Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu - Chương 8: Hầu hạ (16+)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1250


Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu


Chương 8: Hầu hạ (16+)


“Tôi không đồng ý.” Cô trừng mắt nhìn Hàn Dạ. “Tôi có thể tự vệ sinh bản thân và nấu ăn, không cần đến cậu ta.”

Cô từng là tiểu như nhà quyền quý nhưng không có nghĩa cô không biết tự chăm sóc bản thân mình. Nghĩ đến việc được một người khác giới tắm, cô liền cảm thấy mình như biến thành đứa trẻ sơ sinh vậy.

Hàn Phong Nguyên cười nhạt, hôn nhẹ vào môi cô rồi bước ra khỏi phòng ăn. Tất cả mọi người đều đã ăn xong , Hàn Dạ gỡ những thứ đáng sợ trêи người cô ra rồi kéo cô vào lòng, không quên nói với Thiên Lạc trước khi đi ra “Nhớ dọn dẹp sạch sẽ nhé.”

Anh ngồi xuống sofa và lấy sách đọc, cô đứng trơ mặt ra không biết nên chạy hay ở lại. Cái nhà này ai cũng khó hiểu. Hàn Dạ chỉ tay xuống nơi giữa hai chân anh đã sưng lên, cô liền hiểu ý. Nhưng để tránh làm cái việc đó….”Ý anh là sao?” Cô nhíu mày để diễn sâu hơn.

Nét mặt của Hàn Dạ lạnh dần, trừng mắt nhìn cô. Ngay lập tức anh kéo cô xuống, cố định đầu cô giữa hai chân mình. “Nó đang chờ cô hầu hạ đó.” Nói rồi anh dùng ánh mắt uy hϊế͙p͙ nhìn cô. Lục Minh Nguyệt không thể không nghe lời anh, bởi cô biết rõ quanh căn biệt thự này nơi nào cũng có ít nhất một lọ thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, họ từng bảo nếu cô không chịu nghe lời sẽ ép cô uống rồi ném cô ra đường, mặc người ta đùa giỡn. Mà người ta từng đồn đoán rằng anh em Hàn đã nói là sẽ làm.

Lục Minh Nguyệt dùng tay kéo quần xuống rồi đến qυầи ɭót, côn thịt gân guốc đáng sợ liền nhảy ra, đập vào mặt cô. Đây là lần đầu tiên cô nhìn rõ kϊƈɦ cỡ của nó, do dự không biết nên tiếp tục hay không. Chờ hồi lâu cô vẫn chỉ thổi hơi, Hàn Dạ tức giận, túm mạnh hai núm иɦũ ɦσα từ trong áo cô, kéo bầu ngực lên kẹp chặt côn thịt, những ngón tay bắt đầu chà đạp cô đến đau.

Lục Minh Nguyệt thở dốc liên hồi, hét lên từng đợt vì cơn đau xen lẫn kɧօáϊ cảm từ nơi trước ngực. Cô cắn chặt răng, gương mặt thống khổ. Thấy sắc mặt cô không được ổn, anh chuyển qua gảy nhẹ. Cô nghĩ rằng mình làm càng nhanh sẽ càng nhanh chóng được trốn. Thế là cô há miệng ngậm lấy đỉnh quy đầu, bắt đầu ʍút̼, bàn tay không ngừng di chuyển lên xuống thân gậy. Côn thịt được cô ɭϊếʍ ʍút̼ mang lại cảm giác rất thoải mái. Cô cắn cắn nhẹ, cứ nghĩ sẽ tạo được kɧօáϊ cảm nhưng thật sự cô chẳng biết gì, lỡ cắn mạnh hại Hàn Dạ khổ cực một phen.

Anh rít lên “Cô không biết cách hầu hạ hả?” Anh nhéo mạnh hai đầu иɦũ ɦσα rồi nắm chặt tóc cô . Nắm chặt tay thành đấm, cô không dám mở mắt nhìn, nghĩ anh chắc chắn sẽ đánh chết mình. Nhưng rồi anh chỉ tát vào mặt cô, lực không quá mạnh còn lại bao nhiêu trút hết lên bầu ngực trắng nõn. Ngực cô in hằn dấu năm ngón tay của anh. Cô ủy khuất rơi nước mắt. Miệng chỉ ngậm không dám động đậy.

Biểu cảm của cô càng khiến anh kϊƈɦ thích hơn, anh vân vê rồi siết mạnh đầu иɦũ ɦσα, hung hăng cấu mạnh quầng иɦũ ɦσα. Cô đành phải tiếp tục làm, vận dụng hết những kĩ năng…mới tự học mà hầu hạ anh. Vì cự vật của anh quá lớn, cô thậm chí không thể ngậm hết hai phần ba. Anh ấn đầu cô xuống, đồng thời “hỗ trợ” để nó vào sâu hơn nhưng chỉ được một nửa. Tay anh túm tóc, hông luật động mạnh mẽ ra vào trong khoang miệng của cô.

“Thoải mái thật, có lẽ ngày nào cô cũng cần phải phục vụ tôi thế này rồi.”

Hàn Dạ rêи rỉ một chút, gầm lên rồi xuất tinh vào cổ họng cô, Lục Minh Nguyệt cố né nhưng anh đã biết cô có ý định trốn, đẩy đầu cô sát vào giữa hai chân mình. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ tràn một ít ra ngoài vì quá nhiều. Cô giương đôi mắt long lanh lên nhìn, ý muốn anh tha cho vì cô không muốn nuốt.

“Nuốt hết cho tôi, chừa một giọt tôi liền làm cô lần nữa.”

Lục Minh Nguyệt phải nuốt tận hai lần mới hết sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ trong miệng, mùi hương nam tính của tϊиɦ ɖϊƈh͙ xộc vào mũi, cô cũng ɭϊếʍ kĩ gậy thịt để chắc chắn nó đã “sạch”. Cuối cùng cô ɭϊếʍ hai bên mép môi.

“Ngoan lắm…” Hàn Dạ cười, xoa đầu cô. Cô cúi đầu muốn chạy lên lầu, ngay cả cổ áo cũng chưa kéo lên, bộ ngực trần vẫn trong tầm mắt của Hàn Dạ.

“Sao lại ướt rồi?” Anh chạm vào đáy qυầи ɭót của cô, phát hiện nó đã ướt đẫm. “Cô khát tình đến thế à?” Nói rồi tay luồn vào qυầи ɭót, đâm mạnh hai ngón tay vào nơi tư mật đang rỉ nước đó của cô.

“Đừng mà!” Lục Minh Nguyệt thét lên, đứng không vững, ngã vào lòng anh. Anh nhân lúc đó ʍút̼ lấy một bên nụ hoa của cô, tay vẫn không ngừng ra vào trong khu vường bí ẩn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN