Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu
Chương 30: Về nhà (2)
“A…”
Anh lấy vòi sen xối nước trực tiếp. Động tác moi móc ngày càng tăng tiết tấu. Bị kϊƈɦ thích đột ngột như thế, Lục Minh Nguyệt nhũn cả chân, cô yếu ớt dựa vào thành tường, cố bám lấy lớp gạch men sứ để đứng vững. Thiên Lạc trêu đùa hạt trân châu nhỏ xinh, bàn tay còn lại bỏ vòi sen xuống, không nhàn rỗi mà xoa bóp ngực, tăng thêm kɧօáϊ cảm cho cô.
“Anh làm gì…a…ư…” Bên dưới liên tục co giật khiến Lục Minh Nguyệt không nói thành lời, chỉ còn biết ư ư a a rêи rỉ theo nhịp ra vào.
“Ngoan, anh đây là đang tắm rửa cho em đó cô bé!”
Ngón tay của Thiên Lạc thật có kĩ thuật, mỗi lần ra vào đều chạm đến những điểm mẫn cảm nhất trong huyệt nhỏ của cô.
“Kẹp chặt quá, thả lỏng đi, tay tôi không vào được.” Bên trong nóng rực, xúc cảm mang lại quá tuyệt vời, anh hưởng thụ như đang chơi một món đồ chơi của mình.
Đôi mắt Lục Minh Nguyệt mê man mờ mờ ảo ảo, không còn nhìn rõ sự vật xung quanh, chân ra sức kẹp chặt lại.
Gần cao trào, cơ thể không chống cự nổi mà trượt dọc xuống. Thiên Lạc ngay lập tức đỡ cô, để hai chân dạng ra ngồi tiếp tục.
“A!!” Thình lình bên trong huyệt nhỏ co rút mãnh liệt, một dòng nước phun lên ngón tay của anh. “Ư…ư…” Tiếng rêи rỉ đứt quãng như tiếng muỗi kêu.
Cơ thể như hồ ly tinh dụ người cộng thêm tiếng kêu nỉ non gợi tình đã khiến anh “ngẩng đầu”. Giọng nói nặng nề, anh bắt lấy tay của cô đưa đến vật to lớn đã thả ra giữa hai chân: “Giúp anh.”
Lục Minh Nguyệt không hề chuẩn bị tâm lý cho chuyện này, nên bàn tay cầm lấy vật kia cứ đờ ra. Lại vừa cao trào nên thân thể cô xụi lơ vô lực. Thiên Lạc gấp không chịu được nhưng cô lại không hợp tác bèn đè cô nằm xuống nền đất rồi bắt lấy hai bầu ngực loát côn thịt.
“A…nhẹ thôi…” Anh nắm lấy hai núm ngực hồng, kẹp côn thịt giữa hai bầu иɦũ ɦσα no đủ rồi thực hiện động tác lên xuống. Có lẽ do dùng lực quá mạnh nên Lục Minh Nguyệt cảm thấy hơi đau. Mỗi lần luật động côn thịt đều đỉnh lên chạm vào cằm của cô, quy đầu rỉ ra một ít chất dịch.
Lục Minh Nguyệt nuốt nước bọt rồi vô thức vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ lấy chất lỏng trêи quy đầu.
“Em!” Thiên Lạc có chút hoảng hốt, cô thế mà lại chủ động ɭϊếʍ!
Lên xuống mấy chục cái, anh thở dốc rồi bắn thẳng tϊиɦ ɖϊƈh͙ đầy ngực cô. Anh dùng tay thoa đều tϊиɦ ɖϊƈh͙ khắp hai bầu ngực.
Vẽ vòng thành hình trái tim.
Lục Minh Nguyệt không biết, chỉ thấy anh đang làm loạn trêи người mình, cô còn đang mê mẩn nhìn cơ bụng săn chắc của anh.
Giữa cả hai có một khoảng lặng, mỗi người đều có tâm tư riêng.
“Anh…” Lục Minh Nguyệt lên tiếng phá vỡ bầu không khí. “Trưa nay anh có hứa sẽ giúp tôi một chuyện…”
“Ừa, nhóc muốn gì?” Thiên Lạc đỡ cô dậy rồi bế vào bồn tắm, nằm dưới sàn lâu chắc chắn rất lạnh.
“Tối nay…” Giọng cô nhỏ dần “…tôi muốn ngủ ngon.”
Thiên Lạc liền nghe ra ý muốn của cô. Nghĩ đến đêm nay cô bị ép phải nằm rêи rỉ, bị đối xử một cách tàn nhẫn, anh đau lòng.
“Được.” Anh nói một cách chắc nịch.
Những dòng nước từ vòi sen xóa sạch những chất lỏng ái muội trêи người cô.
Lục Minh Nguyệt mắt sáng ngời, thầm tiếc sao mình không lấy lòng Thiên Lạc sớm hơn.
Đường A.
Hàng loạt xe cộ kẹt cứng bấm còi liên tục, đang là giờ cao điểm, mọi người từ cơ quan làm việc trở về nhà. Thường ngày con đường này vẫn lưu thông bình thường, hôm nay lại vì một vụ va chạm xe mà kẹt cứng.
“Tôi còn phải về nhà.”
“Có gì thì giải quyết nhanh lên!”
“Mấy người rảnh thật!”
“Mẹ nó, cãi thì ra chỗ khác mà cãi, để người ta còn đi!”
Những người lái xe tức giận, ai cũng có việc của riêng mình. Ở đây vừa xảy ra một vụ va chạm giữa hai xe ô tô con, không xảy ra thương tích gì, chỉ có xe của cả hai bị móp một xíu, thế mà hai gã lái xe ra đường cãi anh sai tôi đúng hơn nửa giờ khiến nhiều xe khác phải dừng lại vì không có đường đi.
“Có lẽ hôm nay về trễ hơn dự kiến rồi.” Hàn Dạ nhìn đồng hồ bực bội.
LLM.
P/s: Chap mới đã ra lò, bà con ủng hộ tui nha ^^
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!