Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu - Chương 17: Trong bồn tắm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
792


Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu


Chương 17: Trong bồn tắm


Từ hôm đó, không hiểu sao dù không có anh em Hàn ở nhà, Thiên Lạc vẫn nấu những món ăn ngon cho cô. Anh cũng không gọi thức ăn bên ngoài mà trực tiếp nấu cho cả hai người.

Không chỉ vậy, mọi “sự chăm sóc” từ anh đều dịu dàng đến bất ngờ. Anh không còn mạnh bạo khi tắm cho cô nữa. Lâu lâu còn cười nói mấy câu đùa.

Không phải chuyện này rất lạ sao? Hay anh đang có âm mưu gì đó?

Nghĩ nát óc cũng không tìm được lí do thích hợp, cô thôi không nghĩ nữa.

Hôm nay cô muốn tắm sớm nên đã chủ động lấy quần áo, pha nước ấm. Lục Minh Nguyệt kiếm cả tủ không có bộ nào là bình thường, toàn những chiếc áo ngủ mỏng manh, quần lòt ren gợi cảm, cùng lắm là vài chiếc áo ba lỗ và quần đùi ngắn cũn. Cô chỉ còn có thể chọn tạm một cái áo ba lỗ và quần thun ngắn.

Pha nước xong, cô ngồi vào bồn tắm, hưởng thụ cảm giác được thư giãn, mắt nhắm lại.

Cạch!

Cô giật mình. Có ai đó vào phòng cô!

Ngay lập tức Thiên Lạc mở cửa phòng tắm. Gương mặt lạnh thường ngày có nét ngạc nhiên.

“Nay không chờ tôi tắm cho à?” Anh cười bước tới. Mắt dán chặt vào hai quả tròn trịa nổi trêи mặt nước.

“Tôi…tôi tự làm được.” Cô vội vàng lấy tay che ngực. Sao tự dưng anh lại vào đây? Cô cũng không phải là con nít, hoàn toàn có thể tự tắm mình. Cô xoay người và mặt vào tường, tránh né ánh mắt của anh.

Thiên Lạc bỏ ngoài tai những gì cô nói. Bỗng có tiếng sột soạt rồi ngay lập tức nước trong bồn tràn ra ngoài. Còn cô thì bị kéo vào lòng ai đó.

Hai thân thể trần trụi cọ xát vào nhau.

“A…anh…” Lúc này Lục Minh Nguyệt mới để ý rằng Thiên Lạc đã ngồi vào bồn tắm cùng với cô, đã thế còn không mặc quần áo!

Mặt cô đỏ ửng lên vì ngại. Thiên Lạc ngày thường nhìn mảnh mai là thế nhưng sao sau lớp áo lại là một cơ thể khỏe mạnh, nam tính như thế này.

“Sao anh lại…” Cô bị dọa lắp bắp không nói nên lời.

“Tôi thấy cô có vẻ đã tự lo cho mình được nên từ nay tôi sẽ không tắm cho cô nữa, chúng ta sẽ tắm chung.” Anh vuốt ve tấm lưng mịn của cô “Sợ cô tự tắm không sạch ấy mà.”

Trời ơi chuyện này còn tệ hơn lúc trước nữa!

“Thật sự anh không cần phải làm thế đâu. Tôi cũng không…”

Thích tắm cùng anh.

Cô không dám nói hết vì sợ anh.

Như hiểu ý cô nên anh cũng không nói gì thêm nữa mà trực tiếp bắt đầu lấy xà bông thoa lên từng phần trêи cơ thể cô. Mỗi nơi anh đi qua đều như nóng lên. Từ cổ đến xương quai xanh rồi xuống nữa…

Anh sờ đến nụ hồng trêи ngực cô rồi nắn bóp hai bầu ngực lớn. Nhịp thở của cô có phần không ổn định.

“Sao lại lớn đến vậy? Không phải cô đi bơm chứ?” Thiên Lạc thì thầm vào tai cô, còn thổi hơi cực nóng vào khiến cô rùng mình. Thấy cô không trả lời, anh nói tiếp “Vậy là có hả?” Anh tặc lưỡi “Tuổi cô còn rất trẻ, thẩm mỹ sớm thế chắc mất cảm giác rồi nhỉ?” Nói rồi anh trêu đùa hai núm ngực của cô bằng đủ kiểu, vân vê, niết, kẹp, nhéo.

Kɧօáϊ cảm ập đến khiến cô không thể ngồi yên. Cô biết rõ anh đang trêu chọc mình! Đang tính đứng dậy ra khỏi đây thì Lục Minh Nguyệt bỗng cảm thấy như có gì đó cọ cọ vào ʍôиɠ mình.

Đừng nói là “nó” chứ?!

Thiên Lạc đã nhận ra sự bất thường của cô, anh nhếch miệng cười, cái dáng vẻ ngại ngùng đáng yêu này càng khiến anh thêm hứng thú.

Vì ngực bị kϊƈɦ thích nên Lục Minh Nguyệt liên tục cọ xát hai chân của mình.

Những ngón tay dần di chuyển xuống phía dưới, trêи đường đi còn mơn trớn vòng eo mịn màng, nhỏ nhắn.

Nước trong bồn như nóng lên.

Thiên Lạc bắt đầu cho tay vào cọ rửa bên trong. Cô ngay lập tức giữ chặt cánh tay anh. Nhưng hai bàn tay nhỏ của cô đối với anh như một con người đang cố ngăn tòa nhà sập vậy.

“A…sâu quá, sâu quá rồi…ưm…” Thông thường người ta chỉ rửa bên ngoài, đằng này Thiên Lạc lại cho ngón tay thật sâu vào trong.

“Anh…rút tay ra đi…” Hai chân cô run run vì kɧօáϊ cảm chồng chất, đầu ngửa ra sau, cả người dính chặt vào ngực Thiên Lạc.

“Huhu đừng mà…” Cô toan đứng dậy chạy ra ngoài thì ngay lập tức bị anh giữ lại, cánh tay gồng lên đè ngực cô, còn nhéo mạnh núm иɦũ ɦσα.

Thiên Lạc tăng tốc độ đưa vào rút ra, thỉnh thoảng còn miết mạnh âm đế của cô.

“Aaaa…” Cô…sắp ra!

Ngón tay anh bỗng dừng lại.

Chuẩn bị cao trào thì huyệt nhỏ lại trống rỗng. Lục Minh Nguyệt cô làm sao chịu nổi chuyện này. Cô liền dùng tay mình để tiếp tục nhưng chưa kịp đưa vào thì anh đã ngăn lại.

“Bỏ ra…” Tuy là ra lệnh nhưng có lẽ dưới sự tra tấn của ɖu͙ƈ vọng nên giọng cô như đang làm nũng, gợi tình đến lạ thường.

Điều đó khiến quái vật thức tỉnh.

“Muốn gì…thì cầu xin tôi đi.” Mắt ai đó đã đỏ ngầu.

LLM.

P/s: Mình đã thi xong nên comeback ngay từ hôm nay nha mọi người. Đừng quên vote và cmt để tiếp thêm động lực cho mình ra chap thật nhanh nha!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN