyên, đây là cơ hội tốt đối với cậu, cậu quyết sẽ không bỏ lỡ cơ hội
này

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN