Tình Yêu Học Trò
Chương 27
Mọi việc quả đúng như tôi nghĩ, vừa xuống được một lúc thì đã nghe tiếng la ó của bọn nó “A, đm, thằng nào bôi kem tao thế ” ” Đm, bẩn vãi, tránh xa tao ra ” ” Mặt mày cũng có kìa Ngọc “…..bla..bla… . Haha, cả lũ nháo nhác chạy đi rửa mặt, tôi thấy cảnh tượng đó thì không thể nhịn được cười, 4 thằng chạy như vịt bị lùa vậy. Cuối cùng thì bọn nó cũng rửa hết đống kem bôi trên mặt, bây giờ cả lũ quay ra nhìn tôi :
– Đm . Thằng T nó chơi anh em mình, giờ xử sao?
– Bắt lấy nó, đè nó ra thông
ss.
Ghê quá, tôi vừa nghe thấy thế là ù té liền à. Cả lũ đuổi theo tôi, vừa đuổi vừa hét :
– Bắt nó lại, nhanh lên.
5 thằng tồng ngồng quần cộc áo ngắn chạy phăng phăng trong ngõ, y như lũ nhóc 5 tuổi. Mấy người lớn trong ngõ cũng phải bật cười vì chúng tôi. Chạy được một đoạn thì mệt quá, lại còn đói nữa, thế là tôi bị cả lũ bắt. Chết rồi, phát này thì nát cmn
ss rồi. 4 thằng khiêng tôi về nhà như khiêng lợn vậy, híc híc
– Được rồi. T, giờ mày biết tội của mày chưa ?
– Tao có tội gì đâu. Tôi vẫn cãi cố.
– Á à, thằng này lì nhỉ. Anh em đâu, đè nó ra để tao trát kem lại.
Tôi bị 4 thằng cầm chân, cầm tay, tình cảnh tôi lúc này khác gì con lợn đâu. Thằng Tùng cầm miếng bánh kem to tướng dí sát vào mặt tôi :
– Nào, chuẩn bị ăn kem nhé em.
Nói rồi nó trát cả đống kem lên mặt tôi, mấy thằng còn lại cũng nhao nhao ăn theo ” Để tao với ” ” Từ từ, tao đi lấy kem đã ” ” Trát nhanh lên, tao không giữ được nó nữa rồi “….
Sau một hồi thực hiện hành vi đồi bại với tôi, 4 thằng bỏ mặc tôi lại hiện trường, bỏ đi ăn sáng. Híc, thế này có khổ không cơ chứ. Tội chạy vào nhà vệ rửa mặt rồi đuổi theo bọn nó.
– Ăn phở nhé bọn mày, tao đói lắm rồi. Tôi nói.
– Ờ, bọn tao cũng tính thế
5 thằng đi vào quán phở, gọi ngay 5 bát giống y nhau. Đệch, thế mà khẩu vị cũng giống nhau phết nhể. Vừa ăn chúng tôi vừa nói chuyện rôm rả :
– Đm. Lúc nãy thằng T trát kem mặt tao, tao sờ lên mặt tưởng cái gì.( Thằng Tùng nói. )
– Lần sau tao không ngủ cùng thằng T nữa đâu, sợ rồi.
– Haha, mày sao phải sợ thế Ngọc, tao có làm gì mày đâu. Tôi nói.
– Đm ,không làm gì mà trát kem tao hả.
– Thì tao muốn cả lũ vui vẻ tý thôi mà, hờ hờ.
– Đúng là không thể cãi được mày, thôi ăn đi, tý phở trương hết lên giờ.
10′ trôi qua, cả lũ đã giải quyết xong nạn đói. Trả tiền xong, 5 thằng tính xem nên đi đâu chơi giờ?
– Đi lướt không tụi bây?
– Điên , không đủ xe.
– Ờ nhỉ, chán thế.
– Đi bơi đê, trời sắp lạnh rồi, tranh thủ mấy hôm ấm bơi nốt.
– Được, ý kiến hay đấy.
Cả lũ kéo nhau đi bể bơi. Chà, mới có 8h mà đã đông người bơi như này rồi. 5 thằng , mỗi thằng thuê một bộ đồ bơi rồi đi ra bể. Sáng sớm nên nước còn khá sạch. Thằng Thuận nói :
– Bọn mày nhìn tao biểu diễn này.
Cứ tưởng nó biểu diễn cái gì cao siêu, ai dè nó biểu diễn bơi bướm??
– Khỏi nói nhiều, tao bơi đây, máu lắm rồi. Nói xong, thằng Tùng nhẩy ùm cm nó xuống nước luôn.
– Đợi tao. Thằng Ngọc tiếp.
Không thể chờ lâu hơn nữa, tôi cũng nhảy nối tiếp bọn nó. Đang bơi khoái chí thì đột nhiên chân tôi bị kéo tụt xuống . Đậu má, thằng nào kéo ông vậy. Hóa ra là thằng Mạnh nó chơi tôi. Được, chơi tao hả, tôi vội lặn xuống, bơi đến gần nó, cầm chân kéo dìm cm nó xuống nước. Hờ hờ.
– Á á, cứu tao tụi bây.
Mấy thằng còn lại quay sang nhìn, mặt thằng Mạnh lúc này chẳng khác gì con khỉ cả. Nó gào hét ầm ĩ, thấy mà tội.
– Mày cứ ở đấy đi Mạnh ạ, không ai cứu mày đâu. Hờ hờ.
Tôi thấy dọa thằng Mạnh thế là đủ rồi nên tôi bỏ chân nó ra, nó ngoi lên mặt nước thở hổn hển, trông đáng thương thật.
Đang cười thằng Mạnh thì tôi bị hất nước, đậu má, lại thích khiêu chiến hả. Thế là nổ ra cuộc chiến giữa mấy thằng. Thằng nào thằng nấy thi nhau hất nước về phía nhau , ai cũng cố để té được nhiều nước nhất. 5 thằng vui chơi như ở chốn không người, hò hét, đuổi nhau làm vang động cả một khu.
Chúng tôi kết thúc cuộc bơi lúc 10h . Lên bờ, ai cũng cảm thấy mệt lử vì lúc nãy nghịch quá nhiều.
– Tao mệt quá chúng mày ạ.
– Mày tưởng mỗi mình mày mệt chắc.
– Giờ này về nhà nằm trên giường thì khỏi nói.
Trả đồ bơi, trả tiền xong, chúng tôi ra về. Đang đi trên đường, chợt tôi thấy ai đó, nhìn quen quen , giống như là em Ly đang uống trà sữa cùng thằng nào đó. Tôi đập vai thằng Ngọc, bảo :
– Ê. Ngọc, mày nhìn xem ai kia.
Thằng Ngọc quay ra, thấy cảnh tượng đó, khỏi nói, mắt nó long sòng sọc lên như con thú dữ. Nó định chạy vào quán đó, nhưng bị chúnng tôi ngăn lại :
– Bọn mày bỏ tao ra , tao phải PHỒNG TÔM nó.
– Mày cứ bình tĩnh, đm, bình tình cho tao.
– Từ từ, Ngọc, nghe bọn tao. Chắc đấy chỉ là người quen của em ấy thôi. Đừng …
có làm to chuyện.
– Thế này nhé, bây giờ mình cứ về trước đã, mọi chuyện như nào cứ tính sau.
Phải mất một hồi, cả lũ mới làm nguội được cái đầu của thằng Ngọc. Kéo nó về nhà thằng Tùng, nó nằm phịch xuống ghế sofa, nói :
– Tao không ngờ lại như vậy.
– Tao tin Ly không phải loại như vậy đâu, Ngọc, mày phải tin em ấy.
– Tao không biết, giờ tao không nghĩ được gì hết.
Tôi không ngờ thằng Ngọc lại dễ bị kích động như vậy, bề ngoài nhìn nó rất mạnh mẽ và không có khi nào tôi thấy nó buồn.
– Tao có ý này, hay là….
Chưa để tôi nói hết câu, nó đã nói :
– Thôi, để tao ngủ một tý đã.
Hết cách nói với nó, tôi ra ngoài.
– Thằng Ngọc sao rồi.
– Chịu, ai mà hiểu được nó chứ.
– Kệ nó đi tụi mày, chuyện 2 đứa nó cứ để 2 đứa tự giải quyết với nhau. Mình xen vào lại thành ra hỏng chuyện.
Cuối cùng, cả lũ chúng tôi thống nhất cứ để thằng Ngọc ngủ ở đấy, còn cả lũ ra quán game chơi tý cho thoải mái nào. Khỏi nói, tôi rất khoái khi chơi game cùng tụi bạn, không chỉ hiểu ý nhau mà còn được gào hét, được chửi nhau rất chi là thoải mái. 11h30 , chúng tôi về nhà thằng Tùng thì đã không thấy thằng Ngọc đâu rồi.
– Chắc nó đi rồi. Thằng Tùng nói.
– Ờ, giờ nó có chuyện mà mình đéo giúp gì được , thấy áy náy vãi bọn mày ạ. Tôi nói.
– Thôi, tốt nhất mày đừng xen vào T à. Cứ để yên đi.
– Chắc phải làm thế thôi….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!