Tình Yêu Ảo Tưởng - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
79


Tình Yêu Ảo Tưởng


Chương 12


Tác giả: Trì Tổng Tra

Edit: Ly_xciv

Mà người đánh dấu hắn……Chung Quyền đem ánh mắt hướng về Lý Mộ đang ngồi bên mép giường gọt táo.

Đối phương dường như phát hiện ra ánh mắt của hắn, ngẩng đầu lên: “Sao vậy anh?”

Chung Quyền lắc đầu, nói không có gì.

Hắn nhìn vào hình xăm trên cánh tay mình, trên đó là một con hồ ly đứng sau một nhành hoa *Má nó, máu chó đến thế là cùng =)))*

Chung Quyền có hỏi qua hình xăm này là như thế nào, Lý Mộ nói, đây là thời điểm khi bọn họ 18 tuổi, Chung Quyền vừa mới có bằng lái, một hai phải dẫn y đi ra ngoài chơi, sau đó hai người gặp tai nạn xe cộ, bởi vì muốn đỡ cho Lý Mộ cho nên cánh tay Chung Quyền bị thương,

Lý Mộ vuốt hình xăm trên cánh tay hắn, thần sắc phức tạp, nửa ngày mới giương mắt nói: “Hồ ly là đại diện cho em, Chung Quyền, đây là minh chứng tình yêu của anh đối với em.”

Chung Quyền không nói, tuy rằng hắn đối với lời nói của Lý Mộ đã tin một phần nào nhưng mà hiện tại, hắn thật sự không thích Lý Mộ.

Lý Mộ dựa lại gần Chung Quyền hơn chút nữa, mùi hương thạch lựu tràn ngập trong xoang mũi của hắn, lúc này mới làm thần sắc hắn mềm mại hơn đôi chút.

Chung Quyền bắt lấy cánh tay của Lý Mộ, muốn kéo y dựa vào người hắn gần hơn.

Hành động vừa rồi của Chung Quyền làm Lý Mộ vừa kinh hỷ vừa ngạc nhiên, lúc này y nghe hắn nói: “Tuy rằng tôi không nhớ rõ tình cảm của mình đối với cậu, nhưng tôi lại rất thích mùi pheromone của cậu.”

Chung Quyền lại hỏi: “Vì sao lại không mặc áo lông?”

Nụ cười của Lý Mộ có chút cứng đờ: “Làm sao vậy, anh thích em mặc áo lông hả?”

Chung Quyền: “Ừm, không phải thích tôi sao? Có chuyện này cũng không biết?”

Lý Mộ nói đã biết, ngày thứ hai liền mặc một cái áo lông đến, y ngày ngày đến đây chăm sóc cho Chung Quyền, so với người nhà hắn còn muốn ân cần hơn, thái độ của Chung Quyền đối với y cũng nhàn nhạt.

Hôm nay em trai hắn đến thăm hắn.

Vừa lúc Lý Mộ từ trong phòng bệnh đi ra, em trai liền ngồi vào mép giường bên cạnh hắn.

Em trai đột nhiên rối rắm nửa ngày, hỏi hắn: “Anh, anh còn thích Lý Mộ sao?”

Chung Quyền nhìn ảnh chụp trong tay, không chút để ý nói: “Hẳn là thích, nếu không vì sao lại để cậu ấy đánh dấu anh?”

Em trai tự nghĩ thầm chắc có lẽ vậy, nhưng mà Lý Mộ cũng không phải loại người tốt lành gì, so với Lý Mộ, hắn càng thích Omega đã sinh cho anh trai một đứa nhỏ kia hơn.

Omega nọ thật sự là quá quật cường, vẫn luôn quấn lấy hắn, muốn biết Chung Quyền đang ở đâu.

Hắn cũng muốn giúp Omega kia nhưng nếu để ba hắn phát hiện thì phải làm sao bây giờ.

Hắn không giống với anh trai hắn, được ba coi trọng.

Mặc dù ba hắn có thất vọng đối với anh trai, nhưng quyền thừa kế trước sau ba hắn sẽ không bao giờ thay đổi.

Mà hắn thì không giống như vậy.

Suy nghĩ miên man một hồi lâu, đột nhiên nhìn thấy anh trai đang mang theo một ánh mắt đăm chiêu nhìn chằm chằm vào hắn.

Hỏi hắn: “Trên người chú có mùi gì vậy?”

Em trai ngửi ngửi áo của mình, đột nhiên nghĩ đến sáng nay Omega lại đến dây dưa với hắn, có thể là bởi vì nghỉ ngơi không đủ cho nên cậu đột nhiên lại ngất xỉu, sau đó hắn mang người kia đến bệnh viện, lúc này mới vội vàng chạy tới đây.

Chắc là tin tức tố của Omega kia dính vào người hắn.

Lại không nghĩ đến anh trai hắn vậy mà có hơi tức giận: “Cách Lý Mộ xa một chút.”
Em trai: “Vâng?”

Chung Quyền: “Anh không thích mùi tin túc tố của cậu ấy dính trên người chú.”

Em trai:…

Chung Quyền ở bệnh viện nửa tháng, trong lúc đó ba hắn đã gặp mặt Lý Mộ.

Sắc mặt của ba hắn đối với Lý Mộ cũng không thể gọi là tốt, chờ Lý Mộ vừa đi, ba hắn liền hận sắt không thành thép mà nói với hắn: “Mắt nhìn người của anh quá kém”

Sắc mặt Chung Quyền cứng lại, nghe ba hắn nói như vậy liền xoay người giương mắt nhìn: “Thế lực Lý gia ở thành phố C cũng không tồi, gần đây anh trai cậu ấy không phải cũng tham gia tranh cử sao?”

Ba hắn giống như nghĩ đến chuyện gì ghê tởm lắm, khuôn mặt ông trầm ngâm nói với Chung Quyền: “Ba không đồng ý anh và cậu ấy ở bên nhau.”

Mặt Chung Quyền giãn ra, chỉ chỉ phía sau cổ mình: “Vậy lúc đó ba nên ngăn cản cậu ấy đánh dấu con.”
Ba hắn khoang tay, vẻ mặt trào phúng nói với hắn: “Nếu lúc đó anh chịu nghe ba anh nói thì đã cắt đứt với Lý Mộ rồi… Ba đã tìm được người quen sắp xếp, sẽ nhanh chóng giải phẫu tuyến thể cho anh.”

Thật sự rất kì lạ, Chung Quyền đối với Lý Mộ cũng không có cảm giác gì nhiều, thế nhưng sau khi nghe ba hắn nói sẽ hủy bỏ đánh dấu, hắn vậy mà lại theo bản năng kháng cự.

Chung Quyền hiếu kỳ nói: “Vì sao ba lại ghét cậu ấy như vậy?”

Ba hắn cười lạnh nói: “Cậu ta cho rằng chỉ cần dựa vào nhà chúng ta một lần nữa sẽ không bị người khác chê cười sao?.”

Thật ra trước kia quan hệ giữa hai nhà Lý gia và Chung gia cũng không tệ lắm, nhưng dần dần theo thời gian, quan hệ giữa hai nhà ngày một căng thẳng.

Nhưng con cái của hai nhà thì vẫn thường qua lại.

Sau khi Chung Quyền bị người khác hãm hại rồi biến mất một thời gian, Lý gia liền thừa cơ bỏ đá xuống giếng, đoạt đi không ít tài nguyên của Chung gia.
Có người còn đồn đại rằng, Lý Mộ có quan hệ không bình thường đối với anh trai cùng cha khác mẹ của y, nhưng rốt cuộc đó chỉ là lời đồn mà thôi.

Cũng không có chứng cứ xác thực.

Sau khi anh trai y lên nắm giữ quyền hành, đã nhanh chóng đính hôn với Trương gia, mà Trương gia vì nghe những lời đồn như vậy từ lâu đã không vừa mắt Lý Mộ.

Anh trai y vì quy thuận Trương gia, đành phải hy sinh Lý Mộ.

Nghe nói Lý Mộ đã bị đuổi khỏi Lý gia, không cho phép y ở lại nhà cũ nữa.

Mắt thấy Lý Mộ ở Lý gia thất thế, mọi người đều đang chê cười y.

Nào biết chỉ trong nháy mắt Lý Mộ đã đánh dấu con ông, muốn kéo lại quan hệ với Chung gia.

Nhưng trước kia con trai ông không phải chưa từng nháo với ông vì chuyện này, người trong giới không ai không biết con trai của Chung gia thích hài tử nhà Lý gia, thích đến không chịu được.
Cho nên con trai ông làm chuyện ngu xuẩn, để Lý Mộ đánh dấu hắn, cũng không phải là chuyện ngoài ý muốn.

May mắn con trai ông hiện tại mất trí nhớ, giờ đây cũng không còn tình cảm gì nhiều đối với Lý Mộ.

Còn có thể đồng ý việc giải phẫu đánh dấu.

Bằng không ông thật sự sẽ suy xét lại việc đổi một người thừa kế khác.

Ông tuyệt đối sẽ không cho phép Lý gia có một đứa con dâu từng lσạи ɭυâи với anh trai bước vào cửa nữa bước.

Sau khi ba hắn rời khỏi, Chung Quyền bước xuống giường muốn ra ngoài đi dạo một chút.

Cơ thể hắn hồi phục rất nhanh, nhưng lại không thể nhớ ra được những việc đã xảy ra trước đó.

Hơn nữa nhà hắn cũng không có ý định cho hắn xuất viện ngay bây giờ, vì thế hắn đành chờ ở đây, tới đâu hay tới đó, không quậy cũng không làm loạn nữa.
Muốn quậy cũng không tìm ra lý do để quậy, hiện tại thì cái gì hắn cũng không nhớ rõ, chỉ có thể xem lại ảnh chụp, nhớ lại tên của một số người, hắn muốn nhanh chóng trở lại vị trí của chính mình.

May mắn trí nhớ của Chung Quyền rất tốt, việc này đối với hắn cũng không khó lắm.

Trong lúc đang đi dạo ở hoa viên của bệnh viện, Chung Quyền đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của một người nào đó.

Chung Quyền vốn dĩ muốn đi đường vòng, nhưng thân thể hắn không thể khống chế được mà muốn đi qua đó nhìn thử.

Hắn thấy một tiểu Omega, trắng trẻo nhỏ nhắn, vô cùng đáng thương bụm mặt ngồi ở đỏ khóc, trong tay cậu cầm một tờ giấy siêu âm.

Là một Omega đang mang thai.

Nghe mùi hương……hình như là tin tức tố vị rượu trái cây.

Bỗng nhiên Omega kia ngẩng đầu, đôi mắt thỏ hồng sau khi nhìn thấy hắn thì ngây ngẩn cả người.
Chung Quyền an tĩnh đút tay vào túi áo bệnh nhân rồi đứng tại chỗ, nghĩ thầm vậy mà mình lại nhiều chuyện nhìn người ta khóc, nói tóm lại đây là hành động có hơi xấu hổ.

Đang nghĩ ngợi có nên rời đi hay không, thì Omega nhỏ kia đột nhiên lại đứng dậy chạy về phía hắn.

Chung Quyền còn cho rằng vì bị người lạ nhìn lén nên cậu mắt cỡ muốn chạy, muốn rời khỏi chỗ này chỉ có một con đường.

Hắn thậm chí có chút lo lắng nhìn Omega bụng nhỏ, thoạt nhìn thì vẫn chưa thấy rõ, nhưng mà đang mang thai cũng có thể chạy nhanh như vậy sao?

Ngay sau đó, hắn đã bị hương vị ngọt ngào của rượu trái cây lấp đầy cõi lòng.

Tựa như có một bình rượu bị mở ra sau đó đỗ vào trước ngực hắn, khắp nơi đều là hương vị ngọt ngào.

Người trong lòng ngực không hề quen biết, một Omega xa lạ lại còn rất thơm. Omega khóc chít chít ướt cả quần áo ở trước ngực hắn.
Ủy khuất đến cực điểm mà kêu hắn: “Chồng ơi!”

Chung Quyền: “…(✿゚ロ゚)?”

Đánh dấu, là quá trình tin tức tố được rót vào tuyến thể, mùi pheromone của đối phương sẽ lưu lại trong cơ thể của bạn.

Cùng lúc đó, bạn sẽ không thể kiềm lòng được mà trở nên ỷ lại, muốn gần gũi, thân cận, quyến luyến đối phương, giống như việc muốn tiếp xúc da thịt, từ trong lòng trào ra tình yêu vô hạn, hận không thể mỗi phút mỗi giây đều dính sát vào nhau.

Omega sau khi bị Alpha hoặc Alpha sau khi bị Omega đánh dấu, thông thường sẽ có hiểu hiện như vậy.

Chung Quyền sinh ra cảm giác mâu thuẫn đối với Lý Môn chính là từ chỗ này, hắn biết tin tức tố của Lý Mộ đã rót vào tuyến thể hắn, làm hắn an tâm thoải mái.

Chính là theo bản năng, hắn lại không thích việc tiếp xúc cơ thể với Lý Mộ.
Hắn đã từng hỏi bác sĩ, có phải trên người hắn có chỗ nào bất thường hay không.

Bác sĩ sau đó nói rằng, phản ứng của mỗi người sau khi bị đánh dấu sẽ không giống nhau, có khả năng là bởi vì tin tức tố của hắn quá mạnh, cho dù có bị Omega đánh dấu, pheromone của đối phương cũng không thể gây ảnh hưởng gì quá lớn đối với cơ thể của hắn.

Huống hồ, có rất ít trường hợp người được đánh dấu là Alpha, chính vì thế cũng không có nhiều tài liệu để tham khảo.

Cũng bởi vì như vậy Chung Quyền mới không thể nào thật sự thân cận được với Lý Mộ.

Nhưng cho tới giờ phút này, khi đối diện với tiểu Omega trong lòng ngực vừa thơm vừa mềm, mặc dù Omega đã nhận sai người nhưng lại làm cõi lòng trống rỗng của hắn sinh ra cảm xúc vô cùng mãnh liệt.

Du͙🇨 vọиɠ được độc chiếm cậu, được dung hòa vào cơ thể cậu.
Chung Quyền ôm lấy eo mông mum múp của cậu, có trời mới biết hắn đã dùng hết tất cả ý chí còn sót lại mới có thể đẩy cậu ra.

Nhưng đến khi nhìn thấy gương mặt mềm mụp của cậu lấm lem vì nước mắt, đầu óc Chung Quyền trở nên trống rỗng.

Chờ đến khi hắn hồi phục lại tinh thần, miệng hắn đã dán ở trên mặt Omega, vừa thành kính vừa trân trọng hôn lên những giọt nước mắt đang rơi trên má cậu.

Chung Quyền: “!!”

Hắn không rõ bản thân đang làm cái gì!! Hắn vậy mà lại dâʍ ɭσạи một Omega nhỏ đang mang thai sao? Hắn điên rồi sao?

Mà Omega trong lòng ngực hắn sau khi được yêu thương xong, cậu nín khóc mỉm cười, vươn cánh tay trắng nõn ôm lấy cổ hắn, dính sát vào hắn, những sợi tóc mềm mại của cậu ra sức cọ sát vào gương mặt và cổ hắn.

•••

Hai đứa coan tui sắp thoát khỏi cảnh ngược nhau rùi nhe mng. Cơ mà thằng con Chung Quyền tui nó ‘mạnh’ quá. Lúc ổng còn ngốk nghếk khờ khờ làm con ngta có chữa một đứa rồi. Giờ gặp lại mới mlem có phát mà có chữa thêm đứa nữa. Quá lợi hại, tại hạ khâm phục🙏
Lăn qua lăn lại cầu mọi người cmt+bắn sao chíu chíu🌟🌟🌟

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN