Tình Yêu Của Anh Sáng Như Biển Sao - Chương 7: Trần Tư Dữ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Tình Yêu Của Anh Sáng Như Biển Sao


Chương 7: Trần Tư Dữ


Editor: Mèo

Lâm Thanh An về đến trường học đã hơn năm giờ, nhà của Lưu Giai Hiểu ở gần đây, gia đình lại tương đối nghiêm khắc nên mỗi thứ bảy và chủ nhật hàng tuần cô đều phải về nhà.

Lý Ngọc đi làm thêm, chỉ còn mỗi Lam Tịch nằm trên giường đọc tiểu thuyết ngôn tình. Thấy Lâm Thanh An trở về, cũng không chào hỏi, hai mắt sáng rực nhìn quyển sách trong tay.

Lâm Thanh An tò mò, đến gần: “Cậu xem cái gì thế?”

“Tổng công bá đạo và tiểu thụ kiêu ngạo, đại chiến trong phòng tắm.” Mặt Lam Tịch đỏ bừng: “Sao, đọc chung với tớ không? Tớ giúp người khác dọn dẹp mới có được đó.”

Lâm Thanh An: “…”

“Cậu xem một mình đi.”

Hôm sau là chủ nhật, Lâm Thanh An theo Lý Ngọc đi làm thêm, công việc là nhân viên phục vụ khách sạn, nói thật là rất mệt nhưng cô lại cảm thấy khá thú vị.

Mặc dù cô là cô nhi, nhưng ở kiếp trước chưa từng chịu khổ sở bao giờ. Hồi bé ở cô nhi viện, cô xưng vương xưng bá, mười một tuổi được nhận nuôi, mười lăm tuổi cha mẹ nuôi qua đời. Họ không có con nên toàn bộ tài sản đều để lại cho cô.

Sau này gặp được Bạc Tông, được anh sủng lên tận trời.

Cuộc đời của cô, hạnh phúc mà cũng không hạnh phúc.

Lâm Thanh An và Lý Ngọc hẹn xong, sau này đi làm đều dẫn theo cô.

Thứ tư, Bạc Tông gọi điện thoại cho Lâm Thanh An, cô vui vẻ, miệng cười toe toét.

Bạc Tông đi làm nhiệm vụ, nói cho Lâm Thanh An một tiếng để cô không đến doanh trại vào thứ bảy.

Lâm Thanh An có chút uể toải: “Thế khi nào anh về? Có nguy hiểm không ạ?” Cô biết nhiệm vụ của quân nhân là bí mật quân sự, nhưng cô không kìm được mà hỏi anh.

Thấy giọng cô không vui, Bạc Tông thấp giọng: “Không nguy hiểm, một tuần là trở về.”

Rõ ràng bọn họ chỉ mới xác định quan hệ chưa bao lâu, nhưng lại giống như vợ chồng nhiều năm vậy.

Lâm Thanh An nghe qua điện thoại, có người gọi Bạc Tông.

“Anh nhớ chú ý an toàn.”

“Ừ.”

Tại nhà ăn, Lâm Thanh An, Lam Tịch. Bốn người ngồi cùng nhau ăn cơm.

Lam Tịch xấu hổ, sát lại gần Lâm Thanh An: “Thanh An, tớ muốn yêu.”

Lâm Thanh An ngẩng đầu: “Với ai?” Do hỏi gấp nên giọng cô the thé.

Lam Tịch giật mình, theo phản xạ trả lời: “Trần Tư Dữ, chắc cậu không biết đâu.”

Lý Ngọc cùng với Lưu Giai Hiểu ngẩng đầu nhìn Lâm Thanh An, phản ứng của cô có phần hơi quá.

“Thanh An này, sao cậu phản ứng ghê thế, có phải cậu có suy nghĩ gì xấu xa với người ta rồi không?” Lam Tịch vô cùng khó xử.

Lâm Thanh An: “…”

Lý Ngọc:”…”

Lưu Giai Hiểu: “…”

Cô lườm một cái, đáp: “Tớ chỉ có cảm giác giống như nuôi lợn mấy năm bị dắt đi mất vậy.”

Lam Tịch: “…Cậu có nên dùng một câu MMP không?”

(*) MMP: Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng

Cười đùa một lúc lại tiếp tục ăn cơm, Lâm Thanh An cũng tiếp tục ăn nhưng không yên lòng.

Trần Tư Dữ này cô biết. Kiếp trước cô đã thấy anh ta với Lam Tịch hẹn hò, vì hắn mà Lam Lịch đau khổ, tan nát cõi lòng. Nhìn Lam Tịch mất đi đứa con, lại nhìn cô tuyệt vọng mà ra nước ngoài..

Có lẽ Trần Tư Dữ cũng yêu Lam Tịch, nhưng gánh nặng trên vai hắn quá nhiều, tình yêu của bọn họ không đủ để hắn buông bỏ.

Lâm Thanh An không muốn Lam Tịch giẫm lên vết xe đổ ấy, kiếp trước Lam Tịch quá khổ rồi, rõ ràng xuất thân là con nhà khá giả, đáng lẽ phải là tiểu thư yêu kiều, thế mà bị tình yêu giày vò, mất đi ánh sáng hào quang rực rỡ.

Lâm Thanh An hỏi dò: “Lam Tịch, cậu đã hiểu rõ Trần Tư Dữ chưa? Đã bên nhau rồi sao?”

Lam Tịch cắn miếng sườn: “Chưa đâu, tớ đang suy nghĩ.” Đôi mắt cô ấy sáng lấp lánh, miệng nhai thịt: “Có điều anh ấy rất đẹp trai, lại còn điềm đạm, tớ muốn thử một chút.”

Lâm Thanh An khuyên: “Đừng vội đồng ý, tớ cảm thấy cái tên này có hơi quen thuộc.”

Quen thuộc? Lam Tịch khoát tay: “Cậu không biết anh ấy đâu.”

“Tớ nhớ ra rồi. Anh ta học chuyên ngành Luật ở đại học A phải không?”” Cô cảm thấy với tình hình hiện tại, không nên phá vỡ hình tượng của Trần Tư Dữ.

“Đúng rồi. Hai người biết nhau sao?” Lam Tịch có chút kích động.

Lâm Thanh An tiếp tục phá hư nghiệp lớn: “Không biết, tớ có đứa bạn cũng học ở đại học A, nghe cô ấy kể về Trần Tư Dữ một số chuyện.”

“Thật sao, cậu kể cho tớ nghe nhanh nào.”

“Cô ấy nói Trần Tư Dữ là sinh viên của khoa luật, nhân phẩm không được tốt lắm.”

____________________________________

Lời editor: CN tuần này có Bạn gái tôi cao M58 nha <3. Sầm ca và Nhạc tỷ cũng sẽ sớm trở lại ạ <3

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN